DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 102: Nhóc con tộc báo

Bên trên xảy ra chuyện gì Trâu bạn học chưa bao giờ quá để ý, càng hy vọng nhiều thất vọng càng lớn, làm tốt việc của mình mới là vương đạo.

Việc luyện tập gần đây mặc dù không hề bỏ bê nhưng hồi lâu chưa đi Thú linh giới. Vừa nghĩ đến ngày mai đã phải quay lại cuộc sống trong trường rồi, tâm tình Trâu bạn học dần dần tốt đẹp, tay cũng hơi ngứa.

Thú linh giới.

Về cơ bản Xuân tế đã kết thúc nhưng nhân số không hề giảm bớt rõ ràng. Sự xuất hiện của Tu La làm cho càng ngày càng nhiều cao thủ tràn vào Thú linh giới, họ khát vọng chiến thắng chiến sĩ trong truyền thuyết này. Tu La chưa đến nhưng những người này gặp nhau không thể không giao lưu một chút, bất kể thắng hay thua cũng rất khó dừng lại.

Neberro Sanchez danh chấn thiên hạ, trở thành thần tượng của vạn người cũng là tất nhiên, chiến sĩ bạc trắng tuổi chưa tới ba mươi đã đánh vỡ vô số quy tắc.

Trong khu vực chiến đấu của người tuổi trẻ, về cơ bản thú tộc ba mươi tuổi trở lên rất khó gặp. Từng ấy tuổi đến đây lăn lộn, thua rồi thì mất mặt, thắng rồi cũng không có quang vinh gì đáng nói. Thỉnh thoảng xuất hiện nhiều nhất cũng là vì quan sát đệ tử của mình một chút. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m

Thuộc tính phòng ngự 2--6 cộng thêm khả năng làm chệch tấn công quả thật có thể coi là độc bộ thế hệ trẻ, Randy thắng đến mức mềm tay.

Ngay cả giáp chiến sĩ là khắc tinh của sát thủ lúc đối mặt Randy cũng nếm lợi hại, bất cứ sự khắc chế nào cũng chỉ là tương đối. Khi một sát thủ không bị sự tấn công điên cuồng của giáp chiến sĩ làm rối loạn nhịp điệu tấn công thì giáp chiến sĩ sẽ phải đau đầu.

Randy chiếm cứ riêng một tế đàn chiến đấu, hết sức đắc ý.

Trâu Lượng lẳng lặng nhìn, lợi dụng người khác không quen thuộc lá chắn, Randy giết gọn hai đối thủ. Hắn biết tính cách của tên nhóc Randy này quá hướng ngoại, dễ chán nản, dễ hưng phấn. Những chuyện gần đây đều quá thuận lợi, quả thật có chút quên hết sự đời. Điều này đối với sự phát triển của Randy tuyệt đối không phải chuyện tốt.

Từ lúc Trâu Lượng đến tên nhóc này cũng đã thắng hai trận, trước đó còn không biết thắng mấy trận. Bây giờ hắn quá ỷ lại lá chắn, loại ưu thế này quả thật rõ ràng, nhưng bản ý của Trâu Lượng không phải là ỷ lại, trang bị chỉ là công cụ. Nếu như biến thành ỷ lại thì sẽ trở thành trở ngại đối với sự phát triển của mình, mà xem dáng vẻ đắc ý của Randy thì hắn hoàn toàn cho rằng lá chắn tròn cỡ nhỏ chính là vô địch.

Có điều trong giai đoạn đồ trắng người bình thường muốn ngăn cản hắn còn thật không dễ dàng.

Hồ điệp đao thêm lá chắn tròn cỡ nhỏ thật sự làm cho Randy chiếm hết huênh hoang. Hắn quá thích loại cảm giác này, luôn luôn thuận lợi làm cho đối thủ nhìn thấy hắn không dám tấn công.

Hơi nhắm mắt lại hưởng thụ sự hoan hô xung quanh, hắn thích loại cảm giác này.

Đột nhiên... Tế đàn chiến đấu yên tĩnh lại.

Randy cũng mở mắt, Thú linh giới yên tĩnh như vậy thật sự làm mọi người không cách nào tiếp nhận,... Vì sao đám người kia đều rời khỏi tế đàn này? Không ai coi trọng hắn sao???

Một bóng dáng xuất hiện trên tế đàn chiến đấu gần đó.

Trong Thú linh giới có sức đe dọa đến mức này chỉ có một người.

Tu La.

Ánh mắt Randy lóe sáng mãnh liệt, hắn biết người mạnh thật sự đến rồi. Máu của tộc báo đang sôi trào, từ lâu hắn đã muốn gặp tên Tu La này, xem hắn ngăn cản chiêu tuyệt sát của mình kiểu gì.

Một người mạnh bình thường nhận được là sự thách thức của các chiến sĩ.

Một người mạnh siêu cấp nhận được là tôn kính và sùng bái.

Mà Tu La nhận được là sự sợ hãi vượt qua sùng bái, chỉ có những chiến sĩ mạnh nhất mới có thể có lòng quyết chiến.

Tin tức Tu La xuất hiện lập tức dẫn tới chấn động, Trâu Lượng đứng trên tế đàn. Hắn hy vọng thông qua chiến đấu của mình làm cho Randy biết ngoài núi có núi, ngoài người có người.

Nhưng hắn đã quên một điểm, chỉ có cao thủ mới dám chiến đấu với hắn.

Mà cao thủ duy nhất gần đây là Randy, bạn học Randy đã đi tới tế đàn bên này!

Randy huênh hoang vô địch, sát thủ đến từ Jerusamer.

Đao pháp đẹp mắt, phòng ngự vô địch cùng đòn tất sát hiểm độc trong thời gian ngắn đã đưa Randy lên đỉnh vinh quang. Nghe nói trong lúc Xuân tế, anh em này chính là một trong số hai mươi chiến sĩ thú tộc hung mãnh nhất Thú linh giới được bình chọn.

Thời gian này đã tích lũy đầy đủ sự tự tin, mặc dù đối mặt Tu La, Randy cũng không hề mất bình tĩnh.

Danh tiếng của Tu La thật sự rất lớn, nhưng vấn đề là cho dù người nào nhìn thấy một gã tay không tấc sắt cũng sẽ không có cảm giác sợ hãi.

" Tu La chỉ chọn cao thủ, người yếu không thể làm hắn hứng thú".

" Tên Randy này gần đây thật ngông cuồng!"

" Hắn cuồng Tu La cuồng hơn, ta phải xem Tu La đối phó hồ điệp đao cộng thêm lá chắn tròn cực hạn thế nào!"

" Tu La chắc chắn có sơ hở, trên thế giới này tuyệt đối không thể có kỹ thuật hoàn mỹ!"

Tất cả mọi người đều mở to hai mắt, Randy không chút do dự leo lên tế đàn!

Hắn biết chỉ cần chiến thắng người trước mắt này, tên tuổi của hắn, Randy sẽ có thể dương danh thiên hạ.

Randy rất hưng phấn, hắn cầm chắc dao găm, hưng phấn có thể làm cho hắn phát huy trạng thái tốt nhất. Nói thẳng gần đây hành hạ đám rác rưởi này quả thật nhàm chán, đã lâu không cảm nhận được cảm giác nguy cơ rồi.

Trâu Lượng lẳng lặng đứng ở nơi đó, trong lòng lại rất bực mình, thằng ngốc này, làm sao vẫn cứ kích động như vậy, tốt xấu xem mình đấu mấy trận rồi nói tiếp!

Hiển nhiên Randy đã không phải là Randy lúc thực luyện, sức mạnh và lòng tin đều đã tăng lên rõ ràng, nếu đã đứng trên tế đàn thì sẽ phải phân ra thắng bại.

Trong Thú linh giới, Trâu Lượng có thể làm Trâu Lượng, có thể càng không kiêng nể gì, có thể hưởng thụ sự yên lặng thuộc về chính mình.

Sự yên lặng của bão táp.

Randy ra tay, đối mặt một người không có áo giáp hộ thân cả người đều là yếu hại mà đối phương ngẩn người thì hắn sẽ không khách sáo!

Tăng... Tăng tăng tăng tăng

Ánh sáng lạnh bắn ra bốn phía bao phủ Trâu Lượng, sự khổ luyện của Randy không hề uổng phí. Các sát thủ khác chỉ có thể dùng bàn tay khống chế dao găm mà Randy có thể dùng ngón tay khống chế.

Gã tộc báo kích động này đã tìm được con đường trưởng thành của mình, ba ngày không gặp không thể nhìn bằng cặp mắt xưa.

Đọc truyện chữ Full