Một gã đệ tử đi sau Hầu Thông, có chút không cam lòng, tức giận nói:
- Lão Đại, Âu Dương Y Y kia nói mình một trận, chẳng lẽ chúng ta cứ mặc cho nàng ta vô duyên vô cớ nhiếc mắng như vậy sao?
- Câm miệng!
Hầu Thông nghe được tiểu đệ oán hận, trong lòng cũng là tức giận, nhịn không được mở miệng quát.
Ngừng lại, Hầu Thông có chút tức giận nói:
- Tiện nhân kia, trong mắt chỉ có tên đại ngốc Mạnh Hùng, cũng vì hắn có thực lực mạnh nhất trong đám đệ tử đời thứ ba, nếu ta có thể có thực lực như vậy, tiện nhân kia chẳng phải ta nói một câu liền tùy ý an bài sao.
Nghĩ tới dáng người tuyệt vời của Âu Dương Y Y, Hầu Thông cũng là nhịn không được phải chảy nước miếng.
- Đây chỉ là Âu Dương Y Y đơn phương mà thôi, ta thấy Mạnh Hùng cả ngày chỉ biết tu luyện, đối với nữ nhân căn bản một chút hứng thú cũng không có.
Một tên đệ tử khác nói.
- Hừ! Nếu không phải như vậy, ngươi cho rằng ta còn tốn nhiều công phu với Âu Dương Y Y như vậy sao? Hai người các ngươi hãy chờ xem, đến lúc ta chiếm đoạt được nàng, sẽ tính cả vốn lẫn lãi chuyện này.
Hầu Thông cười lạnh nói.
Phía sau hai người tự nhiên cũng là vỗ mông ngựa theo.
Khi ba người đang nói chuyện, từ bên trong đường nhỏ đột nhiên một đạo nhân ảnh đi ra.
Hầu Thông thấy thế, ba người nhất thời kinh hãi, vừa rồi thanh âm nói chuyện của bọn hắn nếu bị Âu Dương Y Y nghe được, như vậy mấy ngày nay cố gắng chẳng phải là uổng phí sao?
Ngay tại trong lòng Hầu Thông không yên, bóng người rốt cục xuất hiện ở trước mặt bọn họ, mà khi Hầu Thông nhìn thấy, trong mắt cũng hiện lên một tia kinh dị cùng bối rối, bất quá lập tức nhớ tới thân phận của người tới, vội vàng hành lễ lắp bắp nói:
- Tiền bối, sao người lại ở đây?
Người tới chính là Bố Lôi Địch, mà ba người trước mắt này tự nhiên là mục tiêu Hàn Phong phân phó hắn đuổi ra khỏi Huyền Thiên Tông.
Thản nhiên nhìn Hầu Thông, Bố Lôi Địch lộ vẻ khinh thường.
Từ lúc ba người nói chuyện, hắn đã ở gần đó, mỗi câu nói đều lọt vào tai hắn.
Nguyên bản hắn cũng không hiểu được, nhưng lúc này cũng đã hiểu vì sao Hàn Phong muốn mình đuổi chúng ra khỏi tông môn
Hôm sau, ba người Hầu Thông quả nhiên làm theo lời Bố Lôi Địch, thu thập đơn giản, rồi nhân lúc thời gian còn sớm vội vã rời khỏi Huyền Thiên Tông.
Tuy rằng trong lòng ba người còn có chút không cam lòng, nhưng sợ uy hiếp của Bố Lôi Địch nên chỉ đành thỏa hiệp.
Sau khi đuổi ba người rời khỏi tông môn, những ngày kế tiếp cũng giống như trí nhớ kiếp trước của Hàn Phong.
Cuộc sống yên bình như vậy, rất nhanh nửa tháng trôi qua.
Trong nửa tháng này, mỗi ngày Hàn Phong ngoại trừ tự mình tu luyện thì là cùng Bố Lôi Địch và Phí Lão giao lưu luận bàn.
Trong khoảng thời gian này, Lâm Nguyệt tuy vẫn rất quan tâm hắn, nhưng có lẽ nàng không muốn thua kém đồ đệ mình, nên mỗi ngày đều bế quan tu luyện chuẩn bị để sớm ngày trùng kích địa giai.
Nghĩ đến bị đồ đệ vượt mặt, đã kích đông nàng thật lớn, nên mới quyết định chăm chỉ bế quan tu luyện một phen.
Cũng vì thế mà Lâm Phỉ Vân mấy ngày nay trở lại đây chỉ có thể do sư huynh là hắn phụ trách chiếu cố.
Bất quá còn có Tiêu Linh ở bên, đối với tiểu nha đầu kém mình vài tuổi này, nàng cũng vô cùng yêu thích, hai người mỗi ngày rảnh rỗi đều cùng nhau nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng lại đi tìm Trầm Ngọc.
Chỉ là sau khi Trầm Ngọc tiến nhập Bách Thảo Đường đã được Lão Dược Si thu làm quan môn đệ tử.
Mấy ngày nay, Trầm Ngọc cả ngày bị Lão Dược Si tự mình chỉ dạy, ngay cả mặt cũng khó nhìn thấy.
Bất quá nghe Tiêu Linh nói, chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi Trầm Ngọc hiển lộ thiên phú luyện chế đan dược khiến cho tông chủ cùng các trường lão khác coi trọng.
Mấy ngày trước, Trầm Ngọc nhờ Hàn Phong mượn danh nghĩa của Lâm Nguyệt đưa cho tông môn phối phương Tụ Linh Đan dùng để trợ giúp đệ tử tu luyện, hơi chút cải tiến một phen, hôm nay dựa theo phối phương, hiệu quả so với trước đây tốt hơn tới ba lần.
Đối với Huyền Thiên Tông mà nói, không thể nghi ngờ là thu hoạch rất lớn.
Biết được chuyện của Trầm Ngọc trong nửa tháng qua, Hàn Phong cũng thấy vui vẻ vì nàng.
Ngoại trừ Trầm Ngọc, Mạc Thiên Cân lúc trước bị Bành Mộc Thiết bắt đi, cũng thi triển tài luyện khí hơn người.
Dù sao cũng là đệ tử đi ra từ luyện khí thế gia, trải qua hơn một năm yên lặng, Mạc Thiên Cân ở phương diện luyện khsi đã có tiến bộ rất lớn.
Tuy rằng hiện nay hắn vẫn còn bị vây trong cảnh giới trung phẩm luyện khí sư, nhưng nhờ có Luyện Khí Bảo Giám trợ giúp, đối với một ít vấn đề luyện khí mà ngay cả Bành Mộc Thiết cũng khó mà giải thích được, Mạc Thiên Cân trái lại có thể đưa ra kiến nghị rất khá.
Những kiến nghị này để Bành Mộc Thiết nghe được, quả thực như nhặt được chí bảo, trong lòng đối với năng lực của Mạc Thiên Cân càng thêm khẳng định lớn.
Trầm Ngọc cùng Mạc Thiên Cân đi tới Huyền Thiên Tông chưa được một tháng đã khiến mọi người rung động, mà đối với người dẫn họ tới là Hàn Phong tự nhiên cũng được quan tâm theo.
Nhưng nhận thức của mọi người đối với Hàn Phong cũng vẫn dừng lại tại hai năm trước, chứ chưa biết hắn hiện tại đã là địa giai võ giả.
Ngay cả Lâm Nguyệt cũng từ lần trước luận bàn biết được thực lực của Hàn Phong đã vượt qua nàng, chứ chưa biết cụ thể ra sao.
Cũng chính vì thế, Lâm Nguyệt nhiều lúc có cảm giác như đang nằm mơ.
Đối với phản ứng của Lâm Nguyệt, Hàn Phong cũng lý giải được, dù sao đầu tiên là mình mạc danh kỳ diệu thất tung hai năm, sau khi trở về biểu hiện đủ loại chuyện khác biệt quá lớn so với trước đây.
Đối với vấn đề này, Hàn Phong cũng không quá lưu ý, vì vô luận hắn biến đổi ra sao, hắn vẫn là Hàn Phong, hắn tin tưởng sự quan tâm của Lâm Nguyệt đối với mình sẽ không vì thế mà thay đổi.
Trong mấy ngày này, trong lòng Hàn Phong lo lắng nhất vẫn là phụ thân của mình.
Từ sau khi trở về, biết được phụ thân sớm thức tỉnh, đồng thời đã rời khỏi Vân Sơn trấn để ra ngoài tìm mình, hiện tại cũng đã được một tháng rồi.
Mấy hôm trước, hắn có trở về lần nữa, nhưng vẫn không có tin tức của phụ thân, vì thế trong lòng Hàn Phong tự nhiên là có chút lo lắng.
Chỉ là thực lực hiện nay của phụ thân đã có đề thăng rất lớn, nên cũng không lo gặp phải chuyện nguy hiểm, hơn nữa tính cách của người trầm ổn, nên sẽ không chủ động trêu chọc người khác.
Nghĩ vậy, Hàn Phong cũng bớt lo lắng hơn.
Lập tức nghĩ đến nếu phụ thân đã thức tỉnh, tiểu viện tự nhiên sẽ không cần Từ lão tiếp tục trông coi nữa. Nên Hàn Phong liền dẫn theo Từ lão trở lại Huyền Thiên Tông.
Đương nhiên, Từ lão chẳng qua là người thường, nên vô pháp trở thành đệ tử Huyền Thiên Tông. Bất quá tông môn lớn như vậy cũng cần có một vài người phụ trách công việc hàng ngày.
Do đó Hàn Phong liền để Từ lão ở lại Bách Thảo Đường phụ trách trông coi dược liệu cùng công cụ luyện chế.
Bởi vì có hai đại thiên giai cường giả Bố Lôi Địch cùng Phí Lão,nên trưởng lão phụ trách xử lý công việc hàng ngày cũng rất sảng khoái đáp ứng.
Dù sao cũng trong tông cũng thiếu người nên coi như là cấp mặt mũi cho Bố Lôi Địch cùng Phí Lão.
Đương nhiên, sau khi đưa Từ lão tới Huyền Thiên Tông, Hàn Phong cũng không bán tiểu viện đi, mà lưu lại cho phụ thân một phong thư, chỉ cần phụ thân trở về thấy được sẽ biết chỗ ở của hắn hiện tại.
Khiến hắn cảm thấy bất đắc dĩ chính là Âu Dương Y Y chẳng biết tại sao, không có việc gì cũng xuất hiện trước mặt hắn, dù cho Hàn Phong cũng không để ý tới nàng.
Nhưng tục ngữ nói giơ tay không đánh mặt cười, Hàn Phong mỗi lần gặp cũng chỉ đành chào hỏi qua loa mà thôi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngạo Thị Thiên Địa
Chương 131: Địa giai nhị phẩm
Chương 131: Địa giai nhị phẩm