DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thốn Mang
Chương 88: Xà hạt

"Sư bá ? Có chuyện gì à ?" Lý Dương cười hồi đáp, trong lòng hắn liền có tia nghi hoặc, dù gì lần trước Vương Thông đã gọi điện hỏi hắn về chuyện của sát thủ "Tử Đạn" mới cách gần nửa tiếng trước, nhanh như vậy đã lại một cú điện thoại khác, khẳng định là có chuyện quan trọng.
"Đương nhiên là hảo sự, Thanh Bang chúng ta quyết định mời con làm khách khanh trưởng lão của Thanh Bang, địa vị bằng với trưởng lão, đương nhiên, bình thường cũng không cần con làm chuyện gì cho bang phái ! Đây là một việc phi thường thoải mái !" Vương Thông cười trong khi nói.
Lý Dương nghe vậy, lập tức nhướng mày lên, trên mặt nụ cười bắt đầu nở ra… …
"Không tưởng được, đúng là không tưởng được, ta sớm đã dự đoán là địa vị mình trong mắt Thanh Bang đã đề thăng lên rất nhiều, nhưng làm sao cũng không tưởng được, trong mắt bọn họ, địa vị của ta không ngờ lại đạt đến mức độ đó, trở thành Thanh Bang khách khanh trưởng lão ! Ha ha… …trời giúp ta rồi, một khi ta thành Thanh Bang khách khanh trưởng lão, vậy thì kế hoạch càng thêm giản đơn, ta còn có thể dùng thế lực cường đại của Thanh Bang để tặng cho tập đoàn Thánh Lâm "một chút" phiền phức !" Lý Dương trong lòng tập phần hưng phấn.
Bất quá biểu hiện bên ngoài cần khiêm tốn một chút.
"Khanh khanh trưởng lão ? Sư bá, đây… …đây là nguyên nhân gì, khi không lại để con làm cái gì khách khanh trưởng lão, năng lực của con con biết, con không có cái thực lực đó, con lo con đảm nhiệm không được à !" Lý Dương khiêm tốn nói.
Vương Thông nói thẳng : "Nói cái gì vậy ? Con là sư điệt của ta, con xem, Bang chủ Thanh Bang cũng là đồ đệ của ta, còn lo lắng cái gì !"
Liền đó Vương Thông than một tiếng : "Sư điệt à, nói thực với con, ta nguyên bản muốn để thần bí nhân phía sau con thành khách khanh trưởng lão của Thanh Bang chúng ta, nhưng con cũng biết. Hắn là một người cô ngạo, ta nghĩ khả năng không lớn, chẳng bằng để con thành khách khanh trưởng lão của Thanh Bang chúng ta, hơn nữa một đệ tử đã rời bỏ Tinh Cực Tông như ta thì đối với Tinh Cực tông cũng không có lực ảnh hưởng gì, nhưng con thì lại có ! Bối cảnh của con đủ để thành khách khanh trưởng lão của Thanh Bang chúng ta !"
Lý Dương sững sờ, hắn làm sao cũng không tưởng được sư bá lại nói chuyện thật lòng với mình, hắn đương nhiên có thể nhận ra những lời Vương Thông nói là thực tình.
"Sư điệt, sư bá ta cũng là tu chân giả Nguyên Anh kỳ, đối với cái gì quyền lực thế lực cũng không có dã tâm tranh đoạt, ta hiện tại chỉ an tâm tu luyện ! Chuyện của con ta cũng biết. Không phải là tập đoàn Thánh Lâm sao ? Hắn đắc tội con chỉ là hắn tìm chết mà thôi. Bất quá ta cũng biết tính khí của con, tiêu diệt bọn chúng vẫn là để con tự tay làm, bất quá sư bá chỉ giúp con "giáo huấn" bọn chúng một chút, đừng lo lắng, cũng chỉ là khiến gia sản bọn chúng từ 600 tỷ USD biến thành 400 tỷ USD mà thôi !" Vương Thông thân thiết nói, tựa như đang nói với chính hài tử của mình.
Lý Dương nghe vậy, trong lòng chấn động. Nguyên là chuyện của mình sư bá đều biết, nguyên bổn hắn muốn dùng thân phận Thanh Bang khách khanh trưởng lão để giáo huấn tập đoàn Thánh Lâm, không ngờ là sư bá đã ra tay trước rồi, 600 tỷ USD của tập đoàn Thánh Lâm, một phát giảm 1/3, đây quả không phải là sự "giáo huấn" bình thường !
"Sư bá !" Lý Dương có chút nói không nên lời.
Vương Thông than một tiếng rồi nói : "Sư tôn của ta, cũng chính là gia gia của con, là người đã nuôi ta từ nhỏ đến lớn, sau đó truyền cho ta công pháp tu luyện, ta và phụ thân con lớn lên cùng nhau, cảm tình như huynh đệ ruột thịt, sư bá ta không có hài tử, con ở trong mắt ta, cũng giống như hài tử của ta vậy. Ta không quan tâm con thì quan tâm ai bây giờ ? Đừng lo lắng, mọi chuyện sau này có ta, lời nói của sư bá này ở Thanh Bang vẫn còn chút cân lượng !"
Vương Thông mặc dù đã rời khỏi Tinh Cực Tông, nhưng đối với Tinh Cực Tông vẫn rất có cảm tình, đối với người vừa là thầy vừa là cha như Tông chủ Tinh Cực Tông, lại càng thêm kính trọng ! Bao nhiêu năm phiêu bạt ở bên ngoài, hiện tại bỗng nhiên gặp được cháu của ân sư, con của huynh đệ mình, tim của ông làm sao có thể không kích động ! Thanh Bang mặc dù là bang phái của ông, nhưng đạt đến cảnh giới như Vương Thông, đối với Tinh Cực Tông đã sinh thành nuôi dưỡng ông thì vẫn là quan tâm hơn, đối với cháu của ân sư lại càng quan tâm.
"Sư bá, cảm tạ !" Lý Dương nói không ra lời, hắn luôn tìm mưu tính kế để làm thế này thế kia, hiện tại nghĩ lại thực là cực cười. Dù gì đối với người thân của mình không cần phải dùng đến mưu kế.
Lý Dương trong lòng thầm nói : "Sư bá, xin lỗi, chuyện của Bá vương thật là quá trọng yếu, con không có cách nào nói với người, chỉ có thể tiếp tục lừa người !" Lý Dương lúc này trong tâm có chút áy náy, bởi vì bản thân lừa dối sư bá mà áy náy.
"Chờ một thời gian. Thanh Bang sẽ chính thức tuyên bố con trở thành khách khanh trưởng lão của Thanh Bang chúng ta, ta sẽ lại thông báo cho con !"
"Hừm !" Lý Dương hiện tại cùng Vương Thông nói chuyện cảm giác thân thiết hơn nhiều, không có chút cố cập, nói chuyện cũng không lòng vòng.
Trong một khách sạn tại New York.
"Thiên Kiều tiểu thư thân ái, khách sạn này ta vừa mới mua xong, khoảng thời gian nàng ở New York mọi chuyện ta đều vì nàng mà bố trí ổn thoả rồi !" Một nam tử đẹp trai tóc ngắn mỉm cười nhìn vưu vật trước mắt.
Lâm Thiên Kiều, nhị tiểu thư của Lâm gia, thay bạn trai như thay y phục, bất quá vẫn có vô số thế gia tử đệ như thiêu thân lao vào lửa đỏ tìm cách theo đuổi ả, bởi vì vị Lâm nhị tiểu thư này thật đúng là một tuyệt thế mỹ nhân, chỉ cần nam nhân nào nhìn qua ả, thì không có một ai có thể không động tâm.
Lâm Thiên Kiều nhẹ giọng nói : "Kevin thân ái, chàng đối với ta thật là quá tốt !" Nói rồi, cầm một ly rượu bồ đào, nhìn Kevin nói : "Đến đây, Kevin, chúng ta cạn ly !"
Kevin nhìn ánh mắt như câu hồn kia của Lâm Thiên Kiêu, lại nghe thấy thanh âm ngọt ngào của ả, tức thì có cảm giác như bay bổng.
"Đến đây !" Lâm Thiên Kiều bĩu môi, đem một ly rượu bồ đào đến trước Kevin.
Kevin lúc này mới tỉnh lại, vội vàng đưa tay tiếp lấy rượu bồ đào, khi tiếp, còn thầm vuốt trộm đôi tay tinh oánh như ngọc của Lâm Thiên Kiều. Lâm Thiên Kiều tức thì hơi giận trừng mắt nhìn Kevin, Kevin trong lòng kích động không ngừng.
"Đáng đáng ! Mua một khách sạn đáng là bao, nếu như có thể có được nàng trong cuộc đời, ta chết cũng cam lòng !" Trong tâm Kevin dâng lên ý nghĩ muốn độc chiếm Lâm Thiên Kiều.
Sau khi dùng bữa, Lâm Thiên Kiều ỉ ôi trong vòng tay Kevin, hai người cứ vậy bước ra ngoài, lái xe đến biệt thự.
"A… …" Kevin rên lên một tiếng sảng khoái, hạ thể bắn ra mãnh liệt, Kevin nhất thời cảm thấy bản thân tựa như bay lên, cảm giác như mộng như ảo này thực là phi thường mĩ diệu ! Liền đó Kevin liền hoàn toàn thoả mãn nằm ra giường.
"Thiên Kiều. Em thực đúng là ma quỷ, một ma quỷ câu dẫn hồn phách người ta !" Kevin nhìn Lâm Thiên Kiều đang nằm trên ngực mình. Rồi lại nhìn thân thể trần truồng động nhân của ả, không khỏi bật thốt.
Lâm Thiên Kiều ngửng đầu hơi trừng mắt nhìn hắn, nhưng Kevin biết Lâm Thiên Kiều không có giận hắn.
"Kevin, tại New York chúng ta làm gì bây giờ ?" Lâm Thiên Kiều khẽ nhíu mày, hỏi Kevin.
Kevin lập tức bốc lên hào khí : "Bất kể là địa phương nào, chỉ cần em muốn đi. Anh sẽ dẫn em đi. New York này không có địa phương nào Kevin này không thể tiến vào !" Kevin trước mặt người con gái mình yêu hào khí bốc cao, biểu tình như hoàn toàn tuân phục.
Lâm Thiên Kiều nhất thời cười duyên một trận, thân thể mềm mại run rẩy trên người Kevin, Kevin nhất thời trong lòng thầm rên lên sung sướng, cảm giác bị đè ép này thực không phải là khoái cảm bình thường.
Ý niệm độc chiếm Lâm Thiên Kiều trong tâm Kevin càng thêm mãnh liệt, hít một hơi sâu, Kevin kích động dũng khí, cuối cùng nói : "Thiên Kiều, anh muốn… …anh mong em có thể mãi sống cùng với anh !"
Kevin cũng biết danh tiếng của Lâm Thiên Kiều, nhưng hắn thật không chịu nổi cái ngày phải rời bỏ Lâm Thiên Kiều.
"Ba !"
Một cái tát nặng nề đã in lên mặt Kevin.
Lâm Thiên Kiều đã từ trên thân Kevin ngồi phắt dậy. Trên mặt tựa hồ rất giận, một tát vừa rồi chính là của ả.
"Kevin, hy vọng sau này không nói lại những lời như vậy !"
Kevin vẻ mặt khó tin nhìn Lâm Thiên Kiều, vừa rồi còn triền miên với hắn Lâm Thiên Kiều làm sao có thoáng chốc đã tuyệt tình như vậy ? Lẽ nào Lâm Thiên Kiều thực không thể cùng người khác vĩnh viễn sinh hoạt cùng nhau sao ? Cho dù hiện tại, Kevin vẫn có thể cảm nhận được những dấu vết Lâm Thiên Kiều lưu lại trên thân, rồi lại cảm nhận sự bỏng rát trên mặt. Kevin có chút khó tiếp nhận.
"Thiên Kiều, em làm sao… …lẽ nào em suốt đời này không định kết hôn ? Lẽ nào Kevin này còn không xứng với em ? Gia tộc St. Mother còn chưa xứng với Lâm gia em ?" Kevin trong tâm có một cỗ tà khí, hắn thân là nhị công tử của gia tộc St. Mother, trước giờ đều là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa !
Đúng vậy. Luận kim tiền, gia tộc St. Mother hắn không thể so sánh với Lâm gia. Nhưng gia tộc St. Mother là một quý tộc cổ lão của nước Pháp, tại nước Pháp, địa vị cực kỳ cao ! Dù gì xã hội của quý tộc chân chính tuyệt không phải có tiền là có thể tiến vào.
"Kết hôn ? Em tạm thời còn chưa có nghĩ qua, bất quá chờ đến khi em muốn kết hôn, em sẽ suy nghĩ đến anh !" Lâm Thiên Kiều chuyển thành nụ cười đầy mặt, không còn nhìn ra chút nào sự lạnh lùng khi tát hắn một cái vừa rồi.
"Đừng giận nữa, vừa rồi em chỉ là nhất thời trong lòng nóng giận !" Nói rồi, Lâm Thiên Kiều lại ỷ ôi trong lòng Kevin, Kevin nghe ả làm nũng, cơn giận từ cái tát vừa rồi hốt nhiên không cánh mà bay.
Lâm Thiên Kiều vừa rồi lạnh lùng, nói tát là tát, căn bản không có chút do dự, hiện tại chuyển mắt một cái đã cười như hoa, thực đúng là giỏi biến hoá.
Kevin nhìn Lâm Thiên Kiều nũng nịu, trong lòng thầm mắng bản thân không có cốt khí, nhưng đối diện với vưu vật thế này, cốt khí của hắn cũng không lên nổi. Tiện đó ôm lấy Lâm Thiên Kiều, tiếp tục triền miên trở lại.
Ba ngày sau.
Kevin đang bồi tiếp Lâm Thiên Kiều trong một khách sạn hạng nhất, chính đúng lúc hai người đang cao hứng.
"Oa, đó không phải Thiêu Kiều tiểu thư sao ? Lần trước gặp mặt một lần, ta đối với thiên Kiều tiểu thư thực là mãi không quên, đêm nằm vẫn tưởng nhớ !" Một nam tử mặc hắc sắc tây phục, anh khí phong phát đi đến.
"Oliver, là anh, ồ, chúng ta thật là có duyên !" Lâm Thiên Kiều vừa nhìn thấy Oliver, nhất thời ánh mắt sáng lên, liền đó đứng lên đi đến bên Oliver, hai ngươi đều ôm nhau một cách nhiệt tình còn hôn một cái cháy bỏng.
Nhìn thấy tất cả Kevin nhất thời biên sắc : "Thiên Kiều !"
Oliver khinh bỉ nhìn Kevin một cái, liền đó nói : "Phải rồi, Thiên Kiều tiểu thư sao lại ở cùng một chỗ với loại quý tộc lạc phách này ? Thiên Kiều tiểu thư, ta khoảng thời gian này mỗi ngày đều gửi tặng quà cho nàng, không biết nàng có nhận được không ?"
Lâm Thiên Kiều nghe vậy, không khỏi liếc mắt sang Oliver, liền đó nói : "Nhận được rồi, Oliver anh tốt với em như vậy, em thật là cảm động !" Nói rồi, liền chớp chớp đôi mắt to long lanh của ả.
"Ô, Thiên Kiều tiểu thư, ta nghĩ là ta đã yêu nàng mất rồi !" Nhìn thấy biểu tình đó của Lâm Thiên Kiều Oliver liền nói ngay lập tức, Oliver đương nhiên biết Lâm Thiền Kiều là loại người gì, loại phương thức biểu đạt nào là thích hợp nhất.
Lâm Thiên Kiều mỉm cười, liền đó liếc mắt nhìn Kevin nói : "Kevin, xin lỗi, em nghĩ là hai người chúng ta không hợp đâu, chia tay vẫn là tốt hơn !"
Chia tay !
Kevin ngây ngốc nhìn Lâm Thiên Kiều, vừa rồi còn ái ý nồng đậm, hiện tại đã lập tức trở mặt nói chia tay, Kevin chỉ là lính mới trong ái tình, mặc dù hắn đã từng có hai ba nữ nhân, nhưng hắn đều là dựa vào gia thế, nữ nhân khác đều là theo đuổi hắn, hắn đối với những nữ nhân này cũng chỉ có tình dục mà thôi.
Nhưng khi nhìn thấy Lâm Thiên Kiều, Kevin liền lập tức như nhìn thấy ái tình của chính mình, hắn dù đã biết được quá khứ của Lâm Thiên Kiều nhưng vẫn hy vọng có thể sống cùng với Lâm Thiên Kiều, nhưng hiện tại… …
"Thiên Kiều, em không thể như vậy, anh không thể rời bỏ em !" Kevin lập tức chạy đến trước mặt Lâm Thiên Kiều, nôn nóng muốn cho Lâm Thiên Kiều hồi tâm chuyển ý.
Còn Oliver, Kevin hắn không có gan chọc vào, Oliver là người nào chứ ? Oliver là con trai duy nhất của Đảng chủ Mafia Mỹ, địa vị cực cao, thực là vượt xa vị nhị công tử trong gia tộc này.
Mặc dù gia tộc St. Mother được coi là một gia tộc cổ lão, nhưng luận về kim tiền thì gia tộc hắn không thể so sánh với Lâm gia, luận thế lực, càng không thể so sánh với Mafia Mỹ, gia tộc cổ lão chỉ là có địa vị cao trong xã hội mà thôi.
"Cút !"
Oliver ngạo nghễ nhìn Kevin, trong mắt hắn, Kevin và một con chó không có gì khác biệt, không, phải nói là chó cũng không bằng, chó giận lên còn biết cắn người ! Còn Kevin lẽ nào có thể cắn hắn ?
Lâm Thiên Kiều tựa hồ vô cùng hân thưởng bá khí của Oliver, nhất thời phát ra tiếng cười như chuông bạc, thân thể dựa vào ngực Oliver.
Mỷ nhân trong lòng, Oliver tức thời càng thêm khoa trương !
"Còn không mau cút !" Oliver chửi mắng tựa như đang xua đuổi ăn mày.
Kevin sắc mặt biến đổi, nhìn Lâm Thiên Kiều đang ỉ ôi trong lòng Oliver, nhớ lại khoảng thời gian những ngày ở cùng Lâm Thiên Kiều, cảm thấy có chút khó tiếp nhận, dù gì những ngày triền miên cùng Lâm Thiên Kiều đã khiến tim hắn bắt đầu lặng lẽ biến hoá.
"Đã cấp cho thể diện mà còn không biết giữ !" Oliver thấy mình liên tục hai lần mắng chửi không ngờ lại chẳng có tí tác dụng nào. nhất thời trong lòng tức giận. Lập tức ôm Lâm Thiên Kiều xoay người bỏ đi, miệng phát mệnh lệnh : "Đánh hắn không bằng heo chó cho ta !"
Lời nói vừa dứt, nhất thời có cả chục đại hán ùa tới, lập tức đem Kevin bao vây lại.
Hai tên vệ sĩ của Kevin vừa thấy đã sợ đến té đái !
"Cái đồ tạp nhạp này, không ngờ lại dám giành gái với thiếu gia chúng tao, muốn chết !"
"Cũng không tự xem mình là cái giống gì !" Mấy đại hán này điên cuồng tay đấm chân đá, miệng còn khinh bỉ chửi rủa, một cổ lão quý tộc tử đệ trong mắt con trai Đảng chủ Mafia Mỹ, đích xác chẳng đáng là gì !
Cho dù toàn thân bị đánh, ánh mắt Kevin vẫn trừng lên nhìn Lâm Thiên Kiều.
Lâm Thiên Kiều trong lòng Oliver, khéo léo cười tươi đẹp làm sao, Kevin bị đánh thảm như thế, ả cũng không quay đầu lại nhìn.
"Độc địa !" Trong lồng ngực Kevin sung mãn sự phẫn nộ, hắn đường đường là một quý tộc tử đệ, không ngờ lại bị đám người giữa ban ngày ban mặt đánh nhừ tử ! Cái này không thể không nói là sự sỉ nhục !
Kevin từ nhỏ đã gặp thuận lợi, phẫn nộ trong lòng càng lúc càng mạnh, cuối cùng hoá thành oán độ vô tận !
Cuối cùng, đám đại hán cũng rời đi, còn Kevin nằm trên mặt đất không chút cục cựa, hai tên vệ sĩ trốn tránh lúc nãy giờ mới xuất hiện, vội vàng đỡ Kevin lên rồi phóng xe rời khỏi.
"Gia tộc St. Mother ta không có thế lực lớn lao, nhưng cũng không phải ngươi nói có thể vũ nhục là vũ nhục được !" Kevin ngồi trước máy tính, sắc mặt oán độc mở trang web của tổ chức trung gian sát thủ, phát ra nhiệm vụ !
"Giết Lâm gia nhị tiểu thư Lâm Thiên Kiều, treo thưởng 10 triệu USD !" Kevin oán hận liếc nhìn nhiệm vụ một cái, thấp giọng nói : "Gia tộc St. Mother ta tuy không nhiều tiền như Lâm gia, nhưng 10 triệu USD thì cũng không đáng là bao !"
Trong biệt thự Lý Dương !
Lý Dương từ dưới đáy sông Hudson tu luyện quay về, sau khi tắm rửa xong, tiện đó mở reang mạng của tổ chức trung gian sát thủ, có có nhiệm vụ nào ngon lành không. Bất ngờ, ánh mắt Lý Dương sáng lên, lập tức nhìn thấy nhiệm vụ Kevin vừa mới phát ra, khoé miệng Lý Dương không khỏi có một tia tiếu ý : "Lâm gia nhị tiểu thư, không tệ, trước hay thu lấy một chút lợi tức rồi hãy nói !"

Thốn Mang
Tập 3 : Kim Đan

Đọc truyện chữ Full