DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cửu U Long Giới
Chương 350: Hoàng hôn của Chư Thần

Bầu trời trong xanh, tươi sáng trở lại. Cuộc chiến đấu giữa Độc Cô Cầu Bại và Chiến Thần Vô Song theo đó cũng kết thúc. Chiến Thần triển khai tuyệt chiêu của hắn là Vô Địch Chiến Đấu Thể nhưng đáng tiếc vẫn bị kiếm khí của Độc Cô Cầu Bại bá đạo xuyên qua, cả thân thể đều hóa thành tro bụi.

Sau khi mọi thứ kết thúc Bạch Khởi chậm rãi hạ xuống, lẳng lặng đứng trên lãnh địa Thánh Vực, lẳng lặng chờ đợi, lẳng lặng đứng ở đó không hề nhúc nhích. Còn Ma Thần Đại Hắc Thiên và Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại ở đằng xa đã cũng quay lại nơi Bạch Khởi đang ở, lẳng lặng nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt. Hai người không hỏi gì cả, chuyện xảy ra bọn họ rõ hơn ai hết cho nên căn bản không cần phải hỏi gì nhiều, vì trước đó bọn họ đã biết hậu quả Bạch Khởi mở Thất Đại Phong Ấn là gì, chín vị Chư Thần đang ngủ say sẽ sống lại.

Mà việc đầu tiên sau khi chín đại Chủ Thần từ giấc ngủ say tỉnh dậy cần phải làm chính là tiêu diệt Bạch Khởi. Đây là điều không cần phải nghi ngờ gì nữa vì chín vị Chư Thần không thể bỏ qua cho Bạch Khởi khi hắn đã mở phong ấn Chư Thần, người quang minh chính đại khiêu chiến với quyền uy của các Chư Thần. Huống hồ trước đó Bạch Khởi vừa giết chết Minh Vương, đồng thời Chiến Thần Vô Song cũng vì hắn mà chết. Các vị Chủ Thần này mặc dù giữa họ không mấy hòa thuận nhưng khi đối diện với kẻ thù thường thường trở nên đoàn kết nhất trí lạ kì, cho nên Bạch Khởi nhất định sẽ bị các Chủ Thần công kích.

- Huynh đệ mặc dù vừa rồi ngươi mới đấu một trận với Minh Vương Cáp Địch Tư, mặc dù giết chết hắn nhưng ngươi cũng đã tiêu hao rất nhiều năng lượng, chín tên Chủ Thần ngoài ý muốn đó một lát nữa sẽ thức tỉnh, sau đó bọn chúng sẽ tới đây. Đây là nơi đánh vỡ phong ấn cuối cùng, một lát nữa khi bọn chúng tới nhất định sẽ không dễ đối phó. Ngươi thấy chúng ta có phải nên rời khỏi đây trước hay không. Chín tên đó cũng không hòa thuận gì lắm, đợi một vài ngày chuyện này yên ắng trở lại, chúng ta lại công kích bọn chúng?

Ma Thần Đại Hắc Thiên tiến đến bên cạnh Bạch Khởi thấp giọng nói. Hắn cũng không có thiện cảm gì với chín đại Chủ Thần, mặc dù hắn đã từng là một trong các Chư Thần nhưng dù sao đó cũng là chuyện quá khứ rồi không phải sao?

- Chuyện này không cần phải sợ, mặc dù tiêu hao không ít nhưng ta vẫn có thể đối phó được, chỉ là không biết hai người như thế nào?

Bạch Khởi khẽ mỉm cười, khuôn mặt bình thản nói. Nếu là trước đó Bạch Khởi tuyệt đối sẽ nghe theo lời của Ma Thần Đại Hắc Thiên. Dù sao câu nói này cũng rất hay, nhẫn nhịn một thời gian chờ gió êm sóng lặng, lui một bước tiền đồ sáng lạng. Đối diện với chín vị đại Chủ Thần đương nhiên nên nhượng bộ lui binh, tránh đâm đầu vào gió lớn, sau đó công kích từng người bọn họ. Đây chính là cách chính xác nhất, nhưng bây giờ Bạch Khởi lại không làm như vậy vì hắn có đủ thực lực, có đủ bản lĩnh để giết chết bọn họ, cho dù bọn họ có cùng tới, Bạch Khởi cũng không sợ.

Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể, cái gì gọi là Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể chứ? Cái gọi là Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể chính là vĩnh hằng bất diệt, vô pháp tồi hủy. Cho dù người nào đó công kích sắc bén, uy vũ, uy lực tự hải, có thể hủy thiên diệt địa, người có thể tiêu hủy toàn bộ vũ trụ nhưng cũng không có cách nào tiêu hủy được thân thể của Bạch Khởi. Thân thể của Bạch Khởi ngoại trừ bản thân hắn ra, bất cứ thứ gì, bất cứ vật thể nào, bất cứ đòn công kích nào cũng không có cách nào tạo thành một chút thương tổn đối với hắn, đây chính là Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể, là tượng trưng cho sự vô địch.

Cho nên Bạch Khởi căn bản không cần phải sợ, vì không có ai có thể thương tổn được hắn, hắn tại sao phải sợ, chỉ có hắn giết người, chứ không có ai có thể giết hắn. Bạch Khởi bây giờ chính là đang ở trong tình huống như vậy.

- Ta? Vẫn có thể, nếu những tên giống như Chiến Thần đến, mặc dù có hơi khó khăn nhưng ta tự tin có thể đối phó được.

Độc Cô Cầu Bại sau khi nghe xong lời này trầm giọng nói, khi nói trong nhãn thần tràn đầy ánh sáng hưng phấn, ai cũng có thể nhìn thấy rất rõ. Xem ra hắn đối với việc chiến đấu có sự cuồng nhiệt vượt quá người bình thường, đặc biệt là khi phải đối diện với những đối thủ cường hãn, đối thủ càng cường đại càng khiến hắn cảm thấy hưng phấn.

- Ồ… Còn phần ta, người khác ta không đối phó được vì dù sao bây giờ ta vẫn chưa hồi phục hoàn toàn nhưng ta tự tin loại màu mè như Thú Thần ta vẫn có thể đối phó được, nhưng huynh đệ hai người chúng ta đối phó với hai người, vậy thì vẫn còn bảy người, lẽ nào ngươi phải đối phó toàn bộ sao?

Ma Thần Đại Hắc Thiên bĩu môi, liếc nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt nói như vậy, trong nhãn thần nhìn về phía Bạch Khởi tràn đầy sự quái dị.

- Không, ta lại cảm thấy hai người các ngươi nên tránh đi, một mình ta đủ đối phó với chín người bọn chúng.

Bạch Khởi khẽ mỉm cười, liếc nhìn Ma Thần Đại Hắc Thiên đang ở trước mặt và Độc Cô Cầu Bại đang ở bên cạnh đưa ra một đáp án như vậy.

- Cái gì! Ngươi nói cái gì? Một mình ngươi đối phó với chín người bọn chúng? Huynh đệ ngươi có tính nhầm không vậy?!

Ma Thần Đại Hắc Thiên sau khi nghe xong lời này nhãn thần nhìn về phía Bạch Khởi trở nên quái dị vô cùng. Mặc dù Bạch Khởi lợi hại nhưng cũng không thể không biết chín đại Chủ Thần rất lợi hại, Minh Vương Cáp Địch Tư nhiều lắm cũng chỉ đối phó được với ba người, nhiều hơn một người hắn cũng phải xoay người bỏ chạy, còn Bạch Khởi lại dám nói sẽ đối phó với chín người, điều này khó tránh khỏi có chút không thể.

- Đúng vậy, một người đối phó chín người thì sao chứ? Có vấn đề gì sao? Ha ha, cứ yên tâm đi đi, ta đã dám nói như vậy, vậy thì ta cũng nắm đủ chắc chắn phần thắng khi đối phó với bọn họ, nếu không thì ta cũng không làm như vậy.

Bạch Khởi khẽ mỉm cười, nhìn Ma Thần Đại Hắc Thiên đang ở trước mặt nói như vậy, nói xong còn trừng mắt, không khó nhìn ra vẻ tự tin vô cùng mà Bạch Khởi để lộ ra.

Chỉ là Đại Hắc Thiên và Độc Cô Cầu Bại có chút hiếu kỳ, sự tự tin của Bạch Khởi rút cục tới từ đâu? Là cái gì đã khiến hắn tự tin như vậy? Sau khi hai người liếc mắt nhìn nhau liền nói:

- Được rồi… nếu đã như vậy, vậy thì hai người chúng ta nên đứng ngoài quan sát thì tốt hơn, tất cả mọi chuyện ngươi hãy tự mình giải quyết, nhưng nếu không được…

- Ồ…

Bạch Khởi vừa cười vừa nói, sau đó đưa ánh mắt nhìn về phương xa.

Ở xa xa sau khi Quang Minh phong ấn bị đánh nát, năng lượng Quang Minh xuất hiện biến thành quang trụ xông lên tận trời. Ngoài ra mấy phong ấn bị Bạch Khởi mở ra cũng dần dần bạo khởi, ánh sáng bảy sắc vọt thẳng lên trời, hình thành nên bảy loại màu sắc, giao hòa vào nhau trên không trung, sau đó chậm rãi hình thành nên một vòng xoáy. Với xoáy nước làm trung tâm, các tầng mây trên không trung đều bị luồng ánh sáng cường đại này bao trùm. Toàn bộ Đại Lục đều nhìn thấy cảnh tượng này.

Vô số người quỳ xuống đất bắt đầu thành tâm cầu nguyện, bọn họ cho rằng đây là gợi ý của các Chư Thần trên trời dành cho. Mặc dù Bạch Khởi đã thống nhất Đại Lục nhưng hắn cũng không cấm tín ngưỡng, vì vậy vẫn có rất nhiều người tin phụng các Chư Thần.

- Là ai? Là ai đã quấy rầy giấc ngủ của chúng ta, phá vỡ phong ấn của chúng ta, khiêu chiến với quyền uy của thần?

Trên bầu trời Thánh Vực từng tòa Thần Điện từ trên trời giáng xuống, chín tòa Thần Điện phân biệt xuất hiện ở chín phương vị, một thanh âm tràn đầy uy nghiêm và tang tương theo đó vang lên.

Đối với chuyện này bên khóe miệng Bạch Khởi chỉ xuất hiện một nụ cười lạnh lùng, còn sắc mặt của Ma Thần Đại Hắc Thiên và Độc Cô Cầu Bại đều biến đổi, lùi xuống một bước. Bọn họ biết tương lai không lâu nữa, có thể là sau mấy phút cũng có thể là sau mấy giây cuộc chiến đấu giữa Bạch Khởi và chín đại Chủ Thần sẽ xảy ra, và bọn họ nhất định phải rời xa khỏi chỗ này, không tham dự vào trong trận chiến đấu, chỉ có như vậy mới có thể công kích đối phương xuất kỳ bất ý, giúp đỡ cho Bạch Khởi.

- Là ta, tên ta là Bạch Khởi.

Bạch Khởi cao giọng nói, thanh âm vang lên vang xa mấy vạn dặm, trong không khí do năng lượng chấn động cường đại của Bạch Khởi thanh âm trở nên đặc biệt lớn, mấy vạn dặm xung quanh đều có thể nghe thấy rõ ràng. Thậm chí bao gồm tất cả mọi người trong Đế Đô Quang Minh Thành của Quang Minh Đế Quốc đều có thể nghe thấy rõ thanh âm của Bạch Khởi. Đương nhiên người trên chín tòa Thần Điện đang bay lơ lửng trên bầu trời cũng có thể nghe thấy thanh âm của Bạch Khởi hơn nữa còn vô cùng lớn.

Lời của Bạch Khởi vừa dứt chín thân ảnh đã từ trong chín tòa Thần Điện phân biệt bước ra. Quang Minh Nữ Thần, Hắc Ám Thần, Thú Thần, Long Thần, Sinh Mệnh Chi Thần cũng là Mộc Thần, Hải Thần, Hỏa Thần, Đại Địa Chi Thần và Phong Thần cũng lần lượt đi ra. Hình tượng của chín người xuất hiện trước mặt Bạch Khởi, lộ rõ vẻ cao lớn không có gì sánh được, đồng thời từ chín phương bao vây Bạch Khởi ở vị trí chính giữa, lẳng lặng nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt, cũng không nói gì mà chỉ lẳng lặng nhìn Bạch Khởi như vậy.

- Con người kia, là ngươi đã mở phong ấn do các Chư Thần chúng ta thiết lập?

Quang Minh Nữ Thần đứng ở vị trí chính giữa hư không nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt lạnh nhạt nói, khí tức của thần thánh không ngừng tỏa ra bên ngoài cơ thể, tạo cho người ta một cảm giác thánh khiết không gì sánh được.

Nếu là người khác nhìn thấy cảnh tượng này nhất định sẽ chấn động, khiếp sợ vô cùng, bị năng lượng do Quang Minh Nữ Thần phát ra khuất phục, không nói chỉ phủ phục trên đất, tối thiểu cũng lập tức có thái độ tốt hơn rất nhiều. Nhưng Bạch Khởi đối với vị Quang Minh Nữ Thần này lại không có cảm giác gì, sờ sờ cái mũi của mình sau đó cười lạnh một tiếng ngạo nghễ nói:

- Là ta.

- Ngươi cũng biết đây là hành vi xâm phạm quyền uy của Chư Thần chứ? Con người, ngươi biết đây là tội lớn thế nào không? Ngươi xúc phạm quyền uy của Chư Thần, ngươi giải thoát năng lượng phong ấn Chư Thần, đây chính là khiêu khích Chư Thần.

Sắc mặt của Quang Minh Nữ Thần khẽ biến đổi, sau đó có chút nghiêm khắc nói với Bạch Khởi như vậy, khí thế từ trên cao giáng xuống vừa nhìn đã thấy.

- Biết, chuyện này ta đương nhiên biết, sở dĩ ta mở phong ấn chính là vì muốn các ngươi ra ngoài, ha ha.

Bạch Khởi nghe xong lời này sắc mặt không biến đổi, cười ha ha, sau đó nói với Quang Minh Nữ Thần đang ở trước mặt, từ biểu hiện của hắn cũng không khó nhìn ra Bạch Khởi căn bản không đem Quang Minh Nữ Thần thậm chí là chín vị Chư Thần đặt trong mắt mình.

- To gan!

Hắc Ám Thần nghe xong lời này sắc mặt biến đổi lập tức giận dữ hét lên, chín vị Chư Thần bên cạnh cũng nhìn Bạch Khởi với ánh mắt tức giận.

Mắt nhìn đã muốn động thủ, sắc mặt của Quang Minh Nữ Thần cũng không thể nói là đẹp, nhưng nàng vẫn trấn áp sự tức giận mạnh mẽ trong lòng mình. Đây là thói quen của nàng, mỗi một lần đều hỏi kẻ địch đến mức á khẩu sau đó mới động thủ, cho nên sau khi các Chư Thần rống lên tức giận nàng vẫn hỏi: Nguồn truyện:

- Con người kia, ngươi lại dám khiêu chiến các Chư Thần sao? Ngươi có biết hậu quả không?

- Hậu quả? Ha ha… hậu quả chính là các ngươi chết, còn ta sống. Cái gọi là Chư Thần sẽ bị ta tàn sát sạch sẽ, đó chính là hậu quả!

Bạch Khởi cười ha ha, hoàn toàn không đặt chín vị Chủ Thần xung quanh trong mắt mình, vẻ mặt tràn đầy cuồng vọng nói. Điệu bộ tự tin đó khiến cho người ta vô cùng bội phục. Độc Cô Cầu Bại và Ma Thần Đại Hắc Thiên đứng tránh ở góc tối cách đó xa xa sau khi nghe thấy lời này đều không kìm được đưa mắt liếc nhìn nhau, mồm lắp ba lắp bắp.

- Ồ… ta còn tưởng ta đã đủ cuồng ngạo rồi, không ngờ có người còn cuồng ngạo hơn ta, so với vị tiểu huynh đệ Bạch Khởi, những năm qua ta thật sự đã sống như chó vậy.

Nhìn Bạch Khởi từ xa xa, Độc Cô Cầu Bại cười đau khổ rồi nói, vừa nói vừa không kìm được lắc lắc đầu, trong ngôn ngữ tràn đầy sự cảm thán vô hạn.

- Ai nói không phải chứ, Ma Thần Đại Hắc Thiên ta vốn được xem là người cuồng ngạo nhất trong mười hai Chủ Thần, nhưng so với vị huynh đệ của ta, ta chỉ như một cái đuôi chó mà thôi. Thân là con người mà lại dám coi rẻ Chủ Thần, hơn nữa trước mặt chín đại Chủ Thần còn tự tuyên bố sẽ giết chết hết thảy bọn họ. Chuyện này e là chỉ có vị huynh đệ của ta mới có thể làm được thôi, những người khác sợ rằng còn không dám nghĩ đến.

Ma Thần Đại Hắc Thiên cũng cười đau khổ nói.

- Con người cuồng vọng kia, ta phải giết chết ngươi!

Thú Thần là người táo bạo nhất, không nói nhiều cầm vũ khí xông tới.

Thân hình hóa cao trăm trượng, biến thành Ma thú lớn nhất mà Bạch Khởi từ trước đến giờ chưa từng thấy, triển khai công kích về phía Bạch Khởi. Một quyền tung ra đất ở vị trí Bạch Khởi đang ở đã bị đánh nát vụn, trên mặt đất bị Thú Thần oanh kích tạo ra một hố sâu cực đại.

- Dã thú vẫn nóng nảy như vậy, so với tên Chiến Thần kia còn nóng nảy hơn nhiều, nếu cứ như vậy, ta còn chưa động thủ hắn đã giết chết con người kia rồi thì cũng thật là…

Hải Thần Posedon cười hắc hắc, nói với chút u ám.

- Đúng vậy, tương đối táo bạo, nhưng nhân loại kia cũng thật là có ý tứ, đã cuồng vọng như vậy, dám đối đãi với chúng ta như vậy, còn dám mở miệng cuồng ngôn nói muốn giết chết chúng ta? Kết quả bị tên Thú Thần đó dùng một quyền tiêu diệt. Tên đó bây giờ vẫn thật là… Thật ra không nên giết hắn, chúng ta nên bắt hắn sống không bằng chết mới hay, nếu không thì sau này há không phải ai cũng dám coi rẻ chúng ta sao?

Hắc Ám Thần lạnh lùng trả lời, bên khóe miệng xuất hiện một nụ cười giễu cợt.

Nhưng sau khi lời nói của hắn vừa rời khỏi miệng thì sắc mặt trong nháy mắt đã biến đổi, kinh hãi hét lên:

- Sao có thể như vậy!

Nguyên nhân khiến hắn như vậy là vì lúc này Bạch Khởi đột nhiên lại xuất hiện, xuất hiện phía sau người của Thú Thần. Những người khác hoàn toàn không phát hiện ra động tác của Bạch Khởi. Bọn họ thậm chí vừa rồi còn cho rằng Bạch Khởi đã chết, cho nên bỗng nhiên Bạch Khởi xuất hiện khiến tất cả bọn họ đều vì vậy mà chấn động

Sau khi xuất hiện Bạch Khởi lạnh lùng liếc mắt nhìn quét qua chín vị Chủ Thần, sau đó dùng tốc độ nhanh bay vọt tới bên cạnh Thú Thần, một đòn oanh kích vào sau người Thú Thần. Thân hình của Thú Thần trong nháy mắt đã bị sức mạnh cường hãn của Bạch Khởi làm cho đổ nát. Sau một tiếng nổ ầm ầm, toàn bộ thân hình của hắn đều nổ tung, biến thành nát bấy. Trên bầu trời ngoại trừ một tầng huyết vụ kim sắc ra thì không còn thứ gì khác.

- Yếu… thật sự là quá yếu, cái gọi là Chủ Thần chỉ có chút thực lực như vậy thôi sao? Ồ… theo như ta thấy ngay cả tư cách khiến ta động thủ cũng không có, tên Thú Thần này tính tình nóng nảy nhất nhưng thực lực cũng kém nhất. Bất luận là Chiến Thần Vô Song hay là Minh Vương Cáp Địch Tư hay là Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương khi chết trong tay ta đều mạnh hơn hắn rất nhiều.

Bạch Khởi dừng lại trên không trung cười mỉm nhìn tám vị Chủ Thần còn lại ở trước mặt nói như vậy. Bộ dạng này giống như một mèo bắt chuột vậy, ở trên cao, tùy ý chơi đùa.

Lời nói của hắn đều khiến cho sắc mặt của tám vị Chủ Thần dần dần biến đổi, trở nên càng ngày càng khó coi, không dám phân tán ra mà hợp lại thành một chỗ, lẳng lặng nhìn Bạch Khởi. Trong nhãn thần lộ ra một tia nhìn sợ hãi. Phải biết rằng bất luận là Chiến Thần Vô Song hay là Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương của Nam Hải đều là những cường giả đỉnh cao, Chủ Thần cường hãn nhất. Hai người bọn họ so với đám người này cũng chỉ kém ba người là Long Thần, Hắc Ám Thần, Quang Minh Thần còn mạnh những người khác. Nhưng bọn họ lại chết trong tay Bạch Khởi, như vậy đã có chút không tin nổi rồi, đã khiến người ta sợ hãi rồi. Bây giờ bỗng nhiên Bạch Khởi lại nói, Minh Vương Cáp Địch Tư chết trong tay hắn, thông tin này khó tránh khỏi có chút khiến người ta chấn động, khiến người ta không có cách nào tiếp nhận được.

Phải biết rằng Minh Vương Cáp Địch Tư được công nhận là đệ nhất cường giả, trong các Chư Thần là người cường đại nhất. Về điều này bọn họ mặc dù không muốn thừa nhận nhưng nó vẫn là sự thật. Cáp Địch Tư có thể một mình đấu ba cường giả Chủ Thần, thậm chí là nhiều hơn, nhưng bây giờ ngay cả Cáp Địch Tư cũng chết trong tay đối phương. Như vậy có thể thấy Bạch Khởi đã tiến tới bước cường đại như thế nào?

Bất giác tất cả mọi người bắt đầu suy nghĩ đến vấn đề này, hơn nữa với tốc độ xuất quỷ nhập thần vừa rồi của Bạch Khởi và đòn công kích cường đại, sắc mặt của những người xung quanh đều trở nên rất khó coi, bọn họ không dám tùy ý ra tay. Bọn họ biết nếu mình tùy ý ra tay kết quả có thể sẽ rơi vào tình cảnh như Thú Thần. Đối diện với đối thủ như vậy, bọn họ không thể đơn độc chiến đấu, cho dù là phải vứt bỏ sự tôn nghiêm của Chủ Thần, lựa chọn sách lược bao vây tấn công cũng rất tốt. Dù sao bọn họ không phải muốn chuyện như vậy. Trước đó bọn họ đã dùng cách này đối phó với Cáp Địch Tư, lần này chẳng qua chỉ là đổi người khác mà thôi.

- Sao vậy? Các ngươi sợ rồi sao? Ha ha ha, bảy vị Chư Chí Cao Thần mà cũng sợ hãi sao? Ồ… đây đúng là thiên hạ kỳ văn. Nếu để cho tín đồ của các ngươi biết được cũng không biết bọn chúng sẽ nghĩ như thế nào. Được rồi, nếu các ngươi đã sợ hãi như vậy, vậy thì ta sẽ cho các ngươi một cơ hội để các ngươi có cơ hội lật ngược tình thế thế nào hả?

Bạch Khởi tủm tỉm cười nói.

Tám vị Chủ Thần mặc dù không nói gì nhưng từng người một đều đưa nhãn thần nhìn về phía Bạch Khởi, trong nhãn thần tràn đầy sự hiếu kỳ, hiển nhiên bọn họ cũng muốn nghe xem Bạch Khởi dành cho bọn họ cơ hội gì. Đương nhiên không thể tránh khỏi có chút đề phòng, bọn họ cũng sợ Bạch Khởi hãm hại bọn họ. Dù sao mối quan hệ giữa Bạch Khởi và bọn họ cũng là kẻ thù, không có lý do cho bọn họ cơ hội mà không giết chết bọn họ.

- Thế nào hả? Rất kỳ lạ sao? Thật ra cũng không có gì, ta rất hiếu kỳ với con bài cuối cùng của các ngươi. Các ngươi quá yếu, hoàn toàn khiến cho ta không có chút hứng thú, cho nên ta quyết định ta đứng ở đây, đợi các ngươi công kích. Các ngươi cứ lấy hết những chiêu bài của mình ra đi, triển khai công kích với ta, ta không ra tay, cũng không di động, để ta xem xem rút cục các ngươi lợi hại như thế nào.

Sau khi Bạch Khởi liếc nhìn phản ứng của bọn họ liền cười nói như vậy, nói ra một câu kinh thế hãi tục.

Đọc truyện chữ Full