Theo một tên Long Tộc đầu tiên tự bạo, một cái bí văn giống như lợi tiễn bay thẳng lên bầu trời. Một phen tự bạo này, tựa như bắt đầu một phản ứng dây chuyền, những tên Long Tộc phía sau nhất thời liên tiếp tự bạo theo.
Tốc độ bọn họ tự bạo rất nhanh, không đợi Lăng Phong thi triển Thất Đấu Tinh Vũ trảm xuống, tất cả đã hoàn toàn tự bạo!
Rất quỷ dị, sau khi bọn họ tự bạo, toàn bộ huyết nhục đều bị ngưng tụ tiến nhập vào một cái bí băn, dường như tinh hoa đều bị nó hấp thụ đi vào vậy.
Ầm ầm!
Rốt cục, kiếm quang chém xuống.
Có điều, uy lực một kiếm đủ sức trảm toái hư không nhưng lại không thể tạo thành mảy may thương tổn với bọn họ, một điều bí văn bắn ra, dĩ nhiên là trước sau liên tiếp đánh vào trên kiếm quang, đem kiếm quang hung hăng đánh lệnh một đường. Truyện được copy tại
- Cổ quái!
Lăng Phong đánh ra một kiếm không có hiệu quả, vẫn chưa vội tiếp tục xuất thủ mà là đưa mắt dừng lại trên một cái bí văn. Cảm nhận được, đối diện đang có một cỗ khí tức bàng bạc rất nhỏ đang dần mạnh lên, loại khí tức sắc bén hung hãn dường như có uy lực quét ngang tất cả, trấn áp tất cả.
Ở tại trước mặt nó, sinh mệnh cường đại đến đâu bất quá cũng chỉ giống như kiến hôi, dù có được sức mạnh cuồng hãn đến mấy cũng chỉ như lực cổ tay trẻ con, yếu ớt đến buồn cười.
Đây là tiếp cận tới đại uy năng bản nguyên của thiên địa!
- Đây là...
Từ lúc đầu đối chiến tới giờ, Lăng Phong rốt cuộc cũng minh bạch nỗi bất an trong lòng phát ra từ nơi nào! Hắn cảm giác được nương theo những bí văn này xuất hiện, một mảnh hư không chung quanh gần như trở thành tường đồng vách sắt, dùng tu vi của hắn cũng đừng mơ tưởng muốn trốn chạy.
Trông thấy bí vẫn vẫn xoay giữa không trung chậm rãi thành hình, thần tình nghiêm nghị thật sâu: Thứ này đến tột cùng là dạng nguyên trận gì? Cư nhiên lại cường đại đến vậy?
Nhìn thần trên mặt Lăng Phong toát ra vẻ kinh sắc, Âu Mẫu Long mới cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn một chút, dường như bên mình tổn thất nhiều như vậy cũng không phải là không công.
Hắn nhịn không được đắc ý, lên tiếng nói:
- Lăng tông chủ, ngươi cũng biết Thích Thiên Tông?
Lăng Phong ngẩn ra, tòa nguyên trận này cùng với Thích đại ca có liên quan gì? Hắn lãnh đạm nói:
- Nhắc tới Thích Thiên Tông, tên phản bội Thanh Mộc đợi đến lúc nào Lăng mỗ rảnh rỗi cũng muốn đi Long Tộc đòi lại công đạo cho Thích đại ca!
Từ khi Lăng Phong đắc thủ tại cấm địa Long Tộc, liền cùng Yến Vân La và Hàn Nguyệt Dạ liên thủ đối phó Thanh Mộc tông, khiến cho Thanh Mộc tông hết đường phải mai danh ẩn tích.
- Ha hả, Long Tộc đã sớm cùng với Yêu, Phượng hai tộc có ước định, hai bên cũng không được can thiệp tự do các tông phái tại Vỗ Tẫn Hoang Nguyên! Lẽ nào Lăng tông chủ cho rằng, chỉ vì một Thích Thiên Tông cùng với vài tên đệ tử Long Tộc liền đáng để chúng ta gây chiến sao?
Lời Âu Mẫu Long như một đạo kinh điện xẹt qua trong lòng Lăng Phong, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn bí văn trên bầu trời, trong ánh mắt hiện lên một vẻ khiếp sợ: Lẽ nào?
- Không sai! Xem ra Lăng tông chủ cũng đoán được!
Âu Mẫu Long cười to nói:
- Nếu không có năm đó bởi vì tại địa phận Thích Thiên Tông phát hiện tồn tại một bộ nguyên trận! Ta sao có thể vì một điểm lợi ích nho nhỏ phái ra nhiều trưởng lão như vậy?
Nói đến đây, sắc mặt hắn nhịn khong được nhăn lại một chút, toát ra vẻ ưu tương:
- Chẳng qua muốn thi triển nguyên trận này cần phải cung cấp rất nhiều lực lượng! Nhiều như vậy, Long Tộc ta cũng chịu không nổi mấy lần tiêu hao! Bất quá hôm nay Lăng tông chủ may mắn chết dưới nguyên trận này, cũng đủ để kiêu ngạo!
Lăng Phong rốt cuộc ro ràng tất cả chân tướng, nguyên bản hắn còn cho rằng năm đó Long Tộc chẳng qua là vì đệ tử dòng chính nhà mình ngã xuống dưới tay Thích Thiên Ách mới hung hãn xuất thủ.
Không nghĩ tới phía sau vẫn còn liên quan tới bí ẩn bực này.
Bất quá tính ra Long Tộc cũng biết nhẫn nại, không chút nào để lộ ra tin tức, nếu không phải mình nhanh chóng quật khởi khiến cho bọn họ cảm giác được bất an, sợ rằng tòa nguyên trận này không biết tới đời thủa nào mới có thể hiện thế.
Nguyên trận trên bầu trời rốt cuộc cũng xuất hiện một đường viền lớn, trên đường viền ngoài, cách mỗi đoạn lại nhô lên một chiếc tinh giác, trên mỗi tinh giác có gắn một quang cầu to cỡ nhãn châu, quang cầu tỏa ra trận trận quang mang, một điều bí văn kéo dài ra, nối vào bên trong tạo thành một mạng lưới.
Chính giữa lưới lại do những bí văn bất đồng cấu thành, dần dần cả vật thể hiển lộ ra vài phần cao thâm khó lường.
Nguyên trận mới hinh thành liền bắt đầu chậm rãi chuyển động, mỗi một lần chuyển động dường như kéo theo cả thiên địa cùng chuyển động, khí thế trầm trọng khiến người ta phải run sợ trong lòng.
Uy thế vô cùng vô tận từ đó phát ra, Lăng Phong tuy rằng vẫn bảo trì tư thế đứng thẳng, nhưng là cũng cảm giác được cột sống truyền đến trận trận sức ép, dường như tùy thời đều có thể bị bẻ gãy.
- Đi tìm chết đi!
Âu Mẫu Long hét lớn một tiếng, đạo nguyên trận kia phảng phất như có linh tính, nặng nề hướng phía Lăng Phong áp tới, dọc theo đường đi, hư không dường như bị ngưng thành tấm cương bản, áp xuất ra từng trận khí lãng dày đặc.
Một cỗ khí lãng vô hình không chút lưu tình đánh về phía Lăng Phong, trong vòng phương viên mười dặm toàn bộ khí tức sinh mệnh đều bị thổi bay sạch sẽ, biến thành một mảnh chân không, không có bất luận sinh mệnh nào có thể tồn tại.
"Bành" một tiếng, một đầu tóc dài của Lăng Phong bung ra đón thẳng hướng gió, mỗi một sợi đâm ra như kiếm, làm nổi bật lên nét cứng rắn kiên cường trên khuôn mặt.
Da mặt bị từng trận khí lãng làm cho phập phồng như gợn sóng!
Khoảng cách mỗi lúc một gần!
Ngàn trượng, trăm trượng, mười trượng!
Mắt thấy sắp bị nguyên trận bao phủ, thân hình Lăng Phong đột nhiên khẽ động, trong mắt như ẩn như hiện tinh mang, một đoàn tuyền qua liền xuất hiện vận chuyển quanh mình.
Trong mắt bắn ra hai đạo tinh mang, trực tiếp rơi vào trên người Âu Mẫu Long phía đối diện, trên mặt Lăng Phong đột nhiên hé ra một vẻ tươi cười:
- Âu tộc trưởng cư nhiên còn có con bài chưa lật như vậy, xác thực đã vượt xa dự liệu của Lăng mỗ! Bất quá ngươi tưởng Lăng mỗ lại không hề có chuẩn bị gì sao?
Lời vừa dứt, tại trong ánh mắt chấn động của mấy người Âu Mẫu Long, mi tâm Lăng Phong điểm mạnh!
Ầm ầm! Một tiếng chấn hưởng kinh thiên động địa, âm ba như biển khiến cho cả hư không cũng phải ông nhiên rung động, uy thế cực kỳ kinh người.
Trong khoảnh khắc chấn hưởng vang lên, từ mi tâm Lăng Phong đột nhiên bay ra một tiểu quái hạp cỡ bằng nắm tay. Thể tích quái hạp cực nhỏ, cùng với nguyên trận đang hung mãnh kéo đến hoàn toàn trái ngược, nhưng khi nó vừa bay ra lại có một cỗ uy thế lớn lao, trung hòa sạch sẽ cảm giác áp bách mà đối phương mang đến.
Bốn màu quang mang kim, hồng, thanh, hắc từ trong quái hạp phát ra đột nhiên mở rộng, thể tích quái hạp cũng theo đó tăng vọt, biến hóa cực kỳ to lớn chẳng khác gì một con thỏ trắng đột nhiên biến thành viễn cổ bạo long khiến người ta khó có thể tin vào mắt chính mình.
- Kết trận! Tứ linh nguyên trận!
Một ngón tay Lăng Phong điểm tới quái hạp, tại không gian bên trong quái hạp, hai hàng người chỉnh tề đang trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, phía sau bọn họ là người đến từ những đại môn phái hợp tác cùng Sáng Tông, có những người là cường giả do Sáng Tông mời chào đến.
Tất cả những người đứng ở phía trước đều đồng dạng là cường giả thần cấp!
Dùng tích lũy mấy năm nay của Lăng Phong, hơn nữa còn không để ý tiền vốn đầu tư, thực tế đã tạo ra một nhóm người lớn là cường giả thần cấp. Những người này đều là nhờ tiếp thu chân thân Tinh Chương mới có thể thăng cấp, tự nhiên đối với Lăng Phong rất là mang ơn, vì thế mà tu luyện tứ linh nguyên trận cũng đặc biệt ra sức!
Có thể nói, những người này hiện tại chân chính là con bài chưa lật của Sáng Tông!
Thực lực khi bọn họ liên hợp lại đủ sức chống lại mười tên cường giả thần cấp tam phẩm!
Lúc được Lăng Phong phát lệnh truyền vào, dẫn đầu là nhóm người Mặc Nhất Kiêu, ai nấy trong mắt đầu hiện ra vẻ hưng phấn, trên người bọn họ đồng thời phát ra một cỗ vụ khí thần lực nồng đậm.
Những cỗ thần lực này thông qua bí văn bắt đầu ngưng kết, hình thành một đóa vân văn, vân văn hiện lên rất nhanh rót vào mặt ngoài quái hạp.
Ở phía sau bọn họ, vô luận là cường giả cấp Linh Tôn hay mới chỉ vẻn vẹn bước vào Linh Cấp đều đồng loại điên cuồng kết trận.
Tứ linh nguyên trận trải qua Cảnh Vân không ngừng nghiên cứu, uy lực của nó đã được tăng cường trên diện rộng, không còn gò bó trong bốn người trung tâm mà là theo nhân số càng tăng, uy lực của nó cũng được bạo tăng theo cấp số nhân.
Chớp mắt công phu, mấy vạn đóa vân văn cùng nhau hiện lên!
Nếu như nói trước đây quái hạp tương đương với một tòa trọng vật bằng cương thiết, chỉ có thể dựa vào thần lực của Lăng Phong để khu động, như vậy hiện tại quái hạp lại có thể khu động với nhiều hạch tâm, vô luận là lực lượng hay lực công kích, gia tăng đâu chỉ có mấy chục lần?
Cảm thụ được dao động truyền tới từ quái hạp, trong mắt Lăng Phong chợt lóe lệ mang, lần này sợ rằng cũng là lần đầu tiên hắn chân chính sử dụng toàn bộ lực lượng của Sáng Tông để thôi động tứ linh nguyên trận nhằm khu xử quái hạp.
Trong nháy mắt, dùng tu vi hiện tại của hắn cũng cảm giác có chút nắm không vững!
"Bá", ngàn vạn điểm quang mang chói mắt vô cùng, Lăng Phong đưa tay đẩy mạnh:
- Đụng!