DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Luyện Kim Cuồng Triều
Chương 409: Tới bắt ta đi (2)


Truyền thuyết trong Thú Thần Chi Thành còn có một ít chủng tộc lánh đời của Thú Nhân, lại có truyền thuyết bên trong có vương tộc của Thú Nhân.

Nhưng tất cả cũng chỉ là truyền thuyết, không ai có thể chứng minh chuyện này cả!

Hiện tại tất cả không liên quan gì đến Diệp Lãng cả, hắn chỉ muốn biết một việc:

- Muốn đến Hổ tộc bộ lạc có đường khác không?

- công tử, hết rồi, đường này tất phải đi qua, không thể nhiễu đường được!

Xa phu kia lắc đầu nói.

- Ừ nếu không được thì ta đành đi bộ tới vậy! Ngươi có thể về rồi…

Diệp Lãng nghĩ nghĩ, có một quyết định kỳ diệu như vậy.

Con đường tất phải đi qua thì đúng nhưng hắn chỉ nhằm vào phương tiện giao thông mà thôi, nếu đi bộ thì tiểu nhị rằng sẽ có đường sống, có thể vòng qua vài chỗ là được.

- Nhưng mà công tử à, bọn họ phân phó ta nhất định phải đưa người đến mục đích, vô luận phát sinh chuyện gì cũng không để người đi một mình!

Xa phu làm khó nói.

Biện pháp của Diệp Lãng tuy được nhưng hắn lại quên mình thường xuyên bị lạc đường, nếu đi bộ nhiễu đường thì không biết hắn sẽ chạy đến đâu nữa.

Đó cũng là chuyện mà mọi người lo lắng nên mới bắt xa phu nhất định phải đưa Diệp Lãng đến tận nơi, tuyệt đối không được rời đi.

- Không sao cả, ta có Tiểu Nhị, nàng có thể định vị giúp ta!

Diệp Lãng lắc đầu, Tiểu Nhị vốn có thể giúp hắn dẫn đường, bây giờ lại được hắn thăng cấp thêm công năng, hiện tại Tiểu Nhị là một hệ thống định vị, có thể làm hắn biết chính xác mình đang ở đâu.

Tuy rằng không có nghĩa là nhất định Diệp Lãng sẽ đi đúng nhưng ít ra có thể cho hắn biết mình ở vị trí nào.

- Lại là…

- Không sao cả, nếu ở đây chờ thì không biết uổng phí bao nhiêu ngày nữa, lúc đó chắc ta cũng đã tìm được Hổ Nữ, đang ngồi nói chuyện phiếm với nàng cũng có khi.

Diệp Lãng lắc đầu, cự tuyệt sự khuyên bảo của xa phu.

Xa phu nghĩ nghĩ, lời Diệp Lãng cũng không sai, không biêt Thú Nhân hội nghị sẽ mất biêt bao nhiêu thời gian nữa, có khi liên tục mười ngày nửa tháng không chừng.

- Mặc kệ nói gì thì nói, dựa theo lời họ phân phó là không thể để cho ngươi độc hành!

Xa phu lắc lắc đầu, quang một ít ý tưởng ra khỏi đầu, tiếp tục kiên định ý nghĩ của mình.

- Bây giờ là tình hình đặc thù, gặp chuyện ngoài ý muốn, ngươi không thích thì cứ ở đây chờ cũng được, được rồi, đây là một trăm kim tệ, cũng đủ ngươi qua lại vài lần, cứ quyết định vậy đi.

Diệp Lãng ném ra một trăm kim tệ vào trong xe ngựa, còn bản thân hắn lại bỏ chạy.

Xa phu cũng chỉ có thể thu lấy kim tệ, sau đó đi tìm sinh ý khác bởi dù hắn muốn đuổi theo Diệp Lãng cũng là hữu tâm vô lực.

Mà mặt khác, sau khi Diệp Lãng chạy đi, vốn định nhiễu đường mà đi, vòng qua Thú Nhân hội nghị, bất quá vì một tình huống ngoài ý muốn nên dừng lại.

- Ý đây không phải là một Hổ tộc giống Hổ Nữ sao?

Diệp Lãng nhìn thầy một Thú Nhân có tai hổ, lại có đuôi cọp, vì vậy hắn liền chạy tới hỏi.

- Xin hỏi, các ngươi biết Hổ Nữ… Không, Thái Nhã ở đâu không?

Diệp Lãng trực tiếp hỏi, nếu nhìn thấy đồng tộc của Thái Nhã tất nhiên không thể bỏ lỡ, nếu không biết thì hỏi xem vị trí địa bàn của bọn họ.

- Vì sao một nhân tộc như ngươi lại muốn tìm Thái Nhã?

Thú Nhân kia rất cẩn thận hỏi, xem tình huống này hẳn là biết Thái Nhã ở đâu.

- Ta muốn đi tìm Thái Nhã để gặp nàng thôi chứ cái gì mà vì sao, ngươi mau nói cho ta biết nàng ở đâu đi!

Diệp Lãng lại truy vấn, bộ dáng rất hưng phấn.

- Ta sẽ không nói cho ngươi biết đâu, ngươi là nhân tộc, chúng ta sẽ không tiết lộ việc cơ mật này cho ngươi biết.

Thú Nhân kia lắc đầu, rất đề phòng nhìn Diệp Lãng.

Cơ mật? Nơi Thái Nhã ở lại là cơ mật? Tuy rằng dường như nhằm vào ngoại tộc nhưng dường như cũng có điều đáng coi trọng.

- Nàng là nữ nô của ta, ta cho ngươi biết, nếu ngươi không nói thì ta sẽ cho ngươi chịu khổ!

Diệp Lãng giơ tay ra uy hiếp nói, căn cứ suy nghĩ của hắn, những cơ mật này đều có thể dùng cách cưỡng bức hỏi ra.

- Nữ nô?

Thú Nhân kia ngẩn người ra, sau đó biến sắc:

- Hóa ra ngươi chính là tên nhân tộc biến Thái Nhã đại nhân thành nữ nô, vậy mà ngươi còn dám đến đây, đúng là thiên đường có đường người không đi, địa ngục không cửa lại xông vào, ngươi tới, bắt tiểu tử nhân tộc này lại, giao cho Thái Nhã đại nhân xử lý.

Sau khi Thú Nhân kia nói xong, một đám Thú Nhân rất nhanh xuất hiện bên cạnh Diệp Lãng, vây quanh Diệp Lãng lại, dường như những Thú Nhân nà đều là đồng tộc với Hổ Nữ, đều có tai hổ đuôi cọp cả.

Lại nói tiếp, mặc dù là Thú Nhân nhưng bộ dáng của bọn hắn cũng không cao to mấy, nhất là nữ tính sẽ càng nhỏ nhắn xinh xắn hơn, chẳng trách nhiều người muốn bắt các nàng làm nữ nô như vậy.



Diệp Lãng nhìn thấy tình hình này, nghiêng đầu nghĩ một lúc, sau đó dùng nắm tay này gõ bàn tay kia, tựa hồ nghĩ ra một biện pháp tốt.

- Các ngươi đến bắt ta đi!

Biện pháp của Diệp Lãng chính là thúc thủ chịu trói, động tác này làm các Thú Nhân có điểm kỳ quái, bất quá bọn hắn cũng mặc kệ, bọn họ dùng dây thừng bền chắc nhất trói Diệp Lãng lại, sau đó áp tải hắn vào trong lãnh địa bộ lạc, nơi đang diễn ra hội nghị.

Vì sao Diệp Lãng lại thúc thủ chịu trói? Cái này không đơn giản à? Bọn họ không phải nói sẽ đưa cho Thái Nhã đại nhân xử lý sao, tức là sau khi bị bọn họ bắt nhất định sẽ bị đưa tới trước mặt Thái Nhã, hắn khỏi cần phải mất công đi tìm người nữa.

Không biết Thái Nhã nhìn thấy như vậy sẽ ra sao nữa? Tin rằng nhất định sẽ phát điên.

Chẳng qua, Thái Nhã này là Hổ Nữ kia của Diệp Lãng sao? Thoạt nhìn hình như đúng vậy, lại dường như không phải.

Nếu nàng là Hổ Nữ thì sao nàng lại có thân phận cao như vậy? Có thân phận cao như vậy thì sao nàng lại cam tâm đi làm nữ nô của Diệp Lãng, hơn nữa còn hầu hạ Diệp Lãng cẩn thận như thế.

Nhưng nếu không phải là nàng vừa hay từng làm nô lệ cho nhân tộc, thoạt nhìn hẳn là không sai, hơn nữa dựa vào đặc thù của những người này, Diệp Lãng có thể khẳng định Thái Nhã đại nhân chính là người mình muốn tìm.

Hắn chỉ cảm thấy thân phận của Thái Nhã có điều thú vị, trước kia hắn cũng từng nghĩ thân phận của nàng không đơn giản, tuy hắn rất nhanh liền quên đi điều này nhưng ít ra cũng từng nghĩ tới…

Đồng thời, vì để mục đích của mình thành công, hắn còn ra lệnh cho Tiểu Nhị cách mình mấy km đợi lệnh.

Đọc truyện chữ Full