Hắc Đình Tư và Khải Ân quay sang nhìn nhau, cùng lộ vẻ lo lắng, một trái một phải bước tới bên cạnh Hoàng Phủ Vân.
Á Sắt vốn tưởng Hoàng Phủ Vân sẽ không nhận lời mình, không ngờ kết quả lại được đúng như ý hắn, không giấu nổi vẻ mừng rỡ:
- Vậy được, nếu như ta thắng các ngươi không được làm khó ta nữa!
Hắn biết dưới sự vi công của Huyết Sát Vệ, dù bản thân có bản lĩnh bằng trời cũng không thể thoát được. Trước cả đám sát thủ không hề giấu giếm sát khí này, căn bản không có ai cầu xin giùm hắn, hi vọng cuối cùng hắn đành đặt hết vào trận tỷ thí với Hoàng Phủ Vân.
Trước đó chẳng ai nghĩ còn xuất hiện cảnh này. Lăng Phong nhíu mày, Hoàng Phủ Lập rất yêu thương người vợ đã khuất, lại chỉ có một con gái duy nhất là Hoàng Phủ Vân. Nếu như Hoàng Phủ Vân xảy ra chuyện gì thì lúc trở về hắn biết ăn nói sao với Hoàng Phủ Lập?
Nhưng Lăng Phong không hề có ý định ngăn nàng lại. Từ lúc nàng ngỏ ý muốn lĩnh đội lên Thần Chiến Đài, hắn đã thấy được sự biến hoa to lớn trên người nàng. Nàng gái yếu ớt phải gánh quá nhiều trách nhiệm không đáng gánh trên vai cuối cùng cũng thoát khỏi tâm ma, dũng cảm đối mặt với tất cả!
Tang Phi thoáng nhếch mép cười, hắn xuất thân từ quý tộc thế gia chính thống nhất nên không cần bất cứ lời lẽ kịch liệt nào, chỉ cần một biểu tình nhỏ thôi đã khiến người khác cảm thấy khinh miệt:
- Cả hai thầy trò cũng thật giống nhau, vô sỉ chi cực.
Hắn đang nói đến chuyện lần trước ở Đa Bảo Các, Tất Phong thấy không địch nổi liên thủ giữa Kiểu Sâm Đặc và Mạch Kha liền khiêu chiến mong thoát mạng, bây giờ Á Sắt cũng dùng chính cách đó.
Trên Thần Chiến Đài, Hoàng Phủ Vân lẳng lặng đứng nhìn thiên không. Tất cả mọi người đều tưởng vị quân chủ tương lai của Tinh Lam Công Quốc vì sự phản bội của Ai Nặc lãnh địa mà trở nên kiên cường mà không biết trong lòng nàng đang thầm nghĩ: Sư thúc, người đã nói, chỉ cần ta muốn ta có thể trở lại thân phận nữ nhi, làm Tinh Lam quân chủ, thậm chí làm đế quốc quân chủ, trở thành vị quân chủ từ xưa đến nay chưa từng có trong lịch sử!
Người có lẽ không thích một cô gái chỉ biết nấp sau lưng người, một cô gái không đủ dũng cảm đối diện với bản thân mình đâu nhỉ? Trước đây trong mắt người có phải ta vô dụng lắm không? Cần người chăm sóc, cần người che mưa che gió, lúc người gặp phải nguy hiểm lại chẳng giúp được gì?
Hoàng Phủ Vân nhớ lại lúc Lăng Phong rơi xuống miệng núi lửa, cảm giác bất lực vô cùng ấy, cảm giác đau khổ như xé ruột xé gan ấy, cảm giác hận bản thân mình vì yếu ớt vô lực ấy. Vẻ kiên định trong mắt nàng mỗi lúc một đậm như ngưng kết thành thực chất: Sư thúc, ta sẽ cố gắng, cố gắng không ngừng, cố gắng đến khi nào
Trong tim người có ta!
Ấm!
Khí thế đột nhiên nổ tung, hai kẻ tranh phong là Hoàng Phủ Vân và Á Sắt di chuyển cùng một lúc!
Á Sắt tay phải rung mạnh, chân lực bạo âm truyền khai, tất cả lỗ chân lông trên cánh tay nở ra trong nháy mắt, khí huyết bốc hơi thành vụ! Huyết vụ lan tràn. Tay hắn không ngừng xoay tròn, tạo nên một lực hút quỷ dị. Cơn lốc xoáy hút tất cả đất đá trên mặt đất, khiến chúng va chạm vào nhau rào rào, như một cơn bạo vũ rơi xuống mặt hồ yên ả, hình trạng đẹp mắt nhưng quỷ dị.
Rồi hắn nghiêng người, tiến lên một bước!
Một bước đó, Á Sắt đi được những năm trượng, tay phải vung xuống như roi!
Một "roi" này uy lực tuyệt luân, ẩn chứa chân lực cường hãn. Không khí xuất hiện từng lằn bạch tuyến. Đòn tấn công của chiếc roi tay này không thanh không tức, dường như tất cả mọi âm thanh đều đã bị cơn lốc hút hết, tiêu biến vào vô hình.
Cuồng mãnh và yên lặng, hai cảm giác tuyệt đối mâu thuẫn này khiến những kẻ có tu vi thấp cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
Chiêu này chính là tuyệt học Huyền Thiên Phệ của Tất Phong!
Á Sắt có thể trở thành đồ đệ của Tất Phong, tuyệt đối không chỉ dựa vào thân phận thừa kế thân vương mà quan trọng hơn hắn có thiên phú trác tuyệt. Mặc dù chỉ là thất tinh tu vi nhưng lại có chân võ đạo cảm ngộ vượt xa người thường. Thực lực của hắn tuyệt đối không thua kém bát tinh cường giả!
Đối mặt với nhất kích cường hãn này, Hoàng Phủ Vân càng trầm tĩnh hơn, vô bi vô hỉ như một đại giác giả. Tay phải cô chậm rãi vẽ một vòng tròn phía trước, qua khung kính đặc biệt đó, những gì đang diễn ra trước mắt như chậm đi mười lần, khiến cô có thể quan sát chi tiết từng hành động.
Một vòng quang quyển thanh sắc được ngưng luyện thành hình sau động tác vừa rồi của cô. Tay trái Hoàng Phủ Vân giơ mạnh ra trước, đánh vào vòng tròn. Việc tay trái với tay phải thực hiện hai hành động tương phản nhau khiến người xem cảm thấy mâu thuẫn chẳng kém gì nhất kích của Á Sắt!
- Tỏa Viên Quyền! Là Tỏa Viên Quyền mật truyền trong hoàng thất Tinh Lam!
Lô Sâm - thành phần hiếu chiếu bạo lực hưng phấn đến đỏ cả mặt.
Lăng Phong thoáng ngạc nhiên, đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Hoàng Phủ Vân đích thân ra tay. Thường ngày Hoàng Phủ Vân cũng tham gia tu luyện với mọi người nhưng vì thân phận của nàng, những chuyện nguy hiểm că bản không đến lượt nàng ra tay nên rất ít người biết tu vi thực sự của Hoàng Phủ Vân. Với cường độ chân lực này chí ít cũng là thất tinh cường giả!
Một tiếng nổ rung trời vang lên, hai cánh tay đối oanh lại cùng nhau không hề hoa giả.
Âm thanh khí bạo cường liệt vang lên. Nhất quyển khí lãng vô hình hoành hướng thôi khai. Không khí giữa hai người bị hút sạch, hình thành nên một mảng chân không. "Xoạt xoạt xoạt" cả Hoàng Phủ Vân và Á Sắt đều không khỏi lùi lại.
Hoàng Phủ Vân cứ mỗi bước lại tiến sâu vào trong Thần Chiến Đài. Sau ba bước, đôi bốt da thú mềm mại dưới chân nàng đột nhiên tạc nứt, ngay cả đôi tất màu trắng cũng rách tung lộ ra đôi chân nhỏ trắng ngần như ngọc.
Một kích này, hai bên coi như thủ hòa.
Không chút do dự, hai người lại bạo khởi. Bịch bịch bịch bịch bịch, trong chớp mắt không biết hai người đã toàn lực xuất ra bao nhiêu quyền. Từng đường bạo âm nổ vang giữa không trung, dù cách xa cả cây số thì những người chứng kiến vẫn cảm thấy tiếng nổ lùng bùng bên tai.
Á Sắt đột nhiên bay ngược lại, trán lóe lên một mảng ngân quang.
Cự linh của hắn bay ra trang ngân quang xán lạn. Đó là nhưng bông hoa lớn nhỏ khong cành là, không nhụy hoa, không có rễ chỉ có mấy cánh hoa xòe rộng. Cự linh hoa vừa xuất hiện hắn nhất thời rống lên một tiếng:
- Diên Liên, Thôn Thiên Phệ!
Xuy xuy, cự linh Diên Liên lập tức hợp thể, cánh tay phải của Á Sắt đột nhiên mở ra, tạo thành một cái miệng giận dữ.
Cái miệng đen xì quỷ dị này hoàn toàn không có nửa phần huyết sắc, bên trong truyền ra nhữn âm thanh dũng động nộ trào mơ hồ. Đó cũng là nguyên tố cự linh! Mặc dù dị tượng này không bằng lúc thi triển " Thôn Thiên Phệ" nhưng uy lực cũng kinh nhân vô cùng. Nhất là hình trạng triển lộ của cự linh hợp thể càng khiến người ta tâm kinh đảm chiến!
Hoàng Phủ Vân mới chỉ kịp triệu xuất cự linh hóa thành khải giáp đã bị Á Sắt khóa chặt. Cái miệng lớn đó ngậm chặt hai cánh tay nàng. Chỉ cần bị cắn nhẹ một cái thôi là đã có thể đứt cả cánh tay. Á Sắt nở nụ cười đắc ý, bây giờ thì hắn có thể yên tâm giữ được cái mạng của mình rồi. Hắn hét lớn:
- Ta đã thắng rồi.
- Chưa hẳn.
Hoàng Phủ Vân đột nhiên hét lớn, hoàn toàn không quan tâm đến hai cánh tay của mình. Hai chân vắt lại thành một góc kì lạ như hình cây kéo hung hăng tiến về phía trước.
Là kỹ pháp Phong Lôi Giảo của Vô Cốt Nhu Thân.
Á Sắt không ngờ Hoàng Phủ thất chuyên tu luyện kĩ xảo "Tỏa Viên Quyền" lại xuất hiện một cao thủ dùng chân. Trong lúc không để ý, ngực hắn đã bị hai chân của Hoàng Phủ Vân quét qua.
Hai cẳng chân trắng ngần vô cùng nhanh nhẹn thậm chí còn trùng kích ra từng cơn lốc không khí nhỏ chừng ngón tay cái. "Rầm" một tiếng, không biết Á Sắt đã bị gãy bao nhiêu chiếc xương, tim phổi bị chèn ép vỡ ra thành từng miếng, huyết dịch phun ra không thôi. Thân thể rũ xuống như một miếng giẻ vứt đi.