Tay trái Diệp Chỉ Tình chém ra một kiếm, đấu khí nhắm về phía luồng khí lưu, bạo mở tiêu thất ở trên không trung.
Mà đồng thời Diệp Chỉ Tình cũng đẩy nhanh tốc độ, phóng về phía trước bởi nàng biết nếu mình còn chậm chân thì rất có thể sẽ bị những người khác công kích, bị vây quanh.
Sự thật chứng minh ý tưởng của nàng là chính xác, nếu nàng chậm hơn một chút thì những đấu khí ma pháp khác sẽ tiếp nối nhau táp về phía nàng làm nàng chịu thương tích.
Bất quá, dù sao Diệp Chỉ Tình cũng chỉ là bát cấp Vũ Giả, ở lứa tuổi của nàng thì quả thật rất mạnh, nhưng đám người này đều là lão bánh quẩy, cũng có thực lực ngang ngửa nàng, lại có thêm ưu thế về nhân số làm nàng bị vây vào hạ phong.
Nếu lúc này không có biến cố khác thì Diệp Chỉ Tình sẽ trở thành vật trong tay của những người này!
Cho nên tại thời điểm này, đầu óc Diệp Chỉ Tình vận động tốc độ cao, nàng phải nghĩ ra biện pháp giải quyết khốn cảnh của mình, nàng cảm thấy bây giờ tốt nhất là...
Dưới sự vậy quanh của các vị cao thủ vô sỉ, Diệp Chỉ Tình đột nhiên đứng lại, hành vi này của nàng làm các Kiếm Sĩ ngây người ra một chút, không rõ nàng muốn làm gì.
Mà các kiếm sĩ ngây dại không có nghĩa là Diệp Chỉ Tình cũng bất động, sau khi nàng tạm dừng một chút liền nhảy lên, vận khởi tám phần đấu khí, phát ra đấu khí kỹ đắc ý nhất -Song Diềm Trảm!
Hai thanh kiếm cùng chém ra, lấy hình thập tự giao nhau, nhằm về phía cửa lớn!
Nhìn Song Diềm Trảm đỏ rực mạnh mẽ kia, mặt đám người Công Tước cũng tái theo, bọn họ đã hiểu Diệp Chỉ Tình muốn làm điều gì, nàng muốn tạo động tĩnh lớn để kinh động người ở trong!
Vì sao hôm nay gặp được cô gái tuyệt sắc nào cũng đều là biến thái vậy, hai cô gái Băng Hỏa kia chưa nói bây giờ cô gái thoạt nhìn nhu thuận này cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ, rất bình tĩnh nhìn thấu rõ tình thế.
Hiện tại bọn họ muốn ngăn cũng không kịp, chỉ có thể nhìn Song Diềm Trảm của Diệp Chỉ Tình đánh mạnh lên nóc nhà, mà đấu khí mang theo ngọn lửa kia sau khi hoàn thành nhiệm vụ cũng không biến mất mà vẫn tiếp tục xuyên thấu màn trời đêm, xẹt một đường cong tuyệt đẹp trên không trung.
Đi hay ở?
Hiện tại Công Tước đang lo lắng vấn đề này, nếu để nhưng người đó đi ra thì mình tuyệt
đối không thể động thủ bắt tiểu cô nương này được, nhưng cũng chỉ không thể làm thế thôi!
Đám người Công Tước tuy vô sỉ nhưng còn chưa mạo phạm đến Mơ Hồ Đường, nhiều nhất chỉ là đánh xỉu một cái thị vệ mà thôi điều này cũng không tính là lỗi lầm lớn lao gì, ở lại cũng chẳng sao.
Mà cánh cửa này là bị Diệp Chỉ Tình đánh vỡ, không liên quan gì đến bọn hắn!
Vì vậy Công Tước quyết định ở lại, hắn muốn chơi Diệp Chỉ Tình một vố! Hắn phải nhổ ra được cơn giận này! Bắt không được Diệp Chỉ Tình đã làm hắn thực cảm tức, còn bị nàng dễ dàng nhìn ra sơ hở nữa, điều này làm hắn cảm thấy rất mất mặt!
Diệp Chỉ Tình quay mặt lại, sau khi đánh phá cánh cửa kia, nàng đã khẳng định mình làm đúng, quả nhiên những người này sợ kinh động đến người bên trong.
Bất quá tuy khẳng định mình làm đúng nhưng vẫn giữ một khoảng cách với những người này nên Diệp Chỉ Tình trực tiếp leo lên nóc nhà, muốn quan sát biến hóa của sự tình.
"Là ai! Cánh cửa này hôm nay quả thật không hay ho, bị phá hủy hai lần rồi!"
Rất nhanh đám Quang Minh Kỵ Sĩ đã xuất hiện ở cửa, nhìn cánh cửa vừa bị đánh bay, có điểm cảm khái nói vừa mới sửa xong a!
"Kỵ sĩ vĩ đại là nữ tử ở trên kia, nàng nói phải xông vào tìm người, thị vệ ở cửa ngăn cản lại nên bị nàng đánh xỉu. Chúng ta chỉ muốn hỗ trợ bắt nàng, kết quả nàng đã đánh vỡ cửa chính, nhảy lên trên kia!" Công Tước lập tức ác nhân cáo trạng trước, bóp méo sự tình.
"Vị tiểu thư này, chúng ta có chỗ nào đắc tội ngươi mà ngươi phải phá hư đại môn của chúng ta?" Quang Minh Kỵ Sĩ ngẩng đầu, nhìn về phía Diệp Chỉ Tình đang ở trên kia, dưới ánh đèn mờ mờ, vẻ mông lung của Diệp Chỉ Tình làm cho tất cả kỵ sĩ đều lâm vào ngẩn người.
"Có phải hôm nay các ngươi đánh với hai cô gái khống chế Băng Hỏa ma pháp không?" Diệp Chỉ Tình cũng không có xúc động, phải hiểu rõ sự tình trước đã.
"Đứng vậy, hiện tại các nàng đang ở trong kia!" Quang Minh Kỵ Sĩ gật gật đầu trả lời.
" Vậy mời các ngươi giao các nàng ra đây, sự tình hôm nay đến đây là hết, nếu không hậu quả các ngươi không gánh vác nổi đâu!" Diệp Chỉ Tình nhíu mày, lúc này nàng nghĩ người ở đây thật sự bắt đi Diệp Lam Vũ.
Lấy sự hiểu biết của Diệp Chỉ Tình về Diệp Lam Vũ, biết có đôi lúc Diệp Lam Vũ sẽ xằng bậy một chút, nhưng làm việc rất có chừng mực, không đến mức ngay cả chào hỏi một câu cũng không mà ở lại chỗ này.
Mà cho dù Diệp Lam Vũ có như vậy đi nữa thì Thất công chúa cũng sẽ không như vậy, cho nên hai người họ nhất định sẽ không phải tự nguyện ở lại trong kia!
Có điều Diệp Chỉ Tình không tính đến khả năng khác, nếu có Diệp Lãng ở đây thì những vấn đề kia không còn là vấn đề nữa, sẽ trở nên thực bình thường!
Chẳng qua Diệp Chỉ Tình cũng không biết Diệp Lãng ở trong này, trước đó nàng cũng không nghe được tin tức gì, chỉ vẻn vẹn ba người Diệp Lam Vũ hoài nghi Mơ Hồ Thần Y là Diệp Lãng mà thôi các nàng cũng không nói cho người khác biết.
"Chê cười, ở trong này còn chưa có chuyện gì chúng ta không gánh vác nổi! Mà nếu chúng ta đem các nàng giao cho ngươi mới là việc chúng ta không gánh vác nổi ấy!" Quang Minh Kỵ Sĩ cười lạnh nói.
"Nếu đã vậy thì cáo từ!" Diệp Chỉ Tình thực rõ ràng nói sau đó liền chuẩn bị rút lui khỏi chỗ này.
Nếu đàm phán không được thì trước tiên phải rút khỏi đây đã, nói chuyện này cho những người khác rồi tính, nếu mình ở lại đánh bừa với những "địch nhân" này thì chỉ có hy sinh vô ích mà thôi.
Từ thân thủ của những Quang Minh Kỵ Sĩ này, Diệp Chỉ Tình đã nhìn ra bọn họ đều là cao thủ cao hơn mình nhiều, không chỉ nhiều người mà bất cứ tên nào trong đó cũng không phải mình có thể đối phó.
"Còn muốn chạy? Chỗ này cũng không phải nhà ngươi mà muốn thì đến không muốn thì đi đâu!" Một cái Quang Minh Kỵ Sĩ phi thân lên, muốn đi bắt Diệp Chỉ Tình.
Diệp Chỉ Tình đã sớm dự đoán chuyện này, trong khi nói nàng cũng đã phi thân rời đi, nàng không bay về phía mặt đường bởi chỗ đó sẽ càng làm nàng bại lộ thêm, làm người ta dễ dàng bắt được mình mà thôi.
Nàng đang bay về một phía khác của Mơ Hồ Đường, cơ hội thoát thân từ chỗ đó lớn hơn những chỗ khác nhiều, tuy rằng cũng rất mạo hiểm, phải băng qua Mơ Hồ Đường, nếu ở trong đó có một người bay ra thì rất có thể mình sẽ lâm vào khốn cảnh ngay.
Nhưng bây giờ cũng chỉ có thể làm như vậy, làm vậy thì còn "có thể", ở ngoài kia thì trăm phần trăm sẽ bị bắt lại!
Lấy biểu hiện của thị vệ trước cửa Mơ Hồ Đường, Diệp Chỉ Tình cũng có lý do tin tưởng phòng ngự nơi này rất yếu, mà đó cũng là chỗ đáng giá nàng mạo hiểm.
Mà thấy nàng làm như vậy, đương nhiên Quang Minh Kỵ Sĩ phải đuổi theo...
Ở trong Mơ Hồ Đường, chỗ của Diệp Lãng, hắn đang kể chuyện cho ba cô gái kia nghe, chuyện của hắn...
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Luyện Kim Cuồng Triều
Chương 308: Mắc tiểu? Con tin? (2)
Chương 308: Mắc tiểu? Con tin? (2)