Nhìn thân ảnh Lăng Phong thi triển Thác Bộ tuy cực nhanh, thế nhưng cước bộ lại rõ ràng không gì sánh được, từng bước lưu loát, tựa như cố ý vì mình biểu diễn.
Kiều Sâm Đặc hiểu rõ, lấy tu vi hiện nay của Lăng Phong tự nhiên vô pháp lưu lại dấu chân ẩn chứa công pháp tu luyện như vị viện trưởng đầu tiên, thế nhưng hắn có thể thi triển ra cho mình xem: "Tiểu tử này sợ làm tổn thương mặt mũi của mình, nên mới dùng phương pháp này để gián tiếp chỉ cho ta huyền bí trong đó!" Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Nghĩ tới điều này, khuôn mặt Kiều Sâm Đặc lộ vẻ tươi cười....bởi vì tâm tư tinh tế của Lăng Phong.
Mỗi bước bước ra cũng không có đơn giản như bên ngoài xem vào, bên trong phải phối hợp dùng Cực Đạo Ba làm bánh xe vận chuyển mới có thể đạt được hiểu quả lớn nhất. Nếu đổi lại là bất kỳ người nào khác tới xem đều không thể hiểu được ảo diệu từ trong đó, thế nhưng Kiều Sâm Đặc nghiên cứu Cực Đạo Ba nhiều năm, nên từ trong cước bộ của Lăng Phong thấu hiểu được rất nhiều điều.
Keng keng!
Âm thanh điếc tai vang lên, Kiều Sâm Đặc xuất Cư Khoát Kiếm, đột nhiên đỡ lấy Tinh Thiết Kiếm của Lăng Phong, đồng thời hắn quát to:
- Tiểu tử, ta đã hiểu rõ, ngươi dừng lại đi!
Kiều Sâm Đặc thấy Lăng Phong vẫn còn tiếp tục biểu diễn Thác Bộ, nhưng do giới hạn trong ý thức tu luyện, hắn chỉ có thể làm được tới mức đó. Mà dù là như vậy, hắn cũng đã đạt được lợi ích không nhỏ, nếu có tiếp tục thì cũng không có tác dụng nữa, do đó hắn mới hét lớn một tiếng!
- Được! Tiền bối mời tiếp một kích mạnh nhất của ta - Cực Thốn Kình trong Lục Thốn Kình.
Trong quá trình không ngừng thi triển Thác Bộ, Lăng Phong cảm giác chân lực trong cơ thể đều bị dẫn động "ào ào" xoay chuyển, phảng phất như có vô số đạo phong quyển thanh sắc trong cơ thế. Ngay khi Kiều Sâm Đặc hét lớn một tiếng, tinh khí thần của hắn sau nhiều lần xoay chuyển đã được đề thăng tới đỉnh!
Trong mắt phóng xuất thần quang, thân thể Lăng Phong đột nhiên chấn động, Tinh Thiết Kiếm đâm tới, một đạo kiếm quang hấp nạp bất định, phát ra âm thanh xuy xuy như cắt phá thương không.
- Oanh... Thình thịch!
Kiều Sâm Đặc bất ngờ không kịp đề phòng, Cư Khoát Kiếm trong tay chấn động thiếu chút nữa bị tuột khỏi! Thân hình của hắn liên tục thối lui hơn một bước, cuối cùng giẫm mạnh một cái, dĩ nhiên khiến mặt đất nổ tung tạo thành một hố sâu!
- Tiền bối, người không sao chứ?
Lăng Phong kinh sợ hỏi. Kiều Kiều hiểu rõ với tu vi của Kiều Sâm Đặc không có khả năng thật sự bị thương, nhưng nàng vẫn rất kinh hoảng, vội vã chạy tới bên cạnh hắn, khẩn trương quan sát gia gia của mình.
Kiều Sâm Đặc sững sờ nhìn Cư Khoát Kiếm, lại quay sang nhìn Lăng Phong: "Vừa rồi đối chiến rõ ràng mình đã đề thăng chân lực tới trình độ lục tinh, thậm chí trải qua chỉ điểm lúc trước, chuẩn bị phòng ngự khi Lăng Phong xuất chiêu Thốn Kích Kình, thậm chí tùy thời dự lưu chân lực cấp bậc thất tinh! Nhưng chính là như vậy hắn vẫn bị tiểu tử này đẩy lui?"
- Chiêu Cực Thốn Kình vừa rồi của ngươi là trò gì vậy?
Kiều Sâm Đặc ngữ khí ôn hòa, không nghe ra được là vui hay giận?
Lăng Phong không dám giấu diếm, nói rõ từ đầu đến cuối:
- Ngày đó trong Bạch Lộ Viện, tiền bối đưa Cực Đạo Ba cho tiểu tử, sau đó tiểu tử tự ý tu luyện, đột nhiên nghĩ đến tiền bối từng nói Cực Đạo Ba cùng với Thốn Kích Kình có chút tương thông.
Ngừng lại một chút, hắn nói tiếp:
- Nên vãn bối mới thử đem hai thứ dung hợp lại làm một! Rốt cuộc may mắn thành công.
Dựa vào thu nạp ý thức tu luyện của người sáng lập học viện, nguyên bản Lăng Phong chỉ có thể thi triển ra Ngũ Thốn Kình, thế nhưng lần này nhất cử thi triển ra Lục Thốn Kình! Hiệu quả công kích Lăng Phong cũng thấy rõ, ít nhất sẽ không thấp hơn cửu tinh, nếu là sớm lĩnh ngộ được chiêu này, ngày trước đối mặt với Mông Thị huynh đệ, hắn căn bản sẽ không bị trọng thương.
Sau khi nói xong, hắn lo lắng quan sát biểu tình của Kiều Sâm Đặc, tuy rằng vị Thánh Vực cường giả này chiếu cố với mình có thừa, hơn nữa tính tình rất tốt, nhưng mình liên tiếp khiến hắn bị trúng ám chiêu, cũng khó bảo đảm không làm hắn nổi giận.
- Gia gia, Đại Mộc Đầu cũng không cố ý, người đừng tức giận có được không?
Kiều Kiều cầu xin nói, nàng thấy gia gia mình sắc mặt ngưng trọng, cũng không khỏi lo lắng.
- Ngươi nói Cực Thốn Kình này là do ngươi dung hợp Cực Đạo Ba cùng với Thốn Kích Kình tạo thành.
- Vâng.
Theo câu hỏi của hắn, Lăng Phong bất kể hắn sẽ xử trí mình như thế nào, vẫn cứ kiên định trả lời.
- Đem hai loại công pháp tuy rằng có chỗ tương thông, nhưng thực chất bên trong lại khác biệt dung hợp làm một...
Hai mắt Kiều Sâm Đặc đột nhiên phóng xuất thần quang, phảng phất như ác sư hưng phấn khi nhìn thấy con mồi vậy, hung hăng mãnh liệt nói:
- Tiểu tử, ta muốn ngươi làm tôn nữ tế của ta!
- A!
...
Lau mồ hôi lạnh trên đầu, Lăng Phong rốt cục trốn thoát khỏi Sư Tâm Học Viện, nghĩ đến Kiều Sâm Đặc hung hăng bắt mình, trong mắt phát ra lục quang, bộ dáng vẫn còn chút sợ hãi. Cuối cùng nếu không phải Kiều Kiều ra sức kéo chòm râu của hắn, Kiều Sâm Đặc hẳn sẽ không dễ dàng buông tha cho mình như vậy.
Lăng Phong thực sự có chút dở khóc dở cười, không ai ngờ được Kiều Sâm Đặc âm trầm đến dữ tợn đột nhiên lại nói một câu long trời lở đất như vậy? Lăng Phong bắt đầu trở nên hoài nghi, bản thân hắn có được sự giúp đỡ của vị đại nguyên soái có tư duy thiên mã hành không này, đối với Tinh Lam công quốc mà nói có phải là một chuyện may mắn không?
Lăng Phong không biết, lúc này trong Sư Tâm Viện, Kiều Sâm Đặc còn đang khuyên giảng Kiều Kiều:
- Cháu gái bảo bối, con nghĩ xem, tên Đại Mộc Đầu này tuy rằng không thức thời, nhưng hắn lại yêu thích con, nếu để hắn ở cùng với con, như vậy không phải tốt lắm sao? Hơn nữa nếu như gia gia nhận hắn làm tôn nữ tế, chẳng phải vai vế của lão vô lại Mạch Kha kia sẽ kém hơn gia gia ta một bậc sao?
Nghĩ đến điểm này, hắn đắc ý cuồng tiếu cười ha ha.
- Không được!
Kiều Kiều nắm chòm râu của hắn hung hăng kéo mạnh:
- Thật sự không được! Gia gia, nếu như người còn dám nói như vậy, con sẽ nhổ sạch râu của người!
- Được được được, ai ôi, con nhẹ tay chút, gia gia không nói nữa, nhưng...sau này gia gia sẽ nhắc lại?
- Gia gia xấu!
...
Đứng trước cửa Áo La Thương Hội, Lăng Phong có chút đau đầu, Áo La Thương Hội trân quý thế nào hắn rất rõ ràng, tác dụng cũng đã cảm nhận được, nhưng cũng bởi vậy hắn có chút khó khăn khi đối mặt với Mộ Dung Yên. Phần ân tình phải làm cách nào mới có thể đáp tạ?
Đại La Thịnh Hội đã qua, một ít trang trí trước cửa đã được dỡ xuống, tuy vậy vẫn còn vài công cụ được để nguyên, xem ra là dự định giữ lại trong thời gian dài, không biết lần Đại La Thịnh Hội tiếp theo có phải vẫn được an bài ở chỗ này hay không?
Âm thầm cắn môi, Lăng Phong bước chân đi vào trong, mặc kệ nàng có điều kiện gì, bản thân binh đến tướng ngăn, nước đến thành cản, lúc này có lo lắng thế nào cũng vô ích.
Trong thương hội, trên đối chiến lôi đài, một thanh niên cường tráng, thân thể tựa như từng khối nham thạch xếp chồng lên nhau mà thành, đang cuồng tiếu cười ha hả, sắc mặt hắn tựa như đồng thiết chế tạo, một thân cơ thể lõa lồ đứng thẳng. Điều này biểu thị điều gì? Nếu có cường giả tu chân võ đạo ở đây liền có thể thấy được chân lực toàn thân hắn đã ngưng tụ thành một khối, cả người một khi phát động tựa như khối cự thạch không thể phá hoại!
Tu vi phòng ngự của người này phỏng chừng đã đạt tới bát tinh!