Hoàng Thượng, sao người có thể khẳng định hắn sẽ đến tìm ta? Tình huống bây giờ hẳn hắn sẽ chạy đi rất xa, dù sao cũng đã bị vạch trần, hắn chắc sẽ không đến tìm ta đâu." Lý Nguyệt nhíu mày, tựa hồ cảm thấy không có khả năng.
Mà ở trong lòng Lý Nguyệt tựa hồ cũng có một chút mất mác, nàng cảm thấy nếu không có mục đích khác thì nhất định Diệp Lãng sẽ không vì mình mà đến.
"Ta tin hắn sẽ quay về, còn chưa đạt được Thiên Cơ Giáp của ngươi thì hắn sẽ lại đến! Hắn chính là cái loại ngốc từ như vậy, nếu không đạt mục đích thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tay!" Triệu Nhã Nhu lắc lắc đầu, nhìn bầu trời đêm cười nói.
"??" Mọi người khó hiểu nhìn Triệu Nhã Nhu, còn Lý Nguyệt lại cảm thấy nghi hoặc.
Trong cảm nhận của mọi người, Diệp Lãng tựa hồ là cái loại quỷ mơ hồ không để ý đến gì cả, sao hắn có thể giống cái loại người mà Triệu Nhã Nhu nói được, không đạt mục đích sẽ không dễ đàng buông tay, người như thế nói gì cũng không giống Diệp Lãng.
Hoàng Thượng từ đâu mà nhìn ra Thập Tam thiếu gia là người như thế? Không hiểu, hoàn toản không thể hiểu được!
Nhất định là ảo giác...
"Thật vậy sao?" Lý Nguyệt lẩm bẩm nói.
"Ta không ngại khi các ngươi hoài nghi phán đoán của ta, đến lúc đó các ngươi cứ đứng nhìn là được. Còn có, các ngươi có thể làm hắn bị thương, cho dù nứa sống nứa chết cũng được nhưng nhất định không thể để hắn chết!" Khi Triệu Nhã Nhu nói hết lời, ngữ khí trở nên vố cùng băng lãnh, làm cho người ta tin tưởng nếu ai dám cãi lại mệnh lệnh này thì nhất định chỉ có chết!
Có lẽ, không chỉ đơn giản là chết mà thôi!
Nhưng mà trong những lời của nàng, mọi người cũng sẽ không cảm thấy Triệu Nhã Nhu sẽ lo lắng cho Diệp Lãng, nếu lo lắng thì sao lại chỉ cần không chết là được?
Có điều nếu không lo lắng thì những chuyện trước kia sao giải thích được đây, sao giải thích lý do của lần yến hội này, sao giải thích sự cười đùa vui vẻ của Triệu Nhã Nhu, sao giải thích thái độ khác thường của Triệu Nhã Nhu với Diệp Lãng?
Chẳng lẽ vẻn vẹn chỉ vì nàng phải bắt được Diệp Lãng sao? Tựa hồ cũng chỉ có thể giải thích như vậy, đồng thời tựa hồ cũng không thuyết phục lắm...
Nhưng không thuyết phục lắm thì sao? Nếu nói Triệu Nhã Nhu quan tâm Diệp Lãng thì càng thêm khó thuyết phục, bọn họ lại là tù địch.
"Lĩnh mệnh!" Lý Nguyệt lập tức bày ra tư thái, một bộ cấp dưới đáp lại lời Triệu Nhã
Nhu, ở trước mặt Triệu Nhã Nhu, quả thật nàng là một cấp dưới, vừa rồi vì chuyện của Diệp Lãng làm nàng có chút phân tâm
Cho dù Triệu Nhã Nhu nói sai rồi, an bài sai rồi thì nàng cũng phải nghe theo, không được có dị nghị gì!
"Để tỉnh các ngươi thêm lần nữa, chỉ có thể bắt sống, nếu thật sự không được thì để hắn chạy thoát đi!" Triệu Nhã Nhu nói.
"??" Mọi người lại sửng sốt, chỉ có thể bắt sống thì họ còn hiểu được, nhưng cái câu cuối cùng kia "cứ để hắn chạy thoát" làm người ta khó hiểu, nhất là dưới tình huống như vậy thường sẽ nói là thà hủy diệt cũng không để người ta được đến hắn.
Có thể vì thân phận hiện tại của Diệp Lãng quá nhạy cảm, nếu có một phương nào giết hắn đều sẽ đưa đến phiền toái rất lớn, mà loại phiền toái này cũng không phải ai cũng có thể gánh vác được.
Ừ, hẳn là như vậy!
Mặc kệ Triệu Nhã Nhu nghĩ thế nào đi nữa, chuyện nàng mai phục người để bắt Diệp Lãng ngay bên cạnh Lý Nguyệt là chuyện trăm phần trăm, hơn nữa sẽ có rất nhiều cao thủ đi chấp hành, an bài tựa hồ còn hơn nhiều so với yến hội hôm nay.
Mà lúc này Diệp Lãng đã ẩn vào trong bóng đêm đế đô, không ai có thể tìm ra hành tung của hắn, trừ Lãnh Huyết Ngũ bên cạnh.
Về phần Lãnh Huyết Ngũ vì sao lại ở bên cạnh hắn cũng không phải vì nàng biết Diệp Lãng sẽ bay đến đây mà vì khi Diệp Lãng rời đi cũng đã thông tri nàng rồi.
"Tiểu Ngũ, chúng ta quay về đi, chuẩn bị bước tác chiến kế tiếp!"
"Cái gì? ở trong đấy xảy ra chuyện gì mà ngươi phải trốn ra? Chẳng lẽ ngươi đã bị phát hiện?" Lúc này Lãnh Huyết Ngũ còn chưa biết đã phát sinh chuyện gì, chỉ biết là Diệp Lãng dùng hình thức không bình thường rời khỏi hoàng cung, mà loại phương thức này, nói trắng ra là trốn đi!
"Ừ, bị phát hiện!" Diệp Lãng gật gật đầu, rất bình thản đáp, ngữ khí của hắn như nói một chuyện thật bình thường vậy.
"..." Lãnh Huyết Ngũ trầm mặc một hối, sau đó nói: "Chúng ta lập tức rút lui!"
"Không cần! Bọn họ không thể tìm thấy ta, ta chỉ có một mình, mục tiêu quá nhỏ! Chuyện này cũng chưa chấm dứt, ta còn muốn tiệp tục nghĩ biện pháp, ngươi đi thông tri Lãnh Huyết Thất, ta đi thông tri Athena! Chúng ta gặp nhau tại Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu!" Diệp Lãng nói xong liền ẩn vào trong đêm, làm cho người ta không thấy được chút dấu vết nào.
Bí kỹ này, Lãnh Huyết Ngũ biết, Diệp Lãng cũng biết!
Mà liên hệ giữa hai người là Diệp Lãng học từ Lãnh Huyết Ngũ, có điều bây giờ Lãnh Huyết Ngũ đã không còn gì để dạy Diệp Lãng nữa rồi.
Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu, chỗ này đám người Triệu Nhã Nhu biết rất rõ ràng nhưng lại sẽ xem nhẹ, bọn họ cũng không cảm thấy Diệp Lãng sẽ quay về Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu bởi nơi đó rất rõ ràng.
Có điều Diệp Lãng lại chọn lần nữa, đây chắc là vì nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất!
Lúc này Diệp Lãng thông tri Lãnh Huyết Thất cùng Athena lại đây, theo lý thuyết là một chuyện có điều nguy hiểm, nếu như bị phát hiện thì sẽ rất phiền toái
Bất quá lấy sự khôn khéo của Lãnh Huyết Thất cùng Athena thì các nàng sẽ không có khả năng bị người phát hiện, cho dù là Triệu Nhã Nhu cũng vậy!
Lúc trước đám người Diệp Lãng ở ngoài sáng, Triệu Nhã Nhu từ trong tối mà còn chưa phát hiện được, huống chỉ hiện tại Athena cùng Lãnh Huyết Thất càng phòng bị thêm thì càng không thể bị phát hiện.
Hơn nữa, lúc này hành tung của Diệp Lãng vẫn là một sự mê hoặc của đám người Triệu Nhã Nhu, nếu như có thể phát hiện ra đám người Athena thì cũng chẳng khác nào đã phát hiện được sự tồn tại của Diệp Lãng.
"Ta nói thiếu gia à, sao ngươi cứu thích chốn tầm hoa này vậy, tối khuya rồi còn gọi ta qua, ngươi muốn làm gì với ta?" Athena lặng yên xuất hiện trong Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu, tìm được Diệp Lãng đang nắm trong sán, cười hì hì hỏi.
Trước khi qua Athena còn lo lắng đến tình huống của Diệp Lãng, bất quá chỉ lo lắng tình huống của hắn trong hoàng cung mà thôi, nàng sợ nhất là ở trong hoàng cung xuất hiện tình huống ngoài ý muốn gì, mà hiện tại Diệp Lãng lại hảo hảo đứng trước mặt nàng, tất nhiên không cần lo lắng gì nữa.
Chỉ cần người còn thì những chuyện khác có thể từ từ giải quyết!
"Ngươi đã đến rồi? Ngồi một lúc đi, đợi tiểu Ngũ các nàng đến đáy." Diệp Lãng cũng không động đậy, nhẹ nhàng nói.
Athena cũng không nói gì nữa, đi đến bên cạnh Diệp Lãng ngồi xuống, bậc thang bằng đá làm nàng cảm thấy có chút lạnh lẽo, bất quá có lẽ vì ở bên cạnh Diệp Lãng nên cái loại lạnh lẽo này cũng không sao cả.
Giờ khắc này Diệp Lãng đang nằm trên bậc thang đá, cũng không có bàn ghế gì!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Luyện Kim Cuồng Triều
Chương 540: Hành động một mình (1)
Chương 540: Hành động một mình (1)