Mà lý do nàng có điểm bài xích với chức vị Thánh Nữ này là vì trong hai mươi năm này nàng suy nghĩ rất nhiều, nàng cảm thấy mình không đáng bị bó buộc như vậy!
Hoặc là nói Thánh Nữ như nàng không giống với những Thánh Nữ khác, không thích hứng chịu nhưng quy củ trói buộc này, nếu người khác trói buộc nàng thì nàng sẽ giãy mở!
Nói cách khác, đừng dùng giáo điều đến trói buộc nàng, nếu không nàng sẽ từ chức mặc kệ, mà nếu Thánh Giáo cho nàng tự do thì làm Thánh Nữ cũng không sao cả!
"Ừ, không làm thì không làm, cũng không có gì hay ho! Nếu ngươi không muốn làm thặng nữ thì có thể đến nhà của ta, tùy tiện chọn một đường ca gả cho ngươi thì ngươi không cần làm thặng nữ nữa, đúng rồi, dường như Tam ca vẫn còn độc thân, để hôm nào ta giới thiệu cho ngươi." Diệp Lãng không thèm để ý những chuyện như vậy, có điều có hứng thú đi làm người mai mối kết duyên tơ hồng đùa đùa cho vui.
"Đi tìm chết đi, dù ta có lập gia đình cũng sẽ gả cho ngươi, những người khác ta mặc kệ!" Hiên Viên Băng tức giận nói nàng còn không nghĩ đến việc lập gia đình, có thể vì làm Thánh Nữ nhiều năm như vậy nên nàng rất lạnh nhạt với tình dục nam nữ, lạnh nhạt đến nỗi có thể xem nhẹ như không, Nàng cũng chưa từng nghĩ đến việc sẽ yêu Diệp Lãng, bên nhau trọn đời, nàng nói gả cho Diệp Lãng cũng chỉ thuận miệng nói mà thôi cũng không có ý nghĩa gì cả.
Cũng vì vậy mà rất nhiều người cảm thấy kỳ quái không phải nói hai người có gian tình sao, vì sao không có một chút tình yêu nam nữ vậy?
"Lấy ta làm gì, vì sao không phải là những người khác?" Diệp Lãng có điểm kỳ quái hỏi.
"Ngươi nghĩ xem, ta và ngươi tâm linh tương thông, lại sẽ gặp mặt trong mộng, nam nhân nào muốn lấy một nữ nhân như vậy. Hơn nữa ta cũng sẽ không có cảm giác với bất cứ nam nhân nào khác, thật sự là tiện nghi tiểu ngu ngốc nhà ngươi!" Hiên Viên Băng cười nói, tựa hồ chuyện này thực bình thường, không trọng yếu chút nào vậy.
"Tiện nghi ta cái gì?" Diệp Lãng rất khó hiểu.
"Ta có thể ngày nào cũng ở cùng ngươi a, cả đời cũng được!" Hiên Viên Băng nói.
Nghe thế Diệp Lãng lập tức nhảy dựng lên, lớn tiếng nói: "Ta kháo, cái này gọi ta tiện nghi ta sao? Cái này rõ ràng là bắt ta chịu khổ, hay là ngươi tiếp tục làm Thánh Nữ của ngươi đi, đừng rời khỏi nơi này, sau này có rảnh ta sẽ đến thăm ngươi một chút!" Hiên Viên Băng cảm thấy vô lực, tiểu ngu ngốc này...
Tại khuê phòng của Hiên Viên Băng, sau khi Diệp Lãng đi vào liền lập tức cởi y phục. Chỉ để lại một cái quần nhỏ liền nhảy vào giữa giường ngủ.
"Cũng vẫn như vậy..." Hiên Viên Băng lắc đầu, nàng cũng nhìn thấy như vậy rất nhiều lần rồi, khi Diệp Lãng ở trong mộng cũng sẽ ngủ như vậy.
Mà Diệp Lam Vũ tam nữ bên cạnh thì không cần phải nói trước mặt các nàng Diệp Lãng cũng như vậy, sẽ không bận tâm đến các nàng, đương nhiên, nếu đổi thành người khác thì hắn sẽ đuổi ra rồi mới làm như vậy.
"Các ngươi tự tìm chỗ ngủ đi, ta ngủ trên giường!" Hiên Viên Băng nói với Diệp Lam Vũ tam nữ, sau đó tự nhận là thông minh giành lên giường trước.
Có điều sự hiểu biết của nàng sẽ nhiều bằng Diệp Lam Vũ cùng Thất công chúa sao? Hiển nhiên là không thể, ít nhất trong hiện thực là không.
Khi nàng bước lên giường thì Diệp Lam Vũ và Thất công chúa đã nằm một trái một phải ngủ bên cạnh Diệp Lãng rồi trước đó các nàng đã chuẩn bị tốt.
"... Ê ê, đây là giường của ta, sao các ngươi lại có thể làm như vậy, ta cho các ngươi đi vào đã là rất tốt rồi, đừng có quá đáng!" Hiên Viên Băng rất không thích nói.
Mà đáp trả lại nàng chỉ có tiếng hít thở đều đều của ba người Diệp Lãng...
Vừa rồi Diệp Lam Vũ tam nữ đi vào phòng này cũng không mất bao nhiêu sức lực bởi Hiên Viên Băng chỉ cần để Diệp Lãng đến phòng ngủ của nàng là được, về phần Diệp Lam Vũ tam nữ có đi theo hay không cũng không sao cả, nàng cũng không phải muốn một mình chiếm lấy Diệp Lãng.
Trên thực tế, khi ở trong mộng thì nàng đã một mình chiếm lấy rồi, nàng cảm thấy mình đã nhiều hơn người khác rồi nên cũng không thèm để ý.
"Thánh Nữ đại nhân..." Lúc này Chân Tiểu Yên mở miệng nói. Nguồn truyện:
"Gọi ta Băng tỷ tỷ là được!" Hiên Viên Băng thật ra rất thích Chân Tiểu Yên, tuy Chân Tiểu Yên vẫn chưa nói chuyện nhưng với nàng mà nói cũng không đại biểu cho việc Chân Tiểu Yên không phản đối nàng.
"Cái này... Băng tiểu thư, ngươi không nên tách các nàng ra, ít nhất đêm nay là không thể, các nàng đã nửa tháng không gặp Diệp Lãng, nửa tháng này vì cái gì thì ngươi cũng biết đấy!" Chân Tiểu Yên nhẹ giọng nói: "Hơn nữa vừa rồi ngươi vẫn chiếm lấy Diệp Lãng không nhả ra nên các nàng mới có một ít ý kiến với ngươi!"
"Cái này..." Hiên Viên Băng trầm mặc, cũng vì nàng mới khôi phục thân thể nên làm một ít chuyện có điều phóng túng, cũng không để ý đến suy nghĩ của người khác.
Lúc này mới nhớ đến địch ý của Diệp Lam Vũ cùng Thất công chúa với mình kỳ thật cũng không tính cái gì, mình không nên đi so đo!
Chân Tiểu Yên tiếp tục nói: "Kỳ thật ngươi không cần lo lắng, hai nàng vẫn lấy Diệp Lãng làm trung tâm, tất cả những gì các nàng làm đều vì hắn, cho nên Diệp Lãng tốt với ngươi thì các nàng cũng sẽ yêu ai yêu cả đường đi, sẽ không hận ngươi! Nhưng có thể ngươi phải đánh mấy tràng với các nàng, bản thân các nàng mỗi ngày cũng đánh nhau vài lần..."
"Ừ, vậy còn ngươi? Ngươi sắm vai nhân vật gì bên cạnh hắn?" Hiên Viên Băng hỏi nàng cũng có chút hiểu biết về Diệp Lam Vũ và Thất công chúa, mà Chân Tiểu Yên chưa từng nói chuyện nên nàng vẫn hoàn toàn không biết, đương nhiên còn có tiểu Nhị nhưng phải có thứ tự trước sau.
"Ta là đồng học của hắn, cũng là nữ đầu bếp của hắn, phụ trách việc ăn uống của hắn!" Chân Tiểu Yên đơn giản giới thiệu về bản thân.
"Ừ, còn nàng thì sao?" Lúc này Hiên Viên Băng chỉ vào tiểu Nhị, đến lượt hỏi nàng rồi Chân Tiểu Yên trầm mặc một hồi sau đó gằn từng tiếng nói: "Tiểu Nhị nàng là một luyện kim con rối!" Bên trong ngữ khí của nàng tựa hồ lộ ra một loại kiêu ngạo, hơn nữa anh mắt nhìn chằm chằm vào Hiên Viên Băng, muốn nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của Hiên Viên Băng.
Đường đường là Thánh Nữ của Thánh Giáo không biết có kinh ngạc với tin tức này không? Chân Tiểu Yên rất muốn biết đáp án.
"Cái gì? Con rối? Làm sao có thể- không thể nhìn ra nàng có điểm nào giống con rối cả!" Quả nhiên Hiên Viên Băng vẫn bị kinh ngạc, cho dù nàng là Thánh Nữ cũng không thể nhất thời tiêu hóa sự thật này được!
Chân Tiểu Yên cười cười nói: "Quả thật bất cứ ai gặp nàng cũng không cảm giác ra nàng là khôi lỗi cả, cho dù nói cho bọn hắn thì chưa chắc bọn hắn đã tin, bất quá, ta nói cho ngươi biết, đây là sự thật, là một cái khôi lỗi Diệp Lãng làm ra!"
"Hắn có nói về khôi lỗi thuật cho ta biết nhưng không nghĩ đến lại thần kỳ như vậy!" Hiên Viên Băng nhìn tiểu Nhị, vuốt thân thể tiểu Nhị, nàng cảm giác ra sự cố gắng vất vả mà Diệp Lãng dành cho tiểu Nhị.
Mà tiểu Nhị cũng có thể làm cho Diệp Lãng tự hào, nàng là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Luyện Kim Cuồng Triều
Chương 365: Mộng? (1)
Chương 365: Mộng? (1)