DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Luyện Kim Cuồng Triều
Chương 293: Gặp lại (1)


"Dừng Tay!"

Vào lúc này, một thanh âm vang lên, nhìn lại theo thanh âm đó, mọi người thấy Quang Minh Kỵ Sĩ lại xuất hiện, xem ra muốn duy trì trật tự, đây không phải là một nơi bình thường, sao có thể để người khác đánh nhau ở phía trước được! Không cần phải nói vừa rồi chính bọn hắn hô dừng tay!

Diệp Lam Vũ và Thất công chúa không có chút động tĩnh gì, vẫn nhìn chằm chằm đối phương!

Thực hiển nhiên các nàng không để ý đến lời của Quang Minh Kỵ Sĩ, coi như bọn họ không tồn tại! Điều này làm đám Quang Minh Kỵ Sĩ cảm thấy thực căm tức, nhưng với tinh thần kỵ sĩ, bọn họ cũng không động thủ với một cô gái như vậy.

Tuy rằng lực sát thương của hai người Diệp Lam Vũ rất lớn, nhưng các nàng cũng không làm sai điều gì, vấn đề duy nhất là tiến hành chiến đấu ngay trước Mơ Hồ Đường mà thôi.

Duyên cớ này còn chưa đến mức làm cho Quang Minh Kỵ Sĩ phải động thủ.

"Hai vị tiểu thư không nên chiến đấu ở nơi này, các ngươi có thể đến chiến đấu tràng hoặc ra ngoài thành, nơi này là Mơ Hồ Đường, không phải chỗ các ngươi chiến đấu!" Quang Minh Kỵ Sĩ rất có phong độ thương lượng.

Thái độ của Quang Minh Kỵ Sĩ như vậy, hai người Diệp Lam Vũ tự nhiên cũng sẽ không làm khó người khác, các nàng cũng muốn đổi một chỗ khác để đấu, có điều lúc này khóe mắt Diệp Lam Vũ đảo tới Trần Bì ở xa xa, rốt cuộc cũng nhớ đến mục đích đến nơi này, cho dù tìm không thấy Diệp Lãng cũng tốt, cũng nên giúp Trần Bì cầu y đã.

"Không có gì, các ngươi để chúng ta vào trước là được!" Diệp Lam Vũ quay người lại

Nói.

Ý của nàng là muốn Quang Minh Kỵ Sĩ nể mặt, để các nàng và hai mẫu tử Trần Bì vào xem bệnh.

Chẳng qua lúc này Quang Minh Kỵ Sĩ lại hiểu lầm, nghĩ là các nàng không muốn rời đi, hơn nữa còn muốn đi vào trong chiến đấu, đây là chuyện mà bọn hắn tuyệt đối không cho phép.

Vì thế Quang Minh Ky Sĩ nói: "Vị tiểu thư này, chúng ta đã nhẹ giọng khuyên bảo, không nên không uống rượu mời mà thích uống rượu phạt!"

"Thì sao, ta không uống rượu gì cả, các ngươi làm gì được ta!" Diệp Lam Vũ rất khó chịu nói mình nói chuyện đàng hoàng, các ngươi lại dám vô lễ với bổn tiểu thư.

"Nếu các ngươi cứ khăng khăng như vậy, chúng ta đành phải tống xuất ra ngoài thành!" Quang Minh Ky Sĩ cau mày nói. Trong lòng thầm than, một thiếu nữ xinh đẹp như vậy, hóa ra là một nha đầu bạo lực.

"Ánh mắt của ngươi là sao, có phải thầm mắng bổn tiểu thư không!" Diệp Lam Vũ rất khó chịu nói.

Quang Minh Kỵ Sĩ ngẩn ra một chút, trong lòng thầm nghĩ, bà cô trẻ này biết đọc tâm thuật sao?

"Nói cho các ngươi biết, chúng ta phải gặp thần y của các ngươi, thức thời thì tránh ra cho ta!" Diệp Lam Vũ lớn tiếng nói. Lúc này nàng đang rất khó chịu, bị người quấy rầy chiến đấu giữa nàng và Thất công chúa thì nàng đều không nể mặt, trừ phi là Diệp Lãng, ngay cả lão ba lão mẹ của nàng cũng không được!

"Thần y là ngươi muốn là được gặp sao? Muốn gặp hắn, qua một bên đứng xếp hàng đi," Quang Minh Kỵ Sĩ nói.

"Hừ, bổn tiểu thư muốn gặp ai thì gặp, các ngươi xen vào làm gì!" Diệp Lam Vũ rất khó chịu, phi thường khó chịu, phóng một cái Hàn Băng Tiễn tới!

Quang Minh Kỵ Sĩ không nghĩ tới Diệp Lam Vũ lại động thủ với mình, phản ứng có chút trì độn cũng may bọn hắn đều là cao thủ nhất đẳng, rất nhanh liền kịp phản ứng, một tay vung kiếm lên, cũng nhẹ quát một tiếng.

Một đoàn đấu khí phóng ra, từ việc khống chế đấu khí một cách hoàn mỹ và uy lực của nó, có thể khẳng định hắn là một cao thủ, ít nhất là Địa cấp!

Nếu nói chỉ một Địa cấp cao thủ thì Diệp Lam Vũ và Thất công chúa cũng có thể miễn cưỡng ứng phó, đương nhiên Địa cấp cao thủ này cũng không phải cái loại đứng đầu mà thuộc loại có chút bình thường, Quang Minh Kỵ Sĩ trước mặt cũng thuộc loại bình thường mà thôi.

Nhưng bình thường thì rất khó nhìn thấy Địa Cấp cao thủ, rất hiếm, bởi vậy trên cơ bản rất ít người có thể động vào hai người Diệp Lam Vũ, đương nhiên, đó cũng là tình huống đơn đả độc đấu chứ không phải một đám quần công.

Giống như hiện tại, Quang Minh Kỵ Sĩ ở đây cũng không phải chỉ một, hơn nữa đều thuộc loại Địa cấp, tối thiểu cũng là sơ cấp, những người này có thể đều là nhân viên cao cấp của Quang Minh Kỵ Sĩ Đoàn, cũng rất hi hữu.

"Tiểu Thất, qua!" Diệp Lam Vũ nhíu mày lại, trực tiếp gọi Thất công chúa đến hỗ trợ, tình huống này một mình nàng rất khó ứng phó.

"Tốt!" Thất công chúa không từ chổi, tuy rằng tình huống lúc này có chút mạc danh kỳ diệu, nhưng nàng sẽ không để một mình Diệp Lam Vũ đối phó nhiều cao thủ như vậy, bất kể tình huống gì nàng đều hỗ trợ.

"Lam Vũ tiểu thư, công chúa điện hạ, các người không nên xung đột với bọn hắn, bọn hắn là Quang Minh Kỵ Sĩ Đoàn," Chân Tiểu Yên vội vàng nhắc.

Đây là địa bàn của Thánh Giáo, ở đây xung đột với Quang Minh Kỵ Sĩ Đoàn nhất định sẽ rất chịu thiệt.

Nhất định sẽ khó thắng!

"Cũng vì bọn hắn là Quang Minh Kỵ Sĩ Đoàn nên càng không phải sợ, bọn hắn sẽ không thương tổn tính mạng!" Diệp Lam Vũ thực không thèm đề ý nói.

"Đúng vậy!" Thất công chúa gật gật đầu.

"…"

Hóa ra các ngươi biết chuyện này nên mới "láo" như vậy. Chẳng lẽ các ngươi không sợ đắc tội Thánh Giáo sao? Cơ hồ tất cả những người ở đây đều muốn hỏi hai người về vấn đề này.

Nếu mà hai người Diệp Lam Vũ nghe được câu hỏi này, nhất định sẽ nói sợ cái gì! Chúng ta bị Tường Không Đế Quốc đuổi giết còn không sợ, đắc tội Thánh Giáo thì đã sao!

Quang Minh Kỵ Sĩ nhìn hai cô gái tuyệt sắc, có điềm bất đắc dĩ, trong mắt bọn họ, hai nữ nhân này thật đáng sợ, không chỉ là ma pháp mà ngay cả người cũng xảo quyệt như vậy.

"Các ngươi đừng cho là bọn ta không giết người, nếu các ngươi làm ra chuyện quá phận thì chúng ta vẫn sẽ giết các ngươi!" Quang Minh Kỵ Sĩ đành phải thốt ra một câu đe dọa không có mấy lực thuyết phục lắm.

Ai cũng biết hai thiếu nữ này không có sát khí, nhiều nhất chỉ hơi điêu ngoa tí thôi, mà như vậy vẫn trong phạm vi Quang Minh Kỵ Sĩ Đoàn có thể chịu được.

"Hì hì, vậy các ngươi cứ thử xem, ta đang muốn thử một chút thực lực của ta, các ngươi là đá thử vàng tốt nhất!" Diệp Lam Vũ cười hì hì nói.

"Tiểu Thất, dùng chiêu mạnh nhất!" Diệp Lam Vũ cũng không quản nhiều như vậy, phóng xuất ra ma pháp mình am hiểu nhất. Nhất thời thân thể của nàng bị vây bởi một tầng sương lạnh, làm thân thể nàng như ẩn như hiện.

"Ừ, hiểu!" Thất công chúa gật gật đầu, cũng giống như Diệp Lam Vũ, bên người xuất hiện một tầng lửa đỏ, thiêu đốt không khí chung quanh.

Hai người rất nhanh cùng phóng ra ma pháp, vẫn là Băng Long và Hỏa Long, có điều không giống lúc nãy, mỗi người một con thôi, có điều thể tích lớn hơn rất nhiều! Nếu nói mấy con Hỏa Long Băng Long khi nãy là một dòng suối nhỏ thì hiện tại là một con sông lớn!

Hỏa Long và Băng Long xoay tròn, phóng về phía Quang Minh Kỵ Sĩ, cũng chính là phía cửa Mơ Hồ Đường!

Đọc truyện chữ Full