Mấy ngày sau khi khai giảng diễn ra vô cùng náo nhiệt, trong các học viện nghề nghiệp không ngừng xảy ra ẩu đả, trong một ngày bạn học Ernest đã dẹp tám người khiêu chiến, danh hiệu gấu điên lan truyền nhanh chóng, tính cách Ernest quả thật rất thành thật nhưng một khi chiến đấu thì lại vô cùng cương mãnh, phòng thủ có thể nói là tường đồng vách sắt còn khi tấn công thì chiêu dán núi lở hung mãnh quả thật không ai có thể chống đỡ được.
Một chiêu này đáng sợ nhất nằm ở chỗ nếu ngươi phòng ngự thì sẽ bại, mà không phòng ngự được thì bại càng thảm.
Thú tộc muốn được mọi người tôn trọng thì phải lập uy, dựa vào người khác bảo vệ thì chỉ có bị xem thường, còn Ernest thì ghét nhất những người nói xấu Arthur cho nên hắn lập tức dùng hành động để bảo vệ vinh dự của hai enh em mình.
Thú tộc nam tính trong Học viện chiến tranh Jerusamer rất hưng phấn, tình hình chiến đấu cũng kịch liệt hơn năm học trước rất nhiều, nguyên nhân đương nhiên là tứ đại mỹ nữ của học viện.
Song kiêu dược sư: Avril tộc thỏ Rabbit, Lộ Dao tộc mèo Cat.
Minh châu của Công hội chiến sĩ: Emma tộc Lion.
Chỉ có điều bên người Avril có hai vệ sĩ mạnh mẽ là Randy và Cote, những người khác chỉ có thể kính nhi viễn chi, Lộ Dao là dược sư thiên tài kiệt xuất nhất của Công hội dược sư nhưng mọi người đều cho rằng tính nàng lãnh đạm, hầu như đối với thú gì cũng rất thờ ơ vô cảm, chỉ có khi nghiên cứu dược phẩm mới nhiệt tình, không hề giống như tộc mèo bình thường.
Mà Emma tiểu thư thì nổi tiếng với tính khí đại tiểu thư, không có thân phận và năng lực nhất định thì đều tránh qua một bên, hơn nữa có rất nhiều người theo đuổi.
Nhưng làm mọi người hưng phấn là năm nay có một vị học viên mới vừa nhập học đã trực tiếp thăng cấp tới hàng ngũ này, đó chính là tiểu thư Gina đến từ thành Santia.
Thành Santia là thành phố lớn hơn Jerusamer một chút, Gina lại xuất thân cao quý, gia tộc rất cổ xưa, đã nhiều thế hệ làm quan cầm quyền, hơn nữa lại nhiệt tình hào phóng, vừa nhập học đã trở thành nữ thần trong cảm nhận của mọi người.
Mà nghe nói tiểu thư Emma và tiểu thư Gina đã có va chạm nảy lửa, về cơ bản trước kia học viện là thiên hạ của Emma, dù sao Avril và Lộ Dao đều không phải người thích gây chuyện, nhưng bây giờ xuất hiện một Gina, song phương đối kháng rất lợi hại.
Chiến đấu đương nhiên không thể thiếu.
Về thế lực của hai bên thì không bên nào thua kém bên nào, phía Gina có người ủng hộ mạnh mẽ như Randy, bên Emma thì được tộc Lion sủng ái, từ đó dẫn đến sự đối kháng giữa sát thủ và giáp chiến sĩ, dù sao vốn hai nghiệp đã không ai nhường ai, sát thủ vẫn bị giáp chiến sĩ áp chế, nhưng từ khi lá chắn tròn cỡ nhỏ xuất hiện thì tình hình này đã thay đổi, mà Randy được xưng là khắc tinh của giáp chiến sĩ, điều này hiển nhiên làm cho học viện giáp chiến sĩ tương đối khó chịu.
Vì vậy thời gian này học viện vô cùng náo nhiệt, phân viện dược sư cũng bận rộn, ngày ngày đều có người đánh nhau bị thương cần chữa trị.
Lộ Dao dẫn các học sinh ưu tú của phân viện dược sư hàng ngày cùng giáo viên điều trị người bị thương, đối với việc đánh nhau trường học chẳng những mặc kệ mà ngược lại còn ngầm khuyến khích, có cạnh tranh mới có tiến bộ, đây là sách lược mới của hiệu trưởng Angelo.
Trước kia Emma làm mưa làm gió học viện cũng tương đối bình tĩnh, giờ đây Gina xuất hiện, các phương diện đều không hề thua kém, triệt để khơi dậy dục vọng chiến đấu của giống đực trong học viện.
Thể hiện sức chiến đấu mạnh mẽ của mình trước mặt nữ thần là phương thức biểu đạt nguyên thủy nhất của thú tộc.
Khác những gã trai động dục hừng hực đó, Trâu bạn học triệt để vùi đầu trong đống dược liệu, đồng thời bắt đầu ghi chép những điều tâm đắc của mình, đã trải qua lần rơi vào tầng hai thế giới ngầm nên Trâu bạn học không thể không cẩn thận, nếu như không phải gặp được Cầu Cầu thì hắn không bị đói chết cũng bị độc chết, thứ gì ăn được, thứ gì không ăn được, thứ nào có độc, thứ nào có thể lấy độc trị độc, hắn cũng không dám sử dụng trí nhớ trước kia, tỷ như nấm, càng rực rỡ càng có kịch độc, ít bắt mắt thì lại ăn được, nhưng nơi này trái ngược, càng rực rỡ càng ăn được, càng thông thường càng độc.
Lộ Dao đi qua phòng dược liệu phát hiện bên trong có người, nàng hơi ngoài ý muốn, lúc này mới nhớ tới nàng đã dặn dò Arthur phải xem hết các loại dược liệu.
...Với tính nhẫn nại của tộc Bear thì có thể làm được sao?
Hai ngày nay nàng cũng đã quên chuyện này, cánh cửa khép hờ, qua khe hở có thể nhìn thấy một Bear đang chăm chú lật xem tư liệu, lúc thì nhìn đống dược liệu xếp đặt chỉnh tề bên cạnh lúc thì ghi ghi chép chép, đôi khi còn nhắm mắt suy ngẫm.
Phân viện dược sư cũng có không ít nam tính, nhưng đều là các chủng tộc không am hiểu chiến đấu, cho dù như vậy họ cũng không thích đọc tài liệu cho lắm, đa số chỉ phụ trách khâu cứu hộ, sơ cứu hay các hoạt động cần sức mạnh khác như chữa trật khớp...
Từ trên mặt hắn Lộ Dao có thể nhìn thấy sự chăm chú vô cùng, nàng thích suy ngẫm, đồng thời cũng thích xem người khác suy ngẫm, đây cũng là nguyên nhân nàng quan hệ mật thiết với Avril, Avril cũng là cô gái chăm chỉ, hai người đi con đường khác nhau nhưng lại có đặc điểm chung.
Lộ Dao không quấy rầy mà lặng lẽ rời đi, nàng không quá tin tưởng trí nhớ của Arthur, đây không phải coi thường mà tộc Bear đều như thế, nhưng đối với thái độ của Arthur thì nàng lại rất hài lòng, ít nhất người ta đã cố gắng mà không phải đến đây để quấy rối, nàng cho rằng Arthur đến học viện dược sư chỉ là một loại trao đổi về chính trị mà thôi.
Bây giờ Trâu bạn học không để ý đến chuyện bên ngoài, mặc kệ trong học viện tranh đấu thế nào cũng không quan hệ gì với hắn, riêng các loại dược liệu và chuyện điêu khắc của Avril cũng đã đủ làm hắn bận rộn.
Bản vẽ cung chữ thập hắn đã vẽ xong, nhưng lúc dùng thú linh yêu thú để thí nghiệm hắn phát hiện có vấn đề, đó chính là không cách nào thành hình! xem tại TruyenFull.vn
Có thể là phẩm chất của thú linh tương đối thấp, quá rời rạc, cung chữ thập lại phức tạp, cho đến nay hắn mới chỉ thành công một lần, thuộc tính còn cực kém, sao dám bắt tay vào làm cho Avril ngay.
Không làm thì thôi, đã làm thì phải nắm chắc trăm phần trăm.
Maru cũng không có biện pháp, thú linh cao giai giá cả đắt kinh người, kém một cấp chính là một trời một vực, mà hiện nay Thomas lại bận rộn nên rất cần tiền, gần đây thần miếu Jerusamer rất tấp nập nhưng vẫn chưa đủ để bù vào sự tiêu hao trước đó, lúc này đòi tiền thì lão thần giữ của Manila kia chắc chắn sẽ không cho.
Nếu là Arthur thì còn có thể nhận được chút ít còn những người khác thì nghỉ hết.
Trâu Lượng cũng biết giá cả của thú linh cao giai, hắn rõ ràng bây giờ là thời điểm mấu chốt không thể làm cản trở Thomas, nghĩ tới nghĩ lui hắn quyết định tự mình đi Công hội nhà mạo hiểm một chuyến xem xem có thể có biện pháp giải quyết khác hay không.
Lộ Dao đi qua phòng dược liệu phát hiện phòng trống trơn, đống dược liệu vẫn ở đó, trong lòng nàng có chút thất vọng, xem ra vẫn kiên trì không nổi.
Đi vào phòng xem từng đống dược liệu trên mặt đất, cũng không biết là Arthur nghiên cứu thật hay giả vờ, ánh mắt nhìn đến cuốn vở trên bàn, đây là thứ Arthur thường xuyên viết.
Dường như muốn xem có phải Arthur làm bộ làm tịch hay không nên nàng lật ra, nhìn thấy nét chữ trong đó... Tộc Bear có thể viết chữ đẹp như vậy sao?
Đọc sổ sách của người khác là không lịch sự nhưng Lộ Dao không chịu nổi sự tò mò trong lòng, vấn đề lớn nhất của tộc mèo chính là lòng hiếu kỳ, cho nên mọi người mới nói sự tò mò hại chết Cat.
Lộ Dao tiếp tục lật xem cuốn vở mà không khỏi nhập thần, trong đó ghi chép tỉ mỉ một vài loại thực vật quan trọng, còn có một số chú giải, như cỏ kha lam là một loại phối liệu của thuốc giải độc nhưng phía sau lại ghi chú một điều, "Có thể dùng để hạ sốt".
Không chỉ như thế không ít loại thực vật phía sau cũng có ghi chép tương tự, nhưng về cơ bản đều mang ý nghĩ hoài nghi.
Bản bút ký tinh tế như vậy làm sao cũng không giống như là của một Bear, ngoại giới có rất nhiều đồn đại về tế ti tuổi trẻ này, có tốt cũng có không tốt, nhưng quả thật hắn là một người thần kỳ, thần miếu có địa vị bây giờ chính là do một tay hắn làm nên, có thể nói là làm mưa làm gió.
Đặt cuốn vở lại chỗ cũ, Lộ Dao lặng lẽ đóng cửa lại như là chưa có ai từng đi vào.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 107: Thái độ rất quan trọng
Chương 107: Thái độ rất quan trọng