Bổn Tôn mặc áo trắng đứng trong thánh quang màu trắng sữa nối thẳng đến chân trời, trên trán có một viên tinh thể màu trắng lấp lánh. Dưới thần cách dẫn dắt, lực lượng tín ngưỡng hùng hậu cuồn cuộn dâng trào phía trên Cứu Thục thánh điện. Sau khi trải qua thần cách cứu rỗi chuyển hóa, những lực lượng tín ngưỡng này đã trở thành thần lực cứu rỗi tinh khiết nhất, tràn vào trong cơ thể Bổn Tôn.
Bổn Tôn cũng không chú ý tới, theo sau lực lượng tín ngưỡng tràn vào, hình chiếu nhàn nhạt của chư thần gần như sắp tiêu tan phía trên Cứu Thục thánh điện, lúc này bỗng dần dần trở nên sáng hơn, hơn nữa càng lúc càng sáng chói, cùng lúc đó thần cách trên trán hắn cũng trở nên lấp lánh hơn.
Bên dưới ngọn núi Cứu Thục thánh điện là một quảng trường cổ xưa lát cẩm thạch. Vô số tín đồ từ các nơi trên đại lục Âu Đình Tư đến tham gia truyền thừa đại điển của giáo hoàng chí cao, lúc này đang quỳ sát trên quảng trường, lẳng lặng chờ tân nhiệm giáo hoàng từ trong Cứu Thục đại điện đi ra.
- Trời ạ, đó là… phép màu!
Đột nhiên trong đám người yên tĩnh vang lên một tiếng kinh hô, một tín đồ trên người mặc áo khoác trắng tinh bỗng đứng dậy, chỉ vào phía trên Cứu Thục thánh điện kêu lớn, trên gương mặt thành kính chảy đầy nước mắt kích động. Trên thực tế không chỉ có hắn, những tín đồ quỳ khắp quảng trường cũng phát hiện mình đột nhiên không kìm được lệ rơi đầy mặt. Tại khoảnh khắc này, bọn họ cảm nhận được một cặp mắt đang nhìn chăm chú vào mình, uy nghiêm và thương xót.
- Phép màu! Phép màu!… Đó là Quang Minh Chủ Thần vĩ đại!
Trong đám người càng lúc càng có nhiều tín đồ đứng lên, vẻ mặt kích động nhìn về phía trên Cứu Thục đại điện.
Ở nơi đó, thánh quang màu trắng sữa như nước mênh mông cọ rửa bầu trời. Bầu trời vốn ảm đạm giờ phút này bị những dòng thánh quang đan vào thành một hải dương ánh sáng. Dãy núi Cứu Thục thánh điện hoàn toàn bị một lực lượng thần thánh to lớn bao trùm. Trong lực lượng thánh khiết này, tất cả tín đồ trên quảng trường thánh điện đều cảm thấy linh hồn bị một lực lượng thánh khiết bao quanh. Mọi người đều khép hai tay thành hình chữ thập, cúi đầu quỳ xuống trên quảng trường, hồi tưởng lại lỗi lầm và tội nghiệt phạm phải trong cuộc đời, lại không kìm được đau đớn buột miệng thốt lên. Càng có nhiều tín đồ cảm động vì chính mắt nhìn thấy ánh sáng cứu rỗi đã yên lặng trong thời gian dài đằng, lúc này lại nở rộ sáng ngời, trong lòng càng thêm tin tưởng và thành kính.
- Chủ ơi, tôi có tội, tôi không nên hoài nghi sự tồn tại của ngài!
Những tín đồ trong lòng vốn không kiên định đều nhìn về hướng Cứu Thục thánh điện sám hối.
Giữa quảng trường và Cứu Thục đại điện trên đỉnh núi có một dãy thềm đá bằng bạch ngọc quanh co nối liền, những người hầu mặc áo đỏ đứng thẳng hai bên. Trước đỉnh núi Cứu Thục thánh điện là những cánh cổng truyền tống không gian. Đám đại giáo hoàng đến từ ba mươi hai tinh cầu cũng cảm nhận được thánh lực dao động mãnh liệt bao phủ phía trên, cả đám đều hoảng sợ không thể tin nhìn về phía nóc điện, nhưng ánh sáng chói mắt lại khiến cho đám đại giáo hoàng thực lực mạnh mẽ này mở mắt không ra. Không chỉ như vậy, trong thánh quang kia còn tỏa ra khí tức vượt trên chúng sinh, khiến cho bọn họ không thể hoàn toàn ngẩng đầu lên. Dưới áp lực to lớn này, đám đại giáo hoàng trước đây bị quyền mưu che mắt đều cảm thấy run rẩy.
Là thủ lĩnh tôn giáo cai quản vô số tín đồ, đám đại giáo hoàng mặc dù địa vị không bằng giáo hoàng chí cao, nhưng cũng đủ để bọn họ tiếp xúc được rất nhiều bí mật mà tín đồ bình thường không thể biết, trong đó bao gồm cả cuộc chiến thần ma lần đầu tiên. Trong đại thứ nguyên, những tư liệu này vốn chỉ tồn tại trong ghi chép của huyết tộc.
"Đây… đây không phải là thật!" - Thánh quang mênh mông như nước phía trên Cứu Thục thánh điện khiến cho đám đại giáo hoàng kinh ngạc đến há hốc mồm, gần như không dám tin vào mắt mình.
- Ca ngợi chủ!
Nhưng rất nhanh, những đại giáo hoàng từ tinh cầu lân cận chạy tới này liền từ trong khiếp sợ khôi phục tinh thần lại, từng người nhanh chóng làm dấu thánh giá trước ngực, đồng thời quỳ xuống.
Ở nơi xa hơn, một số đại giáo hoàng vì nhiều nguyên nhân nên không thể tới, hoặc là không muốn tới, lúc này đang đứng trước giáo đường của từng người. Sau lưng bọn họ là những tín đồ từ các khu vực khác chạy tới quỳ rạp dưới đất, lẳng lặng chờ đợi truyền thừa đại điển của giáo hoàng chí cao. So với trước đây, số lượng tín đồ đến tham gia truyền thừa đại điển đã giảm đi rất nhiều.
Dựa theo truyền thống, những tín đồ không có tư cách đi qua cánh cổng truyền tống không gian sẽ tập trung đến quảng trường của đại giáo đường trên các tinh cầu, thông qua hư ảnh ma pháp để quan sát truyền thừa đại điển của Cứu Thục thần giáo diễn ra trên một tinh cầu xa xôi khác.
Khi thánh quang mãnh liệt phía trên Cứu Thục thánh điện thông qua hình chiếu ma pháp xuất hiện trước mắt vô số tín đồ, cặp mắt vốn lờ đờ của mọi người đều kích động gần như muốn trợn lên:
- Ca tụng chủ, ca ngợi chủ, ánh sáng phù hộ lại xuất hiện trên bầu trời thánh điện, chủ đã không ruồng bỏ tín đồ của ngài!
Trong đám đại giáo hoàng đông đảo, cũng không phải tất cả đều đơn thuần xúc động vì hiện tượng khác thường xảy ra phía trên Cứu Thục thánh điện, có nhiều người lại suy nghĩ đến nguồn gốc phía sau hiện tượng này, cùng với ảnh hưởng của nó có thể gây ra đối với quyền lợi thống trị của mình. Thậm chí có người hoài nghi, liệu đây có phải là ảo ảnh do lão giáo hoàng bệ hạ dùng ma pháp tạo ra, nhằm để giáo hoàng đời sau thuận lợi kế vị.
Nhưng bất kể đám đại giáo hoàng này có suy nghĩ gì đối với hiện tượng do Bổn Tôn tạo thành, phía trước những tòa giáo đường kiểu gothic cao vút trong mây, hình chiếu đại điển cao đến mấy trăm trượng đã sớm đã truyền bá hiện tượng khác thường ngàn vạn năm khó gặp này đi khắp nơi. Nông dân trong đồng ruộng, quý tộc trong trang viên, cùng với vô số tín đồ nghe tin đồn về hiện tượng đều từ các hướng chạy tới giáo đường gần đó, hai tay chắp lại thành tâm cầu nguyện. Nhất thời tiếng ca ngợi Cứu Thục Chi Chủ vang khắp chân trời. Dùng những giáo đường kiểu gothic san sát này làm trung tâm, từng dòng lực lượng tín ngưỡng tỏa ra bay về hướng chân trời, lại hội tụ vào trong cơ thể Bổn Tôn.
Trong thánh quang mênh mông, Bổn Tôn đang tham lam hấp thu thánh quang vô cùng vô tận, chợt cảm giác được thánh quang từ bốn bề tràn tới tăng lên rất nhiều, liền dừng việc thu nạp lực lượng tín ngưỡng. Phá Vọng ngân mâu của hắn chuyển động quét qua toàn bộ chân trời, đồng thời thần thức to lớn phát ra, men theo phương hướng những dòng lực lượng tín ngưỡng gia tăng, ngược dòng đến ngọn nguồn của những lực lượng tín ngưỡng này. Vượt qua ngăn cách của hư không, thần thức của hắn trong nháy mắt chiết xạ đến vô số tinh cầu, chỉ trong ý niệm đã bao phủ toàn bộ khu vực Quang Minh do thần thánh giáo hội cai quản. Không chỉ như vậy, thần thức của hắn còn kéo dài đến vô số tinh cầu do huyết tộc thống trị.
"Ầm ầm!"
Thần thức của Bổn Tôn vô cùng to lớn, nơi đi qua khiến cho trời đất xuất hiện những hiện tượng khác thường. Trong hư không vang lên từng trận tiếng sấm, loáng thoáng còn có ánh chớp màu vàng. Thần thức mạnh mẽ đến kinh khủng kia đã dẫn đến sự chú ý của rất nhiều cao thủ trong khu vực Quang Minh và tinh vực do huyết tộc thống trị.
Phía trên vô số tinh cầu có một khoảng không gian mênh mông bị thánh quang bao phủ, bán kính mấy trăm vạn cây số. Bên trong thánh quang có bóng người lay động, vô số Quang thiên sứ hai cánh không ngừng qua lại. Ven rìa thánh quang mênh mông là những cánh cổng ánh sáng lấp lánh cao cút, số lượng đạt đến hơn mười vạn. Trong mỗi cánh cổng ánh sáng đều có rất nhiều Quang thiên sứ không ngừng bay ra, đồng thời hút vào một số Quang thiên sứ khác.
Ở trung tâm những cánh cổng ánh sáng lấp lánh này là mười hai cánh cổng ánh sáng màu lam cao vút xếp thành một vòng, phía trước mỗi cánh cổng đều có một vị thiên sứ cánh xanh lam tóc xanh lục ngồi yên trước bảo tọa màu xanh ngọc. Ánh mắt của bọn họ giống như những ngôi sao trong vũ trụ, phát ra ánh sáng khiến người khác không thể nhìn thẳng vào. Những kẻ này chính là Tọa thiên sứ bốn cánh do Thiên Đường phái đến trấn giữ đại thứ nguyên.
Mặc cho Quang thiên sứ dày đặc chung quanh qua lại như con thoi, mười hai tên Tọa thiên sứ bốn cánh lại giống như pho tượng không nhúc nhích. Thứ duy nhất có thể chứng minh bọn họ còn sống chính là những ánh sao biến ảo lấp lánh trong cặp mắt màu lam. Nếu nhìn kỹ có thể thấy, mỗi ánh sao biến ảo kia thực ra đều là một không gian. Những Tọa thiên sứ bốn cánh đang dùng phương thức này để quan sát sự biến đổi của tinh vực Quang Minh, cùng với động tĩnh của huyết tộc nơi giao giới Quang Ám.
"Ầm ầm!"
Khi dao động thần thức to lớn của Bổn Tôn lướt qua phía dưới đám mây thánh quang này, dao động linh hồn mãnh liệt nhất thời khiến cho đám thiên sứ dày đặc phía trên trở nên xôn xao.
- Đây là…
Trên bảo tọa màu lam nhạt, một tên thiên sứ cánh lam tuấn tú thân thể giật giật, từ trên bảo tọa đứng dậy. Không chỉ có hắn, mười hai tên Tọa thiên sứ bốn cánh không nhúc nhích vào lúc này đều sống lại.
- Dị đoan!
Trên bảo tọa phía đông, một tên Tọa thiên sứ cánh lam hai tay chống lên tay vịn, đột ngột đứng dậy, trong con ngươi màu lam nhạt bắn ra một vệt sáng lạnh nhiếp người.
- Quá mạnh, chúng ta không phải là đối thủ của hắn!
Một gã Tọa thiên sứ khác bên cạnh cũng đứng lên, lạnh lùng nói:
- Báo cho Trí thiên sứ Nặc Lạp đại nhân, để Trí thiên sứ đại nhân quyết định!
Mấy tên Tọa thiên sứ khác đều gật đầu một cái. Trong biến động vừa rồi, bọn họ đều cảm nhận được sự mạnh mẽ của đối phương. Trong trí nhớ của đám Tọa thiên sứ, ngay cả Trí thiên sứ có lẽ cũng không có dao động linh hồn kinh khủng như vậy.
Lúc đám Tọa thiên sứ cảm ứng được, thần thức to lớn của Bổn Tôn liền thu lại nhanh như chớp, chỉ bao phủ tinh vực thờ phụng Cứu Thục Chi Chủ.
Bổn Tôn nhìn xuống những tòa giáo đường kiểu gothic san sát nhau. Trong thế giới đen trắng, những luồng ánh sáng cực nhạt và thuần khiết sinh ra từ trong linh hồn những con người nhỏ yếu bên dưới. Rất khó tưởng tượng, con người nhỏ yếu, linh hồn nhỏ yếu, lại có thể sinh ra lực lượng tín ngưỡng tinh khiết như vậy.
Thần thức của Bổn Tôn bao quanh từng viên tinh thể to lớn, lạnh nhạt và bình tĩnh từ trên cao nhìn xuống đám tín đồ phía trước những tòa giáo đường, đồng thời bộ não hoạt động. Năng lực suy diễn mạnh mẽ đến biến thái trong nháy mắt phân tích lực lượng tín ngưỡng đột ngột gia tăng này. Đối với Bổn Tôn, chỉ cần phân tích ra nguyên nhân lực lượng tín ngưỡng đột nhiên gia tăng, sẽ có thể nhận được càng nhiều lực lượng tín ngưỡng hơn. Mà lực lượng tín ngưỡng cũng chính là thần lực mạnh mẽ.
Số lượng tín đồ mới tụ tập không đủ để sinh ra lực lượng tín ngưỡng mới này. Năng lực suy diễn mạnh mẽ của Bổn Tôn vận chuyển, trong nháy mắt từ biểu hiện đưa ra kết luận: nguyên nhân chỉ có thể xuất hiện trên người những tín đồ vốn đang chờ đợi này.
- A!
Đột nhiên một tiếng rên rỉ già nua từ phía dưới truyền đến. Tiếng rên cực thấp vào thời khắc này lại giống như một hòn đá nhỏ, gây nên từng trận sóng gợn trong ý thức Bổn Tôn, khiến cho hắn chú ý.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phi Thăng Chi Hậu
Chương 665: “Phép màu”
Chương 665: “Phép màu”