DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thông Thiên Đại Thánh
Chương 79: Phúc họa đan xen, đôi mắt đỏ tiến hóa lần thứ nhất (Trung)


Bạch lân đại mãng tựa hồ biết rõ mình không thể may mắn thoát khỏi, nên đã kích phát hung tính của nó, cũng không để ý thương thế của bản thân, thừa dịp hai móng vuốt của hắc ưng còn chưa thu hồi, cho nên trói hai chân của nó, sau đó há miệng, có hai chất dịch màu xanh lá từ răng nanh của nó tràn ra, trực tiếp phun lên người con chim ưng.

Cũng không biết đầu rắn này là dị chủng gì, nọc độc của nó đúng là lợi hại, người hắc ưng hơi dính một chút, trên người của hắc ưng toát ra một làn khói trắng, một đám lông vũ và da thịt bị ăn mòn, sâu nhìn thấy xương

Hắc ưng bị đau, đôi móng vuốt sắc bén cành dùng hết sức, thời điểm bạch lân đại mãng cuộn người được một nửa, rốt cục nó cũng đem bạch lân đại mãng xé thành hai đoạn, hai đoạn thân rắn, sau khi vặn vẹo run rẩy trên mặt đất một thời gian ngắn, liền không còn động tĩnh gì nữa, lại nhìn hắc ưng, con rắn giãy chết, thì độc dịch tổn thương trên người của nó càng ngày càng nặng, nó nhảy lên mặt đất vài cái, hướng về thi thể quái xà bị xé thành hai đoạn, dùng cái mỏ ưng như móc câu của nó mổ cái gì đó trên người con rắn, nhưng mà, nó vừa mới mổ thủng cái bụng của con rắn, thân thể của nó lật ngang, té lên mặt đất.

Đây chính là cục diện lưỡng bại câu thương, đồng quy vu tận.

- Không ngờ ta lại làm ngư ông, đúng là không còn thiên lý a!

Tiểu Báo Tử dùng vẻ mặt cổ quái nhảy từ trên cây xuống, hắn bước tới bên cạnh xác rắn, nhìn bộ vị con hắc ưng sắp chết mổ ra từ con rắn.

- Túi mật rắn, đúng là thứ tốt a.

Hai ngón tay của Tiểu Báo Tử tìm tòi trong bụng rắn, móc ra, cầm trong tay túi mật rắn còn nóng, cái túi mật này lớn nhỏ bằng một quả trứng bồ câu, hiện lên màu tím đen, tản ra một chút mùi tanh, Tiểu Báo Tử không chút nghĩ ngợi, liền ném túi mật rắn này vào miệng.

Túi mật rắn có tác dụng làm sáng mắt.

Từ khi hắn phát hiện con mắt của mình có xu hướng phát triển như Sharigan* ( Tà Luân Nhãn - xem truyện Naruto), Tiểu Báo Tử liền chú ý, tuy không biết phương pháp rèn luyện, nhưng đạo lý ăn túi mật rắn làm sáng mắt hắn cũng biết, thời điểm ở nhà, hắn không ít lần lên núi tìm rắn, giết rắn, ăn sống túi mật rắn, cho dù không cảm thấy hiệu quả đặc thì gì, nhưng cũng không có chỗ hỏng gì, cho nên hắn giết rắn lấy mật rất thuần thục, dù túi mật của con rắn này lớn hơn những túi mật mà hắn ăn trước kia, nhưng hiệu quả lại không có gì khác nhau cả, cho nên động tác của hắn rất lưu loát, trực tiếp nuốt mật rắn vào.

Sau khi nuốt túi mật, Tiểu Báo Tử liền đánh chủ ý lên thi thể của con rắn và con hắc ưng.

Rắn làm súp, ưng làm thịt a.

Dù là ưng hay là xà, chuyện đầu tiên hắn làm đó chính là ăn chúng.

Phải biết rằng, vừa rồi hắn ăn con cá chạch kia, hắn vẫn còn chưa no bụng đâu.

- Ồ, đây là cái gì?

Vào lúc Tiểu Báo Tử đi đến nơi thi thể hắc ưng và rắn quấn vào nhau, thời điểm chuẩn bị bắt đi, trong lúc vô tình phát hiện trong đầu rắn có hào quang chớp động.

Chuyện này thập phần quái dị, thân rắn đã bị cắt thành hai đoạn, ngay cả bụng cũng bị đứt làm hai, cho nên đầu rắn không bị tổn thương gì, thập phần nguyên vẹn, trong miệng của nó vẫn còn ngậm một khối thịt ưng, nó đã chết thì làm sao có hào quang.

- Trong ánh mắt?

Liếc mắt nhìn lại, Tiểu Báo Tử xác định, tia sáng này phát ra từ trong ánh mắt của con rắn, hắn quan sát kỹ càng, lúc này hắn mới phát hiện, ánh mắt của nó phản chiếu ánh trăng, ánh trăng xuyên thấu qua mắt rắn, phản xạ lại ánh màu quang màu đỏ.

- Thú vị!

Trong nội tâm Tiểu Báo Tử khẽ động, tia sáng này cũng không phải là từ mắt rắn phản xạ lại, hắn lật đầu rắn qua một bên, cũng không khách khí, vung kiếm chém xuống, phân đầu rắn thành hai nửa.

Sau khi phân đầu rắn thành hai, ánh sáng màu đỏ phát ra từ trong đầu của nó.

- Nội đan? Con rắn này đúng là không may mà, sắp trở thành yêu quái rồi.

Tiểu Báo Tử thầm hít một hơi, hắn biết rõ hôm nay mình đã gặp may.

Con rắn này có nội đan, như vậy, con hắc ưng này thì sao?

Tiểu Báo Tử cũng không khách khí đi đến bên cạnh xác con hắc ưng, trực tiếp mổ thân thể của nó ra, dùng Ô Kim kiếm mổ xác ưng ra, đồng dạng, trong đầu của hắc ưng, tìm được một khỏa nội đan màu xanh.

Hai khỏa nội đan này cũng không lớn, cũng không lớn hơn hạt đậu nành là bao nhiêu, nhưng Tiểu Báo Tử lại biết rõ, nếu đem hai khỏa nội đan này đi bán, ít nhất cũng có thể bán hơn vạn lượng bạc.

- Mãng Thương Sơn này đúng như trong truyền thuyết, kỳ trân dị bảo có vô số a, đáng tiếc, người có thể đi vào quá ít.

Cất kỹ hai khỏa nội đan này, trong nội tâm Tiểu Báo Tử âm thầm cảm khái, đứng dậy chuẩn bị đi làm thịt con hắc ưng và con rắn này, thì trong đan điền của hắn xuất hiện một dòng khí nóng, bay thẳng lên hai mắt.

- Ách, aaaaa...

Lập tức, Tiểu Báo Tử cảm giác được đôi mắt của mình không còn nhìn thấy gì nữa, đôi mắt giống như đang bị thiêu đốt, hai tay che con mắt lại, cúi người ngồi xuống,

- Hô, hô, hô!

Hắn cũng không để ý đây là khu vực biên giới của đầm lầy, miệng hắn mở lớn hít mùi hôi tanh vào, cưỡng ép làm cho tâm thần của mình tỉnh táo lại.

- Túi mật rắn, là túi mật rắn vừa rồi, chẳng lẽ cái túi mật rắn này có độc sao?

Không nghĩ nhiều, Tiểu Báo Tử ngay lập tức xác định được nguyên nhân gây ra chuyện này, rất rõ ràng, tai họa gây ra chuyện này chính là túi mật rắn hắn vừa ăn, trong nội tâm âm thầm hối hận, nơi này là chỗ sâu trong Mãng Thương Sơn, cũng không phải như nhà của mình, tuy rắn ở gần nhà mình có độc, nhưng cũng là một ít rắn đất bình thường, rắn độc ở đó, làm sao mà so sánh được với rắn trong Mãng Thương Sơn được chứ, cũng không biết có phải hắn bị ấm đầu hay không, liên tục nói ra, tính sai, tính sai.

Trong nội tâm Tiểu Báo Tử âm thầm hối hận, không dám khinh thường, luyện vận nội khí Cửu Long Thần Hỏa lên, muốn hóa giải độc tính trong cơ thể.

Khi hắn vận nội khí Cửu Long Thần Hỏa, Tiểu Báo Tử liền cảm thấy có chút không đúng, nội khí của Cửu Long Thần Hỏa, không có chút tác dụng nào với độc tính trong hai mắt của hắn, thậm chí còn trợ giúp, nhưng chỉ mấy hơi sau, nội khí cực nóng cũng tiến vào trong đôi mắt của hắn, làm cho đôi mắt của hắn càng thêm đau đớn, sau đó, hai tay bụm mắt của hắn cũng phải bỏ ra, bởi vì hắn cũng cảm giác được, hai tay che mắt của hắn giống như bị lửa đốt cháy.

- Ta... Ta không bị mù?

Lúc lấy hai tay ra, cảnh tượng chung quanh lại hiện ra trước mắt của hắn, nhìn về phía trên, tất cả đều rất bình thường, trừ một việc, hắn nhìn thấy trong thiên địa có một tầng huyết ảnh nhàn nhạt.

Đọc truyện chữ Full