DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngạo Thị Thiên Địa
Chương 503: Địch ý khó hiểu


Sau khi biết những chuyện này, Hàn Phong cũng không khỏi cảm khái, không ngờ những người hắn vô tình gặp phải, đều là công chúa.
 
Sau này, từ miệng Tử Nhược Hàn Phong biết được tại sao trước đây cô lại bị di khí giả vây đánh.
 
Thì ra, mấy ngày đó, Tử Nhược phụng mệnh Tử Y, mang theo hơn hai mươi hộ vệ đi Ngân Nguyệt Thành giải quyết vài việc.
 
Vốn dĩ, hành tung Tử Nhược vô cùng kín đáo, nhưng cũng không biết tại sao lại bị di khí giả biết được, nên mới xảy ra cảnh vây hãm đó.
 
Đồng thời, Hàn Phong cũng biết, mấy năm gần đây, mâu thuẫn giữa ịch khí giả và thiên khởi giả mỗi lúc một lớn, gần như chống lại thiên khởi giả nhất tộc.
 
Mục tiêu có lẽ là để giành quyền khống chế Thiên Khởi Thành.
 
Về việc Tử Nhược đi Ngân Nguyệt Thành làm gì, Hàn Phong cũng rất hiếu kì, nhưng Tử Nhược không nói, Hàn Phong cũng không hỏi nhiều.
 
Mấy ngày sau, Hàn Phong đã ở thành chủ phủ được đúng nửa tháng, nửa tháng này, hắn chỉ gặp Tử Y hai lần, một lần là nửa tháng trước khi mới vào thành chủ phủ.
 
Một lần nữa là hôm nay.
 
Bây giờ, Tử Y đang ngồi trước mặt Hàn Phong, vô cùng khách khí nói chuyện với hắn.
 
Một lúc lâu sau, Tử Y mới cất lời:
 
- Hàn Phong, theo như ta quan sát, thực lực của ngươi cũng không tệ, có muốn làm việc dưới tay ta không?
 
Hàn Phong nghe xong, biết lão già này đang muốn lôi léo mình, không khỏi có chút buồn cười.
 
Thấy Hàn Phong do dự, Tử Y chỉ cười, nói tiếp:
 
- Ta biết ngươi là ẩn tu giả, không quan tâm đến chuyện thế tục, nhưng ta cũng không ngại nói cho ngươi biết, Thiên Khởi Thành ta lúc này không được thái bình, đám di khí giả thường xuyên xuất hiện, đối với thiên khởi giả nhất tộc mà nói, là một dấu hiệu không tốt, nên ta hi vọng ngươi cũng góp sức mình bảo vệ tộc ta!
 
Ẩn tu giả? Là cái gì? Hàn Phong thắc mắc.
 
Chỉ có điều, nhìn thần thái chắc chắn của Tử Y , hình như ẩn tu giả không phải là nghề nghiệp gì không tốt, nếu đối phương đã nói vậy, Hàn Phong nghĩ, cùng lắm là cứ bám gậy bò lên.
 
Hắn đang lo lắng không biết nên che giấu thân phận võ giả của mình kiểu kì, nếu như Tử Y đã giúp hắn nghĩ như vậy, hắn đương nhiên không từ chối.
 
Nhưng, hắn không lập tức nhận lời Tử Y mà quay sang hỏi Tử Y chuyện di khí giả.
 
Nếu như Tử Y đã nhận định hắn là ẩn tu giả, Hàn Phong chẳng tội gì không tranh thủ cơ hội tìm hiểu thêm, nói không chừng lại tìm ra tung tích đá hiền giả từ miệng đối phương.
 
Tử Y nhận định Hàn Phong là ẩn tu giả, nên đương nhiên cũng thông cảm cho sự "không hiểu biết" của hắn. Sau đó, Tử Y kể cho Hàn Phong nghe, mối quan hệ giữ thiên khởi giả và di khí giả.
 
Năm đó, di khí giả tự nhận mình là sứ giả của trời, không coi võ giả ra gì, nên mới dẫn đến hậu quả cuối cùng là bị võ giả phản kháng.
 
Sau này, vì vấn đề nhân số, đạo sĩ đen bị đánh bại, cũng là những di khí giả này không chịu rời đi, nên mới mất mấy chục năm để tạo nên con ma vật tàn phá nhân sinh.
 
Sau đó, đạo sĩ đen thấy không thể giành lại địa vị thống trị của mình trên đại lục, mới đến khoảng không gian mới này.
 
Theo như những gì Tử Y nói, khoảng không gian này là do tổ tiên của ông phát hiện đầu tiên, cũng là tổ tiên của ông dẫn những người khác trong tộc đến, kiến lập nên thành phố mới.
 
Chỉ có điều, bên trong, lại nảy sinh một vài chuyện khác.
 
Từ chỗ Tử Y trở về, đầu óc Hàn Phong có chút hỗn loạn.
 
Những chuyện mà Tử Y nói với hắn lúc nãy khiến Hàn Phong có chút chấn động.
 
Thì ra năm ngàn năm qua, đạo sĩ đen không hề được sống yên ổn.
 
Năm đó, sau khi trận chiến giữa đạo sĩ đen và võ giả kết thúc với thất bại thuộc về đạo sĩ đen.
 
Mặc dù cuối cùng sử dụng sức mạnh toàn tộc tạo ra một con ma vật làm cho thế nhân sợ vỡ mật nhưng vẫn không thể thay đổi được vị trí thống trị của võ giả trên địa lục. Biết không thể thay đổi được gì, những đạo sĩ đen còn lại dưới sự giúp đỡ của tổ tiên Tử Y, đến khoảng không gian này, xây dựng một cuộc sống mới.
 
Nhưng, trong đạo sĩ đen, tồn tại một nhóm người, họ không chịu sống an phận như vậy, đối với họ mà nói, ở lại đây chẳng khác gì bị sỉ nhục.
 
Đối với những kẻ cao ngạo như họ mà nói, không thể chấp nhận được.
 
Nên, mỗi ngày, họ không ngừng tu luyện để có thuật pháp đen cao thâm hơn, hơn nữa không ngừng mở rộng thế lực của mình, với ý đồ một ngày nào đủ mạnh quay lại đại lục.
 
Những người có suy nghĩ đó số lượng rất ít, phần lớn những đạo sĩ sĩ đã từng trải qua trận chiến ngày trước đều đã từ bỏ ý định.
 
Đối với họ mà nói, cuộc sống yên bình ở đây thích hợp hơn.
 
Đại diện của những người này chính là nhóm Tử Y.
 
Bởi vì quan điểm khác nhau, giữa hai bên nhanh chóng nảy sinh xung đột.
 
Ban đầu chỉ là một chút tranh cãi, nhưng theo thời gian, những đạo sĩ đen cố chấp muốn quay trở về đại lục rẽ sang một con đường khác.
 
Cũng chính là con đường mà Tử Y gọi là cấm kị.
 
Đúng vậy, những đạo sĩ đen này biết với nhân số này, căn bản không thể uy hiếp nổi võ giả, nên bắt đầu tìm kiếm thuật pháp đen cường đại hơn.
 
Lúc này, bọn họ chuyển mục tiêu sang bí pháp được phong là cấm kị.
 
Sở dĩ được gọi là cấm kị vì vì những thuật pháp đen đó rất nguy hiểm, chỉ cần tu luyện thành công sẽ gây ra những việc hại người bất lợi.
 
Cũng bởi vậy, sau khi phát hiện, những bí pháp cấm kị này liền bị ra lệnh phong cấm hết, không đạo sĩ đen nào được nghiên cứu chúng.
 
Những người khác đương nhiên không nghĩ đám người này lại điên cuồng như vậy. Ban đầu họ không bết, cho đến khi đám người này bí mật nghiên cứu được một trăm năm, một lần vô tình bị phát hiện.
 
Vì nguyên nhân này, hai bên vốn dĩ quan điểm bất hòa sản sinh mâu thuẫn, bây giờ thăng cấp chuyển sang chiến đấu với nhau.
 
Đám người này được những đạo sĩ đen khác gọi là di khí giả.
 
Bởi chúng vì muốn có được sức mạnh, tự nguyện bán linh hồn mình.
 
Lúc đó, tổ tiên của Tổ Y liên hợp với những đạo sĩ đen khác, tụ thành thiên khởi giả nhất tộc, phát động truy bắt di khí giả.
 
Nhưng trải qua một trăm năm thời gian, di khí giả đã nghiên cứu bí thuật cấm kị đến một mức độ nhất định.
 
Dựa vào sức mạnh kị thuật, mặc dù nhân số ít hơn hẳn thiên khởi giả nhất tộc nhưng di khí giả vẫn chiếm thế thượng phong.
 
Nhưng, điều đó không khiến thiên khởi giả nhất tộc lùi bước, bởi vì họ ý thức được, nếu như di khí giả sử dụng cấm thuật đáng sợ, sau này sẽ có một ngày trở thành nô lệ của đám người điên khùng đó.
 
Bởi vậy, lựa chọn duy nhất của thiên khởi giả nhất tộc là chiến đấu.
 
Trận đại chiến này, mặc dù Tử Y không nói nhiều, nhưng từ những con chữ trong đó, Hàn Phong có thể cảm nhận, đó là một cuộc chiến vô cùng ác liệt.
 
Nhìn tình thế bây giờ, rõ ràng cuối cùng thiên khởi giả nhất tộc giành chiến thắng.
 
Vốn dĩ tưởng mọi chuyện sẽ kết thúc như vậy, ai ngờ mấy năm gần đây, đám di khí giả còn sót lại một lần nữa gom quân, hơn nữa sức mạnh mà chúng mang đến lần này còn cường đại hơn.
 
Thân là thiên khởi giả nhất tộc tộc trưởng, Tử Y mấy năm nay cũng bị những di khí giả đó làm cho mệt mỏi vô cùng.
 
Nói đến đây, Tử Y lại tiếp tục ném cành ô liu cho Hàn Phong.
 
Nói rõ với hắn rằng ông rất muốn được hắn giúp đỡ, chống lại di khí giả.
 
Hàn Phong nghe xong, không lập tức nhận lời mà trầm ngâm một lúc, sau đó nói Tử Y hãy cho hắn vài ngày suy nghĩ.
 
Tử Y đương nhiên không hi vọng có thể thuyết phục Hàn Phong ngay từ lần đầu tiên.
 
Mặc dù không tận mắt nhìn thấy, nhưng từ những biểu hiện bên ngoài, Tử Y có thể nhận ra Hàn Phong là một cao thủ giấu nghề.
 
Mặc dù Hàn Phong nói là sẽ suy nghĩ, nhưng đối với Tử Y mà nói, đó đã là một đáp án rất hài lòng rồi nên ông cũng không vội vàng.
 
Từ chỗ Tử Y quay về, Hàn Phong một mình nằm trong phòng, không ngừng phân tích lại mọi chuyện cũng như những lợi hại mà mình nhận được khi giúp Tử Y.
 
Từ những biểu hiện trước mắt, thiên khởi nhất tộc sớm đã thích nghi với cuộc sống ở đây, không còn muốn quay trở lại đại lục nữa.
 
Đối với đại lục mà nói, tuyệt đối là tin tốt.
 
Nhưng, cho dù họ có muốn quay trở lại địa lục, giành lại quyền thống trị của mình, chẳng khác gì nằm mơ giữa ban ngày.
 
Với tình hình phát triển hiện tại của đại lục, rõ ràng mạnh hơn sự phát triển của đạo sĩ đen rất nhiều, chỉ riêng vấn đề nhân khẩu thôi đã gấp đạo sĩ đen mười lần, thậm chí trăm lần.
 
Cộng thêm ngưỡng cửa tu luyện của võ giả thấp, đại lục gần như toàn dân luyện võ.
 
Chỉ nhìn vào cuộc sống trước mắt thôi, đạo sĩ đen căn bản không thể tạo nên bất cứ uy hiếp gì.
 
Hàn Phong đang nghĩ, có thể mượn sức mạnh của thiên khởi giả, đối phó với Võ Hoàng Điện hay không.
 
Diệp Võ Hoàng thân là đạo sĩ đen, thuật pháp đen mà hắn tu luyện hoàn toàn khác với con đường của thiên khởi giả.
 
Khá giống với công pháp của mười mấy tên di khí giả mà Hàn Phong giao thủ trước đây.
 
Hàn Phong không biết Diệp Võ Hoàng có liên quan gì đến di khí giả không. Nếu như thiên khởi giả nhất tộc coi di khí giả như cái đinh trong mắt, nhất định phải trừ khử thì để họ biết trên đại lục vẫn còn một tên đạo sĩ đen, đang cố gắng làm đảo lộn trời đất, họ sẽ nghĩ thế nào?
 
Hai ngày sau, Hàn Phong lại đến tìm Tử Y.
 
Hai ngày này, không một ai đến làm phiền Hàn Phong, suy nghĩ liền hai ngày, cuối cùng hắn quyết định nhận lời mời của Tử Y, cùng họ đối phó với di khí giả.
 
Trước tiên không nói đến chuyện có thể mượn sức mạnh của thiên khởi nhất tộc đối phó với Diệp Võ Hoàng hay không.
 
Chỉ riêng chuyện đá hiền thạch, Hàn Phong cần được Tử Y giúp đỡ, mấy ngày nay hắn không hề ngồi không mà đang lặng lẽ nghe ngóng tin tức đá hiền giả, chỉ có điều chẳng có thu hoạch gì.
 
Cũng bởi vậy, Hàn Phong mới hạ quyết tâm giúp Tử Y, như vậy, mới mong moi được tin tức liên quan đến đá hiền giả từ miệng Tử Y.
 
Đến đại điện, hàn Phong nhìn thấy Tử Nhược đang từ đó đi ra. Hàn Phong đang định nhờ Tử Nhược giúp hắn tìm Tử Y.
 
Ai ngờ Tử Nhược vừa nhìn thấy Hàn Phong đã niềm nở chạy đến.
 
Cũng không biết là có chuyện gì vui mà sắc mặt Tử Nhược lại rạng rỡ như vậy, dung mạo vốn đã tuyệt mỹ nay lại càng thêm mê hoặc.
 
Ngay cả một người đã quen nhìn mỹ nữ như Hàn Phong cũng phải liếc trộm vài cái.
 
Tử Nhược hình như phát hiện Hàn Phong đang nhìn mình, nhất thời đỏ mặt, không biết là ngượng hay giận, liếc Hàn Phong bằng đôi mắt long lanh, nũng nịu nói:
 
- Làm gì mà nhìn người ta dữ thế!
 
Bị bắt quả tang ngay tại trận, khuôn mặt lúc nào cũng bình thản của Hàn phong cũng phải nở một nụ cười bối rối, vội vàng thay đổi chủ đề:
 
- Ta đến tìm phụ thân cô, cô có thể giúp ta tìm ông ấy không?
 
Thấy Hàn Phong chuyển chủ đề, Tử Nhược bĩu bĩu môi, nhưng không tiếp tục làm phiền hắn nữa mà chỉ ngạc nhiên nói:
 
- Phụ thân cũng đang bảo ta đi gọi ngươi, không ngờ ngươi lại tự đến rồi, ta đỡ phải đi nữa, đi theo ta!
 
Nói xong, Tử Nhược xoay người đi vào trong, Hàn Phong nghe vậy đành phải từ từ đi theo.
 
Vào trong đại điện, lúc này Tử Y cũng đang có mặt ở đó.
 
Những điều khiến Hàn Phong ngạc nhiên là, bên cạnh Tử Y còn có một thanh niên mặc áo dài trắng muốt.
 
Khoảnh khắc Hàn Phong vừa bước vào, Tử Y và người thanh niên lập tức dừng cuộc nói chuyện, hướng ánh mắt về phía hắn.
 
Tử Y thấy Hàn Phong đến, đầu tiên ngây người, sau đó cười nói:
 
- Ta vừa bảo Tử Nhược nha đầu gọi ngươi đến, không ngờ tốc độ của ngươi lại nhanh như vậy!
 
- Không phải đâu, là Hàn Phong cũng muốn đến tìm cha, con vừa ra ngoài thì gặp hắn ở cửa!
 
Tử Nhược cười hì hì giải thích.
 
Tử Y nghe vậy lập tức hiểu ra dụng ý đến đây của Hàn Phong, nở một nụ cười tươi tắn, hòa khí hỏi:
 
- Hàn Phong, tìm ta có chuyện gì không?
 
Người thanh niên bên cạnh, từ lúc Hàn Phong bước vào không ngừng dùng ánh mắt quan sát hắn, có lẽ đang hiếu kì về lai lịch của Hàn Phong.
 
Lúc hắn nhìn thấy thái độ khách khí của Tử Y với Hàn Phong, trong lòng càng thắc mắc hơn.
 
Chỉ có điều, lúc hắn phát hiện thái độ thân thiết mà Tử Nhược dành cho Hàn Phong, nét mặt lập tức sầm ngay lại.
 
Nhưng, chỉ một giây sau, người thanh niên nhanh chóng hồi phục lại vẻ bình thản, nhưng ánh mắt nhìn Hàn Phong lúc này tràn ngập sự ghen ghét đố kị.
 
Hình như nhận ra điều này, Hàn Phong cũng hướng ánh mắt sang phía người thanh niên.
 
Trong lòng cũng rất hiếu kì về sự xuất hiện bất ngờ của người thanh niên này, chỉ có điều hắn không nghĩ nhiều như người thanh niên đó, mà chỉ liếc qua một cái rồi không để ý đến nữa.
 
Nét mặt của người thanh niên sớm đã hồi phục lại vẻ bình thản khi Hàn Phong liếc nhìn hắn, nên Hàn Phong không nhận ra bất cứ điều gì kì lạ gì.
 
Chỉ có điều, việc Hàn Phong chỉ liếc nhìn qua người thanh niên và không quan tâm đến hắn nữa khiến người thanh niên cảm thấy như đang bị khinh thường.
 
Tâm trạng này càng khiến người thanh niên cảm thấy bất mãn với Hàn Phong hơn.
 
Hàn Phong không nghĩ một hành động đơn giản của mình trong mắt hắn lại bao hàm nhiều ý nghĩa như vậy.
 
Trầm ngâm một lúc, Hàn Phong cất lời trước:
 
- Tử Y thành chủ, chuyện ông nói trước đây ta đồng ý, nhưng ta có điều kiện.
 
Tử Y thấy Hàn Phong nhận lời, không giấu nổi vẻ vui mừng, miệng đồng thời nói:
 
- Ngươi nói đi, ngươi muốn điều kiện gì, bất luận điều kiện gì, chỉ cần ta có thể làm được, đương nhiên sẽ dốc lòng giúp ngươi hoàn thành!
 
Người thanh niên bên cạnh mặc dù không biết trước đây Tử Y đã đưa vào điều kiện gì với Hàn Phong.
 
Mà thấy Hàn Phong nhận lời, Tử Y lại vui mừng như vậy.
 
Nhưng, thấy Hàn Phong dám ra điều kiện với Tử Y, người thanh niên không khỏi ngạc nhiên.
 
Tên này rốt cục có lai lịch thế nào, sao được Tử Y coi trọng như vậy, hơn nữa còn dám do gan ra điều kiện với Tử Y.
 
Nếu như đổi thành người khác, chỉ e không dám như vậy. Không nói người khác, ngay cả người thành niên cũng tuyệt đối không dám lỗ mãng như vậy, mặc dù Tử Y cũng rất yêu quý hắn.
 
Hàn Phong đâu biết người thanh niên đó đang nghĩ gì, sau khi nghe Tử Y nói, đầu tiên hắn nhìn người thanh niên bên cạnh rồi mới quay sang nhìn Tử Y.
 
Ý tứ của Hàn Phong đã rất rõ ràng, Tử Y đương nhiên hiểu, quay sang nói với người thanh niên bên cạnh:
 
- Lục Hạo, con đi nghỉ ngơi trước đi, ta và người bạn nhỏ Hàn Phong vẫn còn chuyện phải bàn.
 
Người thanh niên được gọi là Lục Hạo nghe vậy, vội vàng đứng dậy, cung kính trả lời:
 
- Nếu như tộc trưởng vẫn còn việc phải làm thì cháu xin được đi trước.
 
Nói xong, Lục Hạo cung kính hành lễ với Tử Y, sau đó nhanh chóng rời khỏi đại điện.
 
Lúc đi qua chỗ Hàn Phong, Lục Hạo không quên liếc hắn thêm một cái.
 
Hàn Phong không biết tại sao cảm thấy hình như Lục Hạo có chút địch ý với mình.
 
Những kinh nghiệm kiếp trước khiến Hàn Phong rất nhạy cảm với vấn đề tình cảm, bởi vậy, Hàn Phong không khỏi cảnh giác với người thanh niên tên Lục Hạo này.
 
Đợi Lục Hạo rời đi rồi, Hàn Phong tạm quên đi những băn khoăn trong lòng, tiếp tục nói với Tử Y:
 
- Tử Y tộc trưởng, tại hạ đồng ý góp một phần sức lực nhỏ bé của mình giúp thiên khởi giả đối phó với dịch khí giả. Nhưng tại hạ không muốn vì thế mà phải gia nhập thiên khởi giả, tộc trưởng nếu như đồng ý, sau khi tiêu diệt hết di khí giả, tại hạ muốn mình được tự do rời đi!
 

Đọc truyện chữ Full