DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngạo Thị Thiên Địa
Chương 273: Trị liệu


Trong hoàng cung. Hàn Phong đang ngồi trong tiểu viện híp mắt nghĩ tới chuyện gì đó, Tiêu Linh vẻ mặt đầy tiếu ý đang ngồi bên cạnh hắn, đôi tay thanh tú của nàng đang cẩn thận bóc vỏ mấy thứ trái cây trong một cái đĩa trước mặt rồi cẩn thận đặt vào một cái đĩa khác.
 
Chỉ một lúc sau thì cái đĩa kia đã đầy ấp các loai trái cây đã được lột vỏ cẩn thận.
 
Sau đó Tiêu Linh mới ôn nhu nói:
 
- Ngươi đang suy nghĩ cái gì thế? Nhanh thưởng thức trái cây đi, đây chính là cống phẩm người ta dâng lên cho phụ hoàng đó!
 
Hàn Phong nghe vậy liền há miệng đớp lấy miếng trái cây trên tay Tiêu Linh đang đưa tới, không biết hắn có cố ý hay không mà ngặm luôn cả ngón tay thon dài thơm tho của nàng vào miệng.
 
Ngón tay Tiêu Linh khi tiếp xúc với cái miệng của Hàn Phong tựa như bị điện giật vậy, nhanh chóng giật tay về.
 
Vẻ mặt nàng ngay lập tức liền đỏ hồng lên, cặp mắt có chút oán tránh liếc nhìn Hàn Phong một cái rồi xoay người lại không thèm để ý tới hắn nữa.
 
Thấy bộ dáng e thẹn của nàng, Hàn Phong trong lòng cảm thấy sung sướng cười ha hả.
 
Lục nhi đứng phía sau thấy hai người như vậy cũng không hiểu ra sao cả, mà nàng cũng không rõ nguyên nhân phát sinh.
 
Nhưng nàng lại rất bất mãn với Hàn Phong lại dám để cho công chúa lá ngọc cành vàng như vậy đút cho hắn ăn.
 
Chuyện này nếu truyền ra ngoài phỏng chừng lại lên cơn chấn động cho coi.
 
Hơn nữa, nhìn vẻ mặt hí hửng của Hàn Phong lúc này, Lục nhi chỉ hận không thể tiến lên hung hăng cho hắn vài quyền. Nhưng nghĩ đến thực lực của Hàn Phong nàng cũng chỉ dám trừng mắt và đưa nắm tay nhỏ của mình lên dứ dứ vài cái về phía Hàn Phong thôi.
 
Lúc này, Tiêu Linh cũng đã bớt xấu hổ, nàng quay đầu lại có chút ngạc nhiên hỏi:
 
- Hàn Phong, mấy ngày nay thấy ngươi rất bận rộn, đến tột cùng vị lão gia gia ngươi mang về là ai?
 
Nghe vậy, Hàn Phong thần bí cười cười nói:
 
- Ngươi không nên xem thường lão. Một tháng sau, lão sẽ khiến cho ngươi chấn kinh!
 
Nói tới đây, Hàn Phong không nói thêm gì nữa. Tiêu Linh liếc mắt trừng hắn một cái nhưng không tiếp tục hỏi nữa. Tuy nhiên trong lòng lại rất tò mò.
 
Sau nửa tháng, dưới sự khống chế của Tiêu Tấn thì đế đố ngược lại không có xuất hiện chuyện gì quá lớn.
 
Mà trong nửa tháng này, Lâm gia tựa hồ cũng thập phần lặng lẽ. Lâm Chấn Khôn cùng với những người liên quan căn bản là chưa từng ly khai khỏi Lâm gia.
 
Nhưng càng như vậy, Tiêu Tấn lại càng cảm thấy truyện này không tầm thường chút nào. Cảm giác chuyện này giống như yên tĩnh trước bão táp.
 
Vì thế mà Tiêu Tấn tự nhiên không có ngồi chờ chết. Vì để đối phó với Lâm gia, hắn đã ban bố mật lệnh xuống dưới.
 
Trong lúc nhất thời các thế lực lớn nhỏ trong đế đô tựa hồ đều nhận biết được một tia khí tức nguy hiểm không tầm thường.
 
Mà trong nửa tháng này Hàn gia tự nhiên cũng thập phần bình tĩnh. Bất quá bây giờ thì tâm tình Hàn Thiên Sơn cũng vô cùng sung sướng.
 
Tuy rằng lúc trước gia tộc gặp phải sự tập kích của các thế lực đối địch mà thực lực của Hàn gia giảm xuống ba thành, nhưng cũng may có sự trợ giúp của Hàn Phong. Cho nên trong nửa tháng này, Triều Tịch bí quyết mà lúc trươc Hàn Phong giao chi Hàn gia lúc này cũng đã có những biểu hiện sơ bộ. Nhất là Chuyển Khí đan mà Hàn Phong mang về, khiến cho tốc độ tuy luyện của đệ tử Hàn gia tăng một cách nhanh chóng.
 
Nhóm đệ tử Hàn gia đầu tiên tu luyện Triều Tịch bí quyết đã hoàn thành chuyển hoán thuộc tính đấu khí.
 
Cũng trong nửa tháng thời gian này những Hàn gia đệ tử tu luyện Triều Tịch bí quyết đã trải qua trắc thí, thực lực so với trước kia đề thăng tới hai thành.
 
Mà điều này cũng chỉ là mới bắt đầu mà thôi. Hiệu quả kinh người như vậy khiến cho Hàn Thiên Sơn vô cùng hài lòng.
 
Triều Tịch bí quyết lần này có thể đến được tay của Hàn gia thì theo khẳng định của một vị trưởng lão, Hàn Nhất Nguyên chính là một đại công thần.
 
Hàn Nhất Nguyên sau khi nghe lời đề nghị của Hàn Phong thì cũng lợi dụng cơ hội lần này. Không những thế lại được Hàn Thiên Sơn tận lực an bài, từ từ hắn cũng đã trở thành một trong những đệ tử hạch tâm của Hàn gia. Trong tay lại càng có thêm những quyền lợi không hề nhỏ.
 
Lần này để cho Hàn Nhất Nguyên nắm quyền thì trên dưới Hàn gia không có bất kỳ một ai có ý phản đối. Mặc dù vẫn như trước vẫn có một vài đệ tử Hàn gia bất mãn với Hàn Nhất Nguyên. Nhưng rốt cục thì bọn họ cũng chỉ có thể nghị luận ở sau lưng mà thôi. Bọn họ cũng là người thức thời cũng không có bất luận dị nghị nào.
 
Bất quá hiện tại Hàn Thiên Sơn tựa hồ có ý định bồi dường Hàn Nhất Nguyên thành người thừa kế Hàn gia thì trong Hàn gia cũng bắt đầu xuất hiện một tia rối loạn.
 
Điều này có thể nhận biết rõ nhất từ hai gã tôn tử trực hệ của Hàn Thiên Sơn. Mà kỳ thực ở trong Hàn gia còn có người đối với sự quật khỏi của Hàn Nhất Nguyên cảm thấy có nguy cơ. Chẳng qua là mọi người trong Hàn gia không có một ai phát hiện ra điều dị trường trên người hắn mà thôi.
 
Hàn Thiên Sơn cũng vô cùng để ý tới hành động của hai tôn nhi. Nhưng rốt cuộc thì hắn cũng chỉ cho người theo dõi mà thôi chứ không có làm ra bất cứ hành động gì. Hàn Thiên Sơn nhận ra rằng hiện giờ hắn không đủ khả năng để ngăn cản sóng dữ nữa rồi.
 
Đương nhiên ở trong lòng Hàn Thiên Sơn thì kỳ thực người mà hắn muốn chọn để kế thừa Hàn gia nhất chính là Hàn Phong. Mặc dù lần trước Hàn Phong mở miệng chống đối hắn nhưng hắn vẫn không có buông tha ý niệm trong đầu.
 
Chẳng qua hắn cũng rõ ràng nên tạm thời cũng chỉ đành thu mình quan sát động tĩnh xung quanh. Hơn nữa việc Hàn Phong quay trở lại Hàn gia là chuyện không thể nào xảy ra cho nên hắn mói đánh chủ ý lên người Hàn Nhất Nguyên.
 
Năng lực của Hàn Nhất Nguyên hắn cũng đã thấy. Chỉ cần hảo hảo bồi dưỡng, lại có Hàn Phong ở phía sau ủng hộ thì nếu muốn nắm Hàn gia trong tay cũng không phải là vấn đề quá khó khăn.
 
Quan trọng hơn chỉ cần Hàn Nhất Nguyên tiếp nhận Hàn gia thì đối với việc Hàn Nhất Nguyên chỉ có duy nhất một nhi tử thì cuối cùng Hàn gia cũng sẽ giao cho Hàn Phong mà thôi.
 
Cứ như vậy thì ý nguyên của Hàn Thiên Sơn cũng có thể gián tiếp đạt được. Đương nhiên vầ phần Hàn Phong nghĩ như thế nào thì chỉ sợ cũng chỉ có mình hắn biết mà thôi.
 
Mà giờ khắc này Hàn Phong đang đứng ở trong một phong khách trong hoàng cung. Ánh mắt Hàn Phong không ngừng quan sát thùng nước thuốc trước mắt.
 
Lúc này bên trong thùng nước thuốc có một lão giả đang xích loã ngồi trong đó. Điều đặc biệt là toàn thân lão giả này đâu đâu cũng có vết thương.
 
Hàn Phong có thể từ những vết thương này mà phần tích được lão giả đã trải qua một hồi chiến đấu kinh thiên động địa. Chỉ có như thế thì mới phải chịu đựng nhiều vết thương như vậy.
 
Lão giả trước mặt này không ai khác chính là người mà nửa tháng trước Hàn Phong vô ý gặp được Tao lão đầo.
 
Kỳ thực phải nói là Tao lão đầu biết được thân phận của Hàn Phong cho nên hắn mới tận lực đến tìm hắn.
 
Mà sau khi đem Tao lão đầu trở về hoàng cung thì Hàn Phong tự nhiên sẽ cùng với hắn hỏi han một số thứ.
 
Dù sao thì chỉ cần diện kiến thôi thì Hàn Phong đối với lại lịch của lão nhân này vô cùng tò mò.
 
Bất quá hắn cũng chẳng cần phải suy đoán nhiều. Chỉ nửa ngày cuối cùng thì Hàn Phong cũng có thể từ trong miệng của Tao lão đầu biết được không ít thông tin.
 
Tao lão đầu này tên là Lý Thần, là một Thiên giai ngũ phẩm cường giả lánh đời đã hai mươi năm. Lý Thần đến từ một tông môn cổ xưa.
 
Chỉ vì không chịu được khuôn phép ở trong tông môn mà khắc đã rời tông môn đi du lịch khắp nơi. Cuối cùng hắn bắt gặp một người không rõ lai lịch ở trong một tiểu thôn bắt người.
 
Luôn luôn ghét ác như cừu, Lý Thần tự nhiên cũng không có bàng quan mà đúng xem, trực tiếp đem những người này đánh chết. Rồi bị tên kia dây dưa không tha. Cuối cùng thì thế lực đứng đằng sau đám người này đã phái ra hai gã cao thủ có thực lực cực mạnh liên thủ giáp công với hắn.
 
Mà Lý Thần cũng bất hạnh bị hai người liên thủ khiến cho kinh mạch toàn thân đứt đoạn, rơi xuống vách núi.
 
May mà đấu khí trong cơ thể hắn vô cùng thâm hậu cho nên tuy rằng kinh mạch đã đứt đoạn nhưng vẫn tồn tại đấu khí hộ thể. Bị rơi xuống vách núi may mắn không chết. Sau đo trong vòng hai mươi năm hắn đi khắp nơi để tìm dược liệu cùng phương pháp trị liệu thương thế cho bản thân. Mãi cho đến đoạn thời gian trước gặp được Hàn Phong.
 
Chính là từ những gì Tao lão đầu Lý Thần kể lại thì Hàn Phong cũng không thu được tin tức hữu dụng nào.
 
Khi Hàn Phong hỏi về tông môn của Lý Thần thì do bản thân hắn đã làm mất hết mặt mũi của tông môn cho nên hắn không có dám nói tên tông môn của mình ra. Lý Thần cự tuyệt trả lời Hàn Phong.
 
Cuối cùng Hàn Phong cũng chẳng biết nói gì. Theo như nội dung mà Lý Thần thuật lại, Hàn Phong cung cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Rốt cuộc thì hai mươi năm trước Lý Thần đã chọc phải thế lực như thế nào mà cí thể làm cho một Thiên giai ngũ phẩm tuyệt thế cường giả suýt nữa hồn lìa khỏi xác.
 
Lập tức trong lòng Hàn Phong cũng có chút lo lắng, nếu như không phải bây giờ hắn cứu Lý Thần thì có hay không thê lực kia sẽ cho người đến trả thù.
 
Thế lực đánh bại Lý Thần hai mươi năm trước, trải qua hai mươi năm không biết đã lớn mạnh đến như thế nào, còn có những năng lực ẩn dấu của bọn họ nữa. Hàn Phong cũng không có cách nào đánh giá được.
 
Bất quá cũng chỉ suy nghĩ trong chốc lát, Hàn Phong vẫn quyết định tiếp tục chữa trị cho Lý Thần.
 
Dù sao thì sự việc xảy ra cũng đã trải qua hai mươi năm. Hơn nữa Hàn Phong đối với một vị bảo tiêu Thiên giai ngũ phẩm cường giả miễn phí không thể nghi ngờ chính là một tấm bùa hộ mệnh vô cùng quý giá.
 
Về phần này Lý Thần có hay không sau khi được Hàn Phong chữa trị xong bội ước thì Hàn Phong cũng không hề lo lắng. Hắn biết rõ giá trị của một vị Thiên giai ngũ phẩm cường giả. Tự nhiên hắn cũng không để cho hắn làm vệ sĩ mười năm không công.
 
Đừng quên dù sao thì hắn cũng là một Thiên Linh chi cảnh luyện dược sư cấp bậc đại sư.
 
Chỉ với một thân phận này thôi cũng đủ để hấp dẫn rất nhiều tuyệt thế cường giả. Hàn Phong chỉ cần cuộc sống sau này thường xuyên cung cấp cho Lý Thần một ý chỗ tốt thì lúc đó tự nhiên hắn cũng không có ly khai bản thân mình.
 
Mà càng phải nói thì mười năm theo như Hàn Phong ước thúc cũng chỉ là để phòng ngừa bất trắc mà thôi. Hắn tin tưởng rằng không đến ba năm hắn có thể có đủ năng lực tự bảo vệ được bản thân cũng với những người thân xung quanh.
 
Về phần này thì hắn có đủ tự tin.
 
Mà ba năm, đối với một vị Thiên giai ngũ phẩm cường giả cũng chả là gì cả. Đối với những người như bọn họ có thể coi như là một lần tu luyện mà thôi.
 
Trong phòng lúc này vô cùng tĩnh lặng. Thỉnh thoảng chỉ có tiếng bọt khí vỡ tan từ thùng thuốc phát ra mà thôi.
 
Thân thể Lý Thần bị thương tổn vô cùng nghiên trọng, chỉ có thể thông qua ngâm dược liệu mới có thể từ từ chưa trị được hao tổn của kinh mạch.
 
Mà dịch thể tử kim sắc này cũng là Hàn Phong căn cứ vào bát phẩm đan dược Sinh Cơ Dung Cốt đan cùng với vài tài liệu cực kỳ trân quý phối chế mà ra được thùng nước thuốc này.
 
Thuốc này có công hiệu đối với đấu khí không sản sinh ra bất cứ ảnh hưởng gì. Nhưng lại có thể chữa trị sự hao tổn của các bộ phận trên cơ thể. Cho dù là kinh mạch hay là lục phủ ngũ tạng thì cũng như nhau.
 
Dưới tình huống này, vô luận là thân thể bị thương tổn như thế nào thì chỉ cân ngân trong tử kim nước thuốc này từ ba đến năm ngày là có thể khỏi hẳn.
 
Nhưng hôm nay đã qua hơn phân nửa thời gian mà thương thế trong cơ thể Lý Thần mới có thể khôi phục lại được một phần. Kết quả này không khỏi khiến cho Hàn Phong nhíu mày. Thương thế của Lý Thần so với dự tính của hắn còn nghiêm trọng hơn rất nhiều.
 
Bất quá bất đồng với biểu tình của Hàn Phong thì biểu tình của Lý Thần là vô cùng hưng phấn.
 
Tròn hai mươi năm, hai mươi năm này Lý Thần chưa có bao giờ thoải mái như lúc này. Tuy rằng từ đấu khí bên ngoài của Lý Thần thì cùng với người ngoài không có bất cứ điều gì bất đồng nhưng mà hắn biến kinh mạch của bản thân bị thương tổn nhiều lắm. Đấu khí trong cơ thể hắn bình thường cứ cách một đoạn thời gian là lại mất đi không chế chạy loạn lung tung.
 
Mà Lý Thần cũng vô pháp điều khiển được đấu khí cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn luồng năng lượng này không ngừng phá hư thân thể của hắn. Loại đau khổ này cũng đã theo Lý Thần suốt hai mươi năm.
 
Mà chỉ có nửa tháng thôi trải qua giai đoạn ngâm nước thuốc của Hàn Phong hắn có thể cảm thấy được đấu khí trong cơ thể mình đã bắt đầu bình tĩnh trở lại. Mà Lý Thần mỗi lần ngâm nước thuốc đều cảm thấy cơ thể mình sinh ra cảm giác tê dại, thư sướng vô cùng.
 
Hắn cũng minh bạch kinh mạch trong cơ thể mình đang từng bước khôi phục.
 
Mà hắn nhìn về phía Hàn Phong với ánh mắt thâm sâu đầy cảm kích. Sau đó Lý Thần cũng suy nghĩ việc làm cận vệ cho Hàn Phong trong mười năm cũng không phải là vấn đề gì quá to lớn.
 
Trên đại điện, Tiêu Tấn buông tấu chương trong tay xuống, trông thấy Hàn Phong đang đứng trước mặt không khỏi cười hỏi:
 
- Người nọ mà ngươi mang về thế nào rồi?
 
Nghe vậy, Hàn Phong cũng mỉm cười đáp:
 
- Thân thể nhận phải đả thương vô cùng nghiêm trọng. Mặc dù ta nghĩ ra biện pháp nhưng đến bây giờ cũng chỉ mới khôi phục được ba phần.
 
- Người này thật sự có lợi hại như lời ngươi nói không?
 
Tiêu Tấn có chút nghi hoặc hỏi.
 
Gật đầu, Hàn Phong như chém đinh chặt sắt nói:
 
- Bệ hạ, ta có thể cam đoan chỉ cần thực lực của hắn khôi phục thì sẽ cho người một cú sốc.
 
Tiêu Tấn đối với Hàn Phong vô cùng tín nhiệm, thấy hắn có thể tự tin như thế thì cũng không có nhiều lời, lập tức mở miệng nói:
 
- Vậy lão tiên sinh đại khái cần phải bao lâu nữa mới có thể khôi phục lại được thực lực?
 
- Điều này cũng không thể nói trước. Theo tiến độ hiện này thì ít nhất cần phải một tháng nữa. Hơn nữa cho dù thương thế trên thân thể của hắn có khỏi hẳn thì trong thời gian ngắn đấu khí của hắn cũng không thể nào khôi phục đến trạng thái đỉnh phong. Trong một tháng thời gian thì thực lực của hắn cũng chỉ có thể khôi phục đến trên dưới Thiên giai mà thôi.
 
Hàn Phong ngẫm lại rồi giải thích.
 
Nghe Hàn Phong nói vậy thì Tiêu Tấn cũng chỉ đành nhíu mày, thở dài nói:
 
- Xem ra trong thời gian ngắn cũng không thể trông cậy vào vị tiên sinh này. Hiện giờ chỉ có thể trông chờ Phí lão xuất quan, như vậy thì thực lực ở bên ta mới có thể đảm bảo.
 
- Chẳng lẽ Lâm gia có biến động gì?
 
Hàn Phong có chút kinh ngạc hỏi.
 
Nếu như Lâm gia có chút hành động nào thì với thực lực hiện giờ của hoàng thất chính là lấy trứng chọi đá.
 
Tiêu Tấn cũng không muốn cho Hàn Phong thêm lo lắng nên cũng chỉ đành trầm giọng nói:
 
- Tạm thời thì không có gì. Cây vẫn yên biển vẫn lặng. Nhưng mấy ngày qua thái độ của Lâm gia vô cùng khác thường, an tĩnh một cách kỳ lạ.
 
- Chuyện này đúng là có chút khác thường, xem ra Lâm gia đã thay đổi kế hoạc. Lâm Chấn Khôn sẽ không tiếp tục chờ đợi.
 
Hàn Phong cũng đồng dạng trầm giọng nói.
 

Đọc truyện chữ Full