Ngay từ lúc mới chiến đấu, Oa Hoàng đã truyền đến một luồng ý niệm tỏ ý muốn được nếm thử mùi vị chiến đấu. Trải qua cảnh tượng ở Hỏa Sơn Cư, Lăng Phong cũng rất hiếu kì không biết Song Dực Oa Hoàng đã tiến hóa đến mức độ nào nên quyết định nhất thôi niệm thức.
Vù, Oa Hoàng đột ngột bay ra, song dực vù vù chiến động phát ra những đợt thanh ba liên tiếp. Loại âm thanh được sản sinh ra từ không khí tần chấn có sức phá hoại cực lớn. Mê Thỏ vẫn còn ở cách đó trăm trượng, nghe thấy quái âm liền lập tức đứng dậy, địa độn ra xa như nhìn thấy quỷ.
Oa Hoàng hào hứng, chấn động song dực nhanh chóng đuổi theo phía sau. Đúng lúc đó, Hỏa Vân Thú nãy giờ chưa có động tác gì phiêu phi đến, thân thể cực đại đột nhiên chắn ngang, chặn đứng trước mặt Oa Hoàng. Thanh ba như chạm phải một vòng phòng ngự cứng rắn, không ngừng bật trở lại.
Tiến công vài lần không được, Oa Hoàng có vẻ cũng chán, lắc lắc đầu, phun ra một luồng hồng quang. Hồng quang biến thành xà hình, lúc ẩn lúc hiện, không đợi cho Hỏa Vân Thú kịp phản ứng đã tiến nhập vào trong cơ thể nó! Bỗng dưng, Hỏa Vân Thú ra sức giãy dụa như thứ tiến nhập vào cơ thể nó là một mũi khoan!
Hỏa sơn xà linh!
Lăng Phong đại hỉ, không ngờ Song Dực Oa Hoàng phối hợp với hỏa sơn xà linh lại có diệu dụng như vậy. Có thể hạ gục một ngụy linh cấp! Hắn cũng không chậm trễ, hai con ma thú còn lại mặc dù cường đại nhưng với nhất thân bí pháp của hắn vẫn có thể ứng phó được.
Thiên nguyên cấm, chân vật sát, thối tinh đấu.
Lăng Phong không ngừng luân phiên thi triển các loại chiêu thức. Kịch chiến sẽ khiến các chiêu thức được nắm bắt mỗi lúc một nhuần nhuyễn, những gì còn băn khoăn trước đây cũng trở nên thông suốt. Hắn đã nắm bắt được triệt để ảo diệu của bảy thanh kiếm ảnh, đưa công hiệu "cấm cố" của thiên nguyên cấm lên linh vực chân chính thậm chí còn tăng thêm vài phần uy lực hơn linh vực!
Nếu là Lăng Phong tiến nhập linh cấp, hắn có thể lợi dụng thiên nguyên cấn tăng cường hạn chế lực cho linh vực, uy lực chắc chắn có thể hạ gục một linh giả.
Vạn vật sát thì mang đúng ý nghĩa giảo sát bạo lực, thuần túy chỉ là uy lực chiêu thức và trước mắt đây là sát chiêu mạnh nhất mà hắn nắm bắt được! Căn cứ vào những gì mà kiếm điển phong giải bộ phận tu luyện pháp quyết nói, chiêu vạn vật sát này vẫn còn tiềm lực có thể khai thác, bước tiếp theo có lẽ là bảy thanh kiếm ảnh hợp nhất thi triển "thất đấu tinh vũ trảm"!
Đến lúc đó, nhất trảm chi lực có thể dẫn động chư thiên tinh chấn, phát triển đến cực chí thì toái sơn liệt thạch, hái sao diệt nhật cũng không phải vọng tưởng!
- A a a!
Lăng Phong giật mình, đột ngột quay đầu, chỉ thấy Nguyên Huyễn Thận Quái kêu lên đau đớn, cả người vỡ ra biến thành một khối huyết nhục phi tán. Không lẽ thất bại? Một luồng hàn ý tràn qua tâm trí hắn, dù đã biết tấn thăng linh cấp là việc rất khó khăn nhưng Lăng Phong cũng không ngờ nó lại khó đến vậy!
Mê Thỏ thoáng dừng lại, độn xa hàng trăm dặm, nó bản tính xảo quyệt, lúc nãy mò đến là vì muốn nuốt chửng ma hạch của Nguyên Huyễn Thận Quái, bây giờ thấy đối phương hóa linh thất bại thân tử vẫn diệt đương nhiên cũng không cần phải liều chết chiến đấu nữa.
Long Quy bị Lăng Phong đả thương một mắt, thề phải trả thù nên vẫn không từ bỏ việc công kích. Còn Hỏa Vân Thú dù nó xoay chuyển thế nào cũng không thoát khỏi chiếc lưỡi lửa của xà linh bên trong cơ thể đồng thời vẫn phải giằng co giao chiến với Oa Hoàng.
Trận đấu vẫn đang tiếp diễn!
Trong những khối huyết nhục tạc khai có một khối lớn bằng nắm tay, hôi khí ngưng tụ bất tán. Nếu quan sát kĩ sẽ thấy bề mặt của nó đang không ngừng phập phồng, biến huyễn ra các hình thụ huyền kì. Đột nhiên, trong ánh mắt ngưng trọng của Lăng Phong, hôi khí đột nhiên kéo dài, lan rộng rồi dần dần mọc ra chân và tay!
- Đây là…
Lăng Phong sau khi tát bay Long Quy, vừa lúc nhìn thấy hình trạng biến huyễn cuối cùng của hôi khí, không khỏi ngạc nhiên. Là mình?
Hình trạng cuối cùng của hôi khí lại chính là bản thân hắn!
Đối diện với "chính mình", nhìn thấy "chính mình" trước mắt, Lăng Phong cũng thấy đầu có quay cuồng cả người ngẩn ra, biểu tình cực kỳ thú vị. Nếu như Long Quy biết tranh thủ cơ hội lao đến đòi nợ cho cái tát vừa rồi thì chắc thu hoạch cũng không đến nỗi tồi. Nhưng đáng tiếc nó cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây ra, không thể nhúc nhích nổi.
Mê Thỏ cơ linh nhất hai tròng mắt đảo liên tục. Không biết vì sao sau khi quyết định từ bỏ vọng tưởng, nó lại muốn bỏ chạy thật nhanh.
Thấy phản ứng của nó, một ý niệm đột nhiên phù hiện. Đợi Lăng Phong kịp phản ứng thì một giọng nói cung kính, khô khốc đã vang lên:
- Chủ … chủ nhân.
"Lăng Phon"g thứ hai khom người cung kính nhưng lại dùng ánh mắt băng lãnh quan sát Long Quy:
- Chủ nhân, để cho ta!
- Đây là Nguyên Huyễn Thận Quái, nó đã hóa linh thành công. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Thích Thiên Ách kinh hỉ nói:
- Nghe nói thận khí ban đầu của Nguyên Huyễn Thận Quái có tác dụng ăn mòn mọi thứ, có thể bắt chước huyễn hóa ra mọi vật! Không ngờ hôm nay ta lại được tận mắt chứng kiến.
Những suy đoán của Thích Thiên Ách nhanh chóng được chứng thực, một đường khí lưu mờ mịt phun ra từ bàn tay "Lăng Phong", như một sợi roi dài quất Long Quy cái "đét". Long Quy rống lên một tiếng thảm thiết, kim quang trên bề mặt bị trừu tán đi phân nửa, lộ ra một tầng cháy đen!
Nguyên Huyễn Thận Quái vẫn không buông tha, thân hình đột nhiên biến mất rồi lại lập tức hiện ra cách đó một khoảng xa đuổi sát sau lưng nó. Bây giờ nó đã hóa linh thành công, chỉ cần vào được linh cấp là đã ở hai cảnh giới hoàn toàn khác nhau, chỉ cần dùng linh vực trói buộc thôi đã có thể khiến Long Quy không thể phản kháng rồi, huống hồ bản thân công kích lực không phải mức độ Long Quy có thể chịu đựng!
Cục diện đã hoàn toàn nghiêng sang một phía, nếu Long Quy không có sức phòng ngự kinh nhân thì chắc đã tan thành bụi khói dưới một roi vừa rồi.
Thấy Nguyên Huyễn Thận Quái đã nắm bắt được quyền chủ động, bên này Oa Hoàng cũng đã khống chế được cục diện, trong lòng Lăng Phong không khỏi cảm thấy bớt lo lắng. Có đám ma sủng này đi theo, quãng đường trước mặt còn bao nhiêu trở ngại nữa!
- Lăng huynh đệ, vận khí của đệ thật là tốt!
Thích Thiên Ách trầm trồ, linh cấp ma thú đều vô cùng cao ngạo, bản tính thích tự do, dù có bị cường giả áp phục thì chúng cũng không bao giờ lựa chọn nhân nhượng cầu toàn. Phần lớn là sẽ tự bạo. Bởi vậy thông thường cường giả muốn tìm một con linh cấp ma thú làm vật nuôi khó chẳng khác gì lên trời.
Cho dù ở Vô Tẫn Hoang Nguyên thì cũng chỉ duy nhất tuyệt thế cường giả cùng những tông phái truyền thừa nhiều năm mới có để được như vậy! Còn Lăng Phong, hắn mới chỉ thu phục hai con ma thú, một con đã hóa linh, con còn lại cách cũng không còn xa nữa, vận khí như vậy e rằng sẽ khiến rất nhiều người phải ganh tị.
Chỉ một lúc sau, Nguyên Huyễn Thận Quái đã triệt để đập tan Long Quy, giơ tay thu lấy ma hạch. Còn bên kia Oa Hoàng có chậm hơn một bước nhưng cũng đã giải quyết xong Hỏa Vân Thú và cũng đã lấy được ma hạch.
Hai ma thú tranh nhau bay về phía Lăng Phong, dâng chiến lợi phẩm mà mình thu được, dáng vẻ nịnh bợ vô cùng. Nguyên Huyễn Thận Quái lắp bắp nói:
- Mời, chủ nhân, ban tên.
Song Dực Oa Hoàng không nói được nên chỉ kêu lên ồm ộp, cầm miếng ma hạch không ngừng ghé sát vào người Lăng Phong.
Lăng Phong nhận lấy ma hạch Long Quy, nhìn bộ dạng cung cung kính kính của "bản thân" mình, không khỏi lộ ra một tia khổ tiếu. Suy nghĩ một lúc, hắn nói:
- Sau này sẽ gọi ngươi là Nguyên Thận!
- Nguyên Thận, Nguyên Thận.
Lẩm bẩm mấy câu, Nguyên Huyễn Thận Quái lộ ra biểu tình vô cùng vui vẻ, khom người nói:
- Đa tạ chủ nhân.
- Nguyên Thận, ngươi có thể biến huyễn thành hình dạng khác không?
Bất cứ ai một ngày phải đối diện với chính bản thân mình cũng đều cảm thấy kì lạ.
Nguyên Thận cau mày, vật vã suy nghĩ một lúc, đột nhiên mũi nó dài ra, Lăng Phong nhìn thấy không khỏi rùng mình, cảm giác như chính bản thân mình biến thành quái vật. Nhưng Nguyên Thận có vẻ vẫn còn hứng thú trêu chọc Lăng Phong nên thỉnh thoảng lại kéo mũi dài ra hay mọc thêm một con mắt khiến Lăng Phong hoàn toàn không biết nói gì.