DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Ấn Vương Tọa
Chương 101: Giai điệu vĩnh hằng

"Cái gì?" Long Hạo Thần kinh hô, tất cả ý thức biến thành trắng xóa.

Tử Linh Thánh pháp sư? Khó trách, khó trách Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư tự xưng hô mình là Tử Linh Thánh Thần mà không phải Tử Linh Thần. Chữ thánh dĩ nhiên là thánh của thần linh, đại biểu Quang Minh Thần Thánh.

Nguyên lai Tử Linh pháp sư cũng có thuộc tính quang minh. Điều này sao có thể? Chẳng lẽ Tử Linh pháp sư không phải là nên cũng thi thể và tử vong giao tiếp, đi trong âm u, tà ác?

Có thể nói, Y Lai Khắc Tư nói câu này đem đến cho Long Hạo Thần rung động hơn xa trước đó, hoàn toàn là đảo điên quan niệm.

Ánh sáng xám trắng lại hiện ra. Nhưng lần này chỉ bỏ lại một thứ lơ lửng trước mặt Long Hạo Thần.

Đó là một cái vòng cổ. Vòng cổ là một chuỗi viên bảo thạch trắng trong suốt cỡ hột đậu. Bảo thạch tỏa ra ánh sáng trắng, hơi thở quang minh nhu hòa cho người cảm giác ấm áp tận đáy lòng. Nguyên bản không gian chỉ có hơi thở vong, hầu như bởi vì nó xuất hiện mà hoàn toàn biến thành quang minh. Quang nguyên tố nồng đậm đến có chút dính trong nháy mắt khiến Long Hạo Thần thông qua Thánh Dẫn Linh Lô bổ sung linh lực tiêu hao.

Trên vòng cổ còn có mặt dây không lớn, khoảng móng tay cái, cũng là màu trắng, là đầu lâu nhỏ. Vị trí đôi mắt nhấp nháy hỏa diễm kim sắc, quang nguyên tố dính đặc lấy nó làm trung tâm khuếch tán ra ngoài.

"Đồ đệ yêu quý, đây là tín vật của ta, may mắn ngươi không phải hắc ám Tử Linh pháp sư dơ bẩn, nếu không, ta chỉ có thể từ bỏ ngươi. Vòng cổ này đi theo ta tám trăm chín mươi sáu năm, mãi đến giây phút ta trầm miên mới ngừng lại. A, ngươi phải ghi nhớ, tuyệt đối đừng để người của Huy Hoàng giáo đình nhìn thấy nó, bởi vì tài liệu chế tác là đầu lâu Giáo Hoàng đời thứ nhất Huy Hoàng giáo đình. Hắc hắc, hiện tại tưởng tượng đám thần côn khi biết phần mộ của Giáo Hoàng đời thứ nhất bị ta khai quật, vẻ mặt như táo bón cả năm đó làm ta cảm thấy hưng phấn vô cùng. Vòng cổ tên là Giai Điệu Vĩnh Hằng, nó là tín vật của ta, cũng là chìa khóa mở ra Trường Miên Vĩnh Hằng. Nếu sau này ngươi có đồng bạn tuyệt đối đáng tin, có thể mang họ tới đây quan sát một phen. Đương nhiên miễn là trong đó không ai có thuộc tính hắc ám dơ bẩn, làm ta chán ghét. Ngươi mang họ tới, nếu có ai trong lòng muốn hại ngươi, Trường Miên Vĩnh Hằng sẽ khiến hắn vĩnh viễn trường miên. Bắt đầu từ bây giờ, ngươi chính là người kế thừa của ta, chủ nhân của Trường Miên Vĩnh Hằng."

Long Hạo Thần căn bản không có năng lực từ chối. Tiếng nói vừa dứt, quang nguyên tố ấm áp đến mức tận cùng tựa như chất lỏng nháy mắt ùa vào trong người hắn. Vòng cổ Giai Điệu Vĩnh Hằng bỗng xuất hiện trên cổ hắn, cái đầu tựa như thủy tinh trong suốt nằm vị trí ngực hắn.

Bỗng chốc Long Hạo Thần cảm giác toàn thân ấm áp tựa như ngâm trong nước nóng, cả người biến thành màu vàng. Tựa như trạng thái nhập vào thể chất quang minh. Nồng đậm quang nguyên tố ở trong các góc thân thể hắn, không ngừng vuốt ve.

Lam Vũ, Quang Phù Dung và Thánh Dẫn Linh Lô, bao gồm cả Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình đều ở trong ngực hắn hạnh phúc rên rỉ. Dịch Thái Linh Lực gần như là lấy tốc độ mắt thường có thể thấy mau chóng tăng trưởng. Tận đến năm trăm điểm thì tốc độ tăng phúc mới giảm xuống. Vòng cổ tràn ngập hơi thở thần thánh cũng dán chặt ngực Long Hạo Thần.

"Tiến tới đi, hài tử. Bắt đầu từ bây giờ, nơi này tất cả đều thuộc về ngươi. Dù cho không có bất cứ khảo nghiệm nào, ngươi cũng có thể tùy thời rời khỏi đây. Mong chờ ngươi có thể sớm ngày xuất hiện trước mặt ta."

Nói xong câu cuối cùng, Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư thanh âm dần phiêu xa, xung quanh tuy như cũ một mảnh xám trắng hơi thở tử vong, nhưng Long Hạo Thần đeo Giai Điệu Vĩnh Hằng tựa như mặt trời, từ người hắn không ngừng phóng ra ánh sáng vàng đậm đặc. Kỳ quái là phần ánh sáng này lại phối hợp với hơi thở tử vong, không hề xuất hiện xung đột.

Cánh cửa sau lưng Long Hạo Thần mở ra, nghĩa là hắn không cần thông qua bất cứ khảo nghiệm nào, tùy thời đều có thể rời đi nơi này. Mà bây giờ hắn đứng bất động ở đó, bởi vì vô số tin tức đang tràn vào đầu hắn, trở thành một phần ký ức. Những tin tức này đến từ Giai Điệu Vĩnh Hằng.

Tin tức bao gồm cả cách khống chế Giai Điệu Vĩnh Hằng, còn có khá nhiều tin Giai Điệu Vĩnh Hằng tự phong ấn, đa số là Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư đối với Tử Linh pháp sư cảm ngộ và cách tu luyện. Phần tin tức này thật sự quá khổng lồ và quan trọng, mặc kệ Long Hạo Thần không hy vọng trở thành Tử Linh Thánh pháp sư, nhưng tin tức như cũ không bị cản trở khắc sâu vào linh hồn hắn, vĩnh viễn không thể quên.

Hạo Nguyệt nằm ở sau lưng Long Hạo Thần lặng lẽ nhìn hắn, ba đầu sáu con mắt tản ra ánh sáng nhu hòa, ngẫu nhiên liếc nhìn sâu trong đại sảnh, trong mắt biểu lộ vài phần hồi ức, nhưng khi nhớ lại có mấy phần mờ mịt.

Long Hạo Thần đứng đó khoảng một tiếng đồng hồ mới dần thanh tỉnh. Lượng tin tức biển rộng ùa vào đầu đã khắc trong ký ức hắn, mà lúc này sắc mặt Long Hạo Thần tuyệt không dễ nhìn.

Dù cho Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư là Tử Linh pháp sư thuộc tính quang minh, nhưng rốt cuộc ông ta vẫn là Tử Linh pháp sư! Là thủ phạm một vạn năm trước khiến nhân loại gặp đại nạn, Long Hạo Thần sao có thể đồng ý trở thành người thừa kế của ông ta? Hắn không bao giờ chịu học tập bất cứ tử linh ma pháp nào.

Long Hạo Thần đột nhiên xoay người, ánh mắt sáng rực nhìn Hạo Nguyệt.

"Hạo Nguyệt, ngươi sớm biết nơi này là cái gì, đúng hay không?"

Long Hạo Thần có chút tức giận, nếu Hạo Nguyệt có thể báo cho hắn biết trước mọi chuyện, hắn sẽ không lựa chọn tiến vào. Mặc dù Giai Điệu Vĩnh Hằng cho hắn cực lớn tăng phúc, hơn nữa tăng cao thực lực, nhưng hắn không muốn nhận những thứ này. Khi đã đeo lên Giai Điệu Vĩnh Hằng thì không cách nào tháo xuống.

"Ư, ư…" Hạo Nguyệt ba đầu sáu con mắt tràn ngập vô tội, chớp mắt, truyền tin tức cho Long Hạo Thần.

Cảm thụ nó truyền đến tin tức, Long Hạo Thần sắc mặt dần biến đổi, từ phẫn nộ chuyển thành kinh ngạc.

"Đại Dự Ngôn Thuật? Thiên phú kỹ năng của ngươi?" Long Hạo Thần trợn tròn mắt nhìn Hạo Nguyệt, vẻ mặt tràn ngập khó tin.

Hạo Nguyệt lại cho hắn biết nó có năng lực Đại Dự Ngôn Thuật, ở một phương diện nào đó có thể tiên tri tương lai xảy ra một số việc. Mà tiến nhập tòa tháp này chính là tiên tri của nó, chẳng qua nó không cảm thụ rõ ràng lắm, chỉ biết nơi này sẽ đem đến kỳ ngộ cho Long Hạo Thần và không có bất cứ nguy hiểm gì. Cho nên mới kiên trì để Long Hạo Thần vào đây.

Mặt hiện nụ cười khổ, Long Hạo Thần đi tới trước mắt Hạo Nguyệt, ôm lấy cái đầu Tiểu Quang.

"Xin lỗi, là ta không tốt, ta không nên nghi ngờ ngươi. Chỉ là mọi thứ xảy ra cho ta đả kích quá lớn. Lại tự dưng trở thành người thừa kế của Tử Linh Thánh pháp sư, đây thật là…"

Tiểu Quang, Tiểu Hỏa và Tiểu Thanh đều nhích lại gần dụi vào người hắn.

"Hạo Nguyệt, ngươi nói ta phải làm sao đây? Chúng ta cứ vậy rời đi, coi như mọi chuyện chưa phát sinh được không? Đợi ta rời đi rồi, Trường Miên Vĩnh Hằng này sẽ tiến vào nơi khác."

Hạo Nguyệt tam đầu gật gật lại lắc lắc.

Long Hạo Thần nghi hoặc nói.

"Ngươi là nói đây cũng là kỳ ngộ, không cần phải học tập tử linh ma pháp, ở chỗ này học hỏi cũng được?"

Hạo Nguyệt gật đầu liên tục.

Long Hạo Thần nhíu chặt lông mày, chìm đắm trong suy nghĩ. Có thể nói trong lòng hắn rất băn khoăn. Trường Miên Vĩnh Hằng cho hắn trùng kích rất lớn, đặc biệt là tử linh ma pháp lạc ấn ký vào trí nhớ hắn. Mặc kệ hắn cực kỳ không muốn, không thể quăng bỏ những ký ức. Giai Điệu Vĩnh Hằng đeo trên cổ cho hắn được đến lợi ích.

Long Hạo Thần ngay từ đầu không phải người tham lam, ngược lại người khác tốt với hắn một phần, hắn trả lại mười phần. Mặc kệ hắn cỡ nào không muốn, sự thật là hắn được Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư cho ích lợi, hơn nữa là lợi ích không có chỗ hỏng, điều này làm hắn khó chịu.

Một lát sau, Long Hạo Thần chậm rãi ngẩng đầu lên, thở dài một tiếng nói.

"Có lẽ ngươi nói đúng, nhưng ta không thể tự quyết định. Có hay không nhân đây học hỏi, phải chờ nghe ý kiến đồng bạn đã. Nhưng hiện tại chúng ta nên thử xem khảo nghiệm rốt cuộc là cái gì. Ít nhất bảo chứng nếu đồng bạn cùng ta tới đây, có thể an toàn rời đi."

Một tầng sáng vàng mông lung được Long Hạo Thần dẫn dắt bắn ra khỏi ngực hắn, rơi vào người Hạo Nguyệt, bỗng chốc cho bạn tốt gia tăng một tầng ánh sáng vàng. Thoạt nhìn Hạo Nguyệt ngay cả vảy cũng thành màu vàng.

Đây là tác dụng của Giai Điệu Vĩnh Hằng. Dựa theo ký ức nó cho Long Hạo Thần, muốn ở đây học hỏi mà không phải trở thành kẻ địch của Trường Miên Vĩnh Hằng, chỉ có Giai Điệu Vĩnh Hằng hơi thở bao trùm mới được.

Xoay người, Long Hạo Thần thu hồi tay trái Thánh Linh thuẫn, từ trong người triệu hoán ra Lam Vũ, Quang Phù Dung.

Khoảnh khắc Lam Vũ, Quang Phù Dung xuất hiện, Long Hạo Thần ngơ ngẩn. Bởi vì hắn kinh ngạc phát hiện, thanh vũ khí công kích cường đại của mình biến hóa có chút kỳ dị.

Bề ngoài nó không có gì biến đổi, nhưng ánh sáng tỏa ra thì khác hẳn. Nắm Lam Vũ, Quang Phù Dung trong tay, chợt cho Long Hạo Thần cảm giác được nước ôm lấy, thân thể tràn ngập thoải mái. Thân kiếm tỏa ra ánh sáng vàng mông lung, chuẩn xác mà nói là khói vàng, có chút mịt mờ nhưng tràn ngập hơi thở quang và nước.

Khói vàng tràn ngập ở mũi kiếm trong phạm vi một mét, bềnh bồng bay. Khi Long Hạo Thần rót linh lực vào trong đó, nháy mắt khói vàng ngưng kết lại, ở mũi kiếm thành kiếm quang dài hơn ba mét.

Tiến hóa? Long Hạo Thần còn nhớ rõ điện chủ Kỵ Sĩ Thánh Điện, minh chủ Thánh Minh Dương Hạo Hàm từng nói, đặc điểm lớn nhất của Lam Vũ, Quang Phù Dung là tiến hóa. Chẳng lẽ nói mấy tháng ngắn ngủi, có Thánh Dẫn Linh Lô ôn dưỡng, nó đã hoàn thành một lần tiến hóa?

Nhìn Lam Vũ, Quang Phù Dung phát ra quang nguyên tố dao động, Long Hạo Thần có thể chắc chắn rằng thanh trường kiếm kỳ dị này ít nhất là vũ khí đẳng cấp Huy Hoàng. Thậm chí còn cao hơn nữa không chừng.

So với bên tay phải Thánh Linh chỉ tản ra ánh sáng trắng nhạt, Long Hạo Thần bản năng chuyển đổi trọng kiếm trong hai tay, đem Lam Vũ, Quang Phù Dung nắm ở tay phải. Hành động này cũng có nghĩa là hắn chọn từ bỏ tác dụng Thánh Linh sáo trang. Lam Vũ, Quang Phù Dung trở thành vũ khí cố định của hắn, dùng thêm Thánh Linh kiếm chỉ để phối hợp mà thôi.

Tuyển chọn như vậy, hiển nhiên là bởi vì tác dụng Lam Vũ, Quang Phù Dung đem đến đã vượt qua Thánh Linh sáo trang.

Giai Điệu Vĩnh Hằng mang đến rất nhiều ký ức cho Long Hạo Thần, nhưng đối với cách học tập trong Trường Miên Vĩnh Hằng thì chỉ dẫn chỉ có một, hướng tới trước!

Không có cưỡi trên Hạo Nguyệt, hai tay Long Hạo Thần nắm trọng kiếm đi tới trước, mỗi một bước đều vững chắc, toàn tâm cảm giác xung quanh tùy thời xuất hiện nguy hiểm.

Một bước, hai bước, ba bước…

Khi hắn làm theo Giai Điệu Vĩnh Hằng chỉ dẫn đi tới bước thứ tư thì đột nhiên, Long Hạo Thần ngừng bước, hai tay giơ trước ngực, cảnh giác nhìn hướng đằng trước.

Hai luồng sáng trắng không chút báo trước lóa sáng cách hắn năm mét. Hai thân hình to lớn từ dưới đất chui lên.

Hai thân hình này là xương khô cực lớn, trắng hếu nhưng tràn ngập hơi thở tử vong và quang minh.

Hai xương khô hình người cao hai mét năm, dưới chân có ba đạo kim sắc quang hoàn, không ngờ là Tín Niệm quang hoàn, Cường Kích quang hoàn, Dũng Khí quang hoàn mà Long Hạo Thần rất quen thuộc. Tay phải cốt thuẫn, tay trái cốt đao. Vị trí hốc mắt thiêu đốt ánh lửa kim sắc giống như Giai Điệu Vĩnh Hằng, chẳng qua ánh lửa không tinh thuần như Giai Điệu Vĩnh Hằng.

*Oành, oành, oành*

Hai xương khô bước chân trầm trọng vọt thẳng tới Long Hạo Thần, lãnh liệt áp bách nháy mắt bùng nổ, chúng nó thi triển lại giống kỹ năng xung phong của nhân loại.

Long Hạo Thần chân đạp Cửu Long Bộ mau chóng nhảy hướng bên trái, ít nhất hắn có thể đồng thời có hai phương hướng công kích xương khô.

Tay trái Thánh Linh kiếm chém ngang, Thần Ngữ Thuẫn.

*Đinh đang!*

Trong tiếng gầm rú mãnh liệt, Long Hạo Thần ở trạng thái Thần Ngự Thuẫn vậy mà bị đẩy lui hơn ba bước, miễn cưỡng đứng vững.

Mạnh quá.

Tuy Long Hạo Thần không biết cụ thể nội linh lực đã tới trình độ nào, nhưng đại khái đoán có được Giai Điệu Vĩnh Hằng rồi, nội linh lực cũng trên ba ngàn năm trăm. Dưới tình huống này còn bị khô lâu đẩy lui, có thể thấy khô lâu thực lực tương đương với nội linh lực bảy, tám ngàn. Đây chính là Trường Miên Vĩnh Hằng cho hắn khảo nghiệm thứ nhất!

Một khô lâu khác không tấn công Long Hạo Thần, mà là bay thẳng hướng Hạo Nguyệt. Mắt thấy sắp đụng vào Hạo Nguyệt.

Ánh sáng trắng chợt lóe, khô lâu bị kéo lại, chỉ còn cách Hạo Nguyệt một mét thì chuyển thân hình, bay ngược hướng Long Hạo Thần, đích thị là Thánh Dẫn Linh Lô. Từ đầu tới cuối, Hạo Nguyệt dường như không hề thấy gì hết, ba cái đầu tự ngâm xướng chú ngữ. Đây là ăn ý, tin tưởng giữa nó và Long Hạo Thần.

*Đinh đang!*

Lại một tiếng va chạm, lần này là Long Hạo Thần phát động công kích. Thánh Linh kiếm ngăn chặn đối thủ một đao, Lam Vũ, Quang Phù Dung nhờ vào Quang Báo Thù tăng phúc chém hướng khô lâu. Khô lâu tay trái thuẫn vung ngang chắn Lam Vũ, Quang Phù Dung, phát ra tiếng va chạm mạnh.

Lam Vũ, Quang Phù Dung sau khi tiến hóa, quả nhiên khác với bình thường. Ánh sáng vàng quét qua, để lại dấu vết sâu một tấc trên cốt thuẫn.

Xung phong, Long Hạo Thần đột nhiên tăng tốc hướng mé bên, tránh né công kích của khô lâu bị Thánh Dẫn Linh Lô kéo tới. Thân hình vòng lại, một Quang Trảm Kiếm chém ra.

Bỗng chốc ánh sáng vàng trên thân Lam Vũ, Quang Phù Dung bùng cháy mạnh mẽ. Kiếm khí sắc bén lãnh liệt cùng với Quang Trảm Kiếm đồng thời bạo phát. Nhưng điều này không dọa được hai khô lâu. Chúng nó vung tấm thuẫn trước mặt, tự phóng ra kỹ năng Thánh Quang Thấm, nghênh hướng Quang Trảm Kiếm, xông tới chỗ Long Hạo Thần.

Ngay lúc này Hạo Nguyệt rốt cuộc hoàn thành ma pháp. Phong nhẫn, hỏa cầu, quang kiếm phóng đại đồng thời bắn hướng đùi phải một khô lâu. Hơn nữa lựa chọn công kích khô lâu bị Thánh Dẫn Linh Lô của Long Hạo Thần lôi kéo.

Hai khô lâu có thuộc tính quang minh so với Long Hạo Thần tưởng tượng còn khó đối phỏ. Con khô lâu bị ma pháp của Hạo Nguyệt bao vây lại có linh cảm rất mạnh, đột nhiên làm động tác ngồi xổm, lấy cốt thuẫn chắn trước mặt.

Trong ba tiếng ầm vang, Long Hạo Thần rung động nhìn thấy trên người khô lâu phát ra ánh sáng vàng, lại là Quang Báo Thù. Chính là nói nó dựa vào Thần Ngự Thuẫn chắn công kích của Hạo Nguyệt. Một khô lâu thì vội vàng xông hướng Long Hạo Thần.

Cốt đao trắng tinh lấp lánh ánh sáng thần thánh, không ngờ là thánh kiếm, chém xuống đầu Long Hạo Thần.

Đối mặt linh lực áp chế trình độ này, Long Hạo Thần không dám sử dụng chiêu bài Đấu Suất Toàn Viên Kiếm. Bởi vì khô lâu có thể dựa vào linh lực ưu thế văng hắn ra.

*Ong-*

Mảng lớn sương mù đột nhiên từ Lam Vũ, Quang Phù Dung phóng ra, Long Hạo Thần giơ ngang, như cũ dùng Thần Ngự Thuẫn.

*Oành đùng đùng!*

Đối mặt công kích thánh kiếm của khô lâu, Long Hạo Thần cứ như vậy cứng rắn ngăn cản, hơn nữa lần này không chút lùi lại.

Trên cốt đao của khô lâu lại nứt ra một đường, cốt đao không phải bị văng ra mà là dán chặt Lam Vũ, Quang Phù Dung văng sang bên, mạnh đập vào mặt đất.

Không biết mặt đất làm bằng tài liệu gì, đối mặt thánh kiếm cường lực của khô lâu, vậy mà chỉ phát ra hỏa hoa, không chút tổn hại.

Một tiếng rồng ngâm to rõ từ người Long Hạo Thần phát ra. Lấy Lam Vũ, Quang Phù Dung và Thánh Linh kiếm làm dẫn, kỹ năng công kích Trừng Giới kỵ sĩ cấp năm, Thăng Long Kích bộc phát. Trong tiếng rồng ngâm, thậm chí kèm theo tiếng kêu *ong ong* kỳ dị.

Lúc này khô lâu ở vị trí bất lợi, cốt đao chém trên mặt đất bị lực phản chấn ảnh hưởng, Long Hạo Thần phát động một chiêu kia vừa đúng lúc.

Tình thế gấp rút, khô lâu chỉ có thể dùng cốt thuẫn ngăn cản công kích của Long Hạo Thần, tiếng gầm chói tai. Lần này khô lâu bị Long Hạo Thần mạnh đụng, tại chỗ lăn một vòng. Khi nó lần nữa đứng lên, cốt thuẫn đã nứt vỡ phân nửa.

Đối với Long Hạo Thần, một kích kia quan trọng là tăng cường niềm tin. Có thể đỡ công kích cường đại của đối phương, hơn nữa phá hư cốt thuẫn, nguyên nhân chỉ có một, Quang Chi Đãng Dạng.

Khi Thần Ngự Thuẫn gia nhập Quang Chi Đãng Dạng nguyên tố sóng địa chấn, chẳng những lực phòng ngự tăng nhiều, hơn nữa còn có hiệu quả giảm bớt lực. Cho nên thánh kiếm của khô lâu không thể hoàn toàn gây áp lực trên Lam Vũ, Quang Phù Dung.

Ngay cả Long Hạo Thần đều không nghĩ tới, khi Lam Vũ, Quang Phù Dung phối hợp với Quang Chi Đãng Dạng, lại biến thành sắc bén như vậy. Sức chiến đấu của khô lâu tuy mạnh, nhưng hiển nhiên không giỏi phòng ngự. Tựa như ban đầu mình không có trang bị thuận tay.

Một khô lâu khác không thể xuất hiện trước mặt Long Hạo Thần, thay thế đồng bạn cản trở công kích tiếp đến của hắn. Bởi vì sau khi Hạo Nguyệt phóng ra ba ma pháp thì cũng phát động một chuỗi công kích.

Thân hình khổng lồ vọt lên trước, ba ma pháp không quá mạnh nhưng cực kỳ thực dụng từ người nó bắn ra.

Hỏa nguyên tố Phòng Ngự Hỏa Hoàn, quang nguyên tố Quang Chi Đãng Dạng, lại thêm phong nguyên tố Tật Phong Cuồng Vũ.

Ba ma pháp này chỉ có một tác dụng, chính là trùng kịch. Dù khô lâu có Thần Ngự Thuẫn, một đại kỹ năng của kỵ sĩ, thì dưới trùng kích của ba kỹ năng, cũng bị đụng văng một bên. Chỉ mấy bước khoảng cách cho Long Hạo Thần tranh thủ thời gian.

Thái Dương Hỏa nồng đậm chỉ trong nháy mắt từ Lam Vũ, Quang Phù Dung bốc lên. Quang Chi Đãng Dạng cao tầng chấn động khiến Thái Dương Hỏa tản ra một tầng mông lung mỹ cảm.

Đột Kích. Diệu Nhật Trảm.

Không cần khi ngờ, Diệu Nhật Trảm uy lực không sánh bằng thánh kiếm, nhưng ưu thế ở chỗ không cần thời gian dài tích lũy như thánh kiếm. Lấy tu vi hiện tại của Long Hạo Thần, hoàn toàn có thể phát động kỹ năng này.

Phối hợp các kỹ năng là việc rất kỳ diệu. Ví dụ Diệu Nhật Trảm phối hợp Thái Dương Hỏa, không phải mỗi Trừng Giới kỵ sĩ đều có tri thức này. Nhưng Long Hạo Thần chính là con trai của Long Tinh Vũ Phán Xét và Thẩm Phán Thần Ấn kỵ sĩ!

Hai đoàn liệt dương lấp lánh, song kiếm của Long Hạo Thần trong khoảnh khắc này chợt biến mất. Thái Dương Hỏa tỏa sáng ngưng tụ thành hai đoàn liệt dương, hơi thở quang minh nóng cháy chợt tăng vọt.

Trong lúc này, có thể nhìn ra chênh lệch trang bị. Cùng là Thái Dương Hỏa và Diệu Nhật Trảm, Thánh Linh kiếm huyễn hóa ra liệt dương nhỏ hơn Lam Vũ, Quang Phù Dung gấp đôi.

"Grao!!!"

Khô lâu không khoanh tay chịu chết, nó gầm lên, hỏa diễm kim sắc trong con ngươi đột nhiên tăng cường, khiến toàn thân nó dâng lên tầng hỏa diễm vàng nhạt. Nó lại từ bỏ cốt thuẫn, hai tay nắm đao làm động tác chém. Trong phút chốc, không khí quanh người khô lâu dường như mau chóng tụ tập hướng nó, ngay cả Long Hạo Thần cũng sản sinh ra lực kéo. Một đao khủng bố kia, lại đem không khí chém rách, phát ra tiếng kêu to thê lương. Cốt đao trong tay nó hoàn toàn biến thành ánh sáng vàng sáng ngời. Một kích kia cho Long Hạo Thần cảm giác không thể ngăn chặn.

Một kích kia, cho Long Hạo Thần cảm giác tựa như khai thiên lập địa, đáng sợ không phải lực công kích mà là nó đem lại áp bách. Áp bức khiến Long Hạo Thần không thể không đánh bừa.

Hai đoàn liệt dương ở trên không trung giao nhau, linh lực toàn diện bộc phát. Đại Dự Ngôn Thuật làm thành Thập Tự Trảm, đồng thời đánh hướng thanh cốt đao.

Tiếng đánh và ánh sáng vàng tựa như pháo hoa bắn ra, trong phút chốc chiếu sáng phạm vi trăm mét vuông.

Cả người Long Hạo Thần bắn ngược ra, trong tay Lam Vũ, Quang Phù Dung tựa như tiếng rồng ngâm kêu ù ù, đồng thời cả người hắn cũng lấp lánh ánh sáng vàng. Linh Hồn Xiềng Xích có hiệu quả sinh mệnh cùng chung đã phát huy, đồng bạn ở trên sườn núi đã thay hắn gánh vác thương tổn một kích kia.

Uy lực của khô lâu thật quá khủng bố. Nên biết công kích của Long Hạo Thần bao gồm Quang Chi Đãng Dạng, Diệu Nhật Trảm, Thái Dương Hỏa và Thập Tự Trảm, bốn kỹ năng, linh lực toàn bộ phát ra, còn có tác dụng của Lam Vũ, Quang Phù Dung. Một kích tập hợp nhiều uy lực như vậy, lại bị đánh bay, đây vẫn là hắn đã chiếm thời cơ trước, khi khô lâu bị đánh văng ra ngoài.

Long Hạo Thần có thể chắc chắn, nếu không phải mình lấy Lam Vũ, Quang Phù Dung ngăn cản công kích của khô lâu, lại thêm cốt đao không tính vũ khí trang bị, thì chỉ sợ một kích kia khiến mình đứt thành hai. Nếu là Thánh Linh kiếm thì chắc cũng gãy rồi.

Hai cổ tay hắn đã rách, cánh tay bủn rủn, ngực khó chịu.

Khô lâu này so với trong tưởng tượng càng khó đối phó nhiều, xem ra linh lực của nó không chỉ đạt tới cấp sáu, ngay cả kỹ năng cũng giống nhau. Trừ không biết bay ra, khô lâu tựa như cấp Huy Diệu kỵ sĩ.

Tuy nhiên khô lâu một đao đánh bay Long Hạo Thần, nhưng chính nó cũng không dễ chịu. Cốt đao không cứng rắn đã thành mảnh vụn, Lam Vũ, Quang Phù Dung lưu lại một đường vết thương sâu trên ngực nó. Nóng cháy Thái Dương Hỏa đang thiêu đốt thân thể nó, xem như tổn thương nặng khô lâu này.

Đây chỉ là một con khô lâu mà thôi, còn một cái khác đâu? Long Hạo Thần miễn cưỡng đứng lên, điều hòa nội linh lực trong người, ánh mắt quét hướng Hạo Nguyệt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Hắn liếc mắt một cái, chợt trở nên ngơ ngẩn.

Rầm một tiếng, không ngờ khô lâu bị Hạo Nguyệt dùng cái đuôi to quét ngang thắt lưng, ném bay ra xa, va đập cùng với khô lâu bị Thái Dương Hỏa thiêu đốt. Hai khô lâu đồng thời lăn tròn.

Hạo Nguyệt năng lực vật lộn mạnh như vậy? Đây là lần đầu tiên Long Hạo Thần nhìn thấy Hạo Nguyệt chủ động công kích. Ngay sau đó, hắn nhìn thấy một chuỗi ma pháp oanh tạc. Quang hệ, hỏa hệ, phong hệ, ba ma pháp cấp thấp tựa như bão táp tẩy lễ hai khô lâu. Tuy không triệt để phá hủy chúng, nhưng uy lực cường đại đủ áp chế chúng tạm thời không thể động đậy.

Long Hạo Thần hít sâu, lòng thầm nghĩ. Hiện tại Hạo Nguyệt chỉ sợ ít nhất tu vi ở đỉnh cấp sáu ma thú, hơn nữa còn là bậc ba. Dưới tình huống không tính trang bị, chỉ so đấu thực lực, sợ là chính mình chưa chắc thắng nổi Hạo Nguyệt! Nhìn hình dạng nó, ngoại linh lực hẳn là khá mạnh, ít nhất mình không khả năng sánh bằng.

Đúng lúc này, Long Hạo Thần cảm giác vùng ngực chợt ấm áp mau chóng lan tràn tới khắp toàn thân. Lúc trước vì nghênh đón đao của khô lâu mà ngực nghẹt thở chợt biến mất. Cảm giác ấm áp trôi qua tứ chi, hai tay đau nhức cũng yếu bớt. Dường như chỗ cổ tay bị xé rách tùy theo khép kín, không đổ máu tiếp.

Giai Điệu Vĩnh Hằng, không cần nghi ngờ, chính nó đem đến tác dụng trị liệu cường đại như vậy.

Không chút do dự, Lam Vũ, Quang Phù Dung trong tay Long Hạo Thần lần nữa lóe sáng, thân hình nửa xoay, một luồng sáng đỏ đột nhiên chiếu rọi trên mình khô lâu bị trọng thương. Ngay sau đó, trong tiếng rồng ngâm khe khẽ, Lam Vũ, Quang Phù Dung hóa thành hai mũi nhọn màu xanh và vàng bắn ra.

Quang Vũ Phù Dung Thứ.

Khi phát động một kích kia, đồng thời Long Hạo Thần cũng cẩn thận quan sát nó phát ra hiệu quả và tự thân tiêu hao. Hắn vui mừng phát hiện, cùng với Lam Vũ, Quang Phù Dung tiến hóa, chính mình lần này phát động Quang Vũ Phù Dung Thứ thì linh lực tiêu hao ít hơn nhiều. Tuy như cũ mất hai ngàn linh lực, nhưng lấy tổng số linh lực hiện tại, không đến mức phóng ra một chiêu kia thì mất đi sức chiến đâu.

Uy thế của Lam Vũ, Quang Phù Dung không bởi vì linh lực tiêu hao giảm thiểu mà hạ thấp, ngược lại càng cường.

Vốn một kích kia là hai ánh sáng hợp lại cùng một chỗ bộc phát lực xuyên thấu siêu cường, nhưng lần này thì khác. Bay trên không trung, ánh sáng xanh thế nhưng dần biến mất, triệt để dung nhập ánh sáng vàng. Khi ánh sáng vàng trúng mục tiêu bùng nổ, toàn thân khô lâu đều biến thành màu băng lam, không ngờ có hiệu quả đóng băng.

*Oành!*

Nguyên bản khô lâu nỗ lực dập tắt Thái Dương Hỏa chợt biến thành mảnh vụn. Khi Quang Vũ Phù Dung Thứ bạo phát nháy mắt khuếch tán vầng sáng lam nhạt, thậm chí khiến đồng bạn của nó cũng tạm ngừng, liên tiếp bị mấy ma pháp của Hạo Nguyệt oanh kích tại chỗ lăn mấy vòng.

Rốt cuộc xử lý một con.

Long Hạo Thần coi như thở ra, đúng lúc này, tình cảnh quái dị xuất hiện. Một luồng sáng trắng như điện xẹt xuất hiện trước mặt Long Hạo Thần. Long Hạo Thần tiềm thức lấy Thánh Linh kiếm đi ngăn cản. Nhưng như nhập vào hư vô, luồng sáng trắng không chịu lực cản, trong chớp mắt đã dung nhập vào người Long Hạo Thần. Bỗng chốc cảm giác thoải mái ấm áp xuất hiện nơi ngực hắn.

Long Hạo Thần vội vàng tĩnh tâm nhìn, kinh ngạc phát hiện phía trước Thánh Dẫn Linh Lô bên trên bay bổng một giọt chất lỏng trắng. Khiến người kinh ngạc là giọt chất lỏng này tinh thuần.

Nó không có bất cứ thuộc tính nào, hơn nữa cao độ áp súc. Long Hạo Thần có thể khẳng định, nồng độ năng lượng một giọt chất lỏng trắng tương đương với mười tích Dịch Thái Linh Lực.

Hai khô lâu chỉ còn lại một, chiến đấu kế tiếp không có gì đáng nói. Long Hạo Thần hấp thụ giáo huấn lần trước, cùng Hạo Nguyệt phối hợp, lợi dụng năng lực Khiên Dẫn của Thánh Dẫn Linh Lô, thủy chung không để khô lâu tập trung chính mình, có cơ hội phát động kỹ năng chém cường đại kia. Rốt cuộc lợi dụng năng lực phòng ngự không bằng lực công kích thêm trí tuệ cấp thấp của nó, xử lý xong.

Chẳng qua, sau khi giải quyết hai khô lâu, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần kiệt quệ. Hắn giật mình phát hiện, linh lực của mình lại tiêu hao vượt qua tám mươi phần trăm. Ngay cả Hạo Nguyệt cũng tiêu hao không ít ma lực.

Khoảnh khắc con khô lâu thứ hai bị giải quyết, cũng một giọt chất lỏng trắng nhập vào thân thể hắn, kết hợp với giọt trước trước.

Long Hạo Thần không tính toán đi tiếp. Lấy trạng thái của hắn hiện giờ, lại thêm hai khô lâu như vậy, không có khả năng chiến thắng.

Đánh chết hai khô lâu chỉ là thử nghiệm, xem mảnh vụn xương trắng dần biến mất, Long Hạo Thần suy tư khoanh chân ngồi trên đất, thúc đẩy Dịch Thái Linh Lực thử đồng hóa hai giọt chất lỏng trắng.

Khiến hắn hưng phấn là hai giọt năng lượng tinh thuần không thuộc tính kia không chút phản kháng, chỉ tiếp nhận linh lực của hắn dung nạp, trở thành một bộ phận linh lực. Hơn nữa tựa như hắn đã đoán, mỗi một giọt năng lượng thể lỏng gia nhập tiến vào, đều vì hắn gia tăng hơn mười điểm linh lực.

Chẳng qua Long Hạo Thần rất buồn bực, bởi vì lúc này linh lực của hắn không sung túc. Hai giọt năng lượng thể lỏng chỉ phụ trợ hắn hồi phục linh lực mà thôi, không có chân chính gia tăng tổng sản lượng linh lực.

Long Hạo Thần lập tức hiểu được vấn đề, tiêu, nên đợi linh lực toàn bộ hồi phục rồi mới hấp thu chúng nó.

Chiến thắng một khô lâu có thể tăng mười điểm linh lực! Này so với tu luyện càng nhiều. Tuy hai khô lâu khá mạnh, nhưng cho mình chỗ tốt cũng rõ ràng.

Có Giai Điệu Vĩnh Hằng, Long Hạo Thần ở tháp Vĩnh Hằng tràn ngập hơi thở tử vong này, dùng không đến một tiếng đồng hồ đã hồi phục toàn bộ linh lực.

Đứng dậy lần nữa, Long Hạo Thần không có tiếp tục tiến tới trước. Hắn phải rời khỏi nơi đây.

Lần này trải qua Trường Miên Vĩnh Hằng, cho hắn mang đến trùng kích rất lớn. Hắn đối với Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư tràn ngập tò mò. Nhưng hắn hiểu rõ, muốn điều tra tình huống chân chính của trận tai nạn một vạn năm trước, chỉ sợ đợi mình lên tới tầng bảy mới được. Hiển nhiên việc này không thể trong một, hai ngày có thể làm được. Tử Linh Thánh Thần làm ra cấm chế, không có tu vi cấp chín, chính mình không có khả năng trèo lên đỉnh tháp cao.

Long Hạo Thần trong lòng nguyên bản không thích đụng độ hai khô lâu đã bớt rất nhiều. Mình không muốn nhận truyền thừa của Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư, tuyệt không ảnh hưởng mình xem nơi này như chỗ học tập. Không cần nói, Trường Miên Vĩnh Hằng còn có vô số vật kỳ bí chờ hắn khám phá.

Còn về có đem nơi này cộng hưởng với đồng bạn hay không, chờ hắn trở lại suy nghĩ rõ ràng rồi tính sau, ít nhất phải chờ cùng Thải Nhi bàn bạc đã. Dù sao, bốn chữ Tử Linh pháp sư cho nhân loại rung động không phải nhỏ!

Nghĩ xong rồi, Long Hạo Thần cảm giác trong lòng rộng mở rất nhiều, nên quay về. Hắn tiến vào trong này ít nhất hơn mười tiếng đồng hồ, Hạo Nguyệt lại đi theo mình tới đây.

Nghĩ đến đây, Long Hạo Thần gọi Hạo Nguyệt một tiếng, xoay người đi hướng ngoài tháp.

Đúng lúc này, Hạo Nguyệt đột nhiên phát ra thanh âm ư ư, ngăn cản đường đi của Long Hạo Thần.

"A?" Long Hạo Thần nghi hoặc nhìn nó. "Sao vậy?"

Tiểu Quang ngẩng đầu tới trước mặt Long Hạo Thần, phun ra một viên châu màu vàng nhạt.

Long Hạo Thần bản năng đón lấy, khoảnh khắc viên châu vàng rơi vào trong tay, bắn ra một luồng sáng vàng, trực tiếp chui vào giữa trán Long Hạo Thần.

Một đoạn ký ức không dài khắc trong đầu Long Hạo Thần.

"Tu La Trảm, ngưng linh lực dĩ dụ chi, trảm càn khôn vu lãng lãng…"

Đây là ký ức một loại kỹ năng, còn là kỹ năng cấp sáu. Đó chẳng phải là một chiêu trí mệnh lực sát thương khủng bố, mà lúc trước khô lâu suýt chém Long Hạo Thần làm hai?

Đọc truyện chữ Full