DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phi Thăng Chi Hậu
Chương 725: Trận chiến cuối cùng (12)

Trong dòng sông thời gian, Chủ Thần thứ mười bốn, Bổn Tôn và Phong Vân Vô Kỵ vẫn đang chiến đấu kịch liệt. Ba người vừa toàn lực giao chiến, vừa trôi dạt theo dòng sông thời gian không nhìn thấy đầu cuối.

Trong dòng sông thời gian kình khí ngút trời, thần lực quang ám hùng hậu hóa thành những chùm ánh sáng hủy diệt đan xen trong hư không. Bởi vì ba kẻ xâm nhập xa lạ mà vùng đất này không còn yên tĩnh nữa, tiếng nổ vang của thần lực quang ám và tiếng gầm của Chủ Thần thứ mười bốn vang khắp dòng sông thời gian.

Đối mặt với Bổn Tôn và Phong Vân Vô Kỵ liên thủ công kích, Chủ Thần thứ mười bốn không ngừng tháo chạy, trong lòng vừa giận dữ vừa kinh hãi. Bổn Tôn và Phong Vân Vô Kỵ phối hợp giống như áo trời không vết vá. Chỉ riêng Bổn Tôn xuất thế ngang trời đã có thực lực không phân cao thấp với Chủ Thần thứ mười bốn, mà sự xuất hiện của Phong Vân Vô Kỵ lại khiến cho Chủ Thần thứ mười bốn lâm vào tình thế xấu.

Mặc dù kiếm của Phong Vân Vô Kỵ không thể uy hiếp được Chủ Thần thứ mười bốn có thần thể hoàng kim, nhưng tinh thần lực dồi dào đến mức kinh khủng của Phong Vân Vô Kỵ còn nguy hiểm hơn nhiều so với kiếm trong tay hắn. Khi đang toàn lực ứng phó với công kích mãnh liệt của Bổn Tôn, Chủ Thần thứ mười bốn còn phải chống đỡ công kích tinh thần lực không thể né tránh của Phong Vân Vô Kỵ.

Giao đấu tinh thần lực luôn là giết địch một ngàn thì tự tổn tám trăm, nguy hiểm như vậy nhưng nhân loại trước mắt này lại giống như không hề e ngại. Chủ Thần thứ mười bốn vô cùng giận dữ, nhưng lại không có biện pháp nào ngăn chặn Phong Vân Vô Kỵ. Công kích tinh thần lực vốn không giống bất cứ phương thức chiến đấu nào khác, không hề có kỹ xảo, muốn tránh cũng không được. Mỗi lần tinh thần lực va chạm đều giống như có vô số sấm sét thần phạt, khiến cho trong đầu Chủ Thần thứ mười bốn liên tục nổ vang. Tinh thần lực bị thương, những công kích khác cũng bị ảnh hưởng. Đối mặt với hai đối thủ giống nhau như đúc, hai viên thần cách trên trán Chủ Thần thứ mười bốn không ngừng lập lòe,đành phải liên tục sử dụng lực lượng thời gian. Có mấy lần khi Chủ Thần thứ mười bốn định ra tay ngăn cản công kích của Bổn Tôn, tinh thần lực khó phòng bị của Phong Vân Vô Kỵ lại đột ngột đánh vào trong đầu hắn. Trong đầu chấn động, "thời gian bất động" của Chủ Thần thứ mười bốn sắp phát ra lại tiêu tan, lập tức bị Bổn Tôn đánh vào bản thể khiến toàn thân máu tươi bắn tung tóe. Chủ Thần thứ mười bốn đành phải dùng thần lực nhanh chóng tu bổ thân thể. Dưới hai tầng công kích, thần lực dồi dào tích lũy trong cơ thể hắn nhanh chóng bị tiêu hao.

- Gào!

Chủ Thần thứ mười bốn gầm lên, lực lượng tinh thần hùng hậu phát ra, nghênh đón công kích tinh thần lực của Phong Vân Vô Kỵ trong hư không, đồng thời một tay "thời gian chảy ngược" đánh về hướng công kích do Bổn Tôn phát ra.

"Ầm!"

"Ầm!"

Hai tiếng nổ liên tiếp vang lên, hai luồng tinh thần lực hùng hậu đủ khiến vũ trụ biến sắc va chạm vào nhau giữa hư không. Trong người Chủ Thần thứ mười bốn khí huyết sôi trào, bị đánh lui ra mấy trăm trượng. Đối diện với hắn, Phong Vân Vô Kỵ cũng bị bức ra. Không đợi Chủ Thần thứ mười bốn ra tay, thân hình Phong Vân Vô Kỵ liền nhoáng lên, lập tức lui ra bên ngoài. Bổn Tôn ở phía sau lại tiến lên nghênh đón. Hai người một tiến một lùi, phối hợp không hề sơ hở.

- Gào!

Chủ Thần thứ mười bốn gầm lên một tiếng, đang định ra tay lần nữa, ngay lúc này…

- Chính là bây giờ!

Tại một nơi trong hư không cách trung tâm vũ trụ rất xa, phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc đột nhiên mở mắt ra, nói với sáu đại cao thủ còn lại. Cùng lúc đó, tin tức trong lời tiên đoán của phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc đồng thời xuất hiện trong đầu sáu đại cao thủ kia.

- Chính là lúc này!

Gần như cùng lúc, Xi Vưu đứng ở phía trên cao nhất, trong lòng cũng đồng thời hiện lên một ý niệm.

"Ong!"

Cửu tinh trên bầu trời rung động. Hư không trong phạm vi một triệu dặm chợt tối sầm lại. Lực lượng cửu tinh đột nhiên giống như thủy triều rút vào một điểm. Tại khoảnh khắc này thời gian giống như bị chia thành ngàn vạn phần. Một cột sáng rực rỡ đường kính mấy trăm trượng từ trên trời chiếu xuống một điểm trong hư không trống rỗng. Gần như cùng lúc, ba vị Chí Tôn, Ma Đế Hoàng và Đệ Nhất phân thần cũng đồng loạt ra tay. Ánh sáng chợt lóe lên, ba thánh thú gầm lớn rung trời, thân thể to lớn vắt ngang phạm vi một triệu dặm, không ngừng qua lại trong một góc hư không trống rỗng. Cặp mắt Ma Đế Hoàng tối sầm lại, vừa ra tay đã thi triển "bàn tay của âm mưu". Đệ Nhất phân thần lại đánh ra thức thứ tám của Kiếp Ma Đạo, ánh đao đen kịt vô cùng bá đạo lặng lẽ cắt qua hư không.

Mặc dù trong hư không chẳng có bóng người nào, nhưng sáu người đều không hề do dự, vừa ra tay đã dốc hết toàn lực.

Trong dòng sông thời gian, Chủ Thần thứ mười bốn đang toàn lực ứng phó với công kích của Bổn Tôn và Đệ Ngũ Chí Tôn, đột nhiên một cảm giác nguy hiểm cực độ dâng lên trong lòng. Hắn còn chưa kịp phản ứng, sáu đòn công kích hoặc sáng hoặc tối đột ngột từ hư không phía sau tràn đến, đánh vào tấm lưng to lớn.

"Ầm!"

Phần lưng như sắt thép của Chủ Thần thứ mười bốn trong nháy mắt sụp xuống, một vết đao to lớn từ vai trái kéo dài đến vai phải, giữa lưng lại xuất hiện một lỗ hổng thông đến trước ngực, xuyên qua sau lưng có thể thấy được cảnh tượng trước người.

- Gào!

Chủ Thần thứ mười bốn chỉ kịp kêu lên một tiếng đau đớn, lập tức nhìn thấy một bàn tay trắng nõn như ngọc nhanh chóng lớn lên trong mắt. Khuôn mặt Bổn Tôn không mang theo chút tình cảm nào nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt của hắn.

"Ầm!"

"Thời gian bất động!"

Ngay khi Chủ Thần thứ mười bốn phân tâm, Bổn Tôn liền thừa dịp ra tay trước. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi khi Chủ Thần thứ mười bốn bị đứng yên, một bàn tay mang theo lực lượng vạn cân liền đánh vào trên trán hắn.

"Ong!"

Trông thấy bàn tay của Bổn Tôn sắp đánh xuống, thần cách thời gian lấp lánh trong suốt trên trán Chủ Thần thứ mười bốn đột nhiên bừng sáng, "thời gian bất động" trong nháy mắt bị xóa bỏ. Ngay trước khi bàn tay của Bổn Tôn đánh xuống, một bàn tay khác nặng như sắt thép bỗng chắn ngang giữa bàn tay của Bổn Tôn và vầng trán của Chủ Thần thứ mười bốn.

"Ầm!"

Tại khoảnh khắc quyền chưởng giao nhau, thần lực quang minh từ lòng tay Bổn Tôn bắn ra khiến cho toàn bộ dòng sông thời gian đều ảm đạm mất màu, ánh sáng trắng chói mắt rợp trời kín đất đánh vào người Chủ Thần thứ mười bốn. Gần như cùng lúc, một luồng tinh thần lực hùng hậu cũng đánh vào trong đầu Chủ Thần thứ mười bốn. Dưới áp lực nặng nề, toàn thân Chủ Thần thứ mười bốn máu phun như mưa, máu tươi màu vàng như suối nước từ trong lỗ chân lông bắn ra, thân thể cao lớn như diều đứt đây bay ra ngoài.

Một chiêu đắc thủ, Bổn Tôn cũng không ngừng lại, lập tức đuổi theo. Thương thế của Chủ Thần thứ mười bốn nhìn có vẻ rất nặng, nhưng Bổn Tôn hiểu rõ, những vết thương nhìn như nghiêm trọng này nhiều nhất chỉ tiêu hao một chút thần lực, rất nhanh sẽ khôi phục như lúc ban đầu. Thân hình nhoáng lên, Bổn Tôn hóa thành một bóng sáng mơ hồ nhanh chóng đuổi theo. Áo bào của Phong Vân Vô Kỵ rung động, cũng đuổi theo hướng Chủ Thần thứ mười bốn biến mất.

Trong hư không mênh mông, sáu đại cao thủ đứng yên lơ lửng trong bóng tối, trên mặt lộ ra vẻ lắng nghe.

- Thành công rồi sao?

Ma Đế Hoàng nghi hoặc hỏi.

- Đã thành công.

Người trả lời là Ma Tổ Xi Vưu đứng ở phía trên mọi người, áo bào xám tung bay. Ngay khi vừa ra tay, mọi người gần như cùng lúc cảm nhận được một tia khí tức cực nhỏ của Chủ Thần thứ mười bốn trong hư không trống rỗng.

Trong lòng Ma Đế Hoàng mừng rỡ. Kế hoạch tập hợp sáu cao thủ hàng đầu vũ trụ cuối cùng đã có hiệu quả. Trong kế hoạch ban đầu vốn không đoán được sẽ xuất hiện cao thủ siêu cấp như Bổn Tôn, cũng không có chuyện sáu cao thủ hợp sức. Mặc dù Ma Đế Hoàng đã đáp ứng với Xi Vưu là sẽ ra tay, nhưng cũng là xem tình huống rồi mới quyết định. Nếu như có thể đánh chết Chủ Thần thứ mười bốn thì tốt, còn nếu không được thì xem tình thế mà lui về phía sau, ít nhất có thể bảo toàn được tính mạng.

Nhưng tình hình thực tế lại khác xa dự đoán của Ma Đế Hoàng. Chủ Thần thứ mười bốn nắm giữ lực lượng thời gian, chỉ dựa vào điểm này, Ma Đế Hoàng có muốn lui cũng chưa chắc đã lui được. Nghe được tiếng kêu đau đớn ngắn ngủi vừa rồi do Chủ Thần thứ mười bốn phát ra, nếu như hôm nay không thể giết chết hắn, sau khi hắn đạt tới trạng thái đỉnh cao, chính là lúc Ma Đế Hoàng phải bỏ mạng. Với tính cách có thù phải trả của Chủ Thần thứ mười bốn, lần này ra tay đắc tội với hắn, tương lai nhất định là không chết không thôi. Ma Đế Hoàng đã lâm vào thế cỡi hổ khó xuống.

- Chủ Thần thứ mười bốn sở hữu thần thể hoàng kim, công kích của chúng ta rất khó tạo thành vết thương chí mạng với hắn. Lần này là do hắn không ngờ được, cho dù đã bước vào trong dòng sông thời gian, chúng ta vẫn có khả năng tấn công hắn. Lần sau hắn nhất định sẽ có chuẩn bị, muốn đánh trúng chưa chắc đã dễ dàng như vậy.

Bạch Hổ Chí Tôn liếc nhìn Ma Đế Hoàng, nói:

- Tịch Nhĩ Lạc, tiếp tục dự đoán đi!

Đối với phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc này, trong lòng ba vị Chí Tôn vẫn không thể yên tâm, dù sao Tịch Nhĩ Lạc cũng được xưng là Âm Mưu Chi Chủ.

Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc khống chế thân thể Ma Đế Hoàng, gật đầu một cái, hai tay hướng vào nhau, giữa mười ngón tay kéo ra một đường mây mù màu xám nhỏ dài. Trong hư không lại truyền đến thần lực dao động kịch liệt, một lúc sau sáu đại cao thủ lại mất đi bóng dáng.

Sáu đại cao thủ hợp sức công kích đúng là đã đánh trọng thương Chủ Thần thứ mười bốn, nhưng lại không đủ chí mạng. Nhờ vào thần thể hoàng kim và Sát Lục chiến giáp sinh ra cùng thời với chư thần, khiến cho công kích của sáu người khó mà phát huy được hiệu quả hoàn toàn. Hắn vừa bay ngược vừa nhanh chóng tu bổ thân thể bị thương, một đoàn thần lực hắc ám mạnh mẽ chữa trị thân thể với tốc độ không thể tưởng tượng, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã khôi phục như ban đầu. Cái giá duy nhất là phải tiêu hao ít nhất một phần mười thần lực to lớn trong cơ thể, điều này đối với hắn là không thể tha thứ. Bất kỳ một tia thần lực nào đều rất quý giá khi ngồi lên ngôi vị của thần sau này.

Trông thấy Bổn Tôn và Phong Vân Vô Kỵ lại xuất hiện, Chủ Thần thứ mười bốn giận dữ gầm lên, thân hình gập lại, không hề né tránh mà chủ động xuất kích. Hắn vung tay lên, thần lực hắc ám tà ác tràn về phía Bổn Tôn. Đồng thời tinh thần lực to lớn của hắn cũng phát ra, đánh về phía Phong Vân Vô Kỵ.

"Ầm!"

Hai luồng tinh thần lực to lớn như cá voi va chạm mãnh liệt trong hư không. Tại một góc xa xôi trong vũ trụ, mấy trăm ngàn viên vẫn thạch đang trôi nổi trong hư không đột nhiên bị một ngoại lực vô hình xoắn thành tro bụi, hóa thành sương mù mờ mịt lan ra. Thần lực quang ám do Bổn Tôn và Chủ Thần thứ mười bốn phát ra va chạm vào nhau trong dòng sông thời gian.

"Ầm!"

Ngay khi Chủ Thần thứ mười bốn ra tay, sáu đoàn lực lượng hùng hậu lại từ bên ngoài dòng sông thời gian đánh vào hắn. Có kinh nghiệm lần trước bị thương, lần này Chủ Thần thứ mười bốn đã sớm chuẩn bị. Sau khi giao thủ với Phong Vân Vô Kỵ và Bổn Tôn, hắn liền nhanh chóng lui ra, xoay người đánh ra một chưởng như tia chớp, lập tức dùng "thời gian bất động" dừng lại công kích do sáu đại cao thủ phát ra.

Chủ Thần thứ mười bốn vừa đánh vừa lui. Đồng thời đối mặt công kích của tám đại cao thủ trong vũ trụ, cho dù hắn từng là vua của chư thần cũng không chịu nổi. Dưới ảnh hưởng của pháp tắc thời gian, Chủ Thần thứ mười bốn, Bổn Tôn và Phong Vân Vô Kỵ không ngừng xê dịch giữa vũ trụ, mỗi giây chênh lệch đều xa đến chục triệu cây số.

Đọc truyện chữ Full