Vừa nhìn thấy hán tử xuất hiện, Ngao Châu thất thanh kinh hô.
Người tới cho dù là một thân áo vải bình thường, nhưng lại không che giấu được hạo nhiên chánh khí, rõ ràng là một người một kiếm, vấn chiến cường giả thiên hạ - Bàng Phiên Vân!
Cái thế Bàng Phiên Vân!
- Hử?
Nhìn thấy Ngao Châu giật mình như vậy, sát ý bạo ngược trên mặt lão giả râu hồng bỗng dưng trầm xuống, nghi hoặc nhìn về phía Ngao Châu.
Ngao Châu như biết lão giả râu hồng không rõ ràng, liền tranh thủ giải thích đơn giản thân phận của Bàng Phiên Vân.
Âu Mẫu Long với thân phận là tộc trưởng Long tộc tự nhiên biết rõ thân phận của Bàng Phiên Vân, biểu tình hắn trầm xuống, quát lạnh nói:
- Thế nhân đều nói, tông chủ Liệt Thiên Kiếm tông chính là cái thế hào kiệt, có hi vọng đột phá đại viên mãn chi cảnh, hiện tại vừa thấy không phải người phàm! Đáng tiếc, đáng tiếc!
Hắn lạnh lẽo liên tục nói "đáng tiếc, trong giọng nói lại hoàn toàn không có nửa phần ý đáng tiếc, chỉ có một mảnh sát khí hạo liệt.
Thật sâu dừng lại trên người Âu Mẫu Long, trên mặt Bàng Phiên Vân dần dần hiện lên chiến ý mạnh mẽ, chiến ý càng lúc càng đậm, cuối cùng kích phát kiếm ý quanh thân trở nên vô cùng đậm đặc, càng giống như một thanh trường kiếm phóng lên cao, nếu là nhắm hai tròng mắt lại, chỉ cảm thấy trước mắt không phải người mà là một thanh kiếm sắc bén.
Một thanh kiếm đã mở kiếm phong, quanh thân tràn ngập hàn khí.
Trường kiếm phong mang, tàn sát nhật nguyệt.
Lẳng lặng phiêu phù, Bàng Phiên Vân triệt để che giấu quang quang lập lòe nơi cánh tay, đằng sau lao ra vô số dòng sóng khí, dưới lực lượng áp chế ào ào co rút lại, dường như phục vụ quân vương, càng an tĩnh như thế.
- Có thể chiến?
Câu hỏi của Bàng Phiên Vân khiến tất cả mọi người nhịn không được bị kìm hãm, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn không gì sánh được, ai cũng chưa từng lường trước, đối diện với cường giả mạnh mẽ như vậy, cục diện không rõ ràng như vậy, bất lợi như vậy, lời đầu tiên thoát ra khỏi miệng Bàng Phiên Vân lại là câu này!
Ngoài dự đoán của mọi người, rồi lại giống như vốn là như vậy, khiến kẻ khác cảm giác nếu Bàng Phiên Vân không phải như thế, như vậy, sẽ như thế nào?
- Bàng Phiên Vân! Ngươi là Bàng Phiên Vân!
Đúng lúc này, một tiếng thét kinh hãi vang lên, chỉ thấy Thang Thần với vẻ mặt không thể tin tưởng, ngón tay chỉ vào Bàng Phiên Vân không ngừng run, trên mặt hiển lộ vẻ không thể tưởng tượng.
Ba!
Nhãn thần Bàng Phiên Vân rơi vào người hắn, dường như có sấm sét thoáng hiện, một vẻ hoài niệm cùng với thần tình hồi ức, hắn nhẹ giọng nói:
- Nguyên lai là Thang huynh! Lúc đầu đánh một trận, lấy được ích lợi rất lớn, nếu có thời gian, có thể ban thưởng cho Bàng mỗ đánh một trận?
Dùng lực lượng hiện tại hắn biểu hiện ra tự nhiên không có khả năng không phát hiện ra tu vi chiến lực của Thang Thần, thế nhưng vẫn như cũ cuồng nhiên thách chiến! Chỉ khoảnh khắc xuất hiện, hắn không ngờ trước sau đưa ra yêu cầu thách chiến đối với hai vị cường giả siêu cấp, hào khí can vân! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Biểu tình Thang Thần mang theo vài phần không thể tưởng tượng, hắn tuy rằng cũng đã tìm hiểu qua tình trạng thế cục của Vô Tận Hoang Nguyên hiện tại, tự nhiên cũng biết sự tồn tại của Vô Tận Hoang Nguyên, nhưng hắn cũng rõ ràng, đừng xem Liệt Thiên Kiếm Tông trong thời gian ngắn phong quang vô hạn, nhưng trong tình cảnh cạnh tranh tàn khốc tại Vô Tận Hoang Nguyên, nói không chừng ngày mai hoàn toàn bị xóa bỏ.
Vì vậy, hắn chưa bao giờ quá mức chú ý, càng không chờ tới vị tông chủ Liệt Thiên Kiếm tông kia chính là cường giả Thánh vực đỉnh phong trước kia không chịu nổi một chiêu của chính mình!
Cho tới khi tận mắt nhìn thấy Bàng Phiên Vân, trong lòng có vài phần khó tin tưởng.
- Bàng tông chủ, tiểu Phong thế nào?
Thấy Bàng Phiên Vân xuất hiện, Hoa Vi Hà vội hỏi.
Bàng Phiên Vân nhìn nàng, nở nụ cười ôn hòa:
- Lăng tông chủ, hắn…
- Hừ! Ngươi cho rằng Long tộc chúng ta chính là trà phường tửu quán nói chuyện phiếm sao?
Phẫn nộ quát lên một tiếng, lão giả râu hồng bốc lên sát khí dày đặc, nhìn về phía cấm địa đã tan vỡ bất kham phía sau Bàng Phiên Vân, lại đưa mắt thấy rất nhiều đệ tử Long tộc kinh hồn chưa định xung quanh, lửa phẫn nộ tràn đầy không nối thoát, hắn bỗng dưng ngang đầu hét giận dữ:
- Lão phu phải giam giữ ngươi tới chết!
Vừa nói xong, sát khí ngưng đọng thành thực chất từ trên người hắn từng tầng từng tầng phát ra, giống như sóng biển ngập trời phách không bay đi, trực tiếp áp bách hướng Bàng Phiên Vân.
Bàng Phiên Vân hút một hơi thật sâu, khí lưu quanh thân đột nhiên điên cuồng lưu chuyển, từng vòng tròn kim quang bạo chuyển, cuối cùng vô số kim quang tinh tế di động, giống như trong không trung có vô số con cá lướt qua, ý vị linh động không nói nên lời.
Kẻ thì dài dòng, trên thực tế từ lúc hắn niệm động cho tới khi quanh thân chớp động quang mang, bất quá chỉ trong chớp mắt mà thôi.
Quang mang chuyển động tới cực điểm, thân hình hắn bỗng dưng khẽ động, một đạo quang mang khẽ nâng thân hình hắn cực nhanh hơi nghiêng sang bên cạnh. Ngay sau đó tiếng cười từ trong miệng hắn phát ra:
- Bát trưởng lão không cần gấp, các ngươi tự nhiên có người chuyên môn đối phó!
- Ai?
Đột nhiên, hình như đáp lại một tiếng quát hỏi của lão giả râu hồng, chỉ thấy cấm địa phía sau Bàng Phiên Vân bỗng dưng trào nên từng đợt sóng khí cuồng nộ, sóng khí bạo phát, không ngừng sinh ra khiếu âm cường liệt.
Không gian thật vất vả mới khôi phục bình tĩnh một lần nữa bị phá vỡ, từng đám mây đen tụ tập, mây đen dày đặc che kín không gian, đen kịt dương như cả thiên không đều ép tới suy sụp rơi rụng.
Kiếp vân phương viên nghìn dặm bắt đầu tụ họp, giữa trung xuất hiện vô số tia sấm sét đủ lớn như cánh tay trẻ con, nhưng tia sấm sét này có vẻ cổ quái đặc biệt, mỗi một tia đều kết hợp với hai tia bên cạnh, cộng đồng vẽ lên một bộ đồ án to lớn, phức tạp không gì sánh được, giống như có huyền bí vô cùng vô tận chưa từng cởi ra.
Nguyên trận!
Tu luyện giả đột phá tiến vào tu vi cảnh giới nhất định kích phát thiên địa xuất hiện kiếp vân, không ngờ hiện tại sinh ra nguyên trận thiên nhiên!
- Hóa thần kiếp!
Cũng bất chấp truy sát Bàng Phiên Vân, lão giả râu hồng thất thanh kinh hô, hai con mắt giống như cá chết đột nhiên như lồi hẳn ra ngoài, cái miệng há lớn không hề có một chút phong độ. Nếu như vừa rồi Bàng Phiên Vân đưa tới thiên kiếp gây cho hắn khiếp sợ giống như xuất hiện núi lớn sụp đổ trước mặt, như vậy hiện tại Hóa thần kiếp không cần nghi ngờ tương đương với tất cả chư thiên đều vỡ vụn dưới chân.
- Là ai? Là ai? Rốt cuộc là ai?
Đột nhiên, từ trong cấm địa nứt nẻ có một đạo thân ảnh màu trắng cấp tốc lao lên, thoáng như mũi tên tiến sâu vào bên trong Hóa thần kiếp.
Xuy xuy!
Từng đạo quang quang cương khí màu hồng từ trên người hắn phun ra, mà thân thể hắn lại giống như không hề có giới hạn hư không, một cỗ hấp lực bàng bạc không ngừng hấp thu lực lượng lôi điện trong không gian.
Quá trình này tiến hành cực nhanh, đợi tới khi lão giả râu hồng phát hiện đã trôi qua một đoạn thời gian, lúc tỉnh táo lại, từ mi tâm thân ảnh giữa không trung bỗng dưng xuất hiện một đưa bé khả ái.
Đưa bé vươn đầu ngón tay mập mạp, hơi chút lay động xung quanh vài cái, liền lập tức có một đạo bí vân thiểm điện bị đầu ngón tay dẫn dắt, tiến vào trong cơ thể. Đối với người bình thường mà nói, hành động này tất phải chịu thống khổ lôi điện giật rất lớn, nhưng đối với đứa bé này mà nói, dương như chính là trò chơi ưa thích.