DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngạo Thị Thiên Địa
Chương 353: Sau đại chiến


Theo Diệt Hoàng rời đi, bầu trời một lần nữa khôi phục một mảnh trong sáng.
 
Lúc này, toàn bộ Huyền Thiên Tông đã khôi phục lại bình yên, đệ tử ngũ đại tông môn tại lúc Diệt Hoàng xuất hiện, người chết không thể chạy trốn, người sống đều đã rời đi.
 
Hiện trường chỉ còn lại đệ tử Huyền Thiên Tông và đệ tử các thế lực khác tới tiếp viện.
 
Trên toàn bộ đỉnh núi, đã chất đống mấy trăm cỗ thi thể.
 
Có ngũ đại tông môn, cũng có đệ tử Huyền Thiên Tông cùng với tứ các và Thanh Lam Tông.
 
Đại chiến lần này, có thể coi như một trận đánh thảm liệt nhất trong Thiên Tinh đế quốc mấy trăm năm qua. Chỉ là ngũ đại tông môn và liên minh Huyền Thiên Tông, đã góp đủ mặt mười một thế lực lớn.
 
Mà quan trọng hơn, ngay cả thế lực hoàng thất và trọng tài giả cung tham dự vào trong đó.
 
Không thể không nói, lực ảnh hưởng của trận chiến này đã đủ để ảnh hưởng đến toàn bộ Thiên Tinh đế quốc.
 
Tuy rằng còn chưa tới mức dao động quá sâu căn cơ, thế nhưng đối với chỉnh thể thực lực của Thiên Tinh đế quốc đã có lực ảnh hưởng nhất định.
 
Nhưng dù sao cũng là một siêu cấp đế quốc thống trị nghìn năm, mặc dù phát sinh chiến đấu các thế lực đại quy mô như vậy, những tiểu quốc xung quanh khác không dám đơn giản nhè răng nanh.
 
Lúc này, đám người Hàn Phong hồi phục tinh thần liền trở về.
 
Cuối cùng tiểu Bạch phát uy, lúc lúc đánh Diệt Hoàng phải bỏ chạy, liền lập tức trở lại bên cạnh Hàn Phong.
 
Chỉ bất quá, mặt hổ của nó nhìn qua có chút uể oải.
 
Hàn Phong đối với tiểu Bạch đột nhiên biến thành lớn còn có chút không thích ứng. Hoàn hảo sau đó, không biết là nguyên nhân lực lượng hao tổn hết hay nguyên nhân nào khác, trên người Tiểu Bạch đột nhiên phát ra một đạo quang mang nhàn nhạt, tiếp đó là âm hưởng rất nhỏ.
 
Cuối cùng, thân thể hùng tráng uy phong lẫm lẫm của Tiểu Bạch biến mất không thấy, còn lại chỉ là một đầu mèo con lớn chừng lòng bàn tay, cái bụng tròn trịa, tràn đầy bộ dáng kháu khỉnh khỏe mạnh đáng yêu.
 
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, cho dù là ai cũng không thể tưởng tượng ra được, đầu ma thú sủng vật vẻ bề ngoài không chút lực chiến đấu này vừa mới đánh lui Diệt Hoàng, kẻ khiến một đám cường giả Thiên giai như Hàn Phong phải kinh hãi không thôi.
 
Lúc tiểu Bạch biến đổi trở thành bộ dáng ban đầu, lập tức nhảy lên trên vai Hàn Phong, dùng cái đầu nhỏ bé của nó, vô cùng thân thiết cọ cọ vào mặt Hàn Phong.
 
Nhìn bộ dáng làm nũng của tiểu Bạch, Hàn Phong cười cười, lập tức xoa xoa cái đầu của nó.
 
Bất quá, Hàn Phong nhanh chóng phát hiện ra trên trán tiểu Bạch đã xảy ra biến hóa.
 
Tại chính giữa trán của nó, dĩ nhiên xuất hiện một đạo ấn ký cùng loại với đồ án lôi điện.
 
Hàn Phong rất vững tin, đồ án này trước đây tuyệt đối không có.
 
Trong lòng vô cùng kinh ngạc biến hóa của tiểu Bạch, thế nhưng rất nhanh nghĩ đến một màn vừa rồi, liền hiểu ra.
 
Bất quá trong lòng Hàn Phong lại có chút nghi hoặc, lẽ nào Tiểu Bạch không chỉ có năng lực nuốt đan dược đề cao thực lực, thậm chí ngay cả lôi điện cũng có thể hấp thu đề cao tiến hóa?
 
Tỉ mỉ quan sát tiểu Bạch vài lần, Hàn Phong phát hiện ra, so với lúc trước, khí tức của Tiểu Bạch tựa hồ có tăng trưởng. Phát hiện này, càng thêm xác định suy đoán trong lòng hắn.
 
Mà lúc này, mấy người Lý Thần và Phí lão nhanh chóng chạy tới, mười phần hiếu kỳ nhìn chằm chằm vào tiểu Bạch trên bờ vai Hàn Phong.
 
Xem nhãn thần của bọn họ, tựa hồ đối với tiểu Bạch vừa mới đại triển thần uy vô cùng hiếu kỳ.
 
Chỉ là, hiện tại hiển nhiên không phải là thời điểm để quan tâm chuyện này.
 
Tuy rằng bọn họ đã đanh bại ngũ đại tông môn, người chết đã chết, người chạy trốn đã chạy trốn, thế nhưng tổn thất bên phía bọn họ còn chưa rõ.
 
Đoạn thời gian tiếp theo, tự nhiên phải an bài người thanh lý chiến trường, cùng với những chuyện sau đó.
 
Mà chuyện này, tự nhiên do Huyền Cơ Tử đến phụ trách.
 
Trải qua một phen đại chiến, đông đảo đệ tử bên dưới uể oải bất kham, đều nhanh chóng trở lại gian phòng của mình nghỉ ngơi.
 
Rất nhanh, trên núi chỉ còn lưu lại ít ỏi mấy người.
 
Mà trong đó, đại bộ phận đều là người quen của Hàn Phong.
 
Lúc này Vệ Trạch và Niếp Ngôn đi tới trước mặt Hàn Phong, đầu tiên Vệ Trạch nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Hàn Phong một lượt, trong miệng còn không ngừng phát ra thanh âm "chậc chậc".
 
Hàn Phong thấy biểu tình quái dị của Vệ Trạch, chỉ đành cười khổ không thôi, bất quá trong lòng cảm thấy mười phần vui vẻ.
 
Dù sao, từ khi hắn tiến vào Thiên giai, một ít người nguyên bản quen biết, tại lúc đứng trước mặt hắn đều trở nên nghiêm túc hơn nhiều, thậm chí ngay cả Mạnh Hùng tiếp xúc sớm nhất cũng không tránh khỏi.
 
Chỉ có Vệ Trạch trước mắt, từ lúc đầu, tại Thiên Thánh Cốc không hề khinh thường giao lưu với một đệ tử tông môn nhỏ, hắn đã chân tình kết giao, vô luận chính mình trở nên cường đại cỡ nào, thái độ của hắn đối với chính mình trước sau như một, chưa bao giờ biến đổi qua.
 
Vì vậy, Hàn Phong vô cùng quý trọng tình hữu nghị giữa hai người.
 
Lúc thấy bộ dáng của Vệ Trạch, Hàn Phong chỉ cười cười nói:
 
- Ngươi nhìn ta như vậy làm gì, ta không phải nữ nhân!
 
Đột nhiên nghe được lời nói của Hàn Phong, Vệ Trạch đầu tiên sửng sốt, lập tức phản ứng lại, cũng ha ha cười, nói:
 
- Không nghĩ tới tiểu tử ngươi cũng hóm hỉnh hiếm thấy a!
 
Dừng lại, Vệ Trạch vẫn sợ hãi mười phần than thở:
 
- Bất quá, nói gì thì nói, tiểu tử ngươi thế nào mới mấy tháng trước vội vã tới Thánh Lam Tông, thế nào mà chớp mắt lại tăng tiến thực lực lên rồi? Ta phát hiện chênh lệnh giữa chúng ta càng lúc càng lớn hơn!
 
Không chỉ riêng Vệ Trạch, những người khác bên cạnh nghe được cũng hiện biểu tình tràn đầy cảm xúc.
 
Như Niếp Ngôn, Đường Vũ Nhu, còn có đám người Lôi Chấn Thiên Lôi Các đều có chung cảm xúc với lời nói của Vệ Trạch.
 
Trước kia, tại Thiên Thánh Cốc, bọn họ chính là đối thủ lôi đài của nhau.
 
Lúc này, mới vài năm qua đi, Hàn Phong đã bước tới trình độ bọn họ không thể nào chạm tới được.
 
Lúc trước đại chiến, bọn họ chỉ có thể hỗn chiến loạn thành một đoàn với các đệ tử bên dưới, mà Hàn Phong lại một mình một người đối mặt với nhị trưởng lão Diệp Phong, người có thực lực cực mạnh trong Trọng tài giả, cuối cùng còn đánh bại.
 
Có thể nói, đại chiến vừa rồi, Hàn Phong có tác dụng quan trọng làm xoay chuyển cục diện.
 
Chí ít đổi thành bọn họ, căn bản không thể làm được tới bước này.
 
Đương nhiên, không chỉ là những đệ tử đã từng cùng một tầng cấp với Hàn Phong cảm khái.
 
Cho dù là những cường giả Thiên giai thành danh đã lâu thế hệ trước, trong ánh mắt nhìn về phía Hàn Phong cũng không nhịn được sợ hãi than thở không thôi.
 
Cường giả Thiên giai chưa đầy hai mươi tuổi, đại lục từ trước tới nay chưa từng xuất hiện qua, hơn nữa thực lực của Hàn Phong không chỉ đơn giản là Thiên giai nhất phẩm bình thường, mà đã hoàn toàn sánh bước với những cường giả Thiên giai ngũ phẩm ở đây.
 
Thấy năng lực của Hàn Phong hiện tại, đứng trước mặt bọn họ, hoàn toàn có thể lấy tư thái bình đẳng để đối đãi.
 
Những cường giả này nhìn Hàn Phong, trong lòng không nhịn được có chút đố kị với Huyền Thiên Tông.
 
Một tông môn nhỏ vốn không vào mắt bọn họ, dĩ nhiên gặp được một môn đồ thiên phú tuyệt cao chưa từng có, thực sự muốn mọi người ghen tị tới chết.
 
Bất quá, rất nhanh bọn họ bình ổn được tâm tình, biểu hiện tự nhiên không nói thêm điều gì, dù sao thực lực của Huyền Thiên Tông hiện tại, mọi người đều nhìn rõ ràng trong mắt.
 
Ngoại trừ một ít nội tình cần phải có thời gian để lắng đọng ra, những phương diện khác, Huyền Thiên Tông không hề thua kém bất cứ tông môn nào.
 
Một thế lực siêu cấp mới nổi tự nhiên nên kết giao thật tốt.
 
Đây cũng chính là một nguyên nhân trước kia mọi người đáp ứng kết minh, bằng không thay đổi một tông môn nhỏ bé đưa ra chuyện kết minh, chỉ sợ những người này ngay cả trả lời cũng lười làm.
 
Đương nhiên, lúc này cao hứng nhất tự nhiên là người của Huyền Thiên Tông.
 
Huyền Cơ Tử nhìn thấy Hàn Phong trở về, con mắt cười đến híp lại, tầm quan trọng của Hàn Phong đối với Huyền Thiên Tông, sợ là không người nào rõ ràng hơn so với hắn.
 
Có thể nói, tất cả phong quang của Huyền Thiên Tông hiện tại chính là do Hàn Phong mang tới.
 
Mất đi Hàn Phong, cũng giống như muốn lấy đi mạng của Huyền Thiên Tông.
 
Trước đó vài ngày Hàn Phong thủy chung không xuất hiện, Huyền Cơ Tử lo lắng không dứt, hiện tại cuối cùng đã có thể thoải mái thở phào nhẹ nhõm.
 
Mà lúc này, Tiêu Linh và Trầm Ngọc, cùng với Lâm Nguyệt, Lâm Phỉ Vân đều tiến tới.
 
Thấy trên mặt các nàng vui vẻ không khép được miệng cười, Hàn Phong cũng hài lòng nhếch miệng.
 
Đối với hắn mà nói, mấy nữ tử trước mắt đối với hắn mà nói chính là người quan trọng nhất.
 
Tiêu Linh là người yêu của hắn, Trầm Ngọc đã từng cùng hắn vượt qua mấy lần sinh tử.
 
Mà Lâm Nguyệt và Lâm Phỉ Vân càng không cần phải nói, một người là sư phụ quan trọng nhất kiếp trước lẫn kiếp này, một người là sư tỷ vô cùng quan tâm bảo vệ hắn kiếp trước, mà kiếp này lại quấn quýt si mê không dứt.
 
Bốn nữ tử này, bất luận là người nào gặp phải chuyện không may mà nói, sợ rằng đều là đả kích không thể tiếp thu đối với Hàn Phong.
 
Đương nhiên, hiện tại phỏng chừng còn muốn nhiều hơn một Đường Vũ Nhu bên cạnh, nữ tử vừa mới cách đây không lâu cùng hắn vượt qua quỷ môn quan, đối mặt với nữ tử mặt lạnh trong nóng, Hàn Phong tự nhiên hiểu rõ tình ý của nàng.
 
Tuy rằng trên mặt các nàng đều rất kích động, thế nhưng nhìn những tử thi ngổn ngang xung quanh, Hàn Phong biết không phải chỗ nói chuyện.
 
Vì vậy mọi người nhanh chóng rời khỏi nơi đây, trở lại đại đường Huyền Thiên Tông, chỉ để lại một ít đệ tử phụ trách quét dọn hiện trường.
 
Thuận tiện tìm kiếm thi thể đồng môn đã chết đi.
 
Tuy rằng đã trải qua một hồi đại chiến, thế nhưng dù sao tất cả mọi người đều là cường giả Thiên giai, còn chưa tới mức mệt mỏi hư thoát như các đệ tử bình thường khác.
 
Hiện tại, mười mấy người ngồi trong đại đường, Hàn Phong cũng có mặt.
 
Bất quá, bầu không khí ngược lại có chút ngưng trọng.
 
Không vì cái gì khác, chỉ vì cuối cùng đột nhiên xuất hiện Diệt Hoàng, mọi người ai ai cũng không nghĩ tới, trong Trọng tài giả dĩ nhiên còn ẩn dấu một tồn tại cường đại như vậy.
 
Nhất là câu nói cuối cùng trước kia Diệt Hoàng rời đi, thủy chung luôn quanh quẩn vang vọng trong lòng mọi người.
 
Mà ánh mắt mọi người lúc này đều tập trung toàn bộ lên người Tiêu Chiến đang trầm tư tĩnh tọa một bên.
 
Hiển nhiên, lời đối thoại giữa Tiêu Chiến và Diệt Hoàng trước đó, mọi người đều nhỡ kỹ, hiện tại ánh mắt nhìn về phía hắn đều ẩn chứa chờ mong giải thích nghi hoặc.
 
Tiêu Chiến thấy ánh mắt mọi người dồn hết về phía mình, tự nhiên rõ ràng ý đồ của bọn họ, thoáng chỉnh lý tư lự trong đầu.
 
Cuối cùng, Tiêu Chiến thở phào một hơi, nhãn thần có chút thâm thúy, ngữ khí trở nên thoáng trầm thấp nói:
 
- Chuyện này nói ra rất dài, Diệt Hoàng kia xác thực đã từng là một thành viên trong hoàng thất Tiêu gia chúng ta, hơn nữa trong toàn bộ cùng thế hệ Tiêu gia năm đó, thiên phú của hắn đứng đầu!
 
Dừng một chút, Tiêu Chiến tựa hồ hồi tưởng lại tình cảnh năm đó, ngữ khí tràn ngập tiếc hận thật sâu và bất đắc dĩ, nói:
 
- Năm đó, đông đảo trưởng lão Tiêu gia đối với Tiêu Nam Quân, cũng chính là Diệt Hoàng hiện tại có ký thác cực cao, mà hắn xác thực cũng nỗ lực mười phần, tuổi tác còn chưa tới bốn mươi đã bước vào cảnh giới Thiên giai, có thể nói chính là Thiên tài trăm năm khó gặp. Chỉ là sau lại xảy ra một sự tình, làm hắn phản bội hoàng thất chúng ta…
 

 
Lúc nghe được Tiêu Chiến nói tới Tiêu Nam Quân lấy tuổi tác chưa đầy bốn mươi bước vào cảnh giới Thiên giai, mọi người trong đại đường không khỏi đều đưa ánh mắt nhìn về phía Hàn Phong nhàn nhã ngồi bên cạnh.
 
Cảm thụ được ánh mắt mọi người, Hàn Phong không nói được câu nào, chỉ lắc đầu cười khổ.
 
Tuy rằng Tiêu Nam Quân theo như lời Tiêu Chiến nói xác thực là thiên tài trăm năm khó gặp, thế nhưng đứng trước mặt Hàn Phong thực sự kém hơn không chỉ một chút.
 
Mà Tiêu Nam Quân năm đó chưa đầy bốn mươi tuổi bước vào cảnh giới Thiên giai, hôm nay đã đạt được thực lực khiến người khác phải khiếp sợ, có thể nghĩ, tương lai của Hàn Phong tới mức nào.
 
Nghĩ tới đây, trong lòng mọi người hiếu kỳ không gì sánh được.
 
- Các ngươi không nên nhìn ta như vậy, hãy tiếp tục nghe Tiêu cung phụng nói đi!
 
Bất đắc dĩ, Hàn Phong muốn để ánh mắt của những người này dời khỏi chính mình, không thể làm gì khác hơn là mở miệng nói.
 
Quả nhiên, mọi người đối với Diệt Hoàng đột nhiên xuất hiện kia vô cùng lưu ý, nghe vậy liền hồi phục lại tinh thần.
 
Lúc này, Tiêu Chiến mở miệng nói tiếp:
 
- Tuy rằng chuyện này đã xảy ra nhiều năm, thế nhưng dù sao coi như một đoạn tai tiếng của hoàng thất, nếu như không phải Tiêu Nam Quân xuất hiện ngoài dự liệu, cũng mang tới uy hiếp lớn tới như vậy, chỉ sợ ta vĩnh viễn không nguyện ý nhắc tới.
 
Mọi người nghe được lời nói của Tiêu chiến, tự nhiên hiểu rõ ý tứ ẩn hàm trong đó, lập tức mọi người lên tiếng bảo chứng, mọi chuyện nghe được ngày hôm nay tuyệt đối không truyền ra bên ngoài.
 
Thấy đông đảo cường giả Thiên giai mở miệng bảo chứng, Tiêu Chiến gật đầu, đối với lời bảo chứng của các cường giả có danh tiếng, Tiêu Chiến vô cùng yên tâm.
 
Vì vậy, Tiêu Chiến thoáng chỉnh lý ý niệm hỗn loạn trong đầu, tiếp tục mở miệng nói:
 
- Năm đó, với thiên phú của mình, Tiêu Nam Quân xác thực là kỳ tài trăm năm khó gặp của Tiêu gia chúng ta, toàn bộ Tiêu gia đối với Tiêu Chiến ký thác kỳ vọng cực cao. Chỉ là, lúc đó Tiêu Nam Quân còn có một huynh trưởng, chính là Tiêu Phá Quân.
 
- Tiêu Phá Quân? Đó không phải là Thiên Tinh đại đế đời trước hay sao?
 
Thân là con dân Thiên Tinh đế quốc, Hàn Phong tự nhiên biết rõ các đời Thiên Tinh đại đế.
 
Tuy rằng hắn chưa từng tiếp xúc qua với Tiêu Phá Quân, thế nhưng cũng biết được năng lực của Tiêu Phá Quân tương đối xuất chúng.
 
Thế nhưng năng lực này không phải biểu hiện trên thiên phú đấu khí, mà là phương diện hắn thống trị toàn bộ đế quốc. Có người đã từng đánh giá, Tiêu Phá Quân chính là một vị đế vương xuất sắc nhất trong các đời Thiên Tinh đại đế.
 
Có sự thống trị của hắn, Thiên Tinh đế quốc từng hùng bá một thời, bốn phương thần phục.
 
Hôm nay Tiêu Tấn kế nhiệm vương vị, tuy rằng năng lực thống trị không tồi, thế nhưng đại bộ phận vẫn là kế thừa sự huy hoàng của Tiêu Phá Quân lưu lại.
 
Đối với việc Tiêu gia dĩ nhiên đồng thời xuất hiện hai đại nhân vật kỳ tài ngút trời, trong lòng mọi người đều thổn thức và cảm khái.
 
Chỉ là, không rõ vì sao, hai huynh đệ này, một văn một võ, nếu như hỗ trợ lẫn nhau, tất nhiên có thể khiến hoàng thất nguyên bản đang cường thịnh càng đi lên con đường huy hoàng, vì sao Tiêu Nam Quân cuối cùng lại phản bội Tiêu gia.
 
Trong ánh mắt không giải thích được của tất cả mọi người, Tiêu Chiến chậm rãi nói ra nguyên nhân.
 
Nguyên lai, Tiêu Nam Quân kia trên phương diện tu luyện đấu khí, toàn bộ Tiêu gia không người nào so sánh được.
 
Thế nhưng lúc đó hai huynh đệ đồng thời thích một nữ tử, mà cả hai huynh đệ đều biết được chuyện này, vì vậy bọn họ hứa hẹn cạnh tranh công bằng với nhau. Mà nữ tử kia cuối cùng tương đối thích Tiêu Phá Quân phong lưu tiêu sái hơn.
 
Nguyên bản, dựa theo tình huống phát triển như vậy, cho dù là bất cứ phương nào thất bại cũng không đủ dẫn tới kết quả huynh đệ phản bội, mà Tiêu Nam Quân càng rời khỏi Tiêu gia.
 
Sau khi nữ tử kia có quyết định, Tiêu Nam Quân xác thực vô cùng thất vọng, nhưng vẫn chưa hề biểu hiện qua tâm tình gì khác, quan hệ với Tiêu Phá Quân rất tốt.
 
Chỉ là, lúc tình trường thất ý, Tiêu Nam Quân có ý định theo con đường khác, mục tiêu chính là chức vị gia chủ Tiêu gia, cũng chính là vương vị Thiên Tinh đế quốc.
 

Đọc truyện chữ Full