DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cửu U Long Giới
Chương 36: Bạch sắc tiểu cẩu

Không để ý tới lời nói và việc làm vô sỉ của Cửu U nữa, Bạch Khởi nhảy từ đống loạn thạch trên sườn núi xuống rồi từ đó đi thẳng vào sâu bên trong rừng rậm.

Trên đường đi ở ven đường Bạch Khởi đã giết chết bốn năm con ma thú cấp một có ý định đánh lén Bạch Khởi, hắn cứ đi vào sâu bên trong rừng rậm, đối với Bạch Khởi mà nói, chỉ cần ma thú cấp một không tập hợp lại thành đàn mà công kích hắn thì hắn đều có thể ứng phó được, mà ma thú cấp một đối với Bạch Khởi bây giờ đã không còn tính khiêu chiến nữa, muốn rèn luyện bản thân, cũng chỉ có thể đi tìm ma thú có thực lực tương đương hoặc là có thực lực cao hơn chính mình một bậc, như vậy mới có thể tiến bộ được. Do đó dù có giết hay không giết ma thú cấp một giờ đây đã không còn quan trọng nữa.

Mà ma thú cấp hai thì đa số là đều sinh sống ở nơi sâu thẳm trong rừng rậm của Hoành Đoạn sơn mạch, còn ở khu vực phía ngoài thì rất ít, Liệt Vân Báo chính là một ngoại lệ trong số đó, vì phần lớn muốn gặp ma thú cấp hai thì đều phải đi vào sâu trong Hoành Đoạn sơn mạch. Nơi nào có điều kiện sinh sống thì đa phần đều có khí tức của bọn chúng.

"Gào...Gào...." lúc Bạch Khởi đang đi, ngay ở chỗ sâu bên trong rừng rậm truyền đến một tiếng rống kinh tâm động phách, trong phạm vi tiếng rống đó làm cho đám chim chóc đều hoảng sợ bay tán loạn, còn một ít ma thú nhát gan cấp một sau khi ngẩng đầu nhìn đều nhanh chóng chạy trốn.

Chợt nghe từ xa truyền đến một tiếng nổ rất lớn, trong rừng rậm dài hơn nghìn mét, hỏa quang bốc cao đến tận trời, dã thú gầm rú không ngừng, những tiếng kêu thê thảm vang vọng khắp sơn lâm, điều này làm cho Bạch Khởi trong lòng thầm rùng mình, nhất thời vận chuyển "Đạp vân bộ" nhảy lên cây cao, tìm một vị trí bí mật rồi ẩn nấp.

Phát hiện không có gì đặc biệt, Bạch Khởi mới rời khỏi nơi ẩn nấp đi về phía phát ra âm thanh, khi đến đó thì phát hiện ở đây, trong vòng chu vi mấy chục thước, rừng cây đều đã bị liệt hỏa thiêu đốt qua, lộ ra một mảnh đất trống, trong mảnh đất trống này tràn ngập thi thể, khắp nơi đều tản ra một mùi máu tanh hỗn loạn, trên mặt đất thì đầy các phần còn lại của tay, chân dã thú, nhìn thấy mà giật mình.

Bạch Khởi đang ẩn nấp trên một thân cây đại thụ, che dấu tiếng động rồi nhìn về hướng phát sinh sự việc, phát hiện có một con tiểu cẩu nhỏ dài khoảng ba mươi cm, nhìn có vẻ giống như những con chó trắng bình thường khác mà Bạch Khởi đã từng gặp qua, đang bị thương tích toàn thân đang đối chọi với ba con ma lang, mà phía bên này, ba con ma lang thoạt nhìn cũng không tốt hơn bao nhiêu, mỗi một con đều mang theo vết thương trên người, trong đó có một con đã mù một con mắt, trên mặt huyết nhục không rõ ràng, lúc này ba con ma lang đang phân biệt bao vây con chó trắng vào trung tâm, cả đám nhe răng nhếch miệng nhìn con chó trắng trước mặt, chỉ cần đối phương cử động là cả bọn sẽ ngay lập tức vây công, sau đó xé xác đối phương thành từng mảnh nhỏ.

"Tiểu cẩu này là ma thú như thế nào? Ba con ma lang ta có thể cảm giác được mỗi một một con đều là ma thú cấp hai đỉnh phong, nếu là ta đánh với chúng thì chỉ có con đường chết, Tiểu cẩu này thật quá lợi hại? Đối mặt với ba con ma lang cường đại mà vẫn không chút nào lùi bước, vết thương đầy người mà vẫn dám nghênh chiến?" Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Bạch Khởi đang ngồi quan sát vô cùng kinh hãi.

Bạch Khởi nhìn những thi thể trên mặt đất, trong lòng càng thêm kinh dị, ngoại trừ thi thể ma lang còn có Liệt Vân Báo, Sâm Lâm Hùng, các loại ma thú này, mỗi một một con đều có thực lực không tệ, trong đó còn có vài loại ma thú không nhận ra chủng loại, bất quá có thể ở chỗ này thực lực nhất định không kém, thế nhưng những ma thú này đều chết ở đây, điều này làm Bạch Khởi không rõ rốt cuộc thì ma thú nào có sức phá hoại lớn như vậy. Không lẽ lại là con tiểu cẩu này?

Bất quá ngay lập tức Bạch Khởi lại lắc lắc đầu, trong nháy mắt đem điều mình đang nghĩ quên đi, vì dù sao điều đó là không có khả năng, dù sao ma thú hiện nay đều không phải luôn có thực lực của thời thượng cổ ma pháp văn minh, ma thú tuy rằng nắm giữ được một số năng lượng ma pháp nhất định, thế nhưng cũng không quá cường đại, ma thú lợi hại chủ yếu là dựa vào thực lực của chính mình, trong đó bao gồm, lực lượng, thể trạng, tốc độ.

Mà con chó trắng này hiển nhiên không có mấy thứ này, đó là lý do mà Bạch Khởi vừa rồi đã quên đi suy nghĩ của mình, giữa lúc Bạch Khởi đang suy nghĩ tiếp thì sự việc lại xảy ra biến cố, con tiểu cẩu bỗng nhiên hung bạo hẳn lên, trong nháy mắt liền xông ra ngoài, lao thẳng tới ba con ma lang, bạch sắc tiểu cẩu lại phát động công kích đầu tiên!

"Gâu!"một tiếng gầm nhẹ, bạch sắc tiểu cẩu, nhanh như điện chớp sử dụng tốc độ vọt tới một trong ba con ma lang, là ma lang bị mù một con mắt, há mồm cắn được huyết quản của đối phương, khiến cho con ma lang này chết ngay tại chỗ, máu văng tung tóe khắp nơi, sau đó tiếp tục công kích ma lang khác, tốc độ cực nhanh làm người khác không ngờ tới, với nhãn lực của Bạch Khởi vậy mà chỉ có thể thấy được một đạo tàn ảnh...... Đây...... Quả thật khó mà tưởng tượng được.....

"Đây..... Làm sao có khả năng?!" Bạch Khởi trong lòng kinh hãi không thôi.

Bất quá con chó trắng bị thương cũng không nhẹ, lúc bất ngờ giết chết một con ma lang rồi công kích con ma lang khác rõ ràng tốc độ sẽ chậm lại một chút, khiến cho hai con ma lang còn lại có cơ hội công kích, con chó trắng đánh về phía con ma lang khác, muốn một lần nữa cắn vào cổ đối phương, nhưng lại bị đối phương dùng vuốt trảo cào trúng, tạo thành một vết thương trên người với máu chảy đầm đìa.

Mặc dù lúc sắp chết vẫn còn phản kích, tuy rằng hung mãnh, thế nhưng cũng không có khả năng thay đổi số phận, ma lang này cũng như đồng bọn của nó, đều bị con chó trắng cắn đứt huyết quản, rên rĩ một tiếng rồi sau đó ngã xuống mặt đất, cũng không thể đứng dậy được nữa.

Về phần ma lang còn lại, nhìn thấy hai ma lang đồng bọn của mình đều đã chết, vốn chuẩn bị tấn công, trong nháy mắt thì ngưng lại, hai mắt đỏ rực như máu nhìn chằm chằm bạch sắc tiểu cẩu rồi gầm rú hai tiếng, phảng phất như thị uy cũng như uy hiếp, tuy nhiên qua đó có thể thấy rõ ràng là lòng tin đã không còn như trước nữa.

"Gâu gâu ~~" Bạch sắc tiểu cẩu cũng không tỏ ra yếu kém, nhe răng nhếch miệng gầm rú hai tiếng, đang muốn tiếp tục tấn công ma lang còn lại, bất quá đáng tiếc đó là khi vừa đi được hai bước thì rên rĩ một tiếng rồi gục ở trên mặt đất, tuy rằng đã cố gắng hết sức để đứng lên, thế nhưng vẫn không được, cứ như là khí lực toàn thân đã mất hết làm cho bản thân không thể nào đứng lên được nữa.

Vốn ma lang còn lại đang khiếp đảm, nhưng khi nhìn thấy cảnh này, ngay lập tức rống lên một tiếng rồi tấn công về phía yết hầu của con chó, hiển nhiên là muốn một chiêu giết chết ngay nó.

"Viu~" đúng lúc này, Bạch Khởi liền động thủ, động tác nhanh nhẹn, tàn độc và dứt khoát từ trên ngọn cây sử dụng "Đạp Vân Bộ" lao thẳng tới sát ma lang, một kiếm đâm xuyên phía tới, "Bất bại kiếm quyết" là chiêu thức công kích cực mạnh, sử dụng đấu khí vận chuyển toàn thân kiếm, trực tiếp xuyên thấu qua ma lang, dưới tình huống đó trực tiếp giết chết nó.

Đọc truyện chữ Full