Lời này khiến ánh mắt Bạch Khởi bất giác nhìn về phía vị trung niên khoảng ba mươi mấy tuổi kia, tuy rằng người kia ăn mặc mộc mạc, nhưng lại cho người ta cảm giác khó tả, Bạch Khởi không biết người này là ai , nhưng nghe xong lời này biết người này là một người thông minh, chí ít ánh mắt của hắn không bó hẹp ở nơi hỗn loạn nho nhỏ này, mà hướng đến nguyên cả đất nước Ba Phạt Lợi Á, bất kể nói sao người này cũng đẳng cấp cao hơn những người xung quanh.
"Vậy…. Không biết một khi đại công tước An Đức Liệt khai chiến với Vương Đô, ai sẽ thắng?" Bạch Khởi nhịn không được mở miệng hỏi, vừa nói vừa đứng dậy đi đến bên cạnh người trung niên kia, những người vệ sĩ của Bạch Khởi vẫn đứng yên chỗ cũ, không phải bọn họ muốn làm vậy mà là do Bạch Khởi giơ tay biểu thị bọn họ làm vậy.
"Điều này… Đương nhiên là vương quốc… Ta dám khẳng định , vương quốc sẽ thắng, và còn thắng rất là nhanh, đương nhiên nếu đại công tước An Đức Liệt bây giờ đã chuẩn bị thỏa đáng trong vòng một tháng khởi binh làm loạn vậy thì thắng thua khó mà đoán được, nhưng bây giờ đại công tước An Đức Liệt bây giờ đã chuẩn bị thỏa đáng trong vòng một tháng khởi binh làm loạn vậy thì thắng thua khó mà đoán được, nhưng bây giờ đại công tước An Đức Liệt đang tích lũy lực lượng, chỉnh đốn và chuẩn bị lương thực, tìm kiếm cơ hội làm như vậy cho thấy nhường như là vạn vô nhất thất, thế nhưng kỳ thực lại hại chính mình, hắn kéo dài càng lâu, tương lai một khi khai chiến với Vương Đô thì bị bại càng nhanh." Vị trung niên kia uống một ngụm rượu nhìn Bạch Khởi trước mặt một cái, ồn tồn nói.
"Ồ? Nói như vậy là sao? Ta nghe người ta nói đại công tước An Đức Liệt hình như đã có được sự ủng hộ của Gia Lam Đế Quốc và còn có giao tình với Hải Tộc Nam Phương và vương quốc bây giờ rất suy yếu, tuy rằng chiến tranh mười năm trước giành được thắng lợi, nhưng lại khiến vương quốc tổn thất nghiêm trọng, chết và thương vong vô số, quân đoàn tinh nhuệ của vương quốc đang phải ở phía nam chống Hải Tộc, Thiết Bích quân đoàn ở phương Bắc phải đối phó người thú, trung ương còn dư lại một cấm vệ quân còn có thể điều động, Thủ Vệ Quân ở các nơi khác căn bản không thể chống lại , với lại mỗi quân đoàn có quy tắc chức vụ riêng, còn phải chấn giữ những nơi mà đã chiếm được, những người và ngựa có thể điều động không vượt quá sáu quân đoàn, đây còn là kết quả do điều động hai quân đàon từ khu đóng chiếm. Bản thân đại công tước An Đức Liệt đã có mười quân đòan, còn có được sự ủng hộ của Gia Lam đế quốc, và sự giúp đỡ của Hải Tộc, một khi khai chiến e rằng là chiếm ưu thế…." Bạch Khởi có chút hứng thú hỏi.
"Hắc hắc… Điều này…" Người trung niên kia nghe xong lời này cười hắc hắc một tiếng, lắc lắc bình rượu trong tay mình sau đó chổng ngược lại, một giọt rượu ngon trong bình chảy ra, sau đó rỗng tuếch, nhìn Bạch Khởi không chịu nói thêm nửa lời .
Nhìn thấy tình cảnh như vậy Bạch Khởi cười ha ha hô lên : "Ông chủ, đem tất cả rượu ngon nhất ra đây , đem mười bình cho vị tiên sinh này."
Nói xong, mười bình rượu đã được đem ra, người trung niên kia thấy vậy cầm một bình lên sau khi uống ừng ực hai ngụm, làm một kí hiệu rượu, sau đó nhìn Bạch Khởi một cái cười nói: "Kì thực cái này rất đơn giản, vương quốc Thường trực quân có hai mươi lăm quân đoàn, mười quân đoàn chiếm lĩnh ở các quốc gia lớn không thể điều động là không giả, mười lăm quân đoàn kia, Hải Long quân đoàn của Phòng Bị Hải Tộc phía đông còn hai quân đoàn mà hắn phụ thuộc không thể điều động cũng là không giả, Thiết Bích Quân Đoàn của Thiết Bích Bảo phía bắc và hai quân đoàn phụ thuộc cũng không thể điều động , nhưng ngươi đừng quên, Chiểu Trạch quân đoàn phía nam, nơi đó có kinh nghiệm phòng bị man di phía nam, ở đó quân đoàn thứ mười thứ mười một canh giữ đều là những quân tinh nhuệ, một khi Vương Quốc gặp khó khăn sẽ điều động ba quân đoàn tinh nhuệ này, tạm thời không nói Vương Đô Cấm Vệ Quân dũng mãnh thiện chiến, còn có sáu Thủ Vệ quân đoàn có thể điều động, như vậy binh lực của hai bên sẽ không kém nhau bao nhiêu nữa."
"Đương nhiên cái này vốn không quan trọng, mặt quan trọng nhất là, một khi đại công tước An Đức Liệt gây ra phản loạn sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của các đại quý tộc, cuộc sống bây giờ của bọn họ ở Ba Phạt Lợi Á đã là quyền cao chức rộng, cho dù là Đại công tước An Đức Liệt thành công cũng không đem lại bất kì lợi ích gì cho họ, ngược lại làm suy giảm quyền lợi của bọn họ, thu hồi lãnh địa của bọn họ, huống hồ bản thân Đại công tước An Đức Liệt đã không hòa hợp với mấy tên quý tộc kia, bọn quý tộc kia sao lại có thể để Đại công tước An Đức Liệt cầm quyền? Ngươi đừng xem thường bọn quý tộc kia, ngươi biết trong tay bọn quý tộc có bao nhiêu người và ngựa không?" Người trung niên sau khi ngồi ở đó uống hai ngụm rượu tiếp tục nói
"Bao nhiêu?" Bạch Khởi hiếu kì hỏi, nói thật hắn vốn không nắm rõ con số này. Bởi vì bản thân hắn rất khó điều tra,tuy rằng nói vương quốc quy định rõ ràng bọn quý tộc có quân đội riêng, nhưng chuyện này gần như không ai đi điều tra, tất cả các quý tộc chỉ cần có tiền thì quân đội riêng của hắn nhất định là siêu phàm …
"Hắc hắc…. Sáu mươi vạn…. Đến giữa tám mươi vạn…. Những người này được trang bị tuyệt đối tốt hơn quân chính quy, thậm chí theo kịp với tinh nhuệ quân, trong đó không thiếu cao thủ, và những quân đội này xuất thân là những lão binh xuất ngũ, có kinh nghiệm lâu năm, chỉ cần lấy ra lúc nào cũng có thể tạo thành ba bốn tinh nhuệ quân." Người trung niên kia cười hắc hắc nói.
"Điều này không thể nào… Sao lại có thể nhiều như vậy!" Bạch Khởi kinh hãi kêu lên, hắn cũng dự đoán qua số lượng quân đội của bọn quý tộc nhưng dự đoán khoảng ba mươi vạn đến bốn mươi vạn, nhưng lời nói của người trung niên này lại ra gấp đôi.
"Không có gì là không thể, tuy rằng ta cũng là phỏng đoán nhưng ta có thể khẳng định nói cho ngươi biết số lượng này chỉ có nhiều chứ không ít, đương nhiên ngươi sẽ nói, Đại công tước An Đức Liệt có sự ủng hộ của Gia Lam đế quốc, nhưng ta nói cho ngươi biết , gần đây Gia Lam đế quốc cũng không thái bình, nghe nói tây nam Man Tộc của bọn họ lại bắt đầu phản loạn, Thiên Long đế quốc phía bắc cũng bắt đầu chuẩn bị lực lượng lúc nào cũng có thể công kích Gia Lam đế quốc, Gia Lam đế quốc muốn giúp Đại công tước An Đức Liệt căn bản là hù dọa, bọn họ e rằng thân mình còn khó đảm bảo…. Về phần Hải Tộc… Hắc hắc… Hải Tộc tuy là lợi hại, trong biển không có địch thủ, nhưng…. Ngươi đừng quên, Hải Tộc tuy rằng dân số nhiều, lực chiến đấu kinh người, nhưng Hải Tộc có thể lên lục địa sao? Hải Tộc có lợi hại bao nhiêu cũng là ở dưới biển, ở bên bờ biển, một khi Vương Quốc thật sự tác chiến với An Đức Liệt và đối đầu với Hải Tộc, chỉ cần lui vào dân cư trong thành cách biển, như vậy Hải Tộc sẽ không còn tác dụng nữa, không chỉ như vậy, e rằng bọn họ còn vì vậy mà bị tổn thất, dù sao Hải Tộc dựa dẫm vào vô số tài nguyên trên lục địa., quốc gia Ba Phạt Lợi Á của chúng ta là quốc gia ở gần Hải Tộc nhất, đường ven biển dài mấy trăm km, có giao thương rất lớn với Hải Tộc, một khi chúng ta và họ vì vậy mà triển khai vườn không nhà trống, e rằng nội bộ Hải Tộc sẽ không thể yên ổn nữa, đến lúc đó chỉ cần ba tinh nhuệ quân đoàn có thể dẹp yên, và căn bản không cần phải sợ công kích của Hải Tộc." Người trung niên kia đắc ý nói.
"Như vậy a… Nếu là như vậy, vậy tại sao ngươi nói đại công tước An Đức Liệt bây giờ phát động phản loạn vẫn còn có thể thành công?" Bạch Khởi nghe xong lời này gật gật đầu, nói thật những vấn đề Bạch Khởi chưa suy nghĩ tới không phải chỉ số của Bạch Khởi có vấn đề mà chỉ là chưa suy nghĩ toàn diện như vậy, nói thật đại lục này cần tri thức quá nhiều mà Bạch Khởi hiển nhiên không hiểu biết nhiều như vậy, nhưng chỉ qua đoạn giảng giải này đủ thấy được sự quan sát thế cục đại lục của người trước mặt cùng với trí tuệ thông minh của hắn, còn có kiến thức uyên bác của hắn, nếu không hắn sẽ không nói ra những lời này.
"Rất đơn giản, đại công tước An Đức Liệt bây giờ vẫn có thể công kích đột ngột Vương Đô chưa có sự chuẩn bị, tập kích bất ngờ vẫn có thể thắng, Gia Lam bây giờ còn chưa khai chiến với Thiên Long, tuy rằng không thể phái ra nhiều quân đoàn như vậy, nhưng một đế quốc phái ra chi viện quân của hai ba quân đoàn không phải là vấn đề, về phần Chiểu Trạch quân đoàn phía nam, trong chốc lát là đi không khỏi,tuy rằng bệ hạ bây giờ đã cho họ bắt đầu chuẩn bị, nhưng ít nhất cũng cần thời gian mấy tháng,nếu đại công tước vận dụng thỏa đáng , có thể giành được thắng lợi nhưng cơ hội không lớn, Nhưng… Nếu hắn không làm vậy, ngươi biết bệ hạ bây giờ không phải là một người dễ đối phó, trong vương quốc, quân đoàn mới xây dựng chỉ có mười người, bây giờ vẫn chưa hình thành lực chiến đấu, một khi bọn họ hình thành lực chiến đấu, như vậy đại công tước An Đức Liệt tuyệt đối không có nửa phần thắng lợi." Người trung niên kia sau khi nghe xong nhìn Bạch Khởi một cái trả lời rằng.
"Được rồi…. Nói lâu như vậy, ta cũng mệt rồi, ta phải về nhà đây…" Người trung niên kia nói xong không đợi Bạch Khởi nói gì, đứng lên, sau khi vươn người, nói xong đi ra phía ngoài cửa.
"Chờ một chút…. Ngươi tên là gì?" Đợi đối phương đi đến cửa, Bạch Khởi đang suy nghĩ bỗng ngẩng đầu nhìn ra phía cửa gọi.
Người nọ sửng sốt, lập tức cười nói: "Ta là Vạn Lý Vân... Đúng rồi cám ơn rượu của ngươi… Nể rượu tốt này của ngươi tặng ngươi một câu, lúc rời khỏi cẩn thận chút, tốt nhất tìm một thương đội giúp ngươi chuyển lời cho người đến đón ngươi…"
Sau khi nói xong rời khỏi nơi này… Lời này chấn động Bạch Khởi,ngồi ở đó cau mày không nói chuyện, nhường như đang suy tư gì đó.
"Cái gì…Thần quỷ chi trí Vạn Lý Vân… Hắn là Vạn Lý Vân? Người thông minh nhất ở nơi hỗn loạn?" Lời nói này vừa nói ra những đại hán xung quanh từng người kinh hãi kêu lên, hiển nhiên danh tiếng của Vạn Lý Vân này rất vang, rất có tiếng ở nơi hỗn loạn này.
"Trời ạ, ta gặp được Vạn Lý Vân tiên sinh, ta còn chưa thỉnh giáo, chết tiệt…. Tại sao ta ngu ngốc như vậy…." Một mình vỗ mạnh vào đầu mình mắng to, những người xung quanh cũng đều hối hận.
"Tên… Vạn Lý Vân kia rất có tiếng sao?" Người bên cạnh ngốc nghếch hỏi, xem dáng dấp cũng biết là người tư nơi xa đến, bởi vì cách ăn mặc của hắn rất giống Gia Lam đế quốc.
"Nói dư thừa…. Vạn Lý Vân tiên sinh nổi tiếng nhất nơi hỗn loạn ngươi cũng không biết? Vạn Lý Vân tiên sinh được xưng là thần quỷ chi trí, không chỉ là đại nhân ở thành cùng với thủ lĩnh trú quân muốn chiêu lãm hắn, mà trước đây Tứ Đại Đạo đoàn cũng phái người mời qua Vạn Lý Vân tiên sinh, nhưng Vạn Lý Vân tiên sinh đều từ chối, mà hắn vẫn có thể sống tốt đến bây giờ, người nào mời hắn cũng tay trắng mà về, nhưng không có người nào tức giận, cũng không có người nào gây phiền phức cho hắn, chỉ cần căn cứ vào điểm này, ngươi đủ biết trí tuệ của Vạn Lý Vân tiên sinh cỡ nào rồi…." Lập tức có người trả lời.
"Vậy…. Vạn Lý Vân tiên sinh ở đâu? Vừa lúc ta có một chuyện muốn thỉnh giáo cao nhân…" Người kia nghe xong lời này vội vàng hỏi.
"Ở ngoài thành…. Hắc hắc… Nhưng nơi Vạn Lý Vân tiên sinh ở, tuy rằng ở La Đức thành có không ít người biết , nhưng ai cũng không thể vào, nghe nói hình như có thượng cổ ma pháp trận gì đó, ngoại trừ Vạn Lý Vân tiên sinh đồng ý, nếu không ai cũng không vào được, hắn luôn ở đó, nhưng ta khuyên ngươi vẫn thôi đi, tính cách của Vạn Lý Vân tiên sinh rất cổ quái, từ trước đến giờ không chủ động giúp người, làm việc phải coi tâm trạng, ai cũng nói không được…. Ngươi đi cũng là công giã tràng…" Người bên cạnh lập tức trả lời, nói xong một bộ mặt si tâm vọng tưởng nhìn vị huynh đài kia một cái.