DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngạo Thị Thiên Địa
Chương 488: Đứng đầu liên minh


Ngoài ra còn có một vài thế lực khác nữa.
 
Những thế lực này đều là nhất lưu tông môn, thế gia. Cũng có một vài thế lực nhị lưu cũng có mặt.
 
Đối với những thế lực này thì Huyền Cơ Tử cũng không có chậm trễ tiếp đãi. Dù sao thì liên minh lần này là để đối phó với Võ Hoàng điện, tự nhiên càng nhiều người càng tốt.
 
Cứ như vậy trong vài ngày thời gian, Huyền Thiên tông cũng đã tụ tập tới gần bốn mươi thế lực lớn nhỏ.
 
Mà điều khiến Huyền Cơ Tử cảm thấy ngoài ý muốn chính là Mộ Tuyết ở đế đô đã dùng truyền tống trận của La Mạn để đến. Mộ Tuyết cũng là trước một ngày diễn ra đại hội liên minh mà có mặt ở Huyền Thiên tyoong.
 
Huyền Cơ Tử từ Mộ Tuyết cũng biết được trải qua một trận đánh với Võ Hoàng điện thì bốn các cũng đã thành lập được một nhận thức, đem tàn dư lực lượng một lần nữa hơp lại cùng nhau, khôi phục Tứ Diệu các năm xưa.
 
Mà hiện tại Mộ Tuyết cũng là Các chủ của Tứ Diệu các.
 
Đó cũng là sau khi trải qua thương thảo và kết luận. Dù sao thì trước đây Mộ Tuyết cũng là Các chủ của Băng Tuyết các. Ngày đó ba Các chủ ngã xuống cũng chỉ còn lại một mình Mộ Tuyết còn sống sót. Nàng kết nhiệm chức vị Các chủ của Tứ Diệu các cũng không có bất kỳ ai dị nghị.
 
Về phần hoàng thất đối với liên minh lần này thì cũng thập phần ủng hộ. Chí ít Tiêu Tấn cũng có thể mượn lực lượng của những thế lực này đối phó với Võ Hoàng điện. Cho nên hắn cũng không có lý do gì phản đổi.
 
Nhưng ngay trước đêm diễn ra đại hội thì điều mà Huyền Cơ Tử vẫn lo lắng bấy lâu nay đã thành sự thật. Tin tức Hàn Phong đã chết cũng đã được truyền ra ngoài.
 
Trong nháy mắt, cả Thiên Tinh đế quốc bị tin tức này làm cho rung động.
 
Tin tức Hàn Phong đã chết được truyền ra thì khiến cho Thiên Tinh đế quốc rung động. Nhất là đông đảo các thế lực hiện tại đang ở Huyền Thiên tông đều ào ào hướng tới Huyền Cơ Tử hỏi thăm tin tức.
 
Mắt thấy giấy không thể gói được lửa, Huyền Cơ Tử cũng là bất đắc dĩ thừa nhận Hàn Phong đã chết.
 
Đạt được sự chứng thực của Huyền Cơ Tử, tất cả các liên minh đều phải há hốc mồm knh ngạc.
 
Mọi người tới đây là để thương thảo chuyện liên minh. Hơn phân nửa là coi Huyền Thiên tông và Hàn Phong là phần trên.
 
Do đó là các thế lực cũng vô cùng coi trọng. Một Thiên giai cường giả thất phẩm là điều mà bọn họ xa xa mới có thể bằng đằng.
 
Nhưng lúc này trước khi liên minh được thành lập thì lại biết được Hàn Phong đã chết khiến cho các thế lực phản ứng không kịp.
 
Hơn nữa tin tức này lại đến từ Võ Hoàng điện. Chính điều này khiến cho đông đảo các thế lực càng thêm sợ hãi Võ Hoàng điện.
 
Có thể không gây ra bất kỳ một sự chú ý nào của thế nhân mà giết chết một Thiên giai thất phẩm cường giả. Đông đảo các thế lực ở đây không một ai dám nghĩ tới chứ đừng nói là có thể thực hiện được.
 
Thấy phản ứng của mọi người như vậy, Huyền Cơ Tử cũng biết được sự việc đã xảy ra theo chiều hướng xấu.
 
Võ Hoàng điện đưa tin này ra lúc nào thì không đưa, lại nhằm ngay đúng ngày quan trọng như thế này khiến cho các thế lực cảm thấy hoang mang. Nhờ đó mà có thể phá hư được liên minh đại hội.
 
Nhưng một chiêu này của Võ Hoàng điện thực sự là rất lợi hại, hôm nay Huyền Cơ Tử cũng đã không còn bất cứ biện pháp nào có thể giải quyết được vấn đề.
 
Mà Tiêu Tấn ở đế đô sau khi biết được tin tức này thì cũng đem bản thân nhốt ở trong thư phòng không gặp bất kỳ ai.
 
Hiển nhiên, Hàn Phong chết. Đối với những kế hoạch sau này của Tiêu Tấn có ảnh hưởng vô cùng nghiên trọng.
 
Lâm Phỉ Vân đẩy cửa phòng Tiêu Linh bước vào.
 
Trong phòng Lâm Nguyệt và Tiêu Linh đều đang ở đây. Thấy Lâm Phỉ Vân tự tiện xông vào như vậy thì cũng có chút kinh ngạc. Lâm Nguyệt cau mày, đang định giáo huấn nàng vài câu thì câu nói đầu tiên của Lâm Phỉ Vân khiến cho hai người sửng sốt, không biết làm thế nào.
 
- Bên ngoài truyền đến tin tức có phải thật hay không? Sư huynh có phải đã chết?
 
Lâm Phỉ Vân đẩy cửa bước vào, ngay lập tức hỏi hai người Lâm Nguyệt.
 
Yên lặng một lúc lâu, Lâm Nguyệt mới bình phục lại tinh thân, đi tới bên cạnh Lâm Phỉ Vân. Lúc này đôi mắt linh động của nàng cũng đã bắt đầu có những giọt nước mắt.
 
Lâm Nguyệt còn không biết tình huống bên ngoài như thế nào, cho nên không biết được Lâm Phỉ Vân từ đâu mà biết được tin tức này. Nhưng nếu như nàng đã hỏi như vậy thì chỉ sợ chuyện này cũng không thể dấu diếm được nữa. Lâm Nguyệt cầm lấy tay của Lâm Phỉ Vân thấp giọng hỏi:
 
- Vân nhi, ngươi từ đâu mà biết được tin tức này?
 
- Sư phụ, người vẫn còn muốn gạt ta? Chính miệng tông chủ đã thừa nhận. Chẳng qua ta……chẳng qua ta……
 
Nói đến đây Lâm Phỉ Vân không thể nào không chế được nội tâm bi thương, những giọt nước mắt không ngừng tuôn ra ngoài.
 
Chợt Lâm Phỉ Vân nhào vào trong lòng Lâm Nguyệt khóc lớn.
 
- Đều là gạt người! Sư huynh lợi hại như thế, sao có thể chết được! Lúc hắn rời đi, chính là vẫn còn đáp ứng Vân nhi khi trở về sẽ chỉ dẫn ta tu luyện đấu khí. Sư huynh nói không giữ lời, ta ghét sư huynh!
 
Lâm Phỉ Vân không giữ được bình tĩnh, nói năng một cách lộn xộn.
 
Bởi vì Lâm Phỉ Vân đến mà lại khiến cho Tiêu Linh rơi lệ, Lâm Nguyệt cũng không kìm được nước mắt nói:
 
- Lúc trước, không nói cho ngươi biết, chỉ sợ ngươi quá thương tâm. Chẳng qua không nghĩ tới chuyện này nhanh như vậy đã không thể nào giấu diễm được nữa.
 
Lâm Phỉ Vân từ trong lòng Lâm Nguyệt ngẩng đầu lên, hai mắt mông lung, nghẹn ngào nói:
 
- Sư phụ, chúng ta có nên đi tìm sư huynh trở về không!
 
- Vân nhi, không nên hồ đồ!
 
Lâm Nguyệt xoa đầu Lâm Phỉ Vân thấp giọng khuyên giải an ủi.
 
Ai biết Lâm Phỉ Vân lại giãy thoát khỏi lòng Lâm Nguyệt chạy ra ngoài, trong lòng Lâm Nguyệt uýnh lên, vội vàng đuổi theo hỏi:
 
- Vân nhi, ngươi muốn làm gì?
 
- Ta muốn đem sư huynh trở về. Hắn lừa gạt tiểu Vân nhi. Tiểu Vân nhi phải đi tìm hắn về hảo hảo mắng hắn!
 
Lâm Phỉ Vân vừa chạy vừa khóc rống kêu lên.
 
Lâm Nguyệt há lại có thể để cho nàng làm càn, nàng vội vã đuổi theo.
 
Mà vừa ra đến ngoài sân thì đã thấy Mạnh Hùng đang đứng trước mặt mình, hai tay đã bắt được Phỉ Vân. Bây giờ Phỉ Vân hai mắt nhắm nghiền, nhìn bộ dáng xem ra đã bất tỉnh.
 
Mạnh Hùng tiến lên hai bước, đưa Lâm Phỉ Vân cho Lâm Nguyệt, thanh âm trầm thấp, nhưng khó nén được bi thống nói:
 
- Ta xem Vân sư muội tâm tình hết sức kích động. Cho nên tạm thời đánh cho nàng bất tỉnh.
 
Cận thận tiếp nhận Phỉ Vân từ tay của Mạn Hùng. Lâm Nguyệt có chút thương tiếc nhìn tiểu nha đầu, lập tức thấp giọng hỏi:
 
- Ngươi tại sao lại đến đây?
 
Mạnh Hùng nhìn Lâm Nguyệt, trầm trọng nói:
 
- Lúc trước nghe được tin tức của Hàn Phong, ta thấy Vân nhi sư muội chạy đến đây nên vội vã đuổi theo. Ta biết Hàn Phong ở trong lòng Phỉ Vân sư muội có địa vị rất cao cho nên ta lo lắng nàng gặp phải điều gì ngoài ý muốn.
 
Lâm Nguyệt nghe vậy thì cũng chỉ thấp giọng nói:
 
- Chuyện này các ngươi đều biết!
 
Nhẹ nhàng gật đầu, Mạnh Hùng cũng không nói gì nữa mà xoay người rời đi.
 
Chẳng qua Lâm Nguyệt có thấy từ cước bộ của Mạnh Hùng nhìn ra, bề ngoài có vẻ mạnh mẽ thô cuồng như vậy nhưng thực chất trong lòng hắn đang bi thống.
 
Mà lúc này bầu không khí trong đại điện của Huyền Thiên tông lúc này vô cùng căng thẳng.
 
Đối với cái tin Hàn Phong đã chết khiến cho những người ở đây vô cùng khiếp sợ, ngoài ra cũng không có thêm ý nghĩ gì khác.
 
Có thể trừ Thánh Vân Lam tông có quan hệ thân thiết với Hàn Phong ra thì những người khác cùng với Hàn Phong cũng không có bao nhiêu giao tình.
 

Đọc truyện chữ Full