"Ầm ầm!"
Trong tiếng nổ lớn, không gian chung quanh Đệ Nhất phân thần mấy ngàn cây số bỗng nhiên vỡ tan. Dưới lực hút mạnh mẽ, những mảnh vụn không gian hóa thành một dòng khí lưu hỗn loạn gào thét lướt qua bên cạnh hắn.
"Bách!"
Theo tiếng động giòn giã, hai chiếc cánh ác ma to lớn giống như vật sống từ trong cơ thể Đệ Nhất phân thần nhô ra, mở rộng về hai bên. Đôi cánh to lớn đập một cái, thân hình hắn liền hóa thành một mũi tên nhọn từ trong vết nứt không gian vọt lên không, nhanh như sao băng bay về hướng đoàn bóng sáng rực rỡ chói mắt nhất. Trong bóng tối vô tận, Chủ Thần thứ mười bốn đang toàn lực ứng phó với công kích của Bổn Tôn, dường như không hề lưu ý đến ba cao thủ ma đạo bị cuốn vào trong vết nứt hư không phía sau.
"Cơ hội tốt!" – Trong cặp mắt đen kịt như nửa đêm của Đệ Nhất phân thần đột nhiên bộc phát ra một vệt sáng chói mắt, hai cánh tay mở ra, ngửa đầu phát ra một hét rung trời.
- Gào!
Tiếng hét cuồn cuộn như mũi tên xuyên thẳng vào bầu trời. Khí thế cả người Đệ Nhất phân thần đột nhiên không ngừng tăng vọt, giống như sông biển đang nổi sóng, trong nháy mắt đã tăng lên đến một cảnh giới đáng sợ. Hư không chung quanh hắn ngàn trượng đều vặn vẹo.
"Hấp Tinh đại pháp!" - Trong lòng Đệ Nhất phân thần điên cuồng hét lớn một tiếng, khớp xương toàn thân kêu lên lốp đốp. Hấp Tinh đại pháp từ tầng thứ nhất liên tục tăng đến tầng thứ mười đáng sợ. Tay phải của hắn lật lại, muốn phát ra Hấp Tinh đại pháp mạnh nhất.
"Ầm!"
Đệ Nhất phân thần vừa định ra tay, trong tai bỗng nghe được một tiếng vang lớn. Hư không chung quanh đột nhiên khẽ rung lên, giống như bị một nắm tay lớn vô hình đánh vào. Khóe mắt của hắn có thể nhìn thấy, từ trong vết nứt màu đen cách đó xa xa, một bóng xám to lớn như chim ưng bỗng vọt lên không, thân hình gập lại lao về hướng Chủ Thần thứ mười bốn.
"Xi Vưu!" - Trong lòng Đệ Nhất phân thần hơi ngạc nhiên. Từ trên người bóng xám kia, hắn cảm nhận được khí tức quen thuộc của Xi Vưu, hiển nhiên vết nứt không gian to lớn đáng sợ kia cũng không thể làm gì được Ma Tổ Xi Vưu. Giống như Đệ Nhất phân thần, khi Chủ Thần thứ mười bốn khổ chiến với Bổn Tôn, quay lưng về phía mọi người, Xi Vưu cũng thấy được cơ hội tốt nhất để ra tay.
Mỗi vị cao thủ đều có lòng tự tôn của mình, nhưng khi đối thủ là Chủ Thần thứ mười bốn, những cao thủ này lại không thể không liên hợp. Bất kể Xi Vưu hay là Đệ Nhất phân thần, nếu chiến đấu một mình đều không thể nào thắng được Chủ Thần thứ mười bốn, đừng nói là đánh chết hắn. Đối mặt với Chủ Thần thứ mười bốn càng ngày càng mạnh, lựa chọn lý trí nhất chính là hợp sức.
"Các ngươi!" - Ở phía sau, Ma Đế Hoàng đứng giữa hai vết nứt không gian như sông băng, ngơ ngác nhìn theo bóng lưng Đệ Nhất phân thần và Xi Vưu, một bàn tay bất giác vươn ra, dường như muốn ngăn cản bọn họ, nhưng đã không còn kịp.
"Bọn họ… xem ra là thật sự rất muốn giết Chủ Thần thứ mười bốn!" - Trong lòng Ma Đế Hoàng lẩm bẩm, đồng thời thu tay lại. Chủ Thần thứ mười bốn vốn không nằm trong kế hoạch săn bắn của hắn, cho nên hắn tham gia trận chiến này chỉ là vì lợi ích đơn thuần, đó là thần cách giết chóc và thần lực thuần túy hùng hậu làm người ta thèm thuồng của Chủ Thần thứ mười bốn. Từ trên người hai vị cao thủ đồng bạn này, Ma Đế Hoàng cảm nhận được sự thù hận phát ra từ nội tâm, hiển nhiên là bọn họ chỉ hận không được giết Chủ Thần thứ mười bốn. Nghĩ đến điểm này hắn lại buông lỏng xuống, cho tới giờ hắn mới có phần tin tưởng, hai người này có vẻ như không hề để ý đến việc tranh giành thần lực hùng hậu trong cơ thể Chủ Thần thứ mười bốn.
"Như vậy thì tốt, có hai người bọn họ gia nhập, trẫm sẽ càng dễ dàng lấy được thần cách của Chủ Thần thứ mười bốn!" - Trong lòng Ma Đế Hoàng yên lặng suy nghĩ, sau đó xuyên qua ánh sáng rực rỡ trong hư không nhìn về hai người đang bay nhanh như sao băng phía trước.
"Ầm ầm ầm!"
Phía trước vẫn đang chiến đấu kịch liệt, giờ phút này Chủ Thần thứ mười bốn đang tập trung toàn bộ tinh thầnđối phó với uy hiếp mạnh mẽ đến từ Bổn Tôn. Một đoàn thần lực và mảnh vụn không gian hỗn loạn bắn về hướng Đệ Nhất phân thần và Xi Vưu, nhưng tất cả đều bị Đệ Nhất phân thần dùng Hấp Tinh đại pháp lặng lẽ chuyển dời đến hư không phía xa, va chạm với những mảnh vụn hư không khác và chôn vùi, còn thần lực hắc ám ẩn chứa trong khí lưu hỗn loạn thì lại bị hắn thuận tiện hấp thu.
Gần rồi, gần rồi… Khi còn cách Chủ Thần thứ mười bốn khoảng ngàn trượng, Đệ Nhất phân thần hừ lạnh một tiếng, khóe miệng nở một nụ cười dữ tợn. Trên đầu ngón tay phải có một hố đen lớn chừng nắm tay nhanh chóng xoay tròn, đây chính là dấu hiệu Hấp Tinh đại pháp vận chuyển đến cực hạn.
- Ha!
Hư không rung động. Sau lưng Chủ Thần thứ mười bốn, Xi Vưu và Đệ Nhất phân thần đồng thời quát lớn một tiếng, nhanh như chớp phát động đánh lén.
"Ầm!"
Hai cao thủ ma đạo còn chưa ra tay, trong tai bỗng nghe được một tiếng nổ lớn rung trời, sau đó Đệ Nhất phân thần chợt cảm thấy trước mắt tối sầm lại. Hắn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, liền phát hiện Chủ Thần thứ mười bốn và Bổn Tôn đã biến mất khỏi phía trước, đồng thời một mảng bóng tối vô tận tràn đến. Cũng không biết trải qua bao lâu, đợi đến khi bóng tối rút đi, hắn lại đột nhiên phát hiện mình đang đứng ở ven rìa chiến trường. Hấp Tinh đại pháp vốn đã vận đến cực hạn lại biến mất không còn bóng dáng, giống như từ đầu đến giờ mình chưa từng ra tay. Còn Ma Đế Hoàng và Xi Vưu trong cảm ứng vốn cách mình không xam lúc này cũng đột ngột biến mất không còn thấy.
- Sao lại như vậy?
Ngơ ngác nhìn hai bàn tay rung rung, Đệ Nhất phân thần lẩm lẩm, trong giọng nói mang theo sự kinh hãi. Hắn ngẩng đầu lên, trông thấy ở đầu cuối của hư không, Chủ Thần thứ mười bốn và Bổn Tôn vẫn đang tiếp tục chiến đấu, chỉ là khoảng cách giữa mình và bọn họ đã biến thành mấy triệu cây số.
Lúc này người trong lòng kinh hãi không chỉ có Đệ Nhất phân thần. Ma Đế Hoàng và Xi Vưu củng phân biệt xuất hiện ở cách vị trí ban đầu mấy trăm ngàn dặm, ngơ ngẩn đứng trong hư không, im lặng không nói gì.
"Tiên đoán của ngươi đã có kết quả rồi sao?" – Một lúc sau, Ma Đế Hoàng bỗng nói với phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc trong đầu.
"Không có, ta không thể dự đoán được lai lịch thật sự của hắn. Nhìn từ bề ngoài, dường như hắn chỉ đơn giản là xuất thân từ loài người, nhưng lại vượt ra khỏi xuất thân của mình mà thôi." - Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc trả lời: "Ta chỉ có thể làm đến mức độ này, nếu tiếp tục thì phải động pháp tắc tiên đoán trong phạm vi lớn, e rằng sẽ kinh động đến bản thể của ta trong vực sâu, cho nên…"
Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc cũng không nói tiếp phần sau. Mặc dù lần tiên đoán này có thể nói là thất bại, nhưng trong giọng nói của hắn lại mang theo vẻ cảm thán. Ma Đế Hoàng rất ít khi nhìn thấy loại tâm tình này xuất hiện trên người đồng bạn, trong lòng cũng hơi kinh ngạc.
"Ngươi biết vừa rồi xảy ra chuyện gì chứ?" - Ma Đế Hoàng hỏi.
"Ừ." - Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc gật đầu, sự kính phục và cảm thán trong giọng nói càng rõ ràng hơn: "Bọn họ đã khống chế thời gian và không gian. Các ngươi vừa cảm nhận được quy tắc đột nhiên hỗn loạn, đó là do hai người bọn họ tranh đoạt quyền khống chế thời gian và không gian, thực lực tương đương gây nên."
Nói đến phần sau, phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc không hề che giấu sự cảm thán: "Loại chiến đấu này cho dù là trong chư thần cũng rất khó nhìn thấy. Hiện giờ các ngươi đã không thể nhúng tay vào trận chiến này nữa, nếu như các ngươi hiểu được ý nghĩa của hai người nắm giữ thời gian và không gian."
Thời gian và không gian là một cặp song sinh, thời gian không thể nào thoát ly không gian mà tồn tại, đồng dạng không gian cũng không thể tách khỏi thời gian đứng một mình. Hai thứ này mặc dù hoàn toàn khác biệt, nhưng lại có một mối quan hệ kỳ diệu khó miêu tả.
Khả năng khống chế lực lượng thời gian của Bổn Tôn và Chủ Thần thứ mười bốn đều đã đạt tới cực hạn trong vũ trụ này. Theo trình độ khống chế lực lượng thời gian sâu hơn, hai nhân vật kinh khủng giữa vũ trụ này đều có được tiến triển về quy tắc không gian, mặc dù còn kém xa mức độ khống chế pháp tắc không gian, nhưng lại đang tiến đến gần, đạt tới một loại cảnh giới nằm giữa pháp tắc không gian và quy tắc không gian.
Quy tắc không gian là quy tắc dễ dàng nhất, cũng là khó điều khiển nhất trong vũ trụ. Dù là cao thủ Thái Cổ Thần cấp sơ kỳ cũng có thể ít nhiều khống chế được một chút quy tắc không gian, nhưng lại không thể nắm giữ được pháp tắc không gian. Trong hàng tỉ quy tắc giữa vũ trụ, quy tắc không gian là thứ dễ chạm tới nhất, cũng là thứ mà nhiều người nắm giữ nhất, nhưng trong số chư thần cũng không có Không Gian Chi Chủ.
Về mặt quy tắc không gian, đám cao thủ Xi Vưu, Đệ Nhất phân thần, Ma Đế Hoàng và Hư Vô Chi Quân đều đã đạt tới cực hạn có thể khống chế. Còn Bổn Tôn và Chủ Thần thứ mười bốn nhờ nắm giữ pháp tắc thời gian, khiến cho bọn họ có một chút tiến triển rất nhỏ về quy tắc không gian, nhưng chỉ một chút biến hóa rất nhỏ này đã giúp bọn họ bỏ xa đám cao thủ đỉnh cấp trong vũ trụ như Xi Vưu, đạt đến mức độ khống chế không gian tuyệt đối.
Thời gian và không gian không thể nào tách rời, tồn tại một cách đơn độc. Khi khống chế thời gian đạt đến cực hạn, khả năng khống chế không gian cũng sẽ tăng lên. Từ Thời Gian Chi Chủ diễn hóa thành Không Gian Chi Chủ, hoặc từ Không Gian Chi Chủ diễn hóa thành Thời Gian Chi Chủ, đó cũng không phải là chuyện không thể làm được.
- Trận chiến này, e rằng chúng ta không thể nhúng tay vào rồi.
Ở phía xa, ba vị Chí Tôn đứng tại ven rìa chiến trường, trầm mặc nói. Chuyện xảy ra với ba cao thủ ma đạo đỉnh cấp cũng đồng thời xảy ra với ba vị Chí Tôn. Hơi trầm tư, Bạch Hổ Chí Tôn liền hiểu được trạng thái khác thường vừa xảy ra. Đây cũng không phải là lần đầu bọn họ giao thủ với Chủ Thần thứ mười bốn, nhưng dù là người từng tiếp xúc qua, vẫn không thể nào hiểu rõ sự ảo diệu của lực lượng thời gian.
- Đúng vậy.
Chu Tước Chí Tôn lắc đầu một cái, trong mắt phượng lần đầu tiên hiện lên vẻ mơ màng. Phương thức chiến đấu của hai vị Thời Gian Chi Chủ đã vượt ra khỏi cảnh giới mà cao thủ phàm tục có thể hiểu được. Trước mặt hai vị Thời Gian Chi Chủ, ưu thế về số lượng của phàm tục đã mất đi ý nghĩa. Chỉ một chiêu "thời gian chảy ngược" đơn giản, đủ để khiến cho tất cả công kích trở nên vô hiệu. Mà với trình độ khống chế không gian vượt qua tất cả cao thủ, mặc dù còn chưa thể uy hiếp đến mọi người, nhưng lại có thể tách rời mọi người ra. Nếu như không có lực lượng bình hành mấu chốt nhất trong vũ trụ, không bị thời gian và không gian điều khiển, bốn Chí Tôn thậm chí không có khả năng tạo thành Tứ Tượng đại trận.
"Chẳng lẽ nắm trong tay thời gian thật sự là vô địch sao? Chẳng lẽ không có cách nào chống lại Chủ Thần thứ mười bốn sao?" - Trong lòng Chu Tước lẩm bẩm.
"Bản tọa lại không tin!" – Sự mạnh mẽ của Chủ Thần thứ mười bốn ngược lại khơi dậy ngạo khí trong lòng Đệ Nhất phân thần. Hấp Tinh đại pháp đã luyện đến đỉnh cao, dựa vào ma công tuyệt thế này, hắn hoàn toàn có đủ thực lực và tư cách tung hoành vũ trụ, cho dù là đối mặt với Chủ Thần thứ mười bốn cũng có sức đánh một trận.
Cũng có suy nghĩ như vậy, Xi Vưu và Ma Đế Hoàng đồng thời từ hai hướng khác nhanh chóng lướt đến gần trung ương khoảng hư không này.
"Bùng!"
Một lúc sau, bóng sáng chợt lóe lên, ba tên cao thủ ma đạo đỉnh cấp lại bị ném ra khỏi chiến trường, có điều lần này ba người lại phân biệt xuất hiện ở ba hướng khác nhau. Lần này trong lòng ba người đều hoảng sợ. Nếu là một mình đối mặt với Chủ Thần thứ mười bốn, bất cứ người nào cũng có sức đánh một trận, nhưng sau khi Chủ Thần thứ mười bốn và Bổn Tôn giao thủ, ba người thậm chí không có khả năng gia nhập vào trận chiến. Lực lượng thời gian quả thật rất kỳ lạ.
Lần này không do dự lâu, Đệ Nhất phân thần, Xi Vưu và Ma Đế Hoàng lại lao vào trong hư không hỗn loạn. Đứng trước Bổn Tôn và Chủ Thần thứ mười bốn hùng mạnh, ba người đều bị khơi dậy cơn giận và ngạo khí. Gần như cùng lúc, áo bào của ba vị Chí Tôn Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ cũng rung động, lập tức lao vào trong chiến trường.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phi Thăng Chi Hậu
Chương 721: Trận chiến cuối cùng (8)
Chương 721: Trận chiến cuối cùng (8)