DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngạo Thị Thiên Địa
Chương 263: Giáo huấn


Thấy đối phương ngăn đường đi của mình, mày Hàn Phong nhíu lại, hắn vốn không muốn để ý nhưng tựa hồ người ta không muốn bỏ qua cho hắn.
 
Khoé mắt Hàn Phong khẽ liếc nhìn Hàn Quang đứng phía sau thì thấy trong mắt tên này hiện lên một vẻ thâm độc.
 
Nhìn một màn này, khoé miệng Hàn Phong khẽ nhếch lên, sau đó nói với Hàn Bân:
 
- Ta là ai, sao ngươi không hỏi người bên cạnh ngươi đi, hắn chắc chắn biết rất rõ!
 
Hàn Bân nghe vậy cũng có chút kinh ngạc, quay đầu nhìn Hàn Quang.
 
Hàn Quang cũng không ngờ Hàn Phong lại đá qua hắn, thế nhưng hắn cũng chỉ thoáng sững sờ một chút rồi nói:
 
- Hàn Bân thiếu gia, hắn chính là tên ba năm trước đây trốn khỏi Hàn gia - Hàn Phong. Hôm nay phụ thân trong gia tộc như mặt trời giữa trưa, nghe nói mấy vị trưởng lão tựa hồ có ý định bồi dưỡng hắn thành người kế thừa, cũng khó trách hắn nhìn không vừa mắt hai người chúng ta.
 
Nghe Hàn Quang nói xong, sắc mặt Hàn Bân lập tức rất khó coi thầm nghĩ những lời Hàn Quang vừa nói mà quên luôn tại sao lúc nãy Hàn Quang lại giả vờ không nhận ra Hàn Phong.
 
Hàn Bân rất rõ là trước khi Hàn gia bị tập kích, hắn không hề có tư cách tranh giành chức vị gia chủ, nhưng lần này lại có một cơ hội ngoài ý muốn. Trực hệ huyết mạch của gia chủ chỉ còn lại hắn và đệ đệ hắn là Hàn Sương. Hai huynh đệ hắn năng lực không kém gì nhau, cho nên Hàn Bân nghĩ chắc chắn chức vị gia chủ sẽ thuộc về huynh đệ hắn. Nhưng sự tình có vẻ không thuận lợi như vậy rồi.
 
Chuyện của Hàn Nhất Nguyên hắn cũng biết, lúc này nhi tử của Hàn Nhất Nguyên là Hàn Phong xuất hiện nên khi hắn nhìn Hàn Phong, ánh mắt đầy địch ý.
 
Hàn Phong thấy cảnh này, trong lòng cũng thầm thở dài, cũng khó trách tại sao lúc trước Hàn Thiên Sơn lại hạ mình muốn hắn trở lại hàn gia. Chỉ cần nhìn nhân phẩm của tên Hàn Bân là hiểu, nếu Hàn gia sắp tới giao vào tay tên này chỉ chỉ sợ không được bao lâu, Hàn gia chắc chắn sẽ bị diệt.
 
Tuy nhiên Hàn Quang bên cạnh tuy tuổi còn nhỏ, nhưng tâm cơ lại rất âm trầm, Hàn Phong có thể cảm nhận được hận ý từ trong ánh mắt của hắn nhưng hắn khống chế rất tốt. Mà mấy câu nói vừa rồi thoạt nghe như tuỳ ý những đã thành công gây xích mích giữa Hàn Phong và Hàn Bân.
 
Tuy rằng, nguyên nhân chính là do tên Hàn Bân này suy nghĩ quá đơn giản, nhưng không thể không nói Hàn Quang đã chăm vào rất đúng chỗ ngứa, nếu không hắn sẽ khiến Hàn Bân ngược lại căm ghét hắn.
 
Mặc dù tất cả những cái này Hàn Phong đều hiểu đều thấy nhưng hắn cũng không buồn để ý, với thực lực của hai tên này mà muốn uy hiếp hắn chẳng khác nào lấy đậu hủ cắt dao!
 
Nếu hai tên này thật sự muốn động thủ với hắn thì hắn cũng không ngại thay Hàn Thiên Sơn dạy dỗ bọn chúng một chút. Tin chắc Hàn Thiên Sơn cũng không có một câu oán trách nào.
 
Khẽ lắc đầu, Hàn Phong không để ý bọn chúng nữa, tiếp tục cất bước đi vào bên trong.
 
Hàn Bân thấy Hàn Phong ba lần bốn lượt khinh thường mình, thì sự cao ngạo đang bành trướng trong hai ngày nay nhất thời bùng phát.
 
Trong suy nghĩ của hắn, một tên tiểu tử con của một đứa con tư sinh của gia chủ thì có nào hơn người chứ, hỡn nữa hắn thấy tuổi của Hàn Phong còn nhỏ hơn hắn, làm sao có thể là đối thủ của hắn!
 
Nghĩ vậy, Hàn Bân lập tức giơ cánh tay lên hướng ót của Hàn Phong đánh tới.
 
Cảm thấy có tiếng gió từ phía sau truyền tới, hai mắt Hàn Phong liền hiện lên một tia hàn quang, đầu hắn khẽ nghiêng qua, thân hình cũng không đứng yên, eo vừa chuyển, một tay bắt lấy nắm đấm của Hàn Bân, một cước đồng thời đạp ngay bụng hắn.
 
Bị một cước này của Hàn Phong, Hàn Bân cả người liền rời khỏi mặt đất. Bàn tay Hàn Phong đang nắm quyền đầu của hắn lúc này đột nhiên giật một cái, thân thể Hàn Bân đang ở giữa không trung giống như một con rối bị Hàn Phong quay trên không mấy vòng rồi nặng nề đáp mặt xuống đất.
 
Với thực lực Địa giai bát phẩm hiện nay của Hàn Phong thì ngay cả Địa giai đỉnh phong như Hàn Thiên Sơn cũng có thể dễ dàng đánh bại chứu đừng nói là mấy mấy tên yếu ớt này.
 
Hàn Phong phẫn nộ vì Hàn Bân ra tay đánh lên nên mặc dù xuất thủ đã có bảo lưu nhưng cũng khiến Hàn Bân nếm khổ không ít. Trong lúc nhất thời cũng vô pháp đứng lên, chỉ có thể nằm dưới đất không ngừng rên rỉ.
 
Hàn Quang đứng một bên cũng không ngờ Hàn Phong dĩ nhiên dưới tình huống bị đánh lén mà còn có thể một chiêu chế trụ Hàn Bân nên trong lòng hắn kinh hãi không thôi.
 
Hàn Quang tuy rằng biết Hàn Nhất Nguyên lần này trở vể mạt danh kỳ diệu trở thành Địa giai cao thủ nhưng hắn không ngờ Hàn Phong lúc trước luôn bị hắn khi dễ, thực lực lúc này cũng không tầm thường.
 
Hàn Quang tuy cũng là đệ tử dòng chính nhưng cũng không phải trực hệ của Hàn Thiên Sơn. Lúc trước trong gia tộc có rất nhiều người có thiên phú cao hơn hắn nhiều cho nên hắn cũng chỉ được xem là hang trung lưu trong đám đệ tử.
 
Do đó hắn tự nhiên cũng không thể rõ ràng những sự việc phát sinh ở đế đô nửa năm qua, cho nên cũng không rõ ràng được thực lực hiện tại của Hàn Phong.
 
Nhận thức của hắn đối với Hàn Phong tựa hồ còn dừng lại ở ba năm trước, cho nên khi thấy Hàn Phong có thể dễ dàng lưu loát đánh bại Hàn Bân, mắt hắn có chút dại ra.
 
Điều này kỳ thực cũng do ảnh hưởng của Hàn Nhất Nguyên mang lại. Hơn nửa năm trước, khi Hàn Nhất Nguyên trở lại Hàn gia, mặc dù thực lực đã tiến lên Địa giai nhưng tính cách Hàn Nhất Nguyên cũng không có thay đổi gì. Lúc đó phụ thân hắn đã từng liên hợp vài tên đệ tử có quyền thế trong gia tộc chèn ép Hàn Nhất Nguyên.
 
Mà Hàn Nhất Nguyên cũng không có phản kháng gì nhiều, do đó đám người Hàn Chính Bình càng manh dạn chèn ép Hàn Nhất Nguyên.
 
Nhưng bọn chúng không hề biết Hàn Nhất Nguyên căn bản không có ý định tranh đoạt cái gì với chúng, chỉ cần chúng không chính diện đối địch thì Hàn Nhất Nguyên cũng không để ý mấy thứ mờ ám của chúng làm gì.
 
Ai ngờ lại khiến bọn chúng nghĩ Hàn Nhất Nguyên tính cách mềm yếu, dễ bị khi dễ.
 
Cũng chính vì vậy Hàn Quang mới nghĩ Hàn Phong và phụ thân Hàn Nhất Nguyên của hắn giống nhau, đều thuộc dạng người dễ bị khi dễ.
 
Nhưng bây giờ hắn mới phát hiện mình đã sai, bởi vì lúc này Hàn Phong sau khi giáo huấn Hàn Bân đang từng bước đi tới chỗ hắn.
 
Hắn tuy không biết thực lực của Hàn Phong nhưng có thể dễ dàng đánh bại Hàn Bân như vậy thì Hàn Quang tự nhân bản thân hắn không thể làm được! Cho nên thực lực của Hàn Phong tất nhiên cao hơn hắn không chỉ một hai điểm.
 
Thấy Hàn Phong không ngừng tới gần, Hàn Quang không nhịn được thốt lên:
 
- Ngươi muốn làm gì? Nơi này là Hàn gia, không phải chỗ cho một đứa con hoang như ngươi có thể tuỳ ý đâu.
 
Mặc dù Hàn Quang còn nhỏ tuổi và có chút tâm cơ nhưng dù sao hắn cũng chỉ mới mười ba tuổi nên khi gặp phải nguy hiểm cũng rất sợ hãi.
 
Đối với biểu tình của Hàn Quang, Hàn Phong không thèm để ý vẫn tiếp tục chậm rãi bước tới gần.
 
Hàn Phong cũng không có dự định thanh toán gì với Hàn Quang, dù sao lúc trước hai người vẫn còn nhỏ, cho dù có làm ra chuyện gì cũng không quá nghiêm trọng, bất quá cũng chỉ thuôc dạng hài tử nghịch phá mà thôi.
 
Nhưng không ngờ, sau ba năm gặp lại, Hàn Quang vẫn tính nào tật đó, vẫn còn muốn tìm hắn gây phiền phức. Nếu vậy thì Hàn Phong hắn cũng không ngại phí chút thời gian hảo hảo mà giáo huấn một lần.
 
Chẳng biết tại sao, thấy Hàn Phong từng bước tiến tới, Hàn Quang càng thêm bất an trong lòng, tựa hồ mỗi bước chân của Hàn Phong như có ma lực vậy, chúng gây cho Hàn Quang áp lực ngày càng lớn, khiến hắn hô hấp có chút khó khăn, trên trán cũng không ngừng toát mồ hôi lạnh.
 

Đọc truyện chữ Full