DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tinh Ngự
Chương 309: Chiêm Mỗ Tư

Một người thanh niên chỉ khoảng mười mấy tuổi, diện mục trắng nõn, hai hàng lông mày khẽ hất lên, chưa đến gần nhưng đã lộ ra ba phần tiếu ý, rất dễ khiến người ta nảy sinh hảo cảm, nhất là đôi mắt đào hoa rất câu nhân đa tình. Không biết phải mất bao lâu Chiêm Mỗ Tư mới luyện được nhãn thần phóng đãng như vậy.

Đi sát sau lưng hắn là một cô bé mặt tròn núng nính, tóc cắt cộc tới mang tai, da trắng như ngọc, nhoẻn miệng cười là thấy ngay hai lúm đồng tiền mờ mờ trên má, thoạt nhìn qua có vẻ rất khéo léo linh hoat, nhưng đôi mắt to tròn lại thường nổi lên vẻ mơ hồ. Cả người ngơ ngẩn như thần du thiên ngoại.

Cảm giác áp bách như hải triều dũng lai, tất cả những lỗ chân lông trên người Lăng Phong lập tức mở ra, chân lực trong đan điền khí kích cuồng dũng, từng giọt cồn thuần độ cực cao vận chuyển chín chín tám mốt lần trong cơ thể bị bức xuất ra khỏi lỗ chân lông, toàn thân Lăng Phong lập tức tán phát ra mùi rượu nồng liệt.

Lúc này người thanh niên mắt hoa đào cũng đã bước tới bàn của bọn Lăng Phong, hắn khẽ khom người:

- Đạt Luân gia tộc, Chiêm Mỗ Tư, xin được diện kiến Lăng tiên sinh.

- Hân hạnh.

Không hiểu người này đến là có ý gì nên Lăng Phong cũng có vài phần cảnh giác. Chiêm Mỗ Tư càng đến gần, hắn càng cảm nhận rõ ràng luồng áp bách cảm đó đến từ người này! Mặc dù tu vi không bằng nhưng con người cùng này cường giả hiếm có trong giới thanh niên, thậm chí chằng hề thua kém đám Tần Chính!

Thần Vẫn đại lục có nhiều thiên tài như vậy từ lúc nào?

Bọn Lô Sâm cũng cảm nhận được điều kì lạ, nhất loạt chận chuyển chân lực hoặc chân nguyên lực, bàn rượu lập tức tràn ngập vân khí bay lên, rồi lại sực nức lan ra khiến ai ai trong quán cũng phải ngây ngất.

Trong đám vân che vụ tráo đó, Chiêm Mỗ Tư tự tìm kiếm chỗ ngồi cho mình, khiêm tốn nói:

- Nghe nói Lăng tiên sinh một mình đối chiến với tứ đại thanh niên cao thủ, hơn nữa còn đánh trọng thương một người! Thần uy đó khiến bỉ nhân ngưỡng mộ vô cùng, không biết bỉ nhân có vinh dự được so tài với Lăng tiên sinh không?

- Ngươi định khiêu chiến đại ca ta?

Chẳng đợi Lăng Phong trả lời, Khải Ân đã lên tiếng, hai tay đột nhiên truyền ra liên thanh bạo hưởng. Từng tia quang mang mơ hồ hiện lên.

- Không không không!

Chiêm Mỗ Tư vội vàng xua tay nói:

- Ta sao dám có tham vọng đó, chỉ là trò chơi nhỏ thôi mà.

Lời vừa dứt, chẳng đợi xem Lăng Phong có đồng ý hay không hắn đã đột nhiên giơ nhón tay trỏ chỉ vào cạnh bàn.

Xuy xuy, hư không đột nhiên vang lên những âm thanh như tiếng rắn bò. Từng đạo phong khí bị áp súc, cuối cùng hình thành nên những tia năng lượng thanh sắc mỏng như sợi tóc.

Thanh quang chiếu sạ rồi hợp lại dịch chuyển xuống cánh tay Chiêm Mỗ Tư, tụ lại ở đầu ngón tay hắn, vảy, rây, chân, một con giao long nhanh chóng hình thành! Khải Ân đột nhiên chấn động, kinh ngạc nhìn nguyên lực hóa hình của Chiêm Mỗ Tư.

Không sai, Chiêm Mỗ Tư đang thi triển chính là nguyên lực hóa hình, hơn nữa còn rất giống hình dạng giao long mà Khải Ân luyện hóa nguyên lực. Chỉ khác là Khải Ân lấy địa hệ nguyên lực làm cơ sở còn hắn thì lấy phong hệ nguyên lực làm cơ sở! Không được kiến tạo xây dựng bằng địa hệ nguyên lực hồn hậu chí trọng, giao long mà Chiêm Mỗ Tư ngưng luyện toàn thân tràn ngập một loại khí tức khinh linh nhẹ nhàng, cảm giác như có thể đạp gió cưỡi mây, bay lượn lên tận cửu thiên vân tiêu.

Du động!

Phong hệ giao long du chuyển theo miệng những chiếc cốc trên bàn, chớp mắt đã thấy xuất hiện khắp nơi, tốc độ nhanh đến nỗi khiến người ta ko theo kịp. Ngón tay Chiêm Mỗ Tư điểm động với tốc độ chậm rãi, vui vẻ nhìn Lăng Phong, mắt lộ ra vài phần khiêu khích.

Trong phút chốc, cả bàn rượu lặng im, bọn Lô Sâm nhìn chằm chằm vào con giao long lớn độ ngón tay đang không ngừng du động.

Khí tức ngưng trọng truyền sang những người khác trong bàn, trong chớp mắt, cả tửu quán đang huyên náo bỗng không còn chút tiếng động.

- Ta muốn làm giao long, tiến vào giữa chín tầng trời!

Chiêm Mỗ Tư ngân nga, trên mặt không che dấu được toát lên một tia đắc ý.

Xuy xuy, lăng lệ khiếu âm khởi!

Vẻ đắc ý trên mặt Chiêm Mỗ Tư đột nhiên đông cứng lại, mắt lộ vẻ khó tin.

Lăng Phong cuối cùng cũng xuất thủ.

Ngũ chỉ mở ra, từng đạo kiếm mang tràn ngập hảo quang dài chừng ba xích bỗng nhiên hiện ra rồi rơi xuống mặt bàn, thế rơi của kiếm mang đột nhiên dừng lại, kiếm mang vốn sắc bén có thể xuyên kim đoạn thạch dĩ nhiên lại không hề tổn thương một chút nào tới mặt bàn.

- Thiên Địa Lao, khốn sát vạn vật. Tù cấm chúng thần.

Lăng Phong quát nhẹ một tiếng!

Chiêm Mỗ Tư lúc này mới cảm thấy có điều không ổn, áp lực cực đại từ trên trời rơi xuống áp chặt lấy hắn. Hắn hét lên một tiếng, giao long ngẩng đầu ứng thanh, đằng không xông lên chạm mạnh vào Thiên Địa Lao! Thân ảnh giãy dụa, phong khí lẫm liệt chạm vào nhau, nhất thời hình thành nên những lưỡi đao thanh sắc cứa vào Thiên Địa Lao!

Những lưỡi phong nhận này đều được tụ hợp bởi phong hệ nguyên lực tinh thuần nhất bên trong hàm chứa lực sát thương cuồn cuộn vô bỉ. Có thể nói một cách không khoa trương là bất cứ lưỡi đao nhận nào đều tương đương với toàn lực nhất kích của một bát tinh cường giả!

Đối mặt với chiêu này, Lăng Phong không hề động dung mà hét lên một tiếng:

- Nguyên lực hóa hình, Thiên Địa Lao chuyển.

Từng đạo hảo hồng sắc kiếm mang vù vù luân chuyển, trong mơ hồ như có những tiếng gào thét vang lên, tiếp đó liền hung hăng ép tới. Dường như như bát phương thiên địa sắp bị nghiền nát bởi một thế ép tới này. Chiêm Mỗ Tư không ngừng run rẩy, sắc mặt trở nên trắng bạch! Con phong hệ giao long bị Thiên Địa Lao trấn áp, như mất toàn bộ khả năng chống đỡ trở nên mềm nhũn và rơi vào chén rượu, không động đậy thêm gì nữa!

Lăng Phong phong khinh vân đạm cười một tiếng, đứng dậy nói:

- Tửu là mỹ tửu, nhân là diệu nhân, sư huynh, chúng ta đi thôi.

Mọi người nhất loạt đứng dậy, đi theo Lăng Phong không có bất cứ ý kiến gì.

Sau khi bóng dáng hắn khuất dần khỏi tửu quán, Chiêm Mỗ Tư mới lộ ta một tia cười khổ, "rắc" chiếc ghế mà hắn đang ngồi đột nhiên bị ép vỡ vụn!

Con giao long trên bàn toàn thân run rẩy, phong hệ nguyên lực cường đại bắn ra tứ tung, bằng bằng bằng, toàn bộ chén rượu trên bàn nổ tung, tất cả đều được tiến hành bởi sự khốn tỏa của Thiên Địa Lao, năng lượng cường liệt bạo phát không hề làm ảnh hưởng đến bàn rượu!

- Quá mạnh!

Chiêm Mỗ Tư lộ vẻ kiêng nể và kính phục:

- Ta không bằng!

- Có thể đại khái tính ra thực lực của hắn không?

Chiêm Mỗ Tư hỏi, không nhận được câu trả lời mà mình mong muốn, hắn chán nản quay đầu gọi:

- Tiểu mơ hồ!

- A!

Cô bé thần du thiên ngoại như tỉnh lại từ trong mơ, tròn mắt hỏi:

- Ca, huynh nói gì vậy?

Chiêm Mỗ Tư khổ tiếu, lắc đầu:

- Ta hỏi muội lúc nãy có để ý đến Lăng Phong không?

Tiểu mơ hồ cúi đầu, vò vò gấu áo, le le lưỡi nói:

- Người ta quên mất.

Ngừng lại đôi chút nàng lại nói:

- Ca, sợi hạng liên đặc sản của Thần Thú bình nguyên mà hồi sáng chúng ta nhìn thấy không tệ, chúng ta mua nó có được không?

Lúc này, Doãn Hồng Tụ vừa bước tới. Nụ cười của nàng không còn mị hoặc nữa mà đầy vẻ ôn nhu che chở. Doãn Hồng Tụ nhẹ nhàng xoa xoa đầu tiểu mơ hồ, quay sang Chiêm Mỗ Tư nói:

- Sao? Gặp phải đối thủ rồi chứ?

- Ừm, không ngờ người này lại cường đại đến vậy. Chẳng trách sư tỷ lại muốn tặng hắn dịch tức tạp cao cấp nhất.

Chiêm Mỗ Tư gật gật đầu, thở dài:

- Nguyên lực hóa hình, hắn có thể lãnh ngộ nguyên lực hóa hình! Không có minh sư chỉ điểm thì khó chẳng khác gì lên trời. Sao hắn có thể làm được? Không lẽ hắn là thiên sinh nguyên lực chi thể?

- Hắn có phải là nguyên lực chi thể hay không thì ta không rõ, nhưng tên tiểu tử bên cạnh hắn thì đúng là nguyên lực chi thể!

Duẫn Hồng Tụ nhíu chặt mày, nói:

- Nguyên lực chi thể trăm vạn người mới có một! Chỉ cần chăm chỉ tu luyện thì khả năng tấn Linh Cấp cấp cường giả là rất lớn, dễ hơn người thường gấp mười lần. Thiên phú này thực sự đáng kinh ngạc.

- Sư tỷ, tỷ nói tên tiểu tử mặt đen sao?

Chiêm Mỗ Tư ngây người, nhắc đến người mà Doãn Hồng Tụ chỉ, trong đầu hắn không khỏi hiện lên cảnh tượng lúc Khải Ân quát lên một tiếng giận dữ. Người này nếu như là nguyên lực chi thể thì sau này phải có thành tựu như thế nào? Cứ nghĩ đến cảnh Khải Ân đứng sừng sững trước mặt mình dang rộng hai tay như thiết tháp còn mình run rẩy như một con thỏ trắng Chiêm Mỗ Tư không khỏi rùng mình.

- Nguyên lực hóa hình vẫn chưa phải là điểm đáng sợ nhất.

Duẫn Hồng Tụ cắn nhẹ môi, lộ ra mê hoặc chi sắc:

- Lúc nãy trước tửu quán ta cảm nhận được một loại áp lực đến từ linh hồn tầng của Lăng Phong, áp lực này mạnh không hề thua kém so với sư tôn!

- Linh hồn áp lực?

Chiêm Mỗ Tư nhất kinh, hoảng sợ nói:

- Không lẽ người này tinh tu linh hồn lực?

- Không thể nào!

Duẫn Hồng Tụ quả quyết:

- Từ tình báo mà chúng ta nhận được người này thân là hỏa hệ thiên hành giả, tuyệt đối không thể tu luyện linh hồn lực! Hoặc cũng có thể hắn đã lên tới Thánh Vực, thức tỉnh Vực Năng áp chế?

Chẳng đợi người khác phản biện, nàng lại tự lắc đầu phủ quyết suy đoán của mình:

- Nếu như trở thành Thánh Vực thật thì theo qui định hắn không thể tham gia Thương Khung Hội Chiến. Thật khiến người ta nghi ngờ.

Chiêm Mỗ Tư trầm ngâm suy nghĩ một lát, nói:

- Sư tỷ, người này thiên phú lợi hại như vậy, sao chúng ta không lôi kéo hắn?

- Đệ tưởng sư tỷ chưa có suy nghĩ này sao?

Doãn Hồng Tụ thở dài, nói:

- Bây giờ có thể xác định Thiên Phong vương quốc và Vân Mộng đều đã nhắm vào Lăng Phong, hai bên đang cạnh tranh nhau quyết liệt lắm! Ngọc Lan tông chúng ta dù mạnh nhưng chưa đủ tư cách cạnh tranh cùng họ.

Chiêm Mỗ Tư trầm mặc, có chút không cam lòng:

- Thật đáng tiếc, thiên phú như vậy nếu như được cao mình chỉ dạy thì cuối cùng có thể tấn cấp đến cảnh giới nào?

Nghĩ một lúc, hắn không khỏi rùng mình:

- Thật không cam tâm.

- Cũng không cần phải lo âu quá như vậy.

Doãn Hồng Tụ trầm mặc:

- Lần hội chiến này hào kiệt các phương tụ hội. Mấy ngày trước có tin tức từ Vô Tận Hoang Nguyên truyền tới, cuồng nhân kia của Liệt Thiên Kiếm tông cùng với truyền nhân Sát Tình Đạo cũng đến Thương Khung Hội Chiến!

Chiêm Mỗ Tư nhất chấn, nhíu mày nói:

- Không phải có quy định tất cả các thế lực thuộc về Vô Tận Hoang Nguyên đều không được vào cảnh nội Áo La sao? Bọn họ thế nào lại…

Đọc truyện chữ Full