Sẽ không, nhất định sẽ không, hắn sẽ càng cảm thấy mình làm đúng hơn thôi, để người ta chủ động lại đây đón mình, đây là chuyện tốt cỡ nào a?
Nguyên nhân, ta mới không rảnh đi quản nguyên nhân làm gì!
Cứ như vậy, Diệp Lãng 3 người và một khôi lỗi ở trong xe ngựa rất thuận lợi tiến nhập hoàng cung, cũng được người hộ tống đến tận cung điện diễn ra quốc yến.
Khi Diệp Lãng tiến vào cung điện diễn ra quốc yến, thời gian không tính sớm nhưng cũng không phải là muộn gì, còn một thời gian ngắn nữa mới diễn ra yến hội.
Mà ngoài hoàng gia yến hội ra, bên ngoài còn có quan viên, bình dân yến hội tổ chức ở các nơ khác nhau. Mà quảng trường trước hoàng cung cũng là nơi tụ tập rất nhiều người, cũng tiệc rượu đầy đủ, nơi này là nơi tương đối tập trung.
Mà nơi đây cũng là nơi đại bộ phận quan lớn và đám đại quý tộc có quyền thế tập trung, ngoài hoàng gia yến hội ra thì ở đây là nơi cấp bậc cao nhất!
Khi yến hội vừa bắt đầu, hoàng thái hậu và hoàng đế thông qua một cái luyện kim thiết bị đặc thù, có thể nói cho cả Long thành nghe, đó cũng là thời khắc khắp chốn vui mừng.
Bây giờ cách thời gian khai tiệc còn một lúc nữa, mà Long Cát công chúa tựa hồ còn Chưa tới nên Diệp Lãng bắt đầu tìm chỗ ngồi, thuận tiện ăn một ít điểm tâm...
"Nữ nhân hư hỏng!"
"Ba..."
Theo thanh âm kia xuất hiện, thứ trong tay khôi lỗi thiéu nữ rơi xuống đất, Diệp Lãng không muốn nghe tới thanh âm này, cảm thấy có điểm thật chán ghét.
Mà người gọi khôi lỗi thiếu nữ là nữ nhân hư hỏng thì hình như chỉ có một, đó là tiểu công chúa, không nên hỏi vì sao tiểu công chúa lại ở đây, đây là địa bàn của nàng.
"Ngươi thật đáng ghét!" Diệp Lãng thực trực tiếp nói ra cảm thụ của mình.
"Ngươi mới đáng ghét, nữ nhân hư hỏng nhà ngươi, mau đền bảo bối lại cho ta!" Tiểu công chúa hô lên với khôi lỗi thiếu nữ.
"Ngươi không chán à? Ta đã nói là sẽ đền cho người rồi, tự ngươi bảo không cần! Ta cho ngươi biết, sang năm ta sẽ tìm cho ngươi một cái, đừng phiền ta nữa!" Diệp Lãng cau mày nói, có điểm phản cảm.
Phản cảm, ngươi còn phản cảm ta, nữ nhân hư hỏng nhà ngươi...
Trong lòng công chúa rất khó chịu, đây là lần đầu tiên nàng bị người ta phản cảm, từ nhỏ đến lớn mọi người chỉ có thích, chỉ có yêu thương nàng mà thôi!
"Sang năm? ngươi thật sự sẽ trả cho ta sao?" Tiểu công chúa nhìn khôi lỗi thiếu nữ, có điểm hoài nghi.
"Yên tâm, đến lúc đó dù ta không đến cũng sẽ phái người đưa đến!" Diệp Lãng khoát tay nói, sau đó tiếp tục ăn. Chẳng qua khôi lỗi thiếu nữ chỉ lấy chứ không ăn mà lại bỏ vào trong tay nải.
Cái này không cần phải hỏi, khôi lỗi không thể ăn được, mà Diệp Lãng lại muốn ăn.
Công chúa nhìn khôi lỗi thiếu nữ, có điểm kỳ quái, vì sao nữ nhân hư hỏng nhà ngươi lại không ăn, nếu muốn lấy đi thì ít nhiều cũng phải ở trong này ăn vài cái chứ?
Công chúa nhìn một lúc sau liền rời đi, nàng cũng không rảnh tốn thời gian với khôi lỗi thiếu nữ, trong cái thọ yến này, nơi nơi đều là huynh đệ tỷ muội của nàng, tìm một người khác chơi không phải đơn giản sao?
"Tiểu cô nương, đến đây, ta giới thiệu tôn nhi của ta cho ngươi". Hoàng thái hậu xuất hiện, chào hỏi mọi người xong đã phát hiện khôi lỗi thiếu nữ đứng một bên.
"Ừ... " khôi lỗi thiếu nữ lên tiếng, sau đó đi tới.
Lúc này, vì hoàng thái hậu nên lực chú ý của tất cả mọi người đều tập trung trên người khôi lỗi thiếu nữ, trong nhất thời mọi người đều bị nàng hấp dẫn, hai mắt có điểm thất thần.
Với dáng người, khuôn mặt hoàn mỹ không chút sứt mẻ, vô luận là ở đâu thì khôi lỗi thiếu nữ cũng có thể phát tán ra quang hoàn mê người, hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Thiếu nữ này là ai?
Lúc này rất nhiều người đã đoán ra, tuy bọn họ đã nghe qua, nhưng chỉ có một phần nhỏ trong họ gặp qua mà thôi.
Mà những người đã gặp qua cũng hoài nghi, thật sự là nàng sao?
Trước kia khôi lỗi thiếu nữ mặc thường phục, tuy có thể làm người ta mê muội, bất quá bây giờ nàng mặc lễ phục vẫn có điểm khác nhau, cái này gọi là người dựa vào ăn mặc.
"Tiểu cô nương, đây là đám tôn tử tôn nữ của ta, các ngươi tự mình nhận thức nhau một chút, trao đổi nhiều nhiều vào!" Tựa hồ hoàng thái hậu gặp lại khôi lỗi thiếu nữ lại có dục vọng giữ nàng làm cháu dâu.
Loại chuyện này, để xem duyên phận a!
"Các ngươi hảo, ta là Lôi Đế - Mã Khúc, các ngươi có thể gọi ta là Lôi Đế là được". Khôi lỗi thiếu nữ hành lễ nói, đây cũng là chỗ mà hoàng thái hậu ưa thích, tuy Diệp Lãng mơ hồ nhưng lễ tiết lại làm rất tốt.
"Ngươi hảo, Lô Đế tiểu thư, ta gọi là Long..." đám vương tử và công chúa bắt đầu tự giới thiệu, bất quá thái độ lại khác nhau, có thể nói là tương phản.
Đám vương tử nhiện tình, đám công chúa lãnh đạm!
Điều này cũng đúng thôi, nam nhân nhìn thấy mỹ nữ tự nhiên sẽ nhiệt tình, mà nữ nhân nhìn thấy mỹ nữ chỉ có so đo mà thôi, nếu xinh đẹp hơn mình thì tất nhiên sẽ ghen tị.
mà sự xinh đẹp của khôi lỗi thiếu nữ cơ hồ có thể làm cho tất cả nữ nhân trên thiên hạ đố kỵ.
"Xin hỏi, Long Cát công chúa ở đâu?" Khôi lỗi thiếu nữ tuyệt không cảm thấy hứng thú với đám vương tử công chúa này, hứng thú duy nhất chỉ có Long Cát công chúa, hắn vốn tưởng rằng trong những người này sẽ có Long Cát công chúa.
"Long Cát? Ngươi nghe nói qua nàng sao? Nàng còn chưa tới, nàng là một người bận rộn, lúc nào cũng đến sau cùng, có lẽ sẽ muôn hơn một chút!" Hoàng thái hậu có điểm kỳ quái vì sao tiểu cô nương này lại biết Long Cát công chúa, bất quá rất nhanh nàng lại cảm thấy bình thường.
Long Cát công chúa lại là danh nhân của Chu Tước đế quốc, uy vọng cao nhất trong đám đồng lứa.
Rất nhiều người đều muốn tiếp cận Long Cát công chúa bởi nàng không chỉ là một công chúa xinh đẹp, nàng còn là đầu lĩnh của một phái thế lực nữa, một công chúa xinh đẹp lại có quyền có thế, tự nhiên là mẫu người lý tưởng nhất của nam nhân rồi.
"Long Cát tỷ tỷ, nàng nhất định sẽ đến muộn, chỉ là không biết muộn bao lâu thôi". Tiểu công chúa nói.
"Ừ!" Một đám người đồng ý.
Xem ra Long Cát công chúa này thuộc loại hình đi muộn, Diệp Lãng nghe vậy cũng rất rõ ràng cáo lui, chạy đến một bên nghiên cứu điểm tâm.
Nếu đã biết Long Cát công chúa sẽ muộn mà bây giờ còn chưa tới thời gian yến tiệc bắt đầu thì cũng không cần chờ nữa.
Điều này làm cho người giám thị bên cạnh liền đoán ra mục đích của Lôi Đế tiểu thư này có thể là hướng về phía Long Cát công chúa mà đến, nhưng mà vì sao?
Điều này làm ngươi ta rất khó hiểu, chỉ có thể tiếp tục trôgn chừng khôi lỗi thiếu nữ!
"Ai, tiểu đầu đất nhà ngươi! Lại làm lộ mục đích của mình rồi!" Lãnh Huyết ngũ và Lãnh Huyết Thất có điểm bất lực, bất quá cũng không còn cách nào khác.
Đám vương tử nhìn thấy khôi lỗi thiếu nữ đi qua một bên, bọn họ chần chờ một chút, cuối cùng vẫn không có đi theo vì nói sao thì nói bọn họ cũng là vương tử, sao có thể buông thân phận mình xuống được!
"Tiểu cô nương này, ai , quên đi, hết thảy coi duyên phận vậy!" Hoàng thái hậu nhìn thấy tình huống này cũng không có cách nào, nàng còn phải cùng hoàng đế Chu Tước đi "cùng dân cùng vui", mà loại chuyện như vậy cũng phải nhìn ở duyên phận nữa.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Luyện Kim Cuồng Triều
Chương 208: Người bị bỏ quên (3)
Chương 208: Người bị bỏ quên (3)