DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tinh Ngự
Chương 105: Cố ý kỳ hảo

Một chiêu này có uy lực không tồi, hẳn là nên có một cái tên, nhưng nên gọi là gì mới tốt? Cực Đạo Ba, Thốn Kích Kình… Đột nhiên, nhãn thần Lăng Phong sáng lên, gọi là Cực Thốn Kình!

Rất nhanh, Cảnh Vân đẩy cửa phòng ra nói:

- Lão Lục, vừa rồi là âm thanh gì, ngươi không sao chứ?

Chợt hắn nhìn sang mặt đất gian phòng, khoa trương nói:

- Oa, ngay cả nguyên trận kích phát huyễn linh tráo cũng bị phá hủy, không phải là ở đây vừa bị ma thú tập kích?

- Ha ha, ngũ sư huynh, đệ vừa mới thí nghiệm một chiêu kiếm pháp, vì vậy…

Gãi đầu, Lăng Phong rất có điểm băn khoăn, hắn biết tất cả nguyên trận trong nguyên lực tháp đều do Cảnh Vân phụ trách gìn giữ, bản thân phá hủy như vậy cuối cùng sẽ gây phiền phức cho hắn.

Kinh ngạc nhìn Lăng Phong một lát, Cảnh Vân khẳng định nói:

- Lão Lục, ngươi không phải người, khẳng định không phải!

- Ách…

Tới gần hoàng hôn.

Lăng Phong đi về phía Đa Bảo Các, tại một góc Đa Bảo Cách, hai người rất ngoài dự liệu từ đối diện đi tới, hắn bỗng dưng dừng bước, nghi hoặc nói:

- Mộ Dung chấp sự?

- Lăng tiên sinh.

Hơi hạ thấp người, Mộ Dung Yên cười nói:

- Tiểu nữ tử đã chờ nửa ngày rồi, tuy rằng ngày hôm nay không được Lăng tiên sinh tới đây, hiện tại may mắn gặp được quả thực không thể tốt hơn!

Lăng Phong lập tức nghĩ tới Ny Khả, lẽ nào Mộ Dung Yên vẫn không chịu buông tha suy đoán đối với chính mình, ngược lại dò xét được quan hệ giữa chính mình với Đa Bảo Các, ý đồ dùng điểm này để uy hiếp chính mình? Nghĩ như thế, một tia sát khí hiện lên trong hai tròng mắt! Ngữ khí của hắn lạnh lẽo thấu xương.

- Ta không biết đến tột cùng là Lăng mỗ có điểm nào khiến ngươi hiểu lầm, thế nhưng ta chỉ có thể nói cho ngươi…

Nhẹ nhàng xua tay ngăn cản Lăng Phong nói tiếp, Mộ Dung Yên ủy khuất nói:

- Lăng tiên sinh cự tuyệt người ngoài ngàn dặm như vậy, thực sự làm tiểu nữ tử thương tâm không ngớt, lẽ nào nhân gia khiến cho người ta chán ghét như vậy hay sao?

Tuy rằng biết nàng đang diễn trò, thế nhưng cho dù là ai nhìn thấy bộ dạng điềm đạm đáng yêu của nàng đều không nhịn được sinh ra ý thương tiếc.

Đáng tiếc chiêu này đối với Lăng Phong mà nói hoàn toàn không có tác dụng, hắn vẫn giữ thần tình cảnh giác như cũ, tựa hồ một lời nói sai lập tức ra tay!

Biểu tình Mộ Dung Yên trở nên có chút cứng ngắc, chiêu số vốn vô cùng hiệu quả trước mặt Lăng Phong lại hoàn toàn không có đất dụng võ. Đối mặt với chính mình, hắn vẫn có thể giữ bộ dạng hung thần ác sát như vậy, người này đến tột cùng là loại quái vật gì a!

Nàng không biết dựa vào ngày tháng huấn luyện trong Băng Phong Cốc, trong mắt Lăng Phong chỉ phân ra địch nhân và bằng hữu, có mỹ lệ động lòng người hay không hoàn toàn không nằm trong phạm vi suy nghĩ của hắn! Trong mắt Lăng Phong, dung nhan huynh quốc khuynh thành của Mộ Dung Yên so với người buôn bán đầu đường xó chợ không khác gì nhau.

May là Mộ Dung Yên không biết được suy nghĩ hiện tại trong lòng Lăng Phong, bằng không nhất định sẽ tức giận vô cùng.

Từ biểu tình của Lăng Phong nhìn ra được hắn không có khả năng bị chính mình mê hoặc, Mộ Dung Yên lập tức nghiêm nghị, đưa ra một khối lệnh bài giống như kim lại giống ngọc, nói:

- Đây chính là lệnh bài đẳng cấp tối cao của thương hội Áo La chúng ta, bản thân có chiếc "Dịch Bối" lệnh này, Lăng tiên sinh có thể tùy ý lựa chọn bất cứ vật phẩm nào mình thích trong thương hội Áo La, đồng thời có thể hưởng thụ ưu đãi lớn nhất. Mặt khác, nếu như lúc nào đó gặp khó khăn có thể tùy thời tới thương hội Áo La lãnh khoản tiền tối đa một trăm vạn kim tệ!

Dừng lại một chút, nàng thương cảm hề hề nhìn Lăng Phong.

- Lăng tiên sinh nhất định sẽ không cự tuyệt một điểm tâm ý của tiểu nữ tử đúng không?

Lời nói vừa rồi là sao?

Lăng Phong rất nghi hoặc, bộ dạng Mộ Dung Yên thoạt nhìn không giống như dành cho chính mình uy hiếp, ngược lại giống như tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục. Lăng Phong không thả lỏng cảnh giác, hắn đang muốn mở miệng cự tuyệt, Mộ Dung Yên như nhìn thấu tâm tư hắn, lập tức nói:

- Lăng tiên sinh yên tâm, đây chỉ là một chút tâm ý nho nhỏ của thương hội Áo La chúng ta, tuyệt đối sẽ không bởi vì vậy mà phát sinh bất cứ yêu cầu nào đối với Lăng tiên sinh. Điểm này ta có thể dùng thanh danh thương hội Áo La để đảm bảo!

Đã nói như vậy, Lăng Phong biết chính mình không có khả năng cự tuyệt rồi, hắn thuận tiện tiếp nhận nói:

- Vậy đa tạ ý tốt của Mộ Dung chấp sự rồi.

Nhìn Dịch Bối lệnh trong tay, khóe miệng nhếch lên cười khổ, tình thêm Gia Liệt Áo và lần Hoàng Phủ Lập kia, đây đã là khối lệnh bái thứ ba mình thu được.

- Nếu như không có chuyện gì, ta xin đi trước!

Lăng Phong chắp tay nói, ý tứ rõ ràng không muốn tiếp xúc nhiều với Mộ Dung Yên.

Sắc mặt Mộ Dung Yên gượng gạo, miễn cưỡng bảo trì vẻ tươi cười, hơi hạ thấp người chào hắn rời đi. Khi bóng lưng Lăng Phong biến mất khỏi tầm mắt, nàng oán giận giậm chân.

- Ngươi kia, thực sự quá không phong độ rồi!

Trước đây, vô luận là người nào nhìn thấy nàng đều tỏ vẻ quý tộc tận răng, một ít người thanh niên còn hận không thể giống như ruồi nhặng bâu chặt mật đường không rời, ai giống như Lăng Phong tránh ra như gặp rắn rết?

- Tiểu thư, người này kiêu ngạo như vậy, chúng ta hà tất phải nén giận, ta xem không bằng…

Ốc Đặc vẫn lẳng lặng đứng sau Mộ Dung Yên, hai mắt hiện hàn quang.

Mộ Dung Yên vội vã xua tay, nói:

- Không được, nếu như hắn là một thuật luyện sư mà nói, chúng ta còn có thể dùng một số thủ đoạn khác mời chào, nhưng từ một số dấu hiệu xem ra, thiên phú người này tuyệt đối không chỉ có thế! Đối với thiên tài phải có lòng kiên nhẫn thiên tài!

Nàng tiếp tục nói:

- Hơn nữa lúc này tuyển hắn vào thương hội, rất dễ khiến cho người khác chú ý, không bằng cứ tiếp tục theo đuổi hắn như vậy. Điều chúng ta cần làm chỉ là bảo trì tình cảm hữu nghị đối với hắn, sau này hắn trưởng thành hơn, phần tình cảm hữu nghị này nhất định sẽ khai hoa kết quả!

Nhíu mày, Ốc Đặc hiếm thấy phản đối nói:

- Nếu như Lăng Phong là hạng người vong ân phụ nghĩa, tiền vốn chúng ta đầu tư chẳng phải hoàn toàn mất trắng sao?

- Sẽ không!

Mỉm cười, Mộ Dung Yên tự tin nói:

- Ngươi quên nơi này là chỗ nào rồi? Đa Bảo Các! Lấy địa vị của hắn hiện tại, buổi tối còn trở về Đa Bảo Các, hơn nữa ngươi không thấy vừa rồi hắn nhận thức chúng ta có ý đồ với Đa Bảo Các liền hiện ra sát khí! Nếu như ta không nhìn lầm mà nói, hắn cực kỳ coi trọng tình nghĩa! Chỉ cần chúng ta chân thành đối đãi, sẽ không lo lắng hắn quên chúng ta!

- Tiểu thư nói có lý!

Ốc Đặc vui lùng cúi đầu phục tùng, ngược lại hỏi:

- Bước tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào?

- Điều duy nhất chúng ta cần làm là … cái gì cũng không làm! Nếu chúng ta có bất cứ hành động nào đều rất dễ tăng thêm khả năng người khác phát hiện ra thiên phú của hắn, đến lúc đó khó tránh khỏi việc các thế lực khác dòm ngó, đối với chúng ta rất bất lợi!

Thấy Ốc Đặc có chút do dự, Mộ Dung Yên sáng lạng cười:

- Không cần lo lắng, ngươi quên thương hội chúng ta có nhiều nhất cái gì sao? Nguyên liệu luyện chương! Nếu như tri thức luyện chương của hắn thực sự phong phú như dự đoán, sau này còn phải đến thương hội chúng ta rất nhiều, còn sầu không thể lấy lòng hắn sao?

- Tiểu Phong, đệ đã trở về, mọi chuyện giải quyết xong rồi sao?

Ny Khả với sắc mặt vui mừng từ trong Đa Bảo Các bước ra đón, từ hôm Lăng Phong theo đám người Mạch Kha bái phỏng Bản Hách, đây là lần đầu tiên trở về.

- Uhm, cơ bản đã xong!

Lăng Phong đáp, mấy ngày nay một mực nghiên cứu tinh chương Diễn Hóa tại Bạch Lộ Viện, lúc này thấy Ny Khả không có việc gì, hắn thở dài một hơi nói:

- Tỷ tỷ, Mộ Dung chấp sự đến Đa Bảo Các có chuyện gì sao?

- Di, đệ cũng gặp Mộ Dung chấp sự rồi?

Ny Khả cười tươi như hoa, nói:

- Trước tiên đệ vào trong nhà nghỉ ngơi, tỷ tỷ sẽ kể cho nghe!

Đọc truyện chữ Full