DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 188: Thế giới ngầm Abyss

Mặc dù Charlotte là một thành viên của Công hội cung thủ nhưng ta quyết không bao che, trong lúc hoạt động ở Công hội hắn cũng đã từng đùa giỡn nữ cung thủ, đây là hành vi mang tính hệ thống".

Stanford lại tung ra một quả bom tấn.

Công hội nhà mạo hiểm vốn ủng hộ Arthur và các thương nhân thuộc gia tộc Avril lập tức theo sát mà lên.

Thomas vốn muốn mượn cơ hội này lập uy, không nghĩ tới mình còn chưa ra tay tên nhóc này đã bị giải quyết rồi.

" Các ngươi, các ngươi, các ngươi đều là một phe, tốt, tốt, con trai ta đáng chết, cho dù báo thù cũng phải là người của gia tộc Maru. Arthur và nhà Maru có quan hệ gì, hắn dựa vào cái gì để báo thù?"

Charlotte vừa thấy tình hình không ổn đã muốn cá chết lưới rách, chuyện này quả thật không có quan hệ gì với Arthur. Nếu như báo thù cũng phải có quan hệ thân cận mới được, mà hiển nhiên Arthur và Maru cùng lắm cũng chỉ là bạn.

Về pháp luật là tuyệt đối không được chấp nhận, nếu như chỉ là đánh bình dân thì cũng thôi, nhưng người hắn đánh thuộc gia tộc Charlotte từng được Giáo hoàng khen thưởng. Đấu tranh giữa quý tộc một khi có sơ hở rõ ràng thì trước mặt công chúng sẽ không thể bao biện được. Cho dù Thomas cưỡng chế đè xuống cũng sẽ dẫn đến uy vọng tổn hao nhiều, còn dễ bị đối thủ cạnh tranh bắt được thóp, cấp bậc càng cao đấu tranh quyền lực càng nguy hiểm.

Trước kia chú ý đến Thomas cùng lắm cũng chỉ có đám người ở Jerusamer này, nhưng bây giờ đã lan rộng đến cả tỉnh, thậm chí đế quốc.

Tất cả mọi người đều nhìn Thomas, kỳ thực cũng là gã Charlotte này không biết thời thế, cho dù lùi một bước, nói lời xin lỗi nhận sai thì cũng bỏ qua. Hảo hán không ngại tạm thời thua thiệt, bây giờ thì tốt rồi, hai bên phải cùng chết.

" Mọi người đều nói rất tốt, Tử tước Charlotte, thân là quan lớn cao nhất tại Jerusamer, trách nhiệm của ta chính là bảo vệ công chính và pháp luật".

" Tốt, vậy ngươi phải lập tức hạ lệnh bắt Arthur, chuyện con trai ta làm chúng ta nhận, cần xin lỗi thì xin lỗi, cần bồi thường thì bồi thường", vẻ mặt Charlotte rất dữ tợn. Hắn tất phải ra tay rồi, nếu Thomas dám lấy quyền mưu lợi hắn sẽ tố lên tỉnh lị, chắc chắn không ít người đang nhìn chằm chằm vị trí Hồng y đại chủ tế này.

"Ha ha, Tử tước Charlotte, ngươi tính sai rồi, ta không thể bắt Arthur, hết thảy hành vi của hắn đều phù hợp với pháp luật. Quên nói với ngươi mặc dù Arthur là tế ti kiến tập, chuyện hắn nhận được huân chương thần thú vinh quang mọi người cũng đã biết..."

"Tế ti không thể đánh người, tế ti Thần thú vinh quang cũng vậy," Charlotte điên cuồng quát.

"Ha ha, nói hay lắm, có điều trừ tế ti Thần thú vinh quang hắn còn nhận được huân chương thánh chiến bụi gai vàng Giáo hoàng tự mình ban cho. Thân là kị sĩ thánh chiến hắn có trách nhiệm bảo vệ quyền lợi của công dân đế quốc, ngươi nói sao?"

Thomas cười tủm tỉm hỏi ngược lại.

Con bà nó, giờ khắc này tất cả mọi người đều rõ ràng rồi, đây mẹ nó là một cái bẫy từ đầu đến chân. Đây chính là vụ đầu tiên để Thomas lập uy, khó trách Sarah và Samuel đều xuất ngôn ủng hộ. Hai lão cáo già không biết xấu hổ chắc chắn đã nhận được tin tức mới không cho Thomas cơ hội bắt được thóp mình.

Trong ánh mắt mọi người nhìn về phía Charlotte tràn ngập thương xót, từ đây những ngày oai phong của Charlotte tại Jerusamer đã chấm dứt.

Dậu đổ bìm leo, ai cũng không nghĩ tới người đầu tiên đứng ra bỏ đá xuống giếng chính là Maciel, "Kiên quyết ủng hộ cử chỉ chính nghĩa của kị sĩ thánh chiến".

Lập tức những người khác đều nhao nhao ủng hộ, hai tai Charlotte ong ong, trời đất quay cuồng...

Đây là vụ đại án đầu tiên từ khi Thomas nhậm chức Hồng y đại chủ tế tới nay, chấm dứt với thắng lợi toàn diện, đồng thời cũng tăng cường uy vọng của chính mình tại phòng Thị chính. Trên mặt Sarah mang nụ cười, trong lòng thầm nghĩ may mắn, Emma đã chuyển đạt lời của Arthur. Đối với một chính trị gia thành thục như hắn thì đương nhiên không thể tin lời đối thủ, nhưng hiển nhiên tên Arthur này đã coi trọng con gái mình rồi. Coi như hắn đã có một kênh thông tin bên người Thomas, cho nên Sarah mới muốn bảo vệ Arthur một chút, ai ngờ nhờ vậy mà thoát nạn. Nếu như hắn cũng lên tiếng phản đối thì bây giờ trong số những kẻ bị ném đá kia chắc chắn còn có hắn.

Không thể không nói có thêm thanh kiếm sắc Arthur này trong đấu tranh Thomas cũng càng ngày càng hung ác sắc bén, sát cơ ấn giấu khắp nơi.

Sắc mặt Samuel lạnh lùng, trong lòng cũng tự phục bản thân mình, đương nhiên hắn mặc kệ người khác nói thế nào, chỉ cần có thể giữ vững vị trí Hội trưởng Công hội điêu khắc sư của mình là được rồi. Nếu như Thomas chỉ là Đại chủ tế thì còn có thể đấu một trận, nay hắn đã trở thành Hồng y đại chủ tế. Công hội điêu khắc sư bọn họ sao dám xung đột trực tiếp, thua rồi sẽ trở thành tốt thí. Hơn nữa hắn rất hiểu tên nhóc Arthur này, xem như lỗ mãng nhưng kỳ thực âm hiểm hết cỡ. Hèn hạ vô sỉ hạ lưu nhất chính là gã này, đắc tội ai cũng không thể đắc tội thằng khốn có thù tất báo này.

Phòng Thị chính có kết luận rất nhanh, thông cáo tội ác của Charlotte. Còn không đủ phán tử hình nhưng ít nhất cũng phải đánh năm mươi roi, coi như mất nửa cái mạng.

Đương nhiên tiếp sau còn phải xử lý, Trâu bạn học rất đơn giản, hắn cũng không cần làm khó đối phương quá. chỉ là hắn đã nhìn trúng tòa nhà của Charlotte, người hữu ích nhất bên người mình. Thân là chủ tế Maru mà còn ở khu bình dân, bà ngoại nhẫn được nhưng cậu không nhẫn được. xem tại TruyenFull.vn

Trải qua thất bại tại phòng thị chính Charlotte cũng biết không có lựa chọn nào khác, tính mạng của con trai vẫn tương đối quan trọng.

Xử lý được Charlotte rất nhiều người vỗ tay vui mừng, đương nhiên danh tiếng của Arthur cũng vang xa, có khen có chê, quả thật gã này cũng rất kiêu ngạo.

Đối với người trẻ tuổi này cao tầng Jerusamer lại hiểu thêm một chút, hai lớp khen thưởng Thần thú vinh quang và thánh chiến bụi gai vàng, đây tuyệt đối chưa từng có trong lịch sử.

Chẳng lẽ gã này là... của Giáo hoàng?

Hiển nhiên chuyện này chỉ được những người tham gia xử án biết, lúc tuyên án đương nhiên sẽ không công bố ra. Người bình thường chỉ biết Arthur là đồ đệ của Thomas, từ phương diện nào đó cũng cho thấy sức khống chế của Hồng y đại chủ tế đối với thành phố này.

Arthur đang ngồi, những người khác đang xem.

Phải nói bên trong Thần miếu Arthur cũng cực có đặc quyền, nếu như nghĩ rằng không ai khó chịu trong lòng thì hiển nhiên là sai lầm, dù sao thì đa số đều đã lăn lộn nhiều năm mới lên được vị trí chủ tế. Bây giờ trong Thần miếu lại xuất hiện một nhân vật ngang ngược như vậy.

Nhưng vấn đề là khi Maru gặp chuyện những người khác đều biết, vậy mà không ai quan tâm, chuyện không liên quan đến mình tránh cho thật xa, cùng lắm an ủi vài câu mà thôi.

Bây giờ xem tế ti Arthur người ta làm như thế nào?

Người này đối với kẻ thù rất ác độc nhưng đối với người bên người mình lại không ai chê được. Hắn có thể đối với Maru như vậy còn có thể đối xử tệ bạc với người đi theo khác sao?

Bề ngoài Arthur vẫn ngang ngược nhưng một số ảnh hưởng cũng đang lặng lẽ sinh ra...

Đã giúp phải giúp đến cùng, Trâu Lượng mang người tự mình giúp Maru chuyển nhà, con trai và con dâu Maru hiển nhiên phải cảm ơn Trâu Lượng rối rít.

Maru vốn không muốn nhận, hắn cảm thấy trang viên này là do Trâu Lượng nhận được. Có thể trút giận cho hắn là hắn đã mang ơn lắm rồi, sao có thể không biết xấu hổ nhận khu nhà này, nhưng Trâu Lượng căn bản không đáp ứng, không nhận cũng phải nhận.

Đám người Avril cũng khuyên bảo, ai cũng biết tính cách của Arthur luôn trọng nghĩa khinh tài. Không coi trọng tiền nong, nói đến thì dễ nhưng mấy ai làm được như Arthur như vậy.

Thân là chủ tế, Maru cũng nên có một tòa nhà đàng hoàng, có điều tòa nhà này hơi lớn một chút, đây là một trang viên.

Không phải Trâu Lượng không nghĩ tới có một tòa nhà của chính mình, có điều ánh mắt của hắn nhìn rất xa, nếu như muốn làm một địa chủ, sống không lý tưởng thì có thể học tập Grandet. Nhưng thế giới Thú tộc là một nơi quyền lực và sức mạnh đan vào, nắm giữ sức mạnh thì cái gì cũng có, chút này tính gì.

Hắn thật sự suy nghĩ rất thoáng, đây chính là vấn đề tầm mắt.

Cái khác không nói, với tính cách của lão Maru thì cả đời này xem như bán mạng cho hắn rồi.

Chỉ có điều con dâu của Maru cảm kích và thân thiết với Trâu Lượng quá độ làm cho Arthur hơi khó xử. Mặc dù hắn và con trai Maru không có giao tình gì nhưng dù sao có lão Maru này Trâu bạn học rất phải chú ý, hắn cũng không dám đến trang viên nhiều. Phải công nhận ánh mắt long lanh nước đó của mèo nữ thật sự làm cho hắn không chịu nổi.

Không có biện pháp, phụ nữ Thú tộc bẩm sinh sùng bái người mạnh, nhất là hình tượng uy phong như Arthur quả thực có lực sát thương không cách nào chống đỡ đối với phụ nữ.

Tận mắt thấy người chọc ghẹo mình bị vị tế ti tuổi trẻ dũng cảm này hành hung một trận có thể nói để nàng hiến dâng chính mình nàng cũng sẵn lòng.

Chỉ tiếc mặc dù Trâu Lượng không phải chính nhân quân tử nhưng cũng có nguyên tắc của mình, cái này không chọc được, tốt nhất là phải trốn.

Chuyện của Maru được xử lí theo kiểu vừa đánh vừa xoa, sạch sẽ gọn gàng. Một mặt giúp Thomas lập uy tại phòng thị chính, đồng thời cũng tăng cường tầm ảnh hưởng của mình tại Thần miếu.

Đám người Cote đều hô to đã nghiền, hắn thích làm nhất chính là loại chuyện này, kỳ thực trong lòng ai cũng có chút ít hứng thú với việc làm chuyện ác.

Thời gian tiếp theo Trâu Lượng cũng không hề qua loa, hắn cũng không dám coi thường những dặn dò của Angelo. Huống hồ Thomas cũng nhắc nhở hắn, loại đối kháng giữa các thành phố này phi thường nguy hiểm.

Chỉ cần có thời gian Trâu Lượng đã vào Thú linh giới kiếm ăn, hơn nữa mỗi lần đều đánh hàng chục trận. Ai cũng sẽ phải trưởng thành, hiển nhiên cảm giác thắng lợi trong Thú linh giới mang đến không cách nào so với tranh đấu hiện thực. Trâu thần côn bây giờ đã chí tại tứ phương.

Nửa tháng sau giải đấu học viện năm thành sẽ bắt đầu, đây vốn là một hoạt động được năm thành phố ước định nhưng bởi vì sự gia nhập của Daros nên lần này tựa hồ mùi vị đã thay đổi.

Học viện chiến tranh Daros rõ ràng đứng ở thượng đỉnh của tỉnh Thần Diệu, loại chiến đấu giữa các thành phố loại này tại tỉnh Thần Diệu có khá nhiều nhưng Daros luôn luôn không tham dự. Trên danh nghĩa, là địa phương hội tụ nhân tài của tỉnh Thần Diệu, mỗi lần tổ chức Daros chỉ cử người tới quan sát một chút mang tính tượng trưng.

Nhưng điều làm người ta giật mình là lần này Daros lại đáp ứng tham dự.

Hơn nữa sư tử vàng Murphy dẫn đội ngũ của chính mình tham gia. Học viện khác có thể có hai đội ngũ nhưng Daros chỉ phái một đội, đối với bọn họ mà nói như vậy đủ rồi. Nhưng bởi vì sự kiêu ngạo của Daros nên các hiệu trưởng học viện khác cũng ngang nhiên thay đổi ý kiến. Chỉ phái một đội ngũ, hiển nhiên không hề thật sự coi trọng Daros, mà sự xuất hiện của Daros cũng có thể tăng cường một chút sức cạnh tranh.

Thế giới ngầm Abyss, nơi này là thế giới ngầm nguy hiểm nhất Daros, rắc rối phức tạp, Abyss trong từ cổ có nghĩa là vực sâu.

Mà không thể nghi ngờ nơi này lại là thiên đường của người thực luyện và nhà mạo hiểm, một thế giới ngầm rắc rối phức tạp.

Nay có các học viên ưu tú của sáu học viện lớn đến đây, thế giới ngầm Abyss vốn đã rất náo nhiệt càng trở nên thú vị mười phần.

Đọc truyện chữ Full