Sau khi xe khách dừng lại, gió tuyết chậm rãi khôi phục lại trạng thái bình thường, bay trong gió lạnh.
Trong xe đều là bình dân, lúc này đều nghĩ gặp phải tặc phỉ khó chịu, nhưng sau hỗn loạn, bọn họ đều an tĩnh trở lại, mấy trăm còn mắt lập tức nhìn về phía Dịch Cốt!
- Ha ha, chúng ta sợ cái gì? Trên xe chúng ta có một vị phong hào đấu thần a!
- Phong hào đấu thần làm cái gì chứ? Chẳng phải chính là bảo vệ nhân loại và bình yên trên tam đại lục sao?
Dịch Cốt vung mạnh tay lên, một tầng hắc vụ bao phu xe lữ hành:
- Tất cả ở lại trên xe, không ai được lộn xộn!
Hắn theo Đỗ Trần nhảy xuống xe lữ hành, Ariza ôm tiểu Bối Bối theo sau.
Donna thấp giọng cười nhạo:
- Ba vị muội muội, xem ra người tới là cừu gia của Francis rồi, tập trung vào, nếu có khả năng, chúng ta sẽ bắt lấy Francis rồi đi ngay, đồng thời cũng phải nhớ kỹ hết thảy dấu vết của người này!
- Đại tỷ yên tâm! Hừ, Francis còn muốn đối phó với chúng ta? Đại nạn của chính hắn đã tới trước mắt rồi!
- Ha ha, đúng là thần của ta phù hộ a! Francis, đồ đáng chết!
--------------
Ngoài xe, gió lạnh thét gào, Đỗ Trần và người kia đứng cách nhau không đến hai mươi bước, đều đã thấy rõ đối phương!
Không đúng a! Đỗ Trần nhíu mày, theo Ám Ảnh giáo phụ nói, người cứu đi Constantine vóc người tầm trung, hơn nữa lại môi mỏng cằm nhọn, nhưng người này so với Dịch Cốt hơi thấp hơn một chút, cũng là một chiều cao hiếm có trong nhân loại rồi! Hơn nữa mặc dù môi hắn không dày lắm, nhưng cũng tuyệt đối không thể nói là môi mỏng!
Bên cạnh đó, người cứu đi Constantine kia mũ giáp trên đầu màu đen, trường bào trên người màu đỏ, người này lại tương phản, mũ giáp thì màu đỏ, trường bào thì màu đen, bất quá kiểu cách và trang sức đều giống nhau như đúc!
Cái này nói lên điều gì?
Trái tim của Đỗ Trần, hơi trầm xuống một chút!
Cứu thoát Constantine không phải chỉ là một người, mà là một người trong một tổ chức! Hơn nữa trang phục của thành viên tổ chức này toàn bộ đều như thế!
Ừm, rất có khả năng như thế!
Người kia không dừng bước, hướng thẳng đên xe lữ hành!
Đỗ Trần cất cao giọng nói:
- Các hạ vì sao chặn xe? Với tự thân của các hạ, nghĩ rằng ngàn vạn gia tài cũng dễ dàng có được, tuyệt đối không phải người vì tiền mà chặn xe, mà trên xe chỉ có hơn một trăm bình dân, cũng không đáng để các hạn huyễn hóa tường tuyết!
- Ta đến để giết người!
Hắn vẫn thong thả bước về phía trước.
- Giết người?
Đỗ Trần đưa tay ngăn Dịch Cốt, không cho hắn tùy tiện xông lên:
- Các hạ muốn giết ai? Sẽ không phải muốn giết sạch mấy trăm bình dân trên xe chứ? Với tự thân của các hạ, không giống loại người làm ra việc mất mặt đấu thần!
Đỗ Trần dùng lời xem thường để khích tướng hắn, muốn trước khi động thủ lôi thêm được chút gì đó!
Nhưng người kia nói vô cùng đơn giản, âm thanh trầm thấp:
- Ta không giết bình dân, ta chỉ giết bốn người!
Nói rồi, hắn hơi quay đầu, Đỗ Trần phảng phất cảm thấy, hai đạo mục quang nuốt người sau quân khôi (mũ giáp nhà binh) quét qua mình, quét qua ba người khác bên mình!
Không tính Andy và Đỗ Đức trong Liên Hoa, còn có mười ba tiểu cô nương được giải cứu. Rất khéo, phía bên mình hiện giờ chính là có bốn người!
Chẳng lẽ là Constantine thức tỉnh rồi, mới bằng hữu của hắn tới báo thù?
- Giết bốn người? Là kẻ thù của người sao?
Đỗ Trần lùi về phía sau, đi tới náu mình sau Dịch Cốt, trong tay ngầm lấy ra một đóa Liên Hoa:
- Trước khi giết người, thế nào cũng phải nói rõ vì sao chứ! Nếu không những người chết không rõ ràng, chẳng phải là oan uổng sao!
- Đúng vậy, ta chính là đến báo thù!
-------------------
Bình dân trong xe thở phào nhẹ nhõm:
- Hắn chỉ giết bốn người... Brook tiên sinh bọn họ vừa đủ bốn người, xem ra là cừu nhân của Brook tiến sinh đến. Mặc kệ như thế nào, chúng ta không nguy hiểm rồi, vẫn nên thành thành thật thật trốn trong xe!
Donna trào phúng:
- Quả nhiên là cừu nhân của Francis! Chúng ta chuẩn bị, tiếp theo bọn chúng tốt nhất là lưỡng bại câu thương!
- Đại tỷ, nếu không thì... chúng ta thừa dịp Francis bị người ta cuốn lấy, trước tiên lùi…
- Bốp!
Nói còn chưa hết, Donna đã hung hăng tát nàng ta một cái vang tai.
- Hỗn trướng, thần của ta như thế nào có loại người lâm trận bỏ trốn như ngươi? Nhớ kĩ, xem tình thế tiếp theo...
Một mặt nói, các nàng một mặt đi tới đầu xe, xuyên qua hắc vụ đánh giá tình hình, tùy thời chuẩn bị "ném đá xuống giếng" (bơm đểu)!
----------------------
- Báo thù... Báo thù!
Người mới đến giọng lạnh như băng, không mang một chút khí tức nhân loại, âm thanh vang dội sơn cốc. Lúc này khoảng cách hắn với Đỗ Trần không đến mười bước!
Hoa tuyết chợt tan ra, người đến khom người phóng về phía trước, cả người như một con giao long đánh về phía Đỗ Trần.
Mắt Đỗ Trần nheo mắt, Thủy Minh thuẫn và một đóa Liên Hoa chia ra tay phải và trái. Đương nhiên, ngạnh tiếp với người đến đó là việc của Dịch Cốt, Đỗ Trần muốn làm chính là thu tiểu Bối Bối vào trong Liên Hoa, sau đó cùng Ariza hiệp trợ Dịch Cốt!
Nhưng hắn vừa muốn động thủ, đột nhiên, Dịch Cốt nắm lấy cổ tay Đỗ Trần, quay về phía Đỗ Trần cười quái dị:
- Thiếu gia, không nên cử động!
Phảng phất như đang ấn chứng sự tự tin của Dịch Cốt, người kia tung người đánh tới, tốc độ trên người không giảm, lướt nhẹ qua bên người Đỗ Trần, hướng thẳng xe lữ hành đường dài:
- Giáo sĩ cao gầy kia, ngươi chuẩn bị cản trở ta báo thù sao?
Dịch Cốt lạnh lùng đáp:
- Ta có năng lực đó! Nhưng ta sẽ không ngăn cản ngươi báo thù! Xin ngươi không nên làm thương tổn bình dân!
Nói rồi, hắn thu lại hắc vụ trên xe lữ hành!
- Đa tạ!
Khi người đến nói ra hai chữ này, đã đối diện với bốn người...
Chính là bốn người Thấm Thủy Thần Sứ đang ẩn náu tại đầu xe, chuẩn bị "ném đá xuống giếng"!
- Đáng chết, mục tiêu của hắn không ngờ là chúng ta! Tam muội!
Donna vội phi thân tránh khỏi, nhưng vừa cử động, liền không tự giác rên lên bi thương, không thấy người kia có dị động gì, tam muội kia của nàng liền đầu rơi xuống đất, hoa tuyết bắn tới, mi tâm lưu lại một điểm hồng…
(Aa…!!! phải chăng hắn là Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng)
Người tới như một tia chớp giết lão tam, chiếm vị trí đầu xe, hơi ngẩng đầu nhìn ba thần sứ đang đào tẩu tứ tán, đột nhiên uốn ngón tay, lúc này Donna mới nhìn rõ hắn giết người như thế nào!
Ngón trỏ tay phải bắn ra, giống như có một chiếc gông đồng thời trói lấy lão nhị và lão tứ, theo đó tay trái người nọ bắn ra, "Phụt, phụt" hai tiếng, hai cỗ thi thể rơi xuống, đều có một vết đỏ trên mi tâm giống nhau...
Donna thấy được gan mật đều như bị xé ra, trong lúc sinh tử, nàng không quay lại thi thể của ba muội muội, xoay người muốn chạy trốn.
- Ngươi…
Người nọ chẳng biết khi nào, đã tới sau lưng nàng!
Khẽ chụp một cái, như chậm nhưng rất nhanh, người nọ nắm lấy cổ Donna, sau đó chậm rãi vặn… rất có phân tấc, thân hình của Donna liền xụi xuống, nhưng chưa hề chết, mà là bị hắn đỡ trong tay!
Người nọ lật tay nâng Donna lên vai, rơi xuống đất tuyết. Lúc này, Dịch Cốt vừa nói xong với Đỗ Trần một câu ngắn ngủi:
- Thiếu gia, mục tiêu khí tức của hắn không phải là chúng ta, mà là Thấm Thủy Thần Sứ...
-----------------
- Chết người rồi!
Những bình dân trên xe cơ hồ chưa bao giờ gặp qua cảnh tượng máu tanh liền kinh hoàng thất thố, dù rằng ba vị thần sứ chết một cách cực kỳ đẹp, mi tâm tuyết đỏ, tuyết trắng khắp nơi
------------------
Sau khi người nọ rơi xuống đất một câu cũng không nói, khiêng Donna đi về hướng đã tới, khi đi ngang qua bên người Dịch Cốt, Dịch Cốt cười lạnh lẽo:
- Kim chúc hệ, sắt chấn động. Còn có sóng âm khóa! Ta thấy được bí pháp giết người của các hạ, các hạ không định có chút giấu giếm sao?
Người nọ dừng bước:
- Muốn truy ra ta, cứ việc tới!
Hắn tiếp tục đi về phía trước.
Quả nhiên là một tên quái nhân, người bình thường giết thần sứ của Margaret, sợ nhất là từ bí pháp truy ra hắn, cho nên hắn nhất định sẽ giết người bịt miệng! Nhưng người này tựa hồ không sợ hãi!
Hắn đã đi ngoài báy tám bước, Đỗ Trần quay lưng với hắn cao giọng nói:
- Các hạ không sợ Margaret truy ra?
- Chẳng cần mụ ta truy ra, ta sẽ tới trước Thấm Thủy Hồ tìm mụ!
Người đến dừng một chút, lại nói:
- Hơn nữa ngươi cũng là địch nhân của Margaret. Ngươi sẽ bán đứng ta sao?
Trong mắt Đỗ Trần tinh mang chợt lóe, quay ngoắt người lại:
- Ngươi hình như hiểu rất rõ ta, biết rất nhiều việc của ta! Ngươi là ai?
- Francis!
Người kia miệng nói ra tên Đỗ Trần:
- Đôi khi biết quá nhiều, ngược lại không phải là điều tốt với ngươi!
Nói rồi, cước bộ của hắn nhanh hơn, thân hình nhanh chóng mờ đi..
- Constantine là ngươi cứu sao?
Đỗ Trần vội hỏi.
Nhưng người kia tốc độ nhanh vô cùng, trong chớp mắt đã biết mất rồi, căn bản không cho Đỗ Trần đáp án nào. Đỗ Trần vội vàng bổ sung đấu khí, phát lời nói ra xa:
- Nếu chúng ta có chung địch nhân, ta hy vọng, Margaret không muốn chú ý tới ta, điều này có thể làm minh hữu của các ngươi!
Âm thanh trận trận vang lên, không biết người kia có nghe được không.
Thân hình xuyên núi vượt sông, gió lạnh róc thịt khắc xương. Chẳng biết qua bao lâu, trên vai hắn, Donna lặng lẽ tỉnh lại, cả kinh nói:
- Ngươi là ai? Ngươi dám giết ta thần sứ trung thành nhất của thần phó, thần của ta sẽ không buông tha cho ngươi!
Người kia không trả lời mà hỏi lại:
- Quy củ của Thấm Thủy Hồ các ngươi, là qua một tháng thấn sứ không trờ về giao nhiệm vụ, Margaret sẽ phái tốp thần sứ thứ hai, tốp thần sự này qua mệnh môn, hai tháng sau sẽ đến tam đại lục, đúng không?
Donna càng thêm kinh hoàng:
- Ngươi cuối cùng là ai? Vì sao biết quy củ của thần của ta?
- Không có gì, đa tạ người đã nói cho ta biết hiện tại quy củ này còn chưa có thay đổi!
Thân hình đang bay lượn trên trời của hắn độ nhiên rơi xuống, hạ xuống một thung lũng, nơi này, không ngờ còn có một người giống hắn như đúc đang đứng đó.
Bất quá người này so với hắn thấp hơn một chút, nhưng cũng cường tráng hơn một ít!
- Các ngươi, các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Donna hét to.
Hắc y nhân vác nàng vẫn để Donna trong tuyết, nói với người cũng mặc mũ giáp nhà binh kia nói:
- Đều tra rõ rồi, ba tháng sau tốp Thấm Thủy Thần Sứ sẽ từ mệnh môn Thấm Thủy Hồ tiến đến!
Người còn lại cười quái dị:
- Vậy còn chờ gì nữa? Tới mệnh môn của Thấm Thủy Hồ chứ! Tới một người chúng ta giết một người, đến khi làm cho Margaret tự mình tới nhân gian...
- Các ngươi, các ngươi rốt cuộc là ai?
Donna lâm vào cảnh tuyệt vọng, mục tiêu của những người này không ngờ lại là người đứng đầu cửu đại nguyên soái Vẫn Thần… Thấm Thủy nữ thần, Margaret!
----------------------
Lúc này, Đỗ Trần còn không biết thần sứ của Margaret sẽ không trở lại nữa, ít nhất trong vòng thời gian dài sẽ không xuất hiện! Nhưng hắn nhíu mày tự hỏi, cũng có thể suy đoán ra có một tổ chức phi thường cường đại nhắm vào Margaret, vậy khi Thấm Thủy nữ thân gặp phải cường địch, có thể tạm thời bỏ qua mình!
Đáng tiếc a, đáng tiếc kế hoạch để cho tiểu Bối Bối "chơi đùa" Donna, sau đó kêu Donna đi lừa gạt Margaret, bị một người áo bào đen mặc mũ giáp nhà binh làm loạn rồi.
Nhíu mày lại, Đỗ Trần chợt phát hiện, còn có một xe dân chúng bình dân đang chờ hắn đi an ủi!
- Cái này rốt cuộc là chuyện gì a? Đó không phải là đứng đầu cửu đại thần vương sao?
Sau khi thoát hiểm, những bình dân nháo nhào như một… nồi cháo!
Liên Hoa Bảo Giám
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Liên Hoa Bảo Giám
Chương 305: Hắc bào y
Chương 305: Hắc bào y