Lăng Phong bỗng dưng chấn động, trong ánh mắt kinh hỉ của hắn, từ trung tâm một lần nữa phun ra một con Hấp linh trùng, chỉ là Hấp linh trùng vừa mới tiến vào vòng tròn năng lượng liền bị áp chế không thể nhúc nhích. Hắn nhìn vào lỗ nhỏ trung tâm, đơn giản tính toán, khoảng chừng nửa phút là có một con Hấp Linh Trùng phun ra.
- Phiền phức!
Bảo Lan phất nhẹ hai cánh, nhất thời bắn ra mấy đạo sóng gợn màu trắng, sóng gợn thoải mái tiến vào trong vòng năng lượng, ngay sau đó chỉ thấy tinh khí toàn thân một đầu Hấp Linh Trung tụ hợp lại thành tinh huyết nguyên khí hạch rơi xuống.
Lăng Phong thật sâu hút một ngụm lương khí, miễn cưỡng kiềm chế tâm tình kích động. Nếu như không nhầm mà nói, huyệt động này không biết nối thông với chỗ nào, thậm chí gần như có Hấp Linh Trùng cuồn cuộn không ngừng phun ra, mà một con Hấp linh trùng liền chế tạo được một viên tinh huyết nguyên khí hạch, một viên tinh khuyết nguyên khí hạch có thể đề cao tu vi của Thuật Luyện Sư nha!
Điều này có ý nghĩa như thế nào, không cần nói cũng biết!
- Hừ!
Bảo Lan đột nhiên hừ lạnh một tiếng:
- Đều là lão gia hỏa này, hại ta bị giam cầm nhiều năm, thiếu chút nữa làm nô lệ cả đời!
Lăng Phong nhìn theo hướng nàng mắng mỏ, chỉ thấy khoảng cách đài cao hơn mười trượng có một thi hài lão giả. Toàn thân hắn bao phủ một tầng quang mang nhàn nhạt, hầu như dung nhập làm một với không gian u ám xung quanh, không nhìn kỹ tuyệt đối không thể phát hiện ra.
Đang nói, Bảo Lan chợt huy động hai cánh, một cỗ năng lượng bạo phát trực tiếp phá nát thi hài thành bụi phấn.
Lăng Phong hơi giật mình, nhịn không được hỏi:
- Đây là có chuyện gì?
- Lão gia hỏa này là môn chủ cái gì gọi là Luyện Chương Tông, trong lúc vô ý phát hiện ra nơi này, liền hao hết tâm tư nhốt ta lại!
Tựa hồ xem thể diện của Oa hoàng, Bảo Lan kiên nhẫn giải thích:
- Hắn buộc ta luyện chế tinh huyết nguyên khí hạch cho hắn, còn không cho ta ra ngoài!
Nàng nói rất mơ hồ, nhưng Lăng Phong có thể suy đoán được đại khái, vừa rồi thấy Hấp Linh Trùng xuất hiện, trong đầu Lăng Phong liền xuất hiện ý niệm kinh người, nếu như có thể luyện chế tinh huyết nguyên khí hạch số lượng lớn thì là chuyện kinh người cỡ nào? Một khi dùng để mời chào Thuật Luyện sư tuyệt đối là lợi khí tất sát! Thật không ngờ trước kia đã sớm có người làm như vậy, hơn nữa người này vô cùng bưu hãn, trực tiếp giam cầm ma thú cấp Linh Tôn làm nô lệ luyện chế!
- Vậy hắn làm thế nào lại biến thành như vậy?
Bảo Lan bĩu môi:
- Hắn cũng tham lam quá mức, hấp thu quá nhiều tinh huyết nguyên khí hạch, sau đó năng lượng niệm thức xung đột, cuối cùng bạo thể mà chết, liên lụy ta một mực bị nhốt tại nơi này.
Dừng lại một chút, nàng lại nói:
- Nếu như không phải một mình ở chỗ này rất buồn chán, ta đã sớm…
Lăng Phong có thể lý giải được sự phẫn uất trong lòng nàng, một đầu ma thú cường đại tôn trọng tự do bị người khác giam cầm, làm công việc vô cùng khô khan, thảo nào nàng lại sinh khó chịu như vậy. Kết hợp với lời nói của Du Thiên Trì, hắn đã đại khái hiểu ra một số chuyện, mới vừa rồi hẳn là hài cốt của tiền bối Du Thiên Trì, trong lúc tu luyện có chút sai lầm, dẫn tới bạo thể thân vong, trong khoảng khắc chết đi, hắn hiểu rõ nhốt Bảo Lan khiến nàng oán giận cỡ nào, vì vậy quả đoán phong ấn nơi này, đồng thời nhắc nhở hậu bối trông coi.
Lăng Phong xoa xoa tay, cười mỉa nói.
- Hắn có lưu lại thứ gì hay không?
Trắng mắt liếc nhìn Lăng Phong, Bảo Lan tưc giận vung nhẹ, một chiếc tiết vân bay đến, nàng nặng nề vứt về phía Lăng Phong:
- Cho! Dù sao bao nhiêu năm qua ta luyện chế được rất nhiều tinh huyết nguyên khí hạch, giữ lại cũng vô dụng, toàn bộ tiện nghi cho ngươi!
Ngay sau đó, nàng hướng về phía Oa hoàng bổ xung một câu:
- Đều là xem mặt mũi của ngươi a!
Hơi dùng niệm thức đảo một vòng, Lăng Phong mừng rỡ! Trong Tiết Vân tập trung chồng chất hơn mười vạn viên tinh huyết nguyên khí hạch! Mặc dù tất cả chúng đều có hiệu quả kém hơn so với tinh huyết nguyên khí hạch lấy được từ Kiền Thiên Giới, thế nhưng như vậy đã đủ khiến Lăng Phong nằm mơ cũng cười lớn.
Bằng vào một lượng lớn bảo bối này, có thể mời chào được bao nhiêu Thuật Luyện Sư a! Trong lúc mừng như điên, Lăng Phong căn bản không hề tính toán tới ngữ điệu của Bảo Lan, lại nói dù sao nàng cũng mạnh hơn, hắn biết không thể tính toán với cường giả Linh Tôn được.
- Khu, không còn gì khác, chúng ta hãy đi ra ngoài?
Lăng Phong cẩn thận nói đề nghị của bản thân, tiếp tục bổ xung nói:
- Còn có, nguyên trận bên ngoài có thể giải trừ hay không?
Lại phe phẩy cánh một cái, Bảo Lan đưa ra một viên hạch tâm nguyên trận màu phấn hồng, nói:
- Viên hạch tâm nguyên trận này là do lão gia hỏa vô tình phát hiện được tại đài cao kia, hắn thuận thế kiến tạo tông phái nơi này, uy lực của nguyên trận rất mạnh, hoàn toàn triển khai cho dù là Linh Tôn cũng bị nhốt!
Trong lúc nói chuyện, Bảo Lan chuyển động vài cái cực nhanh, tùy theo tiết tấu chuyển động, nguyên trận bao phủ bên ngoài cấp tốc co rút lại, cuối cùng hoàn toàn hội tụ tại trung tâm nguyên hạch.
Triệt để giải quyết được bí ẩn nơi này, Lăng Phong bước về phía cửa ra địa huyệt.
Thân thể bay lên, Lăng Phong thấy Du Thiên Trì cùng với mấy tên đệ tử ngây ngốc đứng nhìn, còn chưa hồi phục lại tinh thần sau khi kỳ cảnh nguyên trận khắp không gian tiêu tán. Khi thấy Oa hoàng và Bảo Lan theo sát sau Lăng Phong, hắn giống như gặp quỷ, ngon tay điên cuồng run lên:
- Oa hoàng! Ngươi cũng là Oa hoàng!
- Yên lặng một chút! Bạn đang xem tại - www.Truyện FULL
Lăng Phong cười cười khoát tay:
- Bọn họ sẽ không thương hại ngươi!
Trên mặt Du Thiên Trì mang theo vẻ không tin tưởng cường liệt, trong một ít ghi chép của tiền bối sư môn hắn lưu lại có một ít ghi chép về Oa hoàng, bây giờ vừa thấy chúng liền nhận ra, muốn hắn tin tưởng Oa hoàng vô hại, quả thực khó hơn lên trời, hắn bịch bịch bịch lui lại hơn mười bước.
Phản ứng của hắn kéo theo dây chuyền, các đệ tử cũng phán ứng y như vậy.
Lăng Phong bất đắc dĩ, đột nhiên bấm ngón tay, một viên hạch tinh màu máu bắn về phía Du Thiên Trì.
- Tiếp lấy!
Du Thiên Trì vô thức tiếp nhận, lúc nhìn thấy vật trong tay, khuôn mặt càng thêm khiếp sợ nhìn Lăng Phong, trong ánh mắt thêm vẻ nghi hoặc nồng đậm. Lăng Phong nhìn nhãn thần của hắn, gật đầu khẳng định. Biểu tình của Du Thiên Trì nhất thời trở nên kinh hỉ!
Trong thấy hai người bọn họ có hành động như giải thích mê hoặc, đám đệ tủ xung quanh không hiểu ra sao.
- Ngươi có bao nhiêu?
Lăng Phong bật cười, phản ứng của Du Thiên Trì và Lê Phù không hề khác nhau, xem ra loại tinh huyết nguyên khí hạch này đối với Thuật Luyện Sư có sự hấp dẫn chí mạng! Hắn lắc lắc ngón tay nói:
- Con số cụ thể không tiện nói cho ngươi biết, bất quá Du tiên sinh có thể yên tâm, chỗ ta có đủ cho ngươi sử dụng!
Du Thiên Trì trầm ngâm, hồi lâu mới ngẩng đầu lên hỏi:
- Ngươi có điều kiện gì?
- Làm việc cho ta!
Lăng Phong trực tiếp nói.
- A!
Du Thiên Trì sửng sốt, chợt cười nói:
- Ngươi rất thẳng thắn, ta thưởng thức tính tình này của ngươi. Bất quá, trước tiên ta phải nói rõ ràng, ta chỉ phụ trách hỗ trợ ngươi luyện chế tinh chương, còn các chuyện khác ta mặc kệ!
Đáp án này đã sớm nằm trong dự liệu của Lăng Phong, hắn gật đầu không nói. Hiện tại tạm thời như vậy, về phần sau này Lăng Phong có đủ tự tin thu nạp hắn dưới trướng, dù sao bản thân vừa vặn có tri thức luyện chương căn bản do chính Sang Sư truyền thụ nha!
Thu dọn cống hiến điện một phen, Thuật Luyện Sư trốn được theo Du Thiên Trì đều là tinh anh tuyệt đối. Bốn người là Thuật luyện sư Chí cấp, mặt khác còn có năm Thuật Luyện Sư cao cấp, điều này khiến đội ngũ Thuật Luyện Sư trong tay Lăng Phong thoáng cái tăng cường không ngớt.
Bởi vì nguyên trận bạo phát quá đột nhiên, không ít người thuộc Tà Quân Tông vô cùng lo lắng, không biết làm sao cho phải. Lúc này vừa thấy Lăng Phong và Du Thiên Trì xuất hiện, bọn họ hiểu ra, đại thế đã mất, không cần Lăng Phong tốn nước miếng, bọn họ trực tiếp tuyên bố thần phục.