Rốt cục, lại là một đòn cuồng mãnh đánhtowis, quang mang bên ngoài thân thể của bóng người ngân sắc vỡ tung, tựa như có vô số diễm hoa sáng lạn, mỗi một đóa hoa tản ra đều khiến cho gương mặt hắn co giật, xuất hiện vẻ đau lòng không gì sánh được.
- Nguyên bản còn dự định cho ngươi bảo lưu một đạo cự linh, cho ngươi có cơ hội chuyển tu tán linh, không nghĩ tới ngươi lại không biết tốt xấu như vậy! Hảo hảo hảo!
Liên tục gầm lên ba tiếng "hảo", bóng người ngân sắc đột nhiên hét lớn:
- Đã như vậy, lão tử liều mạng bị hao tổn, cũng phải triệt để đánh tan linh hồn ngươi!
Dưới biểu tình có phần điên cuồng, thân thể hắn đột ngột trướng lên, tựa như một quả bóng hơi được bơm không khí điên cuồng phông lên.
Sau đó một tiếng nổ ầm vang vọng, tựa như một quả bóng căng hơi bị nổ tung, thanh âm nặng nề đặc biệt chói tai truyền ra.
Bóng người ngân sắc kia trong lúc âm thanh bạo phát liền vô thanh vô tức biến mất.
Lăng Phong đang chuẩn bị khởi xướng công kích lại một lần nữa liền dừng lại, hỏa hệ kiếm nguyên cùng với kiếm ảnh bắt đầu ngưng trọng trên không, hắn cảm giác dường như đang có một con quái thú hung mãnh đang ẩn núp, tùy thời có thể tặng cho bản thân mình một kích chí mạng!
Liên tưởng đến một màn vừa rồi bóng người ngân sắc tiêu thất quỷ dị, tâm thần Lăng Phong liền căng ra tới cực điểm, niệm thức lực hướng về bốn phía phóng ra!
Tâm thần hắn đột nhiên cả kinh, bên trong sự cảm tri của niệm tức, dường như bốn phía xung quanh không một địa phương nào là không tồn tại lực lượng dị dạng!
Làm sao có thể?
Không đợi Lăng Phong làm ra động tác gì, một viên lại một viên, hàng loạt những quang điểm ngân sắc lớn như ngón tay từ trong hư không hiện ra.
Lăng Phong cả kinh, lập tức khống chế hỏa hệ kiếm nguyên muốn thoát ly vòng vây.
Đúng lúc này, thanh âm của bóng người ngân sắc từ trong vô cùng vô tận ngân sắc truyền ra.
- Chậm rồi!
Từ trong từng viên ngân sắc truyền ra một loại năng lượng hầu như khiến hư không ngưng kết lại thành rắt thép, bóng người ngân sắc mang theo một tia mệt mỏi, quát lên:
- Hiện tại ta cho ngưoi biết, sự chênh lệch linh hồn lực lượng giữa linh tôn cùng với thần cấp cường giả!
Lăng Phong cảm giác được một loại áp lực nổi lên, toàn thân dường như bị trọng lượng vạn tấn trực tiếp ép vào đáy biển sâu, không thể động đậy, hơn nữa toàn bộ cảm tri lực cũng đều bị đánh tan!
Từng luồng quang mang ngân sắc gắt gao cuốn chặt lấy kiếm nguyên cùng kiếm ảnh, không hiểu bóng người ngân sắc kia đến tột cùng là thi triển ra chiêu số gì, dĩ nhiên lại có thể đem năng lượng của cự linh triệt để phân tán thành những hạt ở trạng thái cơ bản nhất.
Đồng thời, loại phân tán này cũng không hề ảnh hưởng chút nào tới việc phát huy năng lượng của nó, vẫn tiếp tục vây khốn Lăng Phong, làm cho năng lượng linh hồn không thể nào phát tiết ra ngoài được!
- Hắc! Trừ khi ngươi là cường giả tinh tu linh hồn lực, mới có thể đạt được thành tựu vượt bậc trên phương diện linh hồn lực, bằng không mà nói, ngươi bất quá mới chỉ là một linh tôn, lẽ nào còn muốn vượt cấp hơn ta hay sao?
Bóng người ngân sắc cười to, thân ảnh của hắn vẫn chưa lộ ra một chút nào, thanh âm chỉ từ bên trong quang mang truyền ra, cuồng hãn đến kinh người.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Cho dù bị trói chặt, thanh âm của Lăng Phong vẫn bình tĩnh như trước, nhàn nhạt truyền ra.
Biểu hiện trấn định của hắn như vậy làm cho bóng người ngân sắc cũng có chút giật mình, bất chợt cuồng tiếu nói:
- Ta là ai, đối với ngươi bây giờ còn có ý nghĩa sao? Hắc, lão tử năm đó uy chấn Long tộc, một tiểu bối như ngươi có nói cũng biết được bao nhiêu.
Trong giọng nói của hắn, mơ hồ có chút trống vắng.
- Ngươi cứ như vậy mà dám khẳng định có thể ăn được ta sao?
Trong thanh âm Lăng Phong đột nhiên mang thêm vài phần thú vị.
Loại thú vị này giống như một thợ săn âm mưu đã lâu khi nhìn thấy con mồi bị rơi vào bẫy mà vẫn không biết.
Bóng người ngân sắc trong lòng chợt hiện lên cảnh giác, hắn thâm trầm nói:
- linh hồn lực của ngươi đã bị ta hoàn toàn ràng buộc, mà thực lực của ngươi bất quá chỉ là linh tôn, còn có thể làm thế nào...
Hắn còn chưa dứt lời, một cỗ kiếm ý sắc bén đã phá không công kích tới.
- Làm sao có thể?
Một tiếng hét điên cuồng khó có thể tin được vang lên, ngân sắc quang lưu nhanh chóng quay ngược lại, mơ hồ dường như muốn mở ra đón đỡ kiếm ý.
- Chậm rồi!
Hét lên một tiếng, từ trong vô tận hư không của thức hải nhàn nhạt hiện lên một thanh kiếm linh màu ngân bạch, kiếm linh ở bên thanh sắc kiếm nguyên tựa như một con mãnh thú đang mở rộng miệng.
Trong tiếng quát của Lăng Phong vang lên, chúng dùng thế lôi đình vạn quân nhanh chóng đâm xuống, nhanh đến mức đạo ngân sắc quang lưu kia không kịp phản ứng.
Một tiếng vang thanh thúy đến cùng cực vang lên, từng đóa hoa ngân sắc bùng lên, dường như có vô số chân ngọc vỡ tan rơi xuống, xa hoa lộng lẫy kinh người.
Thế nhưng cho dù mỹ lệ như vậy lại khiến cho tên gia hỏa xông vào tỏng thức hải của Lăng Phong thống khổ không ngớt, hắn điên cuồng hét lên:
- Song sinh cự linh? Không đúng, ngươi vì sao còn có loại cự linh thứ ba? Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết!
Liên tục nói ba câu "đáng chết", trong thanh âm bóng người ngân sắc tràn ngập nghi hoặc cùng điên cuồng. Cảm thụ được năng lượng trong cơ thể không ngừng xói mòn, linh hồn lực cũng càng lúc càng suy yếu, hắn quát lớn:
- Lão tử liều mạng với ngươi!
Theo tiếng rống này vang lên, ngân sắc quang lưu mãnh liệt tràn ra, điên cuồng xông về bốn phương tám hướng. Dọc theo đường đi dường như có một chiếc xe ủi hạng nặng đụng phải, khí thế oanh oanh liệt liệt cực kỳ kinh người.
Cổ năng lượng này xông tới cuồng bạo không thôi, trong nháy mắt đã lướt qua khoảng cách không biết dài bao nhiêu, thậm chí trực tiếp vượt qua khả năng dung nạp của thức hải, đánh mạnh lên bên ngoài thức hải của Lăng Phong!
Chỉ thấy một đạo ngân sắc cuồng phong cuốn lên, trong ánh mắt hoảng sợ của Hải Tư Lam nhằm thẳng hướng tây bắc của quái hạp mà vọt tới.
Rầm! Bạn đang xem tại - www.Truyện FULL
Bất chi bất giác, một góc bên trong quái hạp đã bị đánh nát, rầm rầm rơi ra một đống lớn đồ đạc.
Mấy thứ này nguyên lai đều được Lăng Phong cất giữ trong tiết văn, từ sau khi đạt được quái hạp, Lăng Phong liền đem chúng thu vào trong đó, bởi vậy vô luận là sử dụng hay cất giữ đều thuận tiện hơn không ít.
Vì thế, Lăng Phong cũng mở riêng ra một phương không gian để cất giữ chúng, không nghĩ tới dưới trận chiến đấu kịch liệt lại làm cho chúng rơi ra toàn bộ.
Bóng người ngân sắc lại càng rống to hơn:
- Hỏa hệ phong cấm trong tứ môn phong cấm! Thứ này sao lại ở chỗ ngươi?
Lăng Phong ngẩn ra, không quá minh bạch vì sao hắn tự dưng lại phát điên gào thét lên như vậy, nhưng khi cảm tri được rõ ràng thì trong ý chí của hắn liền xuất hiện một tia thư giãn. Nhân dịp cơ hội tốt này, kiếm linh, kiếm nguyên, kiếm ảnh ba thứ hợp nhất, một đạo quang luân vô cùng lớn xuất hiện:
- Thiên Nguyên Tập!
Quát lên một tiếng, tam luân quang quyển vù vù xoay chuyển, đầu tiên là đọa ngân sắc quang lưu kia mạnh mẽ bị chặt đứt, ngay sau đó, vô cùng vô tận linh hồn lực bắt đầu cấp tốc áp súc. Chỉ thấy vừa động, ngân sắc quang lưu nhanh chóng bị thu hẹp lại, một trượng, một thước, một tấc, cuối cùng biến thành một đoàn nhỏ kích thước cỡ nắm tay, đoàn ngân sắc quang thể này hiện ra trạng thái bán trong suốt, mơ hồ có thể nhìn thấy được bóng người bên trong.
Lăng Phong thở phào một hơi, quát lên:
- Ngưng!
Niệm thức khẽ đẩy, liền đem đoàn ngân sắc quang thể này cuốn ra khỏi thức hải, Lăng Phong lúc này mới thở dài một hơi, thân thể ngồi ngay ngắn, hai mắt mở ra hiện lên một tia uể oải.