DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cửu U Long Giới
Chương 140: Bí mật

"Cái gì! Độc Cô Chiến Thiên? tên hoàng mao tiểu tử cũng dám lại khiêu chiến Đỗ Tân thế gia chúng ta, thường ngày hắn ở tại Vương Đô hoành hành không cố kỵ còn chưa tính, hiện tại cũng dám trước mặt mọi người sỉ nhục Đỗ Tân thế gia chúng ta, hắn cho rằng hắn là đấu linh thì rất giỏi ư? Hừm... Chờ ta thỉnh mấy vị cao thủ gia tộc ra tay, ngày hôm nay ta muốn giết hắn!" Mã Đặc Nhĩ sau khi nghe xong lại nổi giận, vỗ bàn như vậy quát, vốn gương mặt trắng nõn cũng đã đỏ bừng.

Hắn chỉ xem Độc Cô Chiến Thiên là một người xuất chúng, là một cao thủ trong tầng lớp thanh niên, tuy rằng rất có tiền đồ, đồng thời được quốc vương bệ hạ rất thưởng thức, do đó tại trong Vương Đô hoành hành không cố kỵ, nhưng những vấn đề này hắn đều không quan tâm, vốn có cũng không phải là chuyện gì to lớn lắm, thế nhưng đối phương dĩ nhiên lại tới sỉ nhục trên đầu của Đỗ Tân gia tộc, điều này làm hắn không thể nhịn được, cho nên Mã Đặc Nhĩ nhất thời nổi trận lôi đình đòi sẽ mang theo cao thủ đi ra ngoài tiêu diệt Độc Cô Chiến Thiên là như vậy.

Ở đấu linh cấp tuy rằng đã có thể coi như là một cao thủ, thế nhưng Đỗ Tân thế gia là một gia tộc trăm năm không chỉ nói đấu linh cấp cao thủ, thậm chí ngay cả đấu tông cấp cao thủ cũng vẫn có, dù sao đây chính là chỗ dựa của bọn họ Đỗ Tân thế gia, nói cách khác tại đây trong Vương Đô như sói như hổ này nếu không có thực lực thì Đỗ Tân thế gia đã sớm bị người ta tiêu diệt không biết bao nhiêu lần.

"Hỗn láo! Ngươi mau trở về cho ta! Ngươi không được phép đi! Ngươi tính hại Đỗ Tân thế gia nữa hay sao? Ngươi dám bước ra khỏi cửa ta sẽ giết ngươi đầu tiên!" Đỗ Tân hầu tước nghe xong lời này nhất thời nổi trận lôi đình, vỗ bàn đứng lên, quay sang Mã Đặc Nhĩ quát, biểu tình rất kích động.

Phải biết rằng Đỗ Tân hầu tước cho tới bây giờ đều là vui buồn không hề lộ ra vẻ mặt rất là cáo già, suy nghĩ của hắn ở trong lòng đều không thể suy đoán, cho dù là đang bực bội cũng không có vỗ bàn quát mắng như ngày hôm nay, hành động của Đỗ Tân hầu tước làm cho thê thiếp và bọn kẻ hầu người hạ rất hoảng sợ, Mã Đặc Nhĩ cũng trợn tròn mắt, bởi vì trong ấn tượng của mình cũng chưa từng thấy phụ thân tức giận như vậy, cho dù năm đó hắn hãm hiếp con gái của một bá tước vì thế đối phương trực tiếp bẩm báo với bệ hạ, làm hại Đỗ Tân gia tộc tốn hao thật nhiều, lãng phí nhân lực cùng vật lực mới đưa chuyện này làm lắng xuống, mà lúc đó cha hắn cũng không có tức giận mà đập bàn rồi quát mắng như vậy...

"Phụ thân ta..." Trong khoảng thời gian ngắn Mã Đặc Nhĩ như ngu ngốc ra. Ở tại nơi này không biết phản ứng gì chỉ là vô ý thức há mồm giải thích.

Không để ý tới Mã Đặc Nhĩ Đỗ Tân hầu tước rất lạnh lùng nhìn thoáng qua thê thiếp cùng tôi tớ ở trong phòng nói: "Tất cả đều đi xuống cho ta!"

Người chung quanh không dám cãi lời Đỗ Tân hầu tước. Vội vàng đều rời đi, tuy rằng bọn họ cũng không biết Đỗ Tân hầu tước nổi giận vì nguyên nhân gì, bọn họ cũng rất muốn biết, bất quá bọn họ vẫn rời khỏi, bởi vì bọn họ rất hiểu có một số việc không nên biết đến, biết đến càng nhiều lại càng nguy hiểm.

Chờ mọi người đều rời khỏi phòng khách, cánh cửa được đóng lại, . Ngồi ở chỗ kia Đỗ Tân hầu tước lạnh lùng nhìn Mã Đặc Nhĩ trước mặt, sau đó vỗ bàn tức giận nói rằng: "Ngươi, tên súc sinh này, ngươi mau quỳ xuống cho ta!"

"Bộp" đã bốn mươi tuổi Mã Đặc Nhĩ trong nháy mắt quỳ rạp xuống, không dám nhiều lời. Nói nhiều cũng vô ích, Đỗ Tân hầu tước tại Đỗ Tân thế gia là uy quyền tuyệt đối, không ai dám cãi lời, đương nhiên cũng kể cả Mã Đặc Nhĩ cũng vậy.

"Ngươi tên súc sinh này... Ngươi muốn giết chết Độc Cô Chiến Thiên? Ngươi tưởng dễ dàng như thế sao? Ngươi tính để chúng ta toàn bộ cùng với ngươi chết chung hả? Ngươi đã bốn mươi tuổi, con của ngươi đều đã thành niên, thế nhưng ngươi tính tình thì vẫn như cũ! Người đúng là đồ khốn mà, ngươi không lẽ không có đầu óc hay sao? Ngươi cho là Độc Cô Chiến Thiên chỉ là người được hoàng thượng sủng ái? Nếu như chỉ như vậy mà nói, hắn dựa vào cái gì mà ở tại Vương Đô hoành hành? Ngươi cho là ỷ vào sự yêu thích của bệ hạ thì có thể không sợ các đại quý tộc khác? Ngươi cho là bệ hạ cho hắn đặc quyền "Giết người không tội" ư? Ngươi nghĩ như vậy là sai rồi, cho dù là người bệ hạ sủng ái nhất là tam vương tử, cũng không có đặc quyền đó. Ngươi thực sự nghĩ Độc Cô Chiến Thiên đơn giản như vậy sao? Ngươi thật sự là ngu ngốc! Ta thông minh một đời, thế nào lại sinh ra đứa con như ngươi? Đầu của ngươi ngoại trừ chỉ nghĩ đến đàn bà còn có thể suy nghĩ đến việc gì khác hay không hả?" Đỗ Tân hầu tước ngồi ở chỗ kia thở phì phì nói như thế, đã không có người ngoài ở đây, Đỗ Tân hầu tước cũng không cần phải giữ bộ dạng bình tĩnh, mà bây giờ hắn đang tức giận không thôi.

"Thế nhưng phụ thân... Độc cô. Chuyện này... Ta đã tra quá... Chỉ thấy có một nô lệ cùng với một lão bộc, căn bản không có thân phận gì khác... Chúng ta vì sao lại phải sợ bọn họ! Độc Cô Chiến Thiên bất quá chỉ là một sơ cấp đấu linh, Đỗ Tân gia chúng ta..." Quỵ ở dưới đất Mã Đặc Nhĩ đang cúi đầu thấp xuống nghe Đỗ Tân hầu tước răn dạy, nhưng một lúc sau lại nhịn không được nói.

"Đỗ Tân thế gia như thế thì sao? Ngươi nghĩ chúng ta Đỗ Tân thế gia có thể so sánh với Đặc Lặc gia tộc? Đặc Lặc gia tộc nếu so sánh còn trên cả Lan Lăng thế gia, trên cả Vương Thất của hoàng đế. Bọn họ đã từng xưng bá một thời, được xưng là Ba Phạt Lợi Á đệ nhất gia tộc, thậm chí bọn họ đã từng uy hiếp cả Vương Thất? Đối với biểu hiện của con mình, Đỗ Tân hầu tước cười lạnh một tiếng nói.

"Đặc Lặc gia tộc? Bọn họ không phải đã bị hủy diệt rồi sao? Việc này có quan hệ gì?" ở tại Vương Đô hiện tại người của Đặc Lặc gia tộc cũng không nhiều, bất quá Mã Đặc Nhĩ cũng rất ngưỡng mộ, bởi vì khi Mã Đặc Nhĩ còn nhỏ, Đặc Lặc gia tộc tại Vương Đô có thể nói là rất nổi tiếng, lúc đó Mã Đặc Nhĩ nhớ là Đặc Lặc gia tộc thế lực đã lớn đến cực điểm, được xưng là Ba Phạt Lợi Á đệ nhất gia tộc, kiêu ngạo không gì sánh được, bệ hạ vừa mới đăng cơ mới hơn mười tuổi nên dĩ nhiên bị Đặc Lặc gia tộc điều khiển, Đặc Lặc gia tộc tộc trưởng chính là tể tướng, mà em trai của tộc trưởng thì thống lĩnh mọi việc trong triều cả về quân sự lẫn chính trị nên có thể nói là quyền khuynh thiên hạ cũng không quá đáng, có người nói lúc đó Đặc Lặc gia tộc tư quân đã vượt lên trên mười vạn, hơn nữa mỗi một người đều là cao thủ, đương nhiên điều đó cũng không phải là chủ yếu, mà quan trọng chính là Đặc Lặc gia tộc kiêu ngạo như vậy nguyên nhân là ở chỗ, ngay lúc đó Đặc Lặc gia tộc xuất hiện một gã... Đấu hoàng... Đúng vậy. Một gã hàng thật giá thật tam tinh đấu hoàng, có thể nói Đặc Lặc gia tộc trong Ba Phạt Lợi Á trong khoảng một thời gian ngắn không hề có sóng gió... Gia tộc của bọn họ sống ở ngoài thành ở trên một ngọn núi, trong vòng năm mươi dặm đều là đất của gia tộc bọn họ...

Thế nhưng... một gia tộc như vậy, lại chỉ trong một đêm đều bị tiêu diệt, mọi người trong Đặc Lặc gia tộc đều bị giết sạch sẽ... Cái gì cũng không có lưu lại, cả một Đặc Lặc gia tộc cứ như vậy mà bị thiêu trong biển lửa, đã từng có không ít người đồn đãi... Chuyện này cùng Vương Thất có quan hệ, dù sao ngay lúc đó Đặc Lặc gia tộc đã uy hiếp tới an nguy của Vương Thất cùng với an nguy của bệ hạ, nên những nhân vật cấp cao ở trong Vương Thất sẽ không cho phép chuyện này xảy ra, Đặc Lặc gia tộc tự nhiên trở thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, hẳn là phải chết không thể nghi ngờ...

Mã Đặc Nhĩ không rõ vì sao phụ thân bỗng nhiên lại nhắc tới Đặc Lặc gia tộc... Điều này làm cho Mã Đặc Nhĩ có chút không giải thích được, chuyện của Đặc Lặc gia tộc cùng với chuyện Của Độc Cô thế gia có liên quan gì đến nhau?

"Hủy diệt? Đương nhiên là bị hủy diệt, bất quá... Người khác đều nghĩ chuyện này liên quan đến Vương Thất... Kỳ thực không phải... Chuyện này không liên quan gì tới Vương Thất, ngay lúc đó bệ hạ cũng bất quá hơn mười tuổi, làm sao có năng lực cùng quyết đoán như vậy chứ? Tuy rằng không thể không nói bệ hạ là một minh quân trăm năm khó gặp, thế nhưng... Ngay lúc đó hắn còn chưa có năng lực đó... Chân chính hủy diệt Đặc Lặc gia tộc chính là một người cùng với một thiếu niên nhỏ tuổi... Người đó tên là Độc Cô Danh Dương..." Đỗ Tân hầu tước cười lạnh một tiếng nói như thế, tuy rằng đang cố gắng bình tĩnh, bất quá khi nói lên bốn chữ Độc Cô Danh Dương thì bất chợt thân thể tự động run rẩy, trong mắt liền hiện ra một tia sợ hãi.

"Độc Cô Danh Dương?" Mã Đặc Nhĩ mang vẻ mặt khó hiểu nói, ngay lúc đó hắn chỉ bất quá mới có bảy, tám tuổi, đối với rất nhiều chuyện ký ức của hắn cũng không phải rất rõ ràng, mà khi chuyện phát sinh là lúc Mã Đặc Nhĩ đã bị đưa về quê ở lại cho đến khi thành niên mới quay về nhà... Cho nên đối với Độc Cô Danh Dương đối với hắn vô cùng xa lạ, bất quá cũng không kỳ quái... Độc Cô Danh Dương... Tại vương đô mà nói cùng với cấm kỵ là giống nhau, không hề được nhắc đến, nhận thức của hắn không có ấn tượng về người này.

"Không sai... Độc cô Danh Dương... là một con người rất đáng sợ... Hắc hắc... Ngươi tuyệt đối nghĩ không ra người kia rất kinh khủng, trong thời gian đó hắn cũng bất quá mới mười hai, mười ba tuổi cùng với bệ hạ tuổi tác cũng tương đương, so với ngươi thì lớn hơn một ít, bất quá hắn như vậy mà đã hủy diệt Đặc Lặc gia tộc đang cực thịnh một thời! Lại nói tiếp... người này khi còn trẻ cũng giống như Độc Cô Chiến Thiên, cùng một vóc dáng, băng lãnh và tàn nhẫn, để truy tìm đỉnh cao mà đều quái gở, rất vô tình... Tại Vương Đô là đệ nhất thanh niên cao thủ, bất quá... Hắn so với Độc Cô Chiến Thiên thì ưu tú hơn, bởi vì... Tên kia mười ba tuổi đã đột phá tới cấp bậc đấu linh..." Đỗ Tân hầu tước phảng phất như quay lại quá khứ, tưởng nhớ lại hồi ức, cứ như vậy mà chậm rãi nói.

"Không có khả năng? Mười ba tuổi là đấu linh!... Không có khả năng! Ta không tin!" Mã Đặc Nhĩ mang vẻ mặt giật mình nói, nói thật mười ba tuổi là đấu linh cường giả thực sự quá khó khăn để làm cho người ta tin, căn bản là không có khả năng tồn tại.

"Hắc hắc... con của ta... Ngươi phải nhớ cho kỹ... Độc Cô thế gia cho tới bây giờ cũng không thiếu thiên tài... Bọn họ mỗi một người đều là thiên tài, bất kể là Độc Cô Danh Dương hay chính là Độc Cô Chiến Thiên hoặc là người của Độc Cô thế gia, bọn họ đều không thể nghi ngờ đều thiên tài, song cũng rất kinh khủng tất cả đều là ma quỷ..." Đỗ Tân hầu tước nở nụ cười có chút không cam lòng nói như thế với Mã Đặc Nhĩ.

"Thế nhưng... dù là một người mười ba tuổi cứ coi như là đấu linh cao thủ, hắn cũng không có khả năng hủy diệt Đặc Lặc gia tộc, phụ thân có nhớ không ngay lúc đó Đặc Lặc gia tộc chính mình có một gã tam tinh đấu hoàng, còn có hai gã đấu vương cấp cao thủ, cùng với hơn mười người đấu tông, đấu linh... Bọn họ có thể nói là cực thịnh một thời... Thế nào lại có khả năng bị hủy diệt bởi một người mới mười ba tuối mới là cấp đấu linh? Căn bản không có khả năng... Đặc Lặc gia tộc lúc đó đóng ở gia tộc còn có một vạn tinh nhuệ kỵ binh... Một vạn tinh nhuệ kỵ binh a, còn có mấy trăm đại đấu sư, chỉ là một đấu linh thì làm thế nào có khả năng hủy diệt bọn họ?" Mã Đặc Nhĩ với vẻ mặt không tin nói như thế, hắn đối với lời nói của phụ thân có nghi vấn.

Đọc truyện chữ Full