Oanh!
Cuối cùng Hắc Đình Tư cùng với Niếp Ngữ đã hao hết một tia khí lực cuối cùng. Đi tới trước mặt Lăng Phong, bọn họ cũng không kiên trì được nữa.
Bỗng nhiên, một trận tiếng hoan hô bộc phát ra !
Vô luận tân quý tộc hay quý tộc lâu đời, vô luận thân phận thế nào giờ này khắc này tất cả mọi người đều thoả thích hoan hô!
Lăng Phong lẳng lặng chờ đợi, chờ mọi người thoả thích phát tiết tâm tình sôi trào, sau đó hắn chậm rãi đi tới bên cạnh Tát Gia ngồi xổm xuống. Động tác đột ngột của hắn hấp dẫn sự chú ý của mọi người, ở trong ánh mắt không hiểu của Tát Gia, Lăng Phong nhẹ nhàng mà nắm mắt cá chân hắn, sau đó kéo ra một cái!
Kêu một tiếng đau đớn, Tát Gia dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn Lăng Phong, môi run run:
- Ngươi, ngươi học qua y thuật ?
- Hiểu sơ một ít.
Lăng Phong nhìn về phía Khải Ân đang đứng lẫn trong đám người, hai huynh đệ đồng thời dâng lên một dòng nước ấm. Trước kia ở khu huấn luyện, Khải Ân trời sinh tính hiếu động, bình thường thụ thương, cốt cách sai lệch là chuyện bình thường, phần lớn đều là do Lăng Phong cứu chữa, qua nhiều lần cũng có chút kinh nghiệm nối xương.
Lăng Phong đứng dậy. Nhìn những khuôn mặt đang uể oải trước mặt. Có lẽ là muốn chứng minh cái gì đó, chắc là muốn chứng minh ở trước mắt mình bọn họ không phải là kẻ yếu đuối, những người này dưới ánh mắt của hắn đều đứng lên mặc dù lung lay sắp đổ, nhưng mang theo một cỗ nhuệ khí không chịu khuất phục!
Lăng Phong cười, không hề bày ra bộ mặt lạnh lùng, cũng không nói lời nào hay lộ ra thần sắc nghiêm nghị, hắn chỉ cười ôn hòa.
Đám cao thủ trẻ tuổi trong lòng dâng lên một tâm tình kỳ quái: tựa hồ tên biến thái này cười cũng không đáng ghét lắm?
Song phương cứ triển khai một bầu không khí quái dị như vậy được một lát, sau đó, Lăng Phong nói chuyện, vừa mở miệng đã khiến cho đám cao thủ trẻ tuổi vừa mọc lên một chút hảo cảm liền tiêu thất:
- Chúc mừng các ngươi, hoàn thành đệ nhị trắc thí.
Một mảnh im lặng.
Tiếp theo là một cỗ lửa giận không ngừng, chết tiệt, người này nói đệ nhị trắc thí là có ý gì? Lẽ nào ngày hôm nay hắn còn có động tác võ thuật đẹp mắt gì nữa? Trông thấy Lăng Phong vẫn vẻ ôn hòa tươi cười, bọn họ hầu như muốn đi tới đè cái tên không có chút nhân tính này ra, hung hăng đập hắn một trăm lần.
Không cho bọn hắn bất luận cơ hội phát tiết phẫn nộ gì, Lăng Phong tiếp tục nói:
- Hiện tại chỉ còn một vấn đề cuối cùng.
Chờ một chút, biểu tình hắn dần nghiêm túc lên:
- Các ngươi đã lựa chọn tham gia trắc thí, vậy các ngươi đều muốn tham gia Thương Khung Hội Chiến! Trải qua hai lần trắc thí này, ta có thể tuyên bố, tất cả các ngươi đều hợp cách!
Nghi hoặc hiện lên, tên biến thái này có ý gì, lẽ nào không còn trắc thí nữa?
- Trong Thương Khung Hội Chiến cụ thể sẽ phát sinh tình huống gì chúng ta cũng vô pháp biết được. Thế nhưng, chúng ta đều biết trong đó nhất định sẽ có máu tanh, giết chóc cùng với phiêu lưu nguy hiểm không gì sánh được! Trong các ngươi người có thể sống sót trở về, tu vi tăng tiến, vô hạn vinh quang, nhưng lại có người phải bỏ sinh mệnh quý giá ở lại Thương Khung Hội Chiến!
Thanh âm Lăng Phong trầm thấp thong thả, phảng phất mang theo một loại ma lực hấp dẫn tâm thần mọi người, những lời nói trịnh trọng này làm mọi người hạ tâm tư tự hỏi về cuộc phiêu lưu ở Thương Khung Hội Chiến. Tử vong, chữ này mang theo dòng máu chảy đầm đìa như đang trước mắt bọn họ, dường như là một câu ma thuật nguyền rủa làm mọi người không dám thở mạnh.
- Hiện tại, ta muốn đáp án cuối cùng của các ngươi!
Ánh mắt Lăng Phong sắc bén như kiếm, khí thế như sơn nhạc, giống như ở Sư Tâm Đường với sức một người áp chế hơn trăm tên cao thủ trẻ tuổi lại hiện lên:
- Nếu như phải trải qua máu tanh, trải qua giết chóc, các ngươi có nguyện ý tham gia hay không?
- Nếu như, phải trả giá bằng máu tươi, nỗ lực cả sinh mệnh, các ngươi có nguyện ý tham gia hay không?
- Nếu như, ta muốn dẫn các ngươi đi tìm chết, các ngươi có nguyện ý tham gia hay không?
Các câu hỏi liên tiếp như sấm sét nổ vang trong đầu mọi người!
- Ta hiện tại không yêu cầu các ngươi phải cho ta đáp án luôn.
Ngữ khí Lăng Phong chậm rãi, dựng ba ngón tay lên:
- Ba ngày! Ba ngày sau, tại Sư Tâm Đường, các người đến nguyện ý theo ta dùng sinh mệnh vì Tinh Lam lập công!
Hắn tươi cười sáng lạn:
- Ta - giáo quan của các ngươi hoan nghênh các ngươi gia nhập!
Lăng Phong cứ như vậy ly khai, lưu lại đằng sau là những nhãn thần rừng rực lửa cháy. Kẻ mà trước kia bọn gọi là biến thái, giờ đây bóng lưng hắn phảng phất như mang theo vô tận quang mang, hấp dẫn đám người trẻ tuổi cam tâm tình nguyện thiêu thân!
Tát Gia cười khổ, hắn rốt cục triệt để minh bạch, nếu như là bản thân cho dù có vượt qua tên kia cũng chưa chắc trở thành giáo quan của đám người này. Có một số người sinh ra đã được định trước là kẻ đứng đầu rồi!
Được một lát, đuổi ở phía sau Bối Nạp Thông rốt cuộc cũng tới được đây, hắn thở hổn hển mà phân phát cho mỗi người một viên tử sắc đan dược.
Chỉ trong chốc lát công phu, có người kinh "Di" một tiếng, kéo tay Bối Nạp Thông:
- Ngươi vừa rồi cho ta ăn là cái gì vậy? Hiệu quả thế nào lại thần tốc như thế?
Trong đám người Khải Ân lộ ra vẻ tươi cười, hắn từ trong viên đan dược nhận ra được khí tức quen thuộc, mấy thứ đồ chơi này bản thân hai huynh đệ ở Băng Phong cốc rừng rậm ăn cũng không ít.
Bối Nạp Thông mang theo hâm mộ vô hạn nói:
- Đó là Lăng đại ca cho ta một loại chất lỏng điều chế thành đan dược, công năng cường kiện gân cốt, khôi phục tinh lực! Ta thí nghiệm, hiệu quả so với " hồi năng dịch" mua từ Áo La đế quốc còn tốt hơn rất nhiều! Nga, được rồi, loại đan dược này ở Nguyên Lực Học viện cũng thuộc về loại tuyệt mật, các ngươi là nhóm người đầu tiên được sử dụng, hi vọng mọi người không nên truyền ra"
Nghe lời này, trong đám người một mảnh thì thầm: Chất lỏng luyện chế đan dược. Tuyệt mật cấp bậc, nhóm đầu tiên nếm thử? Có lẽ đi theo vị giáo quan biến thái này đãi ngộ cũng khá tốt đó chứ!
Tát Gia vẫy tay:
- Các ngươi ở đây có vị y sư nào thông thạo cốt cách? Gọi lại đây giúp đỡ ta một chút.
Bối Nạp Thông vội vã tìm người tới. Người bên cạnh xem một màn vừa nãy Lăng Phong giúp Tát Gia trị liệu cảm thấy hơi kỳ quái, Tề Vi Chi buồn bực nói:
- Tát Gia lão đại, vừa rồi giáo quan biến thái không phải giúp ngươi nối
xương sao?
" Ân ".
Hàm hồ đáp một tiếng, khóe miệng Tát Gia giật giật: tên biến thái kia hắn từ đâu mà học được y lý, biết cách nối xương sao? Tên biến thái này, hắn cố ý, nhất định là hắn cố ý!
Lão thiên ở trên, Lăng Phong có thể cam đoan, hắn tuyệt đối không có cố ý chỉnh Tát Gia. Muốn trách cũng chỉ có thể trách Khải Ân thân thể thật sự là quá mức biến thái, hắn chỉ là dựa theo thủ pháp ngày thường giúp Khải Ân nối xương mà thôi.
Thương cảm Tát Gia, đầu tiên là bị Hắc Đình Tư hung hăng vỗ một cái vào mông, ngay sau đó lại bị Lăng Phong gà mờ y sư chỉnh méo đầu xương, lần đầu tiên trong đời, Tát Gia cảm thấy nhân sinh thật là bi kịch!
Giờ khắc này, Tát Gia rơi lệ đầy mặt.
...
Trong Nguyên Lực Tháp, Lăng Phong cùng với Khải Ân ở tại gian phòng của mình tự thuật những gì đã trải qua. Lô Sâm bọn họ đều nhìn ra hai người huynh đệ này tình cảm tốt phi thường hơn người bên ngoài thấy, sau khi gặp lại tất có chuyện muốn nói, lúc này đây không có ai đi quấy rầy bọn họ.
Khải Ân được nhóm người Lô Sâm một đường mang theo về Nguyên Lực Tháp, sau khi nhìn thấy hắn, trải qua Lăng Phong đề nghị, Mạch Kha không có hai lời đã đáp ứng thu hắn làm đồ đệ. Ở một bên thấy cảnh này Cảnh Vân và Tang Phi ước ao một trận. Bọn họ biết Mạch Kha này thuần túy là yêu ai yêu cả đường đi, nhớ năm đó bản thân hai người muốn bái Mạch Kha vi sư mà phải trải qua tầng tầng lớp lớp khảo nghiệm.
Hai bên so sánh, sư tôn thật là quá bất công, bọn họ rất ai oán. Bọn họ tự nhiên không dám tìm Mạch Kha kháng nghị, không thể làm gì khác hơn là tìm Lô Sâm ba người hội họp lại thống hận Lăng Phong một trận.
- ... Sau khi đại ca đi rồi, sư phụ liền toàn lực truyền thụ cho đệ Thốn Kích Quyết, đệ tu luyện nguyên tưởng rằng sau đó có thể giúp đỡ đại ca, không nghĩ tới rằng vẫn bất thành.
Nói đến đây, tâm tình Khải Ân có chút lặng. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Lăng Phong cười nói:
- Tu vi đệ tiến triển như vậy đã ngoài dự liệu của huynh rất nhiều rồi, xem ra đệ tu luyện Thốn Kích Quyết ít nhất đến lục thốn kích đi ?
Trong lần trắc thí vừa rồi tuy rằng ở đệ nhị trắc thí khi so sánh với Tát Gia Khải Ân vẫn kém một đường, nhưng đã vượt qua tuyệt đại đa số người, có thể nghĩ rằng tâm tính cùng với tu vi cao đến chừng nào. Nếu như không phải mình gặp được Sang Sư khả năng mình vẫn còn kém so với hắn.
Thấy Khải Ân còn có chút tính hài tử, Lăng Phong cười, đứng lên nói:
- Để đại ca thử xem xem, tu vi đệ tiến bộ đến chừng nào.
- Ân, hảo!
Khải Ân tùy theo đứng lên, hắn minh bạch Lăng Phong tu vi mạnh hơn bản thân nhiều lắm, vì vậy cũng không tái lưu thủ, trước tiên đeo huyền binh thiên triền quyền sáo:
- Đại ca, cẩn thận!
Hắn gầm nhẹ một tiếng, thân hình nhẹ nhàng huyễn động, thân thể to lớn như một đầu báo săn hướng Lăng Phong lao đến.
- Di!
Lăng Phong thấp giọng kinh ngạc, Khải Ân này mới thoáng động, toàn thân mình phát ra tiếng khí huyết lưu động, phảng phất như cả thân thể như trong liệt hỏa, hơn nữa mặt ngoài thân thể hắn còn nhàn nhạt xuất hiện ngân quang! Trong sát na, Lăng Phong minh bạch, Khải Ân đã tiến nhập lục tinh đỉnh phong, luận khởi độ chứa đựng chân lực so với chính mình cũng không kém chút nào, hắn kém bất quá là mạch luân cùng với một số con bài chưa lật thôi!
Nếu như đơn luận việc nắm giữ Thốn Kích Quyết, Khải Ân thậm chí so với chính mình còn mạnh hơn!
Lăng Phong cước bộ hơi dịch chuyển, cả người khí mạch cũng theo cước bộ vi diệu xoay chuyển theo, Lăng Phong vẫn chưa vẫn chưa sử dụng Tinh Thiết Kiếm, mà dùng đơn chưởng đón đỡ người Khải Ân! Khải Ân chỉ cảm thấy một cỗ kình lực êm dịu nhẹ nhàng xoay tròn quanh bản thân mình, trong nháy mắt bản thân mình thậm chí có chút xu thế không khống chế được, mạch luân cường đại bạo phát cũng không làm được gì!
Mặc dù biết bản thân cùng Lăng Phong tồn tại chênh lệch rất lớn, nhưng đại ca chỉ vẻn vẹn hời hợt vung chưởng mà mình đã không đỡ được như vậy thực sự quá là thua kém, Khải Ân không khỏi sinh vài phần tranh cường háo thắng.
- Mãng ngưu chàng!
Khải Ân hét lớn một tiếng, trong mơ hồ, quanh mình hắn thời gian, không khí ngưng kết thành thực chất, từng tầng xếp chồng lên nhau! Trong phút chốc, hắn biến thành một pho tượng to lớn, tiếng gầm gừ từ vô tận phát ra, lần này cả một tia sáng cũng che khuất, bóng tối tràn lại!
Ngay sau đó, một pho tượng Cự Linh mơ hồ hiện lên sau người Khải Ân. Cự Linh huy động tay như cái quạt, một đạo hoàng quang phủ xuống mà oanh đến!
Thân như lưỡi kiếm, theo gió vượt sóng! Thái Nhạc nhô cao, giết hết thiên địa!
Một kích kia là một kích mạnh nhất mà Khải Ân có thể thi triển, Lăng Phong nhãn tình sáng lên, Khải Ân một kích kia gây cho hắn kinh hỉ quá lớn, hắn quát to:
- Tới hảo!
Lăng Phong cũng không còn ẩn dấu thực lực nữa, cánh tay bỗng nhiên căng ra," Ba ba ba " một tiếng, ống tay áo của hắn hoàn toàn nứt toạc, như hồ điệp bay tứ tung!
Từng đạo ốc nhận xoay tròn quanh tay hắn, dường như một thanh kiếm sắc bén đâm về phía trước, Cực Thốn Kính - Ngũ Thốn Kính, Ngũ Thốn Kính có thể so với cường độ bát tinh cường giả công kích!
Cánh tay chưa đến, một cổ kiếm ý đã đập đến mặt tràn ngập không gian!