- Hắn sẽ không giúp ta đâu.
Nghi Lan quận chúa lộ vẻ tuyệt vọng, nàng mấy lần muốn giết Đường Tiêu, Đường Tiêu cũng không phải là loại người thương hoa tiếc ngọc.
- Ngươi xin lỗi hắn thành khẩn sẽ không có vấn đề gì đâu, hắn không hư hỏng như ngươi tưởng tượng.
Dực Thai công chúa tiếp tục khích lệ Nghi Lan quận chúa.
Nghi Lan quận chúa trầm mặc một hồi, cảm giác gãy xương thật là khó chịu, cuối cùng nàng cũng gật nhẹ đầu với Dực Thai công chúa.
......
Ngạnh Phương ngư cảng.
Cột nước cực lớn dĩ nhiên đã tán đi, cùng với bên sóng êm bể lặng của Đường Tiêu không giống nhau, ngư cảng vẫn đang tiếp tục cuộc chiến, thây chất đầy đồng mà sau khi công chúa Ly Đế Á và hoàng tử Mã Khắc Tây Mễ Lan tham chiến thì chiến trường xoay chuyển không còn có lợi với quân coi giữ ngư cảng nữa, binh sĩ cùng hải tộc thây chất đầy đồng, nói lên sự thảm thiết của cuộc chiến này.
- Các ngươi nhanh lên cho ta, đem bọn họ đuổi ra khỏi ngư cảng thì chúng ta có thể sống ở trên đất liền.
Một nam tử hải tộc hung hãn quát lên, chỉ huy binh sĩ hải tộc phát sinh thế công như thủy triều. Truyện được copy tại
- Xem ngươi chạy đi chỗ nào?
Ở trên bầu trời hoàng tử Mã Khắc Tây Mễ Lan cầm lấy Giải Kiềm Kích hung hăng đuổi theo đô úy Thái Hằng, ở trên biển một mực đuổi tới ngư cảng.
Thái Hằng đô úy rõ ràng không chống đỡ nổi nữa, hoàng tử Mã Khắc Tây Mễ Lan quát lớn một tiếng, Giải Kiềm Kích trầm trọng đột nhiên ném tới sau lưng Thái Hằng đô úy một cái, mang theo yêu khí tối đen như mực.
Thái Hằng đô úy phun ra một ngụm tinh khí thân hình bỗng nhiên cúi xuống, sau đó cầm lấy một binh sĩ hải tộc làm một cái khiên thịt, mũi tên hàn thiết xuyên qua thân thể binh sĩ này, tuy nhiên chủ thể của Giải Kiềm Kích vẫn như hình với bóng đuổi theo thân thể của Thái Hằng đô úy.
- Nhận lấy.
Thái Hằng đô úy bất đắc dĩ đem toàn bộ Thần Minh Chiến giáp mà mình tế luyện được ném qua, chạm vào Giải Kiềm Kích, ầm một tiếng Bách Luyện Thần Minh chiến giáp bị làm cho nát báy, một đạo phù triện được Thái Hằng đô úy thu vào trong đan điền, nhưng Giải Kiềm Kích vẫn bình yên vô sự, kình lực cũng tiêu hao hết thu vào trong tay của Mã Khắc Tây Mễ Lan hoàng tử.
- Chiến giáp của ngươi đã bị ta đập cho nát báy, xem ngươi còn năng lực gì kháng cự với ta?
Mã Khắc Tây Mễ Lan hoàng tử cuồng tiếu một phen, thân hình dài ra mấy lần một đạo phù triện cường tráng bay ra, lăng không hóa thành một bàn tay khổng lồ hướng về phía Thái Hằng đô úy mà đánh tới.
- Vậy sao, nếm thử Thối Huyết Hỏa Vân Phù Văn Tiễn của ta.
Thái Hằng đô úy từ trên trời hạ xuống mặt đất, thuận thế lăn tới bên cạnh một Thần Minh nỏ xa, từ trên người lấy ra một Hỏa Vân Phù Văn Tiễn, hắn cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm máu tươi, Phù Văn tiễn lập tức bi thiêu đốt, Thái Hăng Đô Úy nhập nó vào trong Thần Minh Nỏ xa, nhắm về phía Mã Khắc Tây Mễ Lan hoàng tử mà bắn tới.
- Giết.
Mã Khắc Tây Mễ Lan ý thức được đại sự không ổn, thân thình nhoáng cái chuyển động, chộp lấy cự chưởng của Thái Hằng đô úy đang muốn chạy trốn.
Hỏa Vân Phù Văn Tiễn không giống như mũi tên bình thường, do ka lai ni trát, lưu huỳnh tinh dầu vác các loại tài liệu phát nổ khác chế tạo, còn tiêu hao khá lớn máu huyết chủ nhân của nó, một cao thủ Địa Nguyên cấp cần phải tốn mấy tháng thời gian mới chế tạo ra một cái, uy lực vô cùng, hiển nhiên Thái Hằng đô úy bình thường chế tạo là để phòng ngừa vạn nhất.
Cộng với thần minh nỏ của Đại Minh triều cũng vô cùng hung mãnh, phối hợp với Hỏa Vân Phù Văn Tiễn như là hổ thêm cánh, Mã Khắc Tây Mễ Lan đã nghe qua sự hung hãn của Hỏa Vân Phù Văn Tiễn đương nhiên không dám chính diện đối chiến với nó.
- Muốn chạy sao, ha ha quá muộn rồi.
Thái Hằng đô úy đắc ý mà bóp cơ quan của Thần Minh Nỏ xa.
- Vèo.
Thần Minh Nỏ xa vang lên một tiếng thật lớn, không khí gợn sóng một hồi, môtj mũi tên gào thét bắn ra một đạo hỏa diễm xuyên qua thân thể của Mã Khắc Tây Mễ Lan hoàng tử, sau đó một tiếng nổ kinh trời, Mã Khắc Tây Mễ Lan thảm thiết kêu lên một tiếng thân thể bị nổ tung giống như diều đứt dây vậy.
- Là người nào đả thương hoàng tử Ba Duy đế quốc chúng ta?
Công chúa Ly Đế Á nắm lấy thủy tinh tháp trong tay xuất hiện ở trên không trung.
Cùng lúc đó thủy tinh tháp toát ra một lượng lớn phù triện, như sóng lớn rít gào, hướng về phía đỉnh đầu của Thái Hằng đô úy mà đánh xuống, cự chưởng này xuất hiện, không khí đột nhiên gợn sóng một hồi, vô số hải ma thủy yêu không ngừng gào thét, giương nanh múa vuốt muốn xé thành từng mảnh nhỏ.
Một chưởng này lộ ra lực lượng áp đảo của Ly Đế Á công chúa với Thái Hằng đô úy, Thái Hằng đô úy tuyệt đối không phải là đối thủ của nàng, cho dù dùng hỏa vân phù văn tiễn cũng không có tác dụng, vì hỏa vân phủ văn tiễn thuộc hệ hỏa căn bản không ngăn được thủy tinh tháp.
Thái Hằng đô úy không suy nghĩ nữa hướng về phía ngư cảng cấp tốc chạy trốn, hắn vừa mới trốn được vài trượng, từng dòng nước đã hung hăng áp hắn xuống mặt đất.
- Ầm.
Một chưởng giáng xuống đất trời rung chuyển, mặt đất bị chưởng vô cùng lớn khiến cho tạo thành hố sâu mấy thước, ở trên mặt đất của ngạnh phương ngư cảng cũng xuất hiện một cái hồ lớn, Thái Hằng đô úy hít một hơi lạnh, một chưởng của công chúa Ly Đế Á vung ra hắn không thể nào chống cự được, nếu như hắn chạy trốn không nhanh, thì thân thể của hắn đã hồ phi phách tán rồi.
- Vị công chúa này nhất định đã có lực lượng ngoài địa nguyên tứ cấp, tu vi của ta không thể chống cự được không trốn thì chỉ có con đường chết.
Thái Hằng đô úy hoảng sợ mà phán đoán.
Phán đoán của Thái Hằng đô úy có phần sai lầm, công chúa ly đê á đúng là có thực lực địa nguyên cấp nhưng chưa đạt tới tứ cấp, tuy nhiên trên tay của nàng là một pháp khí hải tộc vô cùng cường hãn khiến cho lực chiến đấu của nàng cũng tăng cao hơn rất nhiều.
Sương mù bao đầy trời, Thái Hằng đô úy quay đầu nhìn lại lại không thấy Ly Đế Á ở đâu hết nữa, hắn liền hét to:
- Rút lui, toàn thể kết trận lui về Thần Minh pháo lâu lợi dụng Thần Minh pháo lâu phòng thủ, chờ đợi quân giúp đỡ của Nghi Lan nội thành.
Thái Hằng hướng về phía đám binh sĩ mà rống to lên, sau đó dẫn đầu chạy về phía Thần Minh pháo lâu, hắn biết rõ hắn bây giờ chính là mục tiêu công kích hàng đầu của công chúa Ly Đế Á.
Quả nhiên một lượng lớn cường giả hải tộc cũng phóng lên trời, có ý đồ giữ chặt Thái Hằng đô úy lại hiệp trợ Ly Đế Á công chúa, bọn họ biết rõ chỉ cần tiêu diệt được Thái Hằng đô úy, quân phòng thủ ở ngạnh phương ngư cảng sẽ như rắn mất đầu, khẳng định một đòn công kích mà tan.