DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sát Vương
Chương 99: Dâm côn

Hắc y nhân nhắc nhở Lý Ngạn một câu.

- Ngươi đúng là dâm côn.

Lý Ngạn cười mắng một tiếng, mang mấy lượng bạc ném cho hắc y nhân.

- Sự tình sau khi hoàn thành còn có trọng thưởng, xử lý không thành thì mang đầu và bạc của ngươi cùng một chỗ trả cho ta.

- Vâng đà chủ cứ yên tâm.

Hắc y nhân cười dâm nhận bạc, hướng về phía núi mà nhanh chóng rời đi.

Lý Ngạn hơi nhíu mày hắn dự cảm sau khi kéo hải tộc vào sẽ mang tới động tĩnh lớn nhưng dù sao hắn đã muốn làm thì phải làm triệt để, còn phải điều một số nhân thủ từ Thai kinh thành tới mới được.

Sau khi tổng hợp cân nhắc, Lý Ngạn đã nói vài câu cho một gã thân tín, sau đó xoay người rời đi, hắn muốn về Thai kinh thành trước một chuyến, có một số chuyện caafn phối hợp với Vân Dương phu nhân. nguồn TruyenFull.vn

...

Đường Tiêu nằm ở trên giường, Yêu Thối Ma Hồ ở trong cơ thể của hắn không hề nghỉ ngơi, đối với thân thể của hắn tiến hành tu bổ, qua một ngày thân thể của Đường Tiêu đã hoàn toàn khôi phục trở lại.

Đường Tiêu biết rõ hiện tại luyện Yêu Thối Ma Hồ tuyệt đối không đơn giản như vậy nhưng hiện tại hắn không đủ công lực, không thể phát huy toàn bộ lực lượng của nó.

Không ngờ sau khi rời khỏi Đường phủ, đánh Từ Tiều một trân, đánh Nghi Lan quận chúa một trận vẫn không đột phá không ngờ một trận chiến với Trương Bảo lại đột phá.

Từ Nhân Nguyên tam cấp tiến tới Nhân Nguyên tứ cấp là một bước tiến rất lớn của võ giả, đã có được cương khí phòng hộ, không thể trong đối chiến một chiêu đã bại, nếu như đê hôm đó Đường Tiêu dùng tu vi hiện tại đối chiến với Trương Bảo thì Trương Bảo không thể dùng một đòn đánh Đường Tiêu bị thương nặng được thậm chí ngay cả cương khí phòng ngự của Đường Tiêu cũng không thể chọc thủng.

Tu vi võ học sau khi tiến vào Nhân Nguyên tứ cấp vẫn chưa là chuyện khiến người ta chờ mong, phải khi tiến vào Nhân Nguyên ngũ cấp mới có thể tế luyện pháp khí, Đường Tiêu hiện tại trong tay đã có một pháp khí Tinh Cương Thược Thi, cùng với Hấp Huyết Hồ là những pháp khí siêu cường, Đường Tiêu cũng muốn biết sau khi hắn tế luyện chúng sẽ mang tới uy lực như thế nào.

Cho nên hiện tại cần phải cố gắng tu luyện thêm sớm ngày đột phá tới ngũ cấp.

Tu vi ngũ cấp có thể đem chân khí ngưng tụ dùng để tế luyện pháp khí, kết thành trận pháp thậm chí có thể thông qua một số công pháp đặc thù, ngưng tụ thành chiêu thức có uy lực cực lớn.

Nhân Nguyên tứ cấp cường giả đến Nhân Nguyên ngũ cấp cường giả là bay vọt về bản chất, một Nhân Nguyên ngũ cấp cường giả có pháp khí cường hãn có thể đánh bại một Địa Nguyên cường giả không có pháp khí.

Nhưng làm sao để nhanh chóng tăng lên ngũ cấp, Phương Kích đã đưa ra một chủ ý cho Đường Tiêu.

Đó chính là thực chiến!

Hơn nữa Phương Kích còn miễn phí bồi luyện cho Đường Tiêu, đổi lại là hai điều kiện, một cái chính là Đường Tiêu phải đối xử tử tế với Dực Thai công chúa cái thứ hai chính là Đường Tiêu sau khi trở thành cường giả hắn cần phải dẫn con dân Đại Minh vương triều đánh về phía Cửu Châu đại lục, phục lại quốc gia.

Hai điều kiện này không có gì là khó với Đường Tiêu, đối xử tử tế với Dực Thai công chúa, chỉ cần tiểu tiện nhân này đừng tới tìm hắn gây phiền phức là được, nếu như nàng còn tìm tới gây phiền toái thì Đường Tiêu chỉ cam đoan không chọc cho nàng tức chết là được, còn hành hung nàng, hắn không thèm, với tu vi hiện tại của nàng, không đáng cho Đường Tiêu động thủ.

Về phần điều kiện thứ hai của Phương Kích, Đường Tiêu cũng đáp ứng Dực Thai công chúa từ lâu, sớm muộn gì hắn cũng phải tới Cửu Châu đại lục điạ sát một phen, ba chuyện gom lại làm một đáp ứng cũng không sao.

Tuy nhiên sau khi phục quốc Đường Tiêu sẽ không đem Cửu Châu đại lục cho người khác, vị trí hoàng đế dĩ nhiên là phải do hắn ngồi lên, về phần Phương Kích, nể tình hắn giúp mình, cho hắn một vương vị, sắc phong một khối đất là được.

....

- Thế nào rồi?

Ở trên sơn đạo vài tên thủ hạ của Lý Ngạn vây quanh một thám tử lén lút mà hỏi.

- Ta chính là đệ tử của Sa Nam tông không biết vị huynh đệ nào ở trên đường?

Người nọ vội báo môn phái của mình ra.

- Sa Nam Tông tới đây làm gì?

Vị ngoại môn đệ tử này không muốn nói thật nhưng sau khi bị đánh cho một trận đã phải toàn bộ khai ra.

Hắn đến đây là để dò xét tin tức của Đường Tiêu, bởi vì Đường Tiêu đã đoạt Nghi Lan quận chúa mà Kim Sa thiếu gia yêu thích cho nên Sa Nam Tông muốn đối phó với Đường Tiêu.

Địch nhân của địch nhân là bằng hữu, đạo lý này Lý Ngạn dĩ nhiên là hiểu, cho nên Lý Ngạn lập tức ở Thai kinh thành viết thư cho thám tử, để cho hắn trình lên Kim Sa thiếu gia, phối hợp nhân thủ hành động với Đường Tiêu.

.....

Ngạnh Phương ngư cảng ở bãi đất trống trên bến thuyền.

Đường Tiêu chắp tay đứng xung quanh hắn là mấy ngự lâm quân sĩ mà Phương Kích phái tới cho hắn.

Không thể không thừa nhận điều kiện huấn luyện ở đây thật là tốt, toàn bộ binh sĩ ở đây đều là những lực lượng tinh nhuệ nhất.

- Đánh!

Phương Kích rống to một tiếng, tự mình đứng ở bên ngoài đốc chiến Đường Tiêu huấn luyện, tuy nhiên người ngoài lại có cảm giác hắn đang để cho một đám binh sĩ ngự lâm quân đánh Đường Tiêu.

Bốn gã binh sĩ ngự lâm quân ôm quyền, đột nhiên hét lớn một tiếng, dùng chiêu thức bất đồng đánh về phía Đường Tiêu, bốn tên lính này tu vi đều đã đạt tới Nhân Nguyên tứ cấp, cùng với Đường Tiêu ngang hàng, kinh nghiệm thực chiến cũng phong phú.

- Rầm rầm rầm rầm.

Bụi mù vang rền, năm người hỗn chiến thành một bầy, tất cả đều dùng Hổ Liệt quyền của Đại Minh vương triều, thân thể của Đường Tiêu linh hoạt vượt xa so với bốn gã ngự lâm binh sĩ, thân hình của hắn phiêu hốt, Phương Kích phải tập trung tinh thần mới nhìn rõ được.

Đột nhiên một gã ngự lâm quân hét lớn một tiếng theo khói bụi cuồn cuộn mà bị đẩy ra ngoài, tiếp theo là tên thứ hai thứ ba thứ tư cũng kêu thảm thiết mà bay ra, Đường Tiêu chắp tay đứng nguyên tại chỗ, thậm chí ngay cả thở gấp cũng không có.

- Tiểu tử này tại sao lại luyện được kỹ xảo chiến đấu thuần thục như vậy?

Phương Kích hơi ngây người, trước khu huấn luyện hắn đã cố ý nói với đám binh sĩ không được hạ thủ lưu tình, trong thực chiến hắn cũng nhìn ra bọn họ cũng không hề nhẹ tay nhưng bọn họ ngay cả năm phút đồng hồ cũng không trụ được đã bị Đường Tiêu đánh từng kích bay ra.

Bốn tên vệ sĩ cũng không làm thỏa mãn Đường Tiêu, Phương Kích đành phải gia tăng nhân số dùng người tối đa để huấn luyện Đường Tiêu.

Năm người sáu người bảy người tám người.

Vẫn chưa tới cực hạn của Đường Tiêu, sau đó hắn phát hiện ra chỗ dị thường của mình, chân khí của hắn đặc biệt sung túc sau khi tiêu hao thì tốc độ khôi phục cũng vượt xa so với người bình thường.

Đọc truyện chữ Full