DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Luyện Kim Cuồng Triều
Chương 407: Thắng lợi ngoài ý muốn (3)


Đến đây cũng không sai rồi, bài danh của Diệp Gia Học Viện cũng không thấp! Diệp Lam Vũ cũng không có ý kiến gì về việc này, hai nàng còn bị Nhị tỷ xử lý nữa chứ đừng nói một người.

Thất công chúa cũng có suy nghĩ như vậy, có điều nàng không buông tha mà toàn lực chiến đấu, làm cho trận đấu cũng có mùi có vị, có đánh có đỡ!

Cuối cùng tuy nàng vẫn thua nhưng thắng được sự ủng hộ của mọi người!

Khi Diệp Lãng ném cúp cho Nhị tỷ, tán dương Thất công chúa:

- Tiểu Thất, làm không sai, qua vài năm thì ngươi sẽ vượt qua Nhị tỷ thôi, Nhị tỷ cũng chỉ là lớn hơn ngươi vài tuổi mà thôi!

- Ừ!

Nghe thấy Diệp Lãng khen mình, Thất công chúa rất vui vẻ gật đầu.

Có điều lúc này dường như Diệp Lãng cũng không chú ý Nhị tỷ vẫn đang đứng bên cạnh.

- Diệp Lãng!

Nhị tỷ trợn mắt nhìn.

- A, Nhị tỷ, ngươi còn ở đây à…

Diệp Lãng ngơ ngác nói.

- Ngươi coi như ta không tồn tại a!

- Ừ, biết rồi, tiểu Thất, chúng ta đi thôi, mang ngươi đi làm tiệc chúc mừng một chút.

Quả thật Diệp Lãng coi như Nhị tỷ không tồn tại, nói muốn đi chúc mừng Thất công chúa chứ không phải người đạt được quán quân là Nhị tỷ.

Nhị tỷ còn chưa kịp nói gì thì Diệp Lãng cũng đã sớm dẫn Thất công chúa đi rồi, ngay cả Diệp Lam Vũ còn không đuổi kịp chứ đừng nói người khác!

Thất công chúa rất thích như vậy, vứt bỏ Diệp Lam Vũ, thế giới chỉ có hai người là nàng cùng Diệp Lãng.

Đó cũng là một sự yên lặng trong đợt đại tụ hội huyên náo này mà nàng vẫn mong chờ…

Sau khi bài vị tái chấm dứt, khi mọi người tính toán phân tích lại phát hiện Diệp Gia Học Viện lấy ưu thế mỏng manh xếp thứ nhất.

Quán quân luyện kim tổ cùng hỗn hợp tổ, á quân huy chương đồng ma pháp tổ, á quân huy chương đồng vũ giả tổ, một đống thành tích này làm cho Diệp Gia Học Viện mạc danh kỳ diệu chiếm được vị trí thứ nhất.

Kết quả này quả thật không ai ngờ đến, kể cả chính Diệp Gia Học Viện cũng không.

Ở trong này có không ít nguyên nhân, vì một ít trùng hợp mà Đệ Nhất Học Viện không lấy được điểm, ví dụ như quán quân vũ giả tổ, nếu không có Phi Phi xuất hiện thì bọn họ đã thêm điểm, lúc đó bọn họ sẽ vượt qua Diệp Gia Học Viện rất nhiều.

Đồng thời, Diệp Lam Vũ tổ chiến thắng hỗn hợp tổ so đấu, tuy rằng chỉ được một chút điểm, nhưng nhờ một ít điểm nho nhỏ này làm họ vượt qua Đệ Nhất Học Viện, điều này làm cho một ít học viện sau này cũng chuyên phái người tham gia hỗn hợp tổ, nhiều ra một chút cũng tốt, đỡ phải giống lần này, trở thành điểm mấu chốt nhất cho sự chiến thắng.

Kỳ thật tuy kết quả làm người ta cảm thấy ngoài ý muốn nhưng vẫn có thể hiểu được bởi tuy rằng nói là lần đầu tiên Diệp Gia Học Viện tham gia nhưng chủ lực của Diệp Gia Học Viện đều đến từ Hoàng Gia Học Viện, cơ hồ chính là đại biểu Hoàng Gia Học Viện.

Vốn thực lực đã là tiền tam, lần này thêm vào nhân tố ngoài ý muốn là Diệp Lãng và Phi Phi, còn có sự cường thế của Diệp Lam Vũ cùng Thất công chúa làm cho Diệp Gia Học Viện lấy ưu thế mong manh chiếm được vị trí số một.

Mà vì thất lạc nhân tài nên Hoàng Gia Học Viện phải lạc hậu, không chỉ xếp sau Tử La Lan Học Viện còn bị Chu Tước Học Viện đè xuống một bậc.

Sau khi tính toán xếp hạng, Thánh Thành còn chuyên môn cử hành một yến hội cho lần này, tất cả học viện đều được mời, mà địa điểm tổ chức lại ngay tại Quảng Trường Thần Tích.

Có điều lần yến hội này Diệp Lãng không tham dự, lúc đó hắn còn đang tiến hành chiến tranh với Hiên Viên Băng, chiến tranh của hai người họ:

- Tiểu ngu ngốc, ta không cho ngươi đi!

- Ta nhất định phải đi!

- Ta ngăn ngươi lại xem ngươi có đi được không!

- Ngươi cứ thử xem…

- Thử thì thư!

Lúc đó, khi Diệp Lãng đang xem vài quyển sách cuối cùng, thuận miệng nói ngày mai mình phải đi, phải rời khỏi đây.

Khi nghe thấy Diệp Lãng nói như vậy, Hiên Viên Băng liền nhảy dựng lên, muốn ngăn cản ý tưởng của Diệp Lãng, bất quá tựa hồ không thể, Diệp Lãng muốn làm gì còn không ai có thể ngăn cản.

Vì thế hai người bắt đầu phát sinh chiến tranh quy mô nhỏ, kết quả là Diệp Lãng bị bắt giữ, bị Hiên Viên Băng đóng băng, đương nhiên Hiên Viên Băng cũng giống như Diệp Lãng, cũng bị giam lại.

Có điều nàng cũng chỉ giữ Diệp Lãng lại một buổi tối, sáng hôm sau vẫn thả Diệp Lãng đi, cũng đích thân tiễn hắn đi.

Cũng không chỉ vì nàng đã nghĩ thông suốt mà còn vì nàng biết mình không giữ được Diệp Lãng, sáng dậy thì Diệp Lãng cũng đã biến mất, nàng biết Diệp Lãng đã chạy rồi.

Vốn nàng còn tưởng Diệp Lãng đã ném mình mà chạy, có chút buồn bực, sớm biết vậy thì đáp ứng Diệp Lãng, như vậy ít nhất còn có thể tiễn hắn đi.

Mà ngay khi nàng còn đang hối hận thì lại phát hiện Diệp Lãng chạy về…

- Hiên Viên Băng, ta phải đi!

- Vì sao ngươi trở lại?

Hiên Viên Băng lập tức bắt Diệp Lãng, hỏi một vấn đề mà nàng vẫn không rõ.

- Ta muốn chào hỏi với ngươi, ngươi đừng hòng bắt lấy ta, ngươi không bắt được ta đâu, cho dù ngươi giam ta lại thì ta cũng có thể trốn vậy!

Diệp Lãng nói.

- Ngươi chạy về là để chào hỏi với ta sao?

Hiên Viên Băng hỏi.

- Ừ, ta cảm thấy nên nói với ngươi một tiếng, nếu không ta sẽ không an lòng mà đi.

Diệp Lãng gật đầu, ngơ ngác nói.

- Tiểu ngu ngốc!

Hiên Viên Băng nhìn chằm chằm Diệp Lãng một hồi, sau đó ôm vào trong lòng mình, vào lúc này nàng cảm thấy dù Diệp Lãng rời khỏi mình cũng không sao cả vì trong lòng hắn có mình.

- Để làm chi, đừng ôm ta a, ta phải đi rồi. Tỷ tỷ các nàng vẫn chờ tiễn ta kìa.

Diệp Lãng ở trong lòng Hiên Viên Băng nói.

- Để ta ôm một hổi, để ta tiễn ngươi!

Hiên Viên Băng nhẹ nhàng nói, ôm Diệp Lãng thật chặt, mà rất nhanh Diệp Lãng không giãy dụa nữa.

Một lát sau Hiên Viên Băng buông Diệp Lãng ra, sau đó kéo tay Diệp Lãng chạy, ra khỏi Vân Đinh cung điện, đi trên đại lộ trong Thánh Thành.

Bên trong Thánh Thành, dọc theo đường đi, người ta nhìn thấy hai người tay nắm tay…

Nếu là trước kia thì nhất định có người thấy kỳ quái, cũng sẽ đi ngăn cản hai người bởi Hiên Viên Băng là Thánh Nữ, không thể thân mật cùng một nam nhân khác.

Nhưng hiện tại thì lại khác, mọi người đều hiểu quan hệ của hai người, đã không thể đi ngăn cản, chỉ có thể học thích ứng!

Bất quá tuy một ít người phản đối nhưng khi nhìn thấy hai người ở cùng một chỗ thì lại thấy như vậy là rất tốt bởi hai người họ cho người ta cảm giác thật tốt, thật thoải mái.

- Đệ đệ, sao giờ mới về, xe ngựa cũng đã chuẩn bị tốt rồi!

Diệp Lam Vũ nhìn thấy Diệp Lãng chạy tới, dường như không nhìn thấy Hiên Viên Băng ở bên cạnh, có điểm cau mày nói.

Mà bên cạnh Diệp Lam Vũ còn có đám người Thất công chúa, Diệp Chỉ Tình, … dường như không ít.

Đọc truyện chữ Full