Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Lý Dương sắc mặt nhất thời trở nên rất khó coi.
Thần thức lại tìm tòi cẩn thận cả Đông Phương Minh Đế đế cung, mỗi một chỗ đều kiểm đi kiểm lại, thậm chí xuống sâu cả vào lòng đất, cho dù thần thức Lý Dương phát hiện thấy bảo tàng trong đế cung cũng không thèm để ý, mục tiêu của hắn chính là Đông Phương Minh Đế.
Không có, không có!!!
- Lý Dương huynh đệ, chẳng lẽ ngươi có chuyện trọng yếu phi thường sao? Nếu có chuyện trọng yếu, hay là đợi Minh Đế hắn trở về, ta sẽ truyền đạt lại.
Đông Mai nhìn thấy sắc mặt Lý Dương rất khó coi, bèn nói.
Lý Dương hít sâu một hơi, khống chế tâm tình mình.
Từ Ma giới, đi tới Đông Phương Minh Đế đế cung, Lý Dương trong lòng luôn luôn thấp thỏm, nhưng sau khi đến đế cung lại phát hiện Đông Phương Minh Đế lâu nay mình tìm kiếm lại đi vắng, làm sao không làm cho Lý Dương cực kỳ thất vọng chứ.
- Không biết tiền bối có biết Đông Phương Minh Đế ở nơi nào không?
Lý Dương truy vấn.
Đông Mai lắc đầu nói:
- Không biết, Minh Đế lâu lâu lại ra ngoài một lần, về phần hắn đi đâu, tứ tỷ muội chúng ta không ai biết. Minh Đế trước nay không hề nói cho chúng ta biết, chúng ta cũng không dám hỏi.
Đông Phương Minh Đế một người cao ngạo lãnh khốc phi thường, bọn người Đông Mai mặc dù là thê thiếp của hắn, nhưng rất sợ uy nghiêm của Minh Đế.
- Không ai biết?
Lý Dương không biết giờ phút này tâm tình mình rối loạn bao nhiêu, cũng không biết trên mặt mình vẻ mặt như thế nào.
- Đúng vậy, không ai biết. Minh Đế mỗi lâu lâu lại ra ngoài một lần, đều là sự tình phi thường bí mật, trong khoảng thời gian này, không ai dám đến gần hắn, nếu không… chỉ có chết!
Đông Mai nói thập phần khẳng định.
Lý Dương cười khổ.
Mình vừa mới vào Minh giới, tốt xấu còn có một mục tiêu, đó là Đông Phương Minh Đế đế cung, nhưng bây giờ Đông Phương Minh Đế đi vắng, cũng không có ai biết rõ Đông Phương Minh Đế rốt cuộc đi đâu, mình phải làm như thế nào? Chỉ có một biện pháp…
Tìm kiếm cả Minh giới.
Mọi địa phương Minh giới phải cẩn thận tìm một lần. Mỗi một lần phải dùng thần thức cẩn thận tìm tòi, phát hiện một Minh Đế hậu kỳ cao thủ phải hỏi.Từ đó, phỏng chừng có thể tìm được Đông Phương Minh Đế, mặc dù phương pháp này là một phương pháp đơn giản nhất, cũng là một phương pháp hữu hiệu nhất.
- Minh Đế thường khi nào thì trở về?
Lý Dương tiếp tục hỏi.
Đông Mai nghĩ hồi lâu rồi nói:
- Khó nói, thời gian bình thường khoảng một tháng, nhưng cũng từng có lần rất dài, lần dài nhất không vượt qua một năm. Lý Dương huynh đệ, ngươi đừng lo lắng, một năm sau ngươi tới, hắn nhất định sẽ ở trong cung, bình thường Minh Đế không thường ra khỏi đế cung đâu.
Lý Dương gật đầu.
Một năm!
Trong vòng một tháng, mình phỏng chừng có thể tìm kiếm cả Minh giới rồi.
- Tiền bối, Lý Dương cáo từ.
Lý Dương chắp tay nói, Đông Mai cũng gật đầu nói:
- Lý Dương huynh đệ đi thong thả.
Lập tức Lý Dương và Điền Cương trực tiếp ly khai Đông Phương Minh Đế đế cung.
Ở ngoài đế cung, Đông Mai cùng tứ đại thê thiếp nhìn Lý Dương ly khai. Rồi lập tức Đông Mai xoay người ra lệnh cho cung nữ phía sau nói:
- Không có nghe ta nói sao? Mau tìm các đại Minh Quân dưới tay của Minh Đế, còn có vài vị cao thủ cấp bậc Minh Đế nữa, mọi người mau đi tìm tiểu công chúa!
Đông Phương Minh Đế, dưới tay cũng là có vài vị Minh Đế, bất quá công lực không bằng Đông Phương Minh Đế.
Tam Sanh Thạch thần khí, có thể cho người ta khôi phục ký ức kiếp trước, bất quá là một công năng cơ bản nhất. Nó còn có kĩ năng công kích đặc thù. Tam Sanh Thạch một chiêu, có thể làm cho tâm thần đối thủ đại loạn, tâm thần yếu đi, thậm chí còn có thể làm cho tâm thần hỏng hoàn toàn, nguyên thần hội tán.
Đông Phương Minh Đế dựa vào Tam Sanh Thạch, trở thành một trong Ngũ Đại Minh Đế ở Minh giới.
- Đông Mai tỷ tỷ, trong truyền thuyết Xi Vưu Đại Tôn mấy trăm triệu năm nay luôn luôn quí trọng Li Lộc Ma Đế, rồi sau đó một thời gian lại giết Li Lộc Ma Đế, cũng là vì Lý Dương này hả? Lý Dương này rốt cuộc dựa vào cái gì mà có thể làm cho Xi Vưu Đại Tôn coi trọng hắn như thế? Còn nữa, ngươi làm sao có thể xác định người thanh niên kia là Lý Dương?
Hoàng y thiếu phụ nói.
Đông Mai cười nói:
- Thu Cúc, dựa theo tin tình báo của đế cung, huynh đệ Lý Dương gọi là Điền Cương. Vốn là tiên thiên thổ đức thân, vừa rồi đại hán đứng ở bên cạnh Lý Dương là tiên thiên thổ đức thân, còn nữa, ta mới phát hiện được trong cơ thể Lý Dương có một cổ duệ khí ở trong đan điền, phỏng chừng chính là theo tin tình báo gọi là Phi Đao Nhập Đạo giảng thuật. Tại Phiêu Tuyết sơn tại Ma giới, có Tinh Cực tông là tông phái Phi Đao Nhập Đạo, tông phái đó là do Lý Dương này sáng lập ra, bất quá, tổ sư tông phái này lạil là lý Tầm Hoan.
Nói đến lý Tầm Hoan, Đông Mai cũng rất nghi hoặc.
- Trong Ma giới có cao thủ lý Tầm Hoan sao? Thật kỳ quái.
Thu Cúc cũng nghi hoặc nói.
Đông Phương Minh Đế có vô số thám tử, biết không ít tình báo, Tinh Cực tông khai tông cũng không phải sự tình gì bí mật, Đông Phương Minh Đế đế cung tự nhiên biết tin tức, nhưng bọn hắn không thể điều tra ra lý Tầm Hoan là ai! Bởi vì bọn họ không thể tưởng tượng được lý Tầm Hoan là người Tiên giới.
Tiên giới và Minh giới chính là hai trận doanh.
Mặc dù Quỷ giới và Minh giới đều có Quỷ Minh lực, Minh giới cao thủ có thể giả mạo người Quỷ giới tiến vào Tiên giới, nhưng muốn vào Tiên giới, phải thông qua Bắc Minh hải, sau đó từ Quỷ giới tiến vào Tiên giới.
Bắc Minh hải, Minh Quân không chắc lắm. Chỉ có Minh Đế mới chắc chắn có thể qua được. Nhưng sao có thể sai Minh Đế đi làm thám tử được.
Tự nhiên, Minh giới đối với sự tình về Tiên giới cũng không rõ ràng lắm, tin tức lý Tầm Hoan cũng không biết.
Ra khỏi Tuyết Mai sơn.
Điền Cương nãy giờ không lên tiếng, liếc nhìn Lý Dương, trong lòng thầm than. Hắn hiểu tâm tình của Lý Dương. Khi hắn nghe Đông Mai nói Đông Phương Minh Đế đi vắng, trong lòng đã biết có chuyện. Quả nhiên, Lý Dương trông rất khó coi.
- Sư huynh.
Hồi lâu sau, Điền Cương rốt cục lên tiếng.
Lý Dương đứng đứng trên trên đao mang hình thoi phát ra nhiều tia quang mang, nhìn lên Minh giới vô hạn, trong lúc nhất thời không biết bắt đầu tìm tòi từ đâu. Lúc này nghe Điền Cương gọi hắn, Lý Dương cố gắng nặn ra một nụ cười, nhìn về phía Điền Cương:
- Sư đệ, có chuyện gì thế?
Điền Cương gật đầu nói:
- Sư huynh, bất tất quá khẩn cấp, trải qua ngàn năm ở Lôi Viêm Địa Ngục, cho dù chờ thêm một năm nữa rồi quay lại Đông Phương Minh Đế đế cung cũng không vội.
Lời này của Điền Cương vừa nói ra, Lý Dương cũng cười.
- Ngươi a, ngươi nói vậy là sao? Một ngàn năm đó là nằm ngoài ý chí của ta. Ta đâu có muốn một ngủ một ngàn năm đâu.
Lý Dương cười nói. Trên thực tế hắn cũng hiểu, Điền Cương nói vậy chẳng qua để Lý Dương bình tĩnh lại thôi.
So sánh với một ngàn năm, một năm cũng không phải là dài.
Coi như chỉ cảm giác ngủ một ngàn linh một năm, ngủ nhiều thêm một năm mà thôi.
- Sao cũng được, phải tích cực một chút. Sư đệ, ta chuẩn bị dùng thần thức trực tiếp tìm tòi cả Minh giới, tìm tòi thật cẩn thận. Với tốc độ và phạm vi thần thức bao trùm của chúng ta, phỏng chừng trong vòng một tháng có thể tìm tòi hết cả Minh giới.
Lý Dương nói một cách rất tự tin.
Tốc độ bọn họ nhanh phi thường, hơn mười ngàn dặm cũng trong chốc lát bay qua, cả Minh giới mặc dù là một nơi gần như vô hạn, nhưng với việc Lý Dương không ngừng phi hành. Chỉ cần tìm tòi không ngừng, khoảng một tháng là có thể hoàn toàn tìm xong.
- Ha ha, tìm tòi cả Minh giới, hay lắm. Thần thức sư huynh ngươi mạnh hơn ta nhiều, ta không cần tìm. Ta coi như lữ du cả Minh giới rồi. Ngươi tìm tòi, ta xem phong cảnh, ha ha…
Điền Cương cười hắc hắc nói.
Lý Dương cười.
Hắn biết, Điền Cương nói như thế bất quá để cho mình không có áy náy thôi. Bắt Điền Cương không ngừng phi hành đi theo mình, không nghỉ lấy một chút. Lý Dương đích thật là hơi áy náy.
- Ha ha, chúng ta đi!
Lý Dương tùy tiện chọn một hướng, bay đi.
Cả hai lúc này hóa thành lưỡng đạo lưu quang, bắn về phía chân trời. Còn thần thức Lý Dương giống như từng cơn sóng điên cuồng tản ra, bắt đầu không ngừng cẩn thận tìm tòi, Lý Dương bao quát cả Minh giới biển rộng lẫn đất bằng, tìm tòi mọi nơi.
Tâm thần tu vi của Lý Dương quả nhiên thâm hậu, cho dù tìm tòi cực hạn như thế, ba ngày sau, Lý Dương mới cảm thấy tâm thần tiêu hao quá lớn, phải nghỉ ngơi một chút.
Mặc dù tâm thần Lý Dương thâm hậu hơn so với hồi ở địa cầu vô số lần, nhưng phạm vi lần này lớn hơn nhiều, tự nhiên tâm thần tiêu hao cũng kinh khủng hơn. Tiêu hao cực hạn như thế, cứ ba ngày Lý Dương phải tu dưỡng một lần.
Lý Dương nhắm mắt khoanh chân, ngồi trên vô số đao mang, hình thành một bồ đoàn.
Tốc độ hồi phục tâm thần Lý Dương nhanh như hỏa tiễn, không ngừng tăng lên. Lý Dương lại còn cảm ngộ được Ma Thần Lục Tuyệt. Cảm ngộ Ma Thần Lục Tuyệt đối với việc đề cao tâm thần tu vi càng thêm nhanh chóng.
Nửa ngày sau, Lý Dương mở mắt.
- Sư huynh, tâm thần hoàn toàn chữa trị rồi hả?
Điền Cương nhìn thấy mắt Lý Dương tỏa ra tinh quang, biết tình hình sức khỏe của Lý Dương quả thật rất tốt.
- Hoàn toàn chữa trị xong, bây giờ tiếp tục tìm.
Thần thức Lý Dương giống như nước tràn qua đê vỡ, mạnh mẽ hướng bốn phương tám hướng điên cuồng tản ra, trong chốc lát đã bao trùm phạm vi cực kỳ kinh khủng, đồng thời Lý Dương cười to nói:
- Chúng ta tiếp tục phi hành!
Lập tức Lý Dương, Điền Cương hai người liền biến mất ở đằng xa.
Một lát sau.
Lý Dương và Điền Cương đang phi hành trên trời cao, đột nhiên Lý Dương xuất hiện một nét vui mừng:
- Sư đệ, dừng lại.
Điền Cương vừa nghe xong, vội vàng ngừng lại, đã thấy trên mặt Lý Dương rất vui mừng, biết Lý Dương đã có thu hoạch.
- Sư đệ, theo ta.
Lý Dương và Điền Cương lúc này hướng về một tòa thành thị bay tới, chốc lát, Lý Dương tiến vào trong thành thị.
Thành thị có rất nhiều người sinh sống. Minh giới giống như Ma giới. Ma giới cũng có rất nhiều người cũng không thể tu luyện công pháp, bọn họ là một tầng lớp thấp nhất, mục tiêu của bọn họ là tìm được tu luyện công pháp, không ngừng tu luyện để trở thành người mạnh.
Nhưng…
Khi bọn họ không thể tìm được tu luyện công pháp, rất nhiều người chỉ có thể an lòng với hiện trạng, trở thành người thường, vô luận là Ma giới hay là Minh giới, người thường luôn luôn chiếm số đông.
Vũ Loan thành.
Rất nhiều người ở vùng lân cận mộ danh mà đến, đó là vì bên trong Vũ Loan thành xuất hiện một tòa lầu bằng băng, toàn bộ lầu các đều làm bằng băng, tên cũng đơn giản cực kỳ - Băng lâu.
Băng lâu vô cùng hào hoa, băng ở đây cũng không phải băng bình thường, lại có nhiều loại màu sắc, cực kỳ hoa mỹ. Hơn nữa cũng rất cứng rắn, tảng đá bình thường đập vào không hề suy chuyển, còn ma khí công kích có hư hỏng hay không thì không ai biết.
Lầu các như thế, chắc không có ai nỡ phá hư.
Lão bản Băng lâu gọi là Hồn Băng, trước đây không ai biết người này, chỉ biết Hồn Băng đại nhân thập phần khảng khái, người hầu bên trong được trả công rất cao, các loại thức ăn ở đó đều là do những đầu bếp cao cấp nhất chung quanh vùng được mời tới để làm.
Có thể nói, Hồn Băng rất giàu, mọi tiêu chuẩn đều cực cao, hơn nữa với cấu tạo đặc biệt kỳ lạ của băng lâu đã làm cho băng lâu đại danh vang xa. Hôm nay, băng lâu nghênh đón hai khách nhân, một gã thanh niên mang hắc y, trên người tự nhiên tán phát khí lạnh, toát lên một cổ uy áp trưởng giả, và một tráng hán áo xanh.
Lý Dương đi vào băng lâu, cũng không có quá để ý đến băng lâu này, một cao thủ cấp bậc Ma Quân có thể dễ dàng khống chế năng lượng hình thành băng lâu như thế, có lẽ chỉ có người thường mới cho rằng đây là kỳ quan thôi.
Đương nhiên, băng lâu này cũng không phải một loại vô danh. Dung hợp các loại băng làm cho Lý Dương gật gù, người tạo ra băng lâu phải đạt tới một trình độ giải thích thiên đạo khá tốt mới có thể uyển chuyển dung hợp như ý như thế.
- Khách quan, bổn lâu có chỗ trọ, có chỗ ăn cơm, nhưng khách hàng đều thập phần cao quý, không biết khách quan có kham nổi không, xin khách quan nhìn kỹ bảng giá kia một chút.
Một người phục vụ nói luôn.
Đó là một đặc sắc của băng lâu này, người phục vụ coi rẻ khách hàng. Trước giờ không ai để ý đến chuyện này, mà lão bản của băng lâu Hồn Băng cũng không thèm để ý.
Bởi vì… giá băng lâu rất cao.
Cao kinh người!
Trọ một ngày, ăn một ngày, giá tiền một trung phẩm Minh Nguyên Thạch.
Giá kinh khủng, Minh Nguyên Thạch và Ma Nguyên Thạch cùng giá, nói cách khác một ngày phải mất một trung phẩm Ma Nguyên Thạch. Một trung phẩm Ma Nguyên Thạch nhiều như thế nào? Người thường căn bản không dám bước vào. Chỉ có một vài Minh Vương hay Minh Quân mới dám ở.
Lý Dương đương nhiên không thèm để ý. Lúc trước Lưu Ly chưa trợ giúp Lily, một tháng có hơn ngàn thượng phẩm Ma Nguyên Thạch rồi, cũng đủ ở đây một vạn ngày rồi. Đừng nói bây giờ có Lưu Ly trợ giúp, số tiền còn nhiều hơn.
- Đây là thượng phẩm Ma Nguyên Thạch, để ta thử xem.
Lý Dương tiện tay lấy ra một thượng phẩm Ma Nguyên Thạch, với tài sản của hắn bây giờ, thượng phẩm Ma Nguyên Thạch cũng không đáng quan tâm nữa.
Lý Dương cũng đi thẳng tới một cái bàn trong góc lầu một nơi có một nam tử có hàm râu khá lạ, bởi vì… thần thức Lý Dương phát hiện, nam tử có râu đầy mặt này là Minh Đế hậu kỳ cao thủ, ẩn giấu trong cơ thể có hàm chứa một cổ hàn khí cực kỳ kinh khủng.
Không biết vì sao, cao thủ râu ria này dùng một phương pháp đặc thù, đem khí tức của mình hoàn toàn thu liễm, cho dù một Minh Đế hậu kỳ cao thủ khác có đến gần, cũng không nhận rõ được hư thật của cao thủ râu ria này. Nhưng Lý Dương nhìn ra ngay.
- Xin hỏi…
Lý Dương vừa muốn nói chuyện, thấy một người phục vụ vội vàng đi tới:
- Công tử, vị này chính là lão bản của băng lâu Hồn Băng của chúng ta, goi là Đại lão bản. Lão bản trong khi uống rượu, không thích những người khác đến quấy rầy.
Lý Dương khẽ gật đầu, cũng cười nói:
- Xin hỏi Hồn Băng lão bản, có biết Đông Phương Minh Đế Thái Úc ở nơi nào không?
Người râu ria xồm xoàm vừa mới giống như một con quỉ say đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt tỏa ra hàn quang, trực tiếp nhìn thẳng vào mắt Lý Dương. Một cổ chí hàn khí lạnh như băng tràn ngập toàn thân Lý Dương. Người râu ria xồm xoàm không còn có chút gì say rượu cả.
- Ngươi muốn tìm Thái Úc?
Hồn Băng nhìn chằm chằm Lý Dương, từ từ nói.
Tập 10: Tam Sanh Thạch
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thốn Mang
Chương 342: Hồn Băng thần bí
Chương 342: Hồn Băng thần bí