Ngoài việc đến phòng thu chi để lấy 3000 kim tệ ra, Bạch Khởi khác so với mọi ngày, hắn trực tiếp đến con phố lớn thứ bảy, sau đó tìm kẻ nát rượu Âu đại sư và Tiểu Kiền đã huấn luyện mình, nói là huấn luyện chứ thực ra là một mình bị đánh, thế nhưng Bạch Khởi biết việc bị đánh như vậy rất có tác dụng, kinh nghiệm thực chiến và phản ứng động tác đều được nâng cao đáng kể, ví dụ như bây giờ hắn đã có thể tiếp nhận được hai chiêu rồi, tuy không nhiều, song cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều so với bị đánh đơn thuần… quả là mạnh hơn rất nhiều…
Chạng vạng tối ngày thứ ba, sau khi tiếp tục bị hành hạ thêm một ngày trời, Bạch Khởi ôm khuôn mặt sưng húp về nhà, về đến cổng nhà, lúc này mấy tên lính hộ vệ đang đứng ngoài cổng liền lần lượt hành lễ cúi chào, một tên lính hộ vệ mũi nhọn sau khi nhìn thấy Bạch Khởi, vội vàng cung kính bẩm báo : "Đại thiếu gia, hôm nay có hắn đến tìm ngài, hiện đang đợi ngài ở trong sân."
"Tìm ta ư? Ô…Được, ta biết rồi." Bạch Khởi tỏ ra sững sờ, nhưng sau đó hắn lại cười, hắn đã nghĩ ra đó là ai, A Lý… ngoài hắn ra còn có thể là ai cơ chứ?
Nói rồi, hắn bước nhanh vào trong sân, vừa bước Bạch Khởi vừa thầm hỏi Cửu U trong đầu: "Cửu U… theo ngươi nếu muốn khống chế được tên mập A Lý đó thì ta sẽ phải cần đến bao nhiêu điểm giao dịch?"
Thực ra Bạch Khởi đã sớm có suy nghĩ này từ lâu rồi, chẳng qua vì khi đó chưa có tiền, cũng chẳng có điểm giao dịch nào, chỉ suy nghĩ thôi, song cũng lại chẳng có cách để khống chế tên mập đó, nhưng bây giờ thì khác rồi, Bạch Khởi đã có 3000 kim tệ, và đó chính là 3000 điểm, bất cứ lúc nào cũng có thể quy đổi và khống chế được tên mập A Lý, bây giờ đúng là Bạch Khởi đang được tận hưởng cảm giác của một kẻ có chút tiền bạc.
Đương nhiên bắt buộc phải làm như vậy, nói đúng ra Bạch Khởi rất cần tên mập đó, thế nhưng hắn lại không tin vào tên này, dù sao thì Bạch Khởi cũng không phải là người dễ dàng tin vào kẻ khác, trước đây không có cách nào cả thì mới phải làm như vậy, nhưng nếu vậy thì sao có thể trực tiếp khống chế, bắt hắn phải trung thành thề chết với mình? Nói chung lòng người có thể thay đổi, tên mập A Lý lúc này cần đến mình, hơn nữa hắn lại mang ơn mình, do đó hắn trung thành với mình là đương nhiên. Thế nhưng đến khi thương hội thật sự phát triển thêm một lần nữa, nếu đến lúc đó có được số tiền khổng lồ, vậy liệu hắn còn trung thành với mình nữa hay không? Đây chính là vấn đề, thế nên Bạch Khởi quyết định sớm đưa ra tính toán.
"Tên mập A Lý? Ha Ha thật khéo chọn người, ừ, nếu là trước đây, cho dù tên này có khuynh gia bại sản thì cũng kệ, nhưng bây giờ thì khác rồi, tên này số đen đủi giờ không có đồng xu nào dính túi, hơn nữa tướng mạo lại xấu xí, không đủ sức để trói một con gà, thế nên nếu muốn mua hắn ta thì hoàn toàn không đắt chút nào cả. Đương nhiên đầu óc của hắn ta xem ra cũng không thể xem thường… 2000 điểm giao dịch… con số này rất công bằng." Ngay lập tức Cửu U liền phá lên cười, hắn quay sang nói với Bạch Khởi với bộ dạng khá hài lòng và ưng ý về A Lý.
"Được, hãy giúp ta khống chế." 2000 điểm giao dịch tương đương với việc Bạch Khởi mất đi một phần ba số tài sản của mình. Mặc dù tỏ ra rất đau lòng khi phải bỏ ra số tiền như vậy, nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết định lựa chọn và đồng ý cần phải làm như vậy, vì đó là điều nên làm.
Thực ra không phải là không nghĩ đến việc thương lượng với Cửu U về việc bớt giá, thế nhưng tên Cửu U này ngày càng cổ quái, việc gì cũng có thể thương lượng được, nhưng khi đề cập đến điểm giao dịch thì hắn nhất quyết không giảm nửa điểm, mặc cho Bạch Khởi nói hết nước hắn cũng không chịu, còn về nhiệm vụ… Vấn đề nhiệm vụ khiến Bạch Khởi càng thêm khó hiểu. Lần này Cửu U nói năng có vẻ thận trọng dè dặt hơn, giống như có điều gì đó phải kiêng kị, hắn không dám nói thêm lời nào, thậm chí tạo cho Bạch Khởi một cảm giác… cảm giác… vấn đề nhiệm vụ dường như ngay cả bản thân Cửu U cũng không đủ khả năng để khống chế…
Mãi nghĩ ngợi, và rồi Bạch Khởi đã vào đến trong sân. Lúc này A Lý đang sốt ruột đi đi lại lại trong phòng chính. Mặc bộ quần áo gai vải thô trông không được hợp cho lắm. Xem ra hắn đang chờ đợi một cách rất sốt ruột.
Ngay bên cạnh, Khiếu Thiên đang nằm bò ra ngủ, tên này dạo này ngày càng lười. Cả ngày chỉ biết ăn và ngủ. Mấy ngày nay số ma hạch Bạch Ngọc cho hắn đã được ăn bằng sạch. Xem ra lương thực sắp cạn kiệt, việc này khiến Bạch Khởi gần đây không thể không ra ngoài mua ma hạch làm lương thực cho tên gia hỏa này… Nếu không e rằng tên này sẽ chết đói mất. Tuy nó cũng ăn thịt, nhưng nếu không có ma hạch thì nó sẽ không ăn thứ gì cả. Việc này thật khiến hắn ta đau đầu.
Phía bên kia, Tinh Linh xạ thủ xinh đẹp đã hoàn toàn nhập vào vai diễn một nữ bộc. Mặc chiếc váy dài bằng vải tơ tằm, họ đứng ở đó với nét mặt điềm tĩnh. Ấm trà đã nguội đặt ở trên bàn xem ra chính là kiệt tác của họ. Còn 4 hắn Tiểu Lan thì lần lượt đứng ở hai bên cổng, nét mặt kính cẩn nghe theo. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Không thèm để ý đến họ, Bạch Khởi đi thẳng vào trong. A Lý đang sốt ruột chờ đợi sau khi nhìn thấy Bạch Khởi vội liền bày ra bộ dáng cảm động. Sửa sang lại quần áo, sau đó kéo theo thân hình nặng nề của mình, hắn chạy tới nghênh đón, nói với Bạch Khởi: "Thưa ông chủ tôn kính, cuối cùng ngài cũng đã về rồi. Tôi đã ở đây đợi ngài cả một ngày trời."
"Xin lỗi đã để ngươi phải đợi lâu… Ngươi ngồi xuống đi rồi chúng ta cùng nói chuyện…" Bạch Khởi cười nói. Nói rồi hắn vẫy tay ra hiệu nhường A Lý nói trước.
Sau đó Bạch Khởi quay đầu cười lạnh. Hắng giọng về phía bốn đầy tớ gái đang đứng ở cửa.