Khó chịu nhất là Sarah, vị Quan cầm quyền vốn tiền đồ vô lượng này bây giờ lại trở thành tiền đồ tối tăm, trong thành có Hồng y đại chủ tế tọa trấn sợ rằng hắn thực sự vĩnh viễn không có ngày ngẩng đầu dậy.
Trên nghi thức nhậm lễ, Thomas mặc áo choàng tế ti màu đỏ quả nhiên là oai phong vô hạn, tại tỉnh lị dù sao cũng không phải địa bàn của mình, Thomas vẫn phải thấp giọng làm người, nhưng đã trở lại Jerusamer, mảnh đất ba mẫu hai sào này chính là thiên hạ của Thomas.
Theo thường lệ người chủ trì nghi thức của Thần miếu chắc chắn sẽ được chọn từ trong các chủ tế nhưng Thomas không quan tâm gì đến điều này mà cứ để Arthur lên. Trở lại Jerusamer Thomas không cần xem sắc mặt người khác nữa, hắn phải nói với cả Jerusamer, ai mẹ nó dám bắt nạt Arthur chính là cần đối nghịch với Hồng y đại chủ tế hắn. Bạn đang đọc chuyện tại
Trâu Lượng hoàn thành cả nghi thức với bộ mặt thần côn, hắn nhìn ra được vô số ngưỡng mộ và đố kị trong ánh mắt mọi người, quả nhiên sư phụ nhặt rất quan tâm đến hắn, đây cũng là làm cho hắn lộ mặt, thuận tiện cho hắn làm việc sau này.
Nghi thức chính thức kết thúc, phòng thị chính cử hành bữa tiệc long trọng, Thần miếu là nơi của thần không thích hợp để mở tiệc.
Thời gian kế tiếp đều thuộc về Thomas, Trâu bạn học phi thường thức thời làm việc của mình.
Trong khuê phòng của Emma, mấy ngày nay Trâu Lượng nhịn quá lâu rồi, trong lúc cử hành nghi thức hắn đã cảm thấy ánh mắt nóng bỏng của Emma, lúc tiến vào hắn biết báu vật tóc vàng nhỏ này rất nghe lời, vẫn ngoan ngoãn chờ hắn trở về.
Emma đau đớn nhăn mặt, loại cảm giác này rất mâu thuẫn, đau thấu nội tâm nhưng lại sung sướng mất hồn, "Chủ nhân, có thể nhẹ một chút không?"
Emma nói hết sức thận trọng, Trâu Lượng lắc đầu, vốn hắn còn có thể nhượng bộ một chút nhưng Emma vừa mở miệng hắn đã không thể không bùng nổ.
Tình thánh thường nói sự đau đớn của phụ nữ chính là sự vui vẻ của đàn ông, bây giờ Trâu Lượng mới hiểu.
Mưa dây gió giật, Emma ra sức che miệng, lúc này phòng thị chính cách đó không xa náo nhiệt phi phàm, mặc dù nơi này là hậu viện nhưng cũng không an toàn, kích thích, khoái cảm, vô số nhân tố đan xen, Emma cảm thấy mình sắp ngất rồi, trong nháy mắt lên tới thượng đỉnh của khoái cảm, thân thể đều co lại.
Rốt cục Trâu Lượng cũng rót toàn bộ năng lượng tích lũy mấy ngày nay vào trong thân thể Emma.
Sau cơn bão Emma cuộn tròn trong lòng Trâu Lượng như mèo con, Trâu Lượng thích nhất cặp mông tròn lẳn của Emma, yêu thích không buông tay, xúc cảm tuyệt vời.
"Emma, sau này ngươi chính là người của ta", kỳ thực đàn ông đều rất cảm tính, đến đại lục Thần thú một thời gian dài rồi, Emma mới là người phụ nữ đầu tiên của hắn, giờ khắc này hắn cũng đã xác định điểm này.
Emma cọ cọ phi thường thoải mái, vẻ mặt ôn thuận, nàng thích loại cảm giác ma quỷ này, rất... hạ tiện, nhưng nàng không biết tại sao luôn muốn bị người đàn ông này hành hạ.
"Thằng cha liếc mắt đưa tình với ngươi vừa rồi là ai?" Trâu Lượng hỏi, nếu đã xác định sau này Emma cũng là phụ nữ của mình thì có một số việc phải hỏi rõ ràng.
"Một thằng đáng ghét mấy ngày nay vẫn bám lấy tôi, chủ nhân, tôi không quan tâm đến hắn!"
"Ta biết, nếu ta phát hiện ngươi có gì đó với người đàn ông khác ta sẽ xử lí cả hai", Trâu Lượng nói phi thường bá đạo, thậm chí trên tay cũng dùng sức mạnh hơn, nhưng hắn lại cảm thấy thân thể Emma lại nóng lên... Hắn càng hung ác tàn nhẫn người phụ nữ này lại càng thích.
Thân là Thú tộc, hơn nữa vẫn là Bear, nội tâm Trâu Lượng cũng có một mặt bạo lực điên cuồng, bình thường hắn vẫn nhận được trói buộc, nhưng lúc đối mặt Emma hắn có thể trở nên rất cầm thú!
Cả người Emma run rẩy, phi thường nhu thuận ghếch cặp mông Trâu ác nhân yêu nhất lên, vẻ mặt quyến rũ...
Trâu Lượng trở về làm mọi người vô cùng vui vẻ, Avril tổ chức một hội mừng công cho Trâu Lượng và Lộ Dao, sự oai phong trên sân đấu của Lộ Dao từ lâu đã truyền tới Jerusamer rồi.
"Có học tỷ sau này thực luyện sẽ không sợ chết nữa, ha ha!" Randy vui vẻ nói.
"Tên nhóc này, chiến ca chữa trị cùng lắm cũng chỉ khôi phục được thương thế nhất định, ngàn vạn lần đừng nghĩ lợi dụng, ngũ muội, mấy ngày này anh không ở đây mọi người vẫn luyện tập bình thường chứ?" Trâu Lượng hỏi.
"Đại ca yên tâm, mọi người đều cố gắng hơn bình thường".
"Arthur, bạn đừng tự yêu thế, chẳng lẽ không có bạn bon tớ không làm được gì à?" Gina khiêu khích liếc mắt đưa tình, nàng thích ngang nhiên khiêu khích Trâu Lượng, điểm này mọi người đều biết.
"Gina, mấy chiêu số đó của bạn đối với đại ca vô dụng, sao không lùi một bước thử với tớ thử xem, nói không chừng sẽ có tác dụng", Randy cười nói.
"Xi, bạn không có tính thách thức gì, coi như không nhìn thấy!"
Gina không hề khách khí cho bạn học Randy một kích trí mạng.
"Lúc nào có thời gian anh phải kiểm tra tiến triển của các em một chút", Trâu Lượng nói, "Mặt khác, chúng ta phải chuẩn bị một lần thực luyện một mình".
"Ha ha, vừa lúc học viện cũng có một lần trắc nghiệm, đại ca dẫn đội, chúng ta nhận nhiệm vụ khó một chút", Cote cười nói.
"Đại ca, em có thứ tốt, anh có muốn thử không?" Randy móc ra một điếu xì gà nói, "Em ăn trộm của ông già, thật là kỳ quái, mấy lão già đều thích thứ này, nghe nói đây là cấp cống phẩm".
Từ khi đến đại lục Thần thú Trâu Lượng còn chưa được hưởng thụ thứ này, tế ti ngậm xì gà đại khái cũng tương đối đặc biệt.
"Được, anh vui lòng nhận!" Trước kia Trâu Lượng nghiện rất nặng nhưng ở đây không có nên vẫn phải nhịn".
"Randy, thứ này không tốt cho thân thể". Lộ Dao vội vàng nói.
"Không sao, đàn ông không có khuyết điểm thì còn là đàn ông sao".
Vừa phải là được, thứ này có thể đốt cháy khí phách của Trâu bạn học.
Buổi chiều Trâu Lượng cùng Lộ Dao đi học viện một chuyến, kỳ thực trên nghi thức nhậm chức của Thomas Trâu Lượng đã nói tình hình với Angelo, đối với việc Trâu Lượng cung kính như thế cũng phi thường hài lòng, không hề vì Thomas sủng ái mà không coi ai ra gì, thật đáng quý, loại chuyện một người đắc đạo gà chó lên trời Thú tộc có rất nhiều, sự tôn trọng này làm cho Angelo rất hưởng thụ, còn chuyện ở học viện tự nhiên không cần lo lắng, vốn Trâu Lượng cũng chỉ là học sinh trên danh nghĩa, đương nhiên nếu Lộ Dao tới giúp Thomas thì cũng vậy.
Ánh mắt của Angelo cũng rất sắc, hắn xem trọng Arthur và Thomas hơn Samuel và Sarah cũng có nguyên nhân, vốn xuất thân từ phái học viện, so với hai người bọn họ coi trọng thế lực thì hắn lại coi trọng năng lực hơn, đương nhiên ánh mắt của hắn đại đa số thời gian đều sai, chỉ đúng trên người Arthur mà thôi.
Càng là quý tộc càng muốn có thể diện, Trâu Lượng có thể thay mặt cho Hồng y đại chủ tế cho hắn thể diện, Angelo tự nhiên cần chăm sóc Trâu Lượng chu đáo.
Theo thường lệ tự nhiên Trâu Lượng phải đi một chuyến tới chỗ Angelo, không xem thường bất luận kẻ nào cũng là lời răn của Trâu Lượng, "Hiệu trưởng đại nhân, ta lại tới xin phép".
"Tên nhóc này, lại có chuyện gì, nói đi".
"Ta chuẩn bị tổ chức một lần thực luyện, còn có bọn Cote nữa".
"Ta tưởng chuyện gì, ngươi cũng không cần chuẩn bị, giải đấu năm thành Jerusamer, Florence, Santia, Krone, St. John sắp diễn ra rồi, ta đang rầu rĩ làm thế nào, giờ chuyện này cứ giao cho ngươi là được".
Angelo chớp mắt cười tủm tỉm nói, "Arthur, ta biết ngươi nhất định có thể, Jerusamer chúng ta đã xếp hạng thứ nhất 3 năm liên tục rồi, tính từ dưới lên, bộ mặt của ta sắp chẳng còn gì rồi, năm nay ngươi toàn quyền chịu trách nhiệm, ta cũng không cần quá cao, đứng trong top 3 là được rồi".
"Khụ khụ, hiệu trưởng đại nhân, chuyện này ngài phải nói cho ta biết là chuyện gì, ngài biết ta người nhỏ sức yếu, chuyện lớn thì không gánh vác nổi".
"Đừng giả vờ ngớ ngẩn với ta, chuyện này rất đơn giản, các Học viện chiến tranh của năm thành phố lựa chọn ra hai đội ngũ, không hạn chế lớp, chọn một thế giới ngầm hơi khó một chút rồi so sánh xem đội nào mạnh hơn".
Angelo cười như một con cáo già.
Trâu Lượng lại biết chắc chắn không đơn giản như vậy, "Ha ha, hiệu trưởng đại nhân, ngài nói khó một chút là khó bao nhiêu vậy?"
"Cũng chính là thế giới ngầm kiểu thọc sâu thông thường, khoảng cấp 5 trở lên, dù sao đều là ưu tú trong ưu tú, có chút khó khăn cũng là bình thường".
Trâu Lượng suýt nữa hộc máu, bà nội gấu, cấp 5 là thấp nhất, đây không phải tìm chết sao?
"Arthur, chiến sĩ Thú tộc chúng ta tất nhiên phải trải qua khảo nghiệm khó khăn mới có thể trở thành dũng sĩ".
"Hiệu trưởng đại nhân, ta là tế ti, kiến tập!"
"Ha ha, các bạn của ngươi lại đều là chiến sĩ mà, ngươi cảm thấy ngươi dẫn theo bọn họ thì chắc ăn một chút hay là chính bọn họ đi chắc ăn hơn?"
Hai mắt Angelo khép thành một cái khe, gừng càng già càng cay.
Vui đùa đã nói xong, Angelo vẫn trịnh trọng nói rõ sự nguy hiểm của nhiệm vụ, đương nhiên thận trọng thì thận trọng nhưng nguy hiểm là một bộ phận trong cuộc sống của Thú tộc, bọn họ sẽ không trốn tránh nguy hiểm như loài người mà thích thách thức nguy hiểm, đây là bản tính trong lòng Thú tộc.
Trâu bạn học đương nhiên không có cái bản tính này, nguy hiểm không phải mục đích, mấu chốt là xem xem mạo hiểm có thể mang đến chỗ tốt gì, thể diện của Angelo nhất định phải cho, Thomas thăng cấp Hồng y đại chủ tế là chuyện tốt nhưng càng là bề trên càng không thể dễ dàng dùng quyền thế đè người, mọi người đồng lòng mọi việc mới thuận lợi, Trâu Lượng biết rõ lý lẽ này, chèn ép Quan cầm quyền, phế bỏ Công hội điêu khắc sư không phải là bản lãnh, như vậy đồng nghĩa với chống lại cả thế lực, xử lí Sarah và Samuel có thể đối phương sẽ phái người mạnh hơn đến, làm thế nào đem Jerusamer biến thành thành đồng vách sắt mới là vương đạo.
Đầu tiên phải đoàn kết hết thảy sức mạnh có thể đoàn kết, Trâu bạn học không ra tay thì thôi, đã ra tay thì chắc chắn phải giành giải nhất.
Nhưng hắn còn phải kiểm nghiệm sức mạnh bên mình một chút, biết mình biết người trăm trận trăm thắng, Trâu Lượng không biết gì về chuyện bên ngoài, thành lập mạng lưới tình báo của mình là rất cần thiết, hiện nay còn chỉ có thể mượn sức mạnh của gia tộc Avril.
Những việc cần làm quả thật không ít.
Trâu Lượng thổi kèn tập hợp triệu tập toàn bộ đám người Ernest tới, tuyên bố tin tức tham gia thi đấu giữa các thành phố cho mọi người.
"Mỗi trường học chọn ra hai đội ngũ, trong đó hiệu trưởng giao cho chúng ta một đội, ít nhất là thế giới ngầm cấp 5, trừ yêu thú còn phải đối mặt với sự tấn công đến từ đối thủ".
"Đại ca, làm mẹ nó, chúng ta là vô địch!" Randy nhe răng nhếch miệng la hét, anh em này đã luyện thành tiêu hoa mai và đang đau khổ không có nơi thi triển, không có sự cho phép của lão Đại hắn cũng không dám lộ ra trong Thú linh giới.
"Đại ca, bọn em nghe anh!"
Thú tộc đơn giản hơn loài người nhiều, chỉ cần Trâu Lượng chịu dẫn đầu những người khác tuyệt sẽ không lùi bước.
"Không có sức mạnh mà giả bộ thì là ngốc, sức mạnh mà giả bộ thì là Bear, Dog nhe răng không cắn người, bắt đầu từ hôm nay anh phải tiến hành khảo sát đơn đối đơn với các em, đầu tiên chào hỏi một chút đã, đừng trách ca thủ đoạn độc ác!"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 183: Ngốc và Bear
Chương 183: Ngốc và Bear