"Yoria, lâu lắm không gặp, dường như da mặt ngươi tiến bộ không ít", một âm thanh cởi mở vang lên, Trâu thần côn cầm mấy món ăn đồng quê chậm chạp xuất hiện trong tầm nhìn của hai người.
Kỳ thực suốt từ này giờ Lolita đều rất căng thẳng, lúc này hầu như sử dụng toàn bộ tốc độ lao tới bên người Trâu Lượng, "Là ma sư tử?"
"Ha ha, cho dù lột da rồi ta cũng nhận ra, Yoria, tại sao lại có hứng thú đến đây thế?"
Yoria lại không hề căng thẳng, hứng thú đánh giá hai người, "Đây là người phụ nữ của ngươi à? Nhóc con nhà ngươi công phu chẳng ra gì nhưng khả năng chọn hàng lại thật không tồi".
Trâu Lượng cười cười, "Dù sao cũng không quan hệ gì đến ngươi, xem ra Phong Thác cũng chẳng ra gì, vậy mà không cho ngươi được chút kỉ niệm nào".
"Hắn cũng muốn đấy, đáng tiếc còn thật sự không có bản lãnh đó, cho nên ta mới có thời gian đến giải quyết ân oán của chúng ta. Ngươi xem, ta rõ ràng đến đây một mình, không hề vi phạm thỏa ước của hai chúng ta".
Yoria cười càng vui vẻ hơn, hai người thật sự có vẻ như hai người bạn cũ, chỉ có điều trong giọng nói vẫn giương cung bạt kiếm. Từ khi tiến quân Man Hoang đến bây giờ Yoria gặp phải hai chuyện sỉ nhục nhất đều liên quan đến Arthur.
Mặc dù Yoria không từ thủ đoạn gì nhưng hắn có nguyên tắc của chính mình. Nói đơn giản, người không có chữ tín thì không lập được uy, cho dù hắn muốn thì cũng sẽ không làm như vậy. Nhưng điều này không ảnh hưởng gì đến việc một mình Yoria tìm tới Arthur, nếu như Arthur có gì không hay xảy ra thì ước định cũng không còn. Hắn làm ước định với Arthur chứ không phải với thành Doran.
Đương nhiên, mặt khác hiện nay Man Hoang cũng cần điều chỉnh, trong thời gian ngắn căn bản không thể phát động chiến tranh. Vài nhóm quân nhỏ làm phiền không có bất cứ ý nghĩa nào đối với tộc sói, chỉ có thể làm cho tộc sói càng điên cuồng hơn.
"Nghe nói ngươi mò được một cái Hồng y đại chủ tế, cũng biết đường bon chen đấy nhỉ," Yoria ngồi trên một tảng đá lớn, mồm ngậm cọng cỏ, nói chuyện rất nhàn nhã.
Trâu Lượng đưa đồ ăn cho Lolita, "Cầm giúp ta, đây là bữa tối của chúng ta".
Hắn vỗ vỗ Lolita ra hiệu nàng cứ an tâm nhưng toàn thân Lolita vẫn căng cứng. Đối mặt với ma sư tử Yoria hung danh khắp thiên hạ làm sao có thể buông lỏng, quan trọng nhất là cho dù hai người hợp lực cũng không nhất định là đối thủ của đối phương, không rõ tại sao Arthur có thể tự tin như thế.
Trâu Lượng đi tới trước mặt Yoria, cũng ngồi xuống, "Thường thôi, sau trận chiến này cục diện Man Hoang cũng coi như là đã định".
"Nếu như không phải ngươi thừa dịp loạn xen vào thì tâm tình của ta sẽ tốt hơn. Vô công mà về không phải tính cách của ta, Hồng y đại chủ tế Arthur, ngươi nói chuyện này làm thế nào?"
Yoria nói hơi trêu chọc, hắn cũng rất kỳ quái, đối phương có chuẩn bị gì hay sao mà bình tĩnh như vậy, hay là cho rằng lần trước chiến đấu đã là sức mạnh thật sự của mình rồi?
"Đi ra lăn lộn luôn có lúc phải trả lại. Ta nói rồi, chuyện lần trước hai ta đã thanh toán xong, lần sau gặp mặt bất kể chuyện gì ta cũng chiều. Đầu của ma sư tử cũng có thể trang trí cho ghế ngồi của ta mà".
Trâu Lượng cười tít mắt nói.
Yoria hơi sửng sốt không nhịn được lộ ra nụ cười. "Nói thẳng, ta đã thấy lắm thằng cuồng nhưng chưa từng thấy thằng nào như ngươi, cho dù là Phong Thác cũng không dám to mồm như vậy".
"Yoria, thế giới này rất lớn", Trâu Lượng nói như có thâm ý.
"Mồm miệng không bằng chân tay, vốn định đến tòa thành thần tích của ngươi xem mà lại gặp trên đường, vậy chúng ta giải quyết luôn tại đây thôi. Nhân tiện còn có một người đẹp làm người chứng kiến, đương nhiên ta cũng không ngại nếu các ngươi cùng lên".
Yoria đứng lên hoạt động thân thể, Lolita bên cạnh lập tức căng thẳng, chỉ cần đối phương vừa có dị động sẽ lập tức tấn công. Chỉ có điều trên tay nàng còn cầm hai con thỏ hoang.
"Đối phó ngươi một mình ta là đủ, Lolita, giải quyết gã này xong chúng ta bắt đầu nướng thỏ".
Trâu Lượng phất tay gợi ý Lolita lui lại.
Kỳ thực đây là để Lolita đi trước, nhưng Lolita lại không đi mà thực sự ở lại xem đánh nhau.
Đương nhiên Trâu Lượng rõ ràng sự mạnh mẽ của Ma sư tử, cho dù là hắn bây giờ cũng không dám nói nắm chắc mười phần, có điều Lolita không chịu đi hắn cũng không có biện pháp. Hắn không thể nói rõ ra, nếu không chẳng khác nào hạ thấp khí thế của mình.
Hai người đứng cách xa nhau sáu mét, gió trên thảo nguyên lồng lộng. Lolita xa xa không nhịn được nắm chặt hai tay, hai con thỏ hoang lập tức ngạt thở. Dao găm xuất hiện trong tay Lolita.
Kỳ thực Trâu thần côn đã tính sai một việc, cho dù muốn đi cũng phải đợi đến lúc tình hình chiến đấu kịch liệt nhất mới đi được. Bây giờ thì chắc chắn không đi được.
Có điều Lolita quả thật không định bỏ đi.
A...
Khí thế của Yoria nổ tung như nước lũ vỡ đê, cuộc chiến thành Doran lần trước cũng là lúc Yoria hèn nhát nhất, uất ức nhất. Ai nghĩ lúc yếu nhất lại gặp phải sự chống cự ngoan cường như thế. Không phải thất bại về sức mạnh mà là ý chí của đối thủ đã thắng lợi. Không thể không nói đó là lần đầu tiên hắn gặp một người điên cuồng như thế.
Nếu như không phải vì lấy đại cục làm trọng thì Yoria đã tìm đến Arthur từ lâu rồi, hắn đã đợi ngày này đủ lâu rồi.
Khí thế vừa ra Lolita đã biết nàng hoàn toàn không thể xen vào trận đấu như vậy, hoàn toàn không cùng cấp bậc. Trước mặt ma sư tử đáng sợ nàng chỉ là một đứa trẻ con, đây cũng là vì sao đối phương không hề lo lắng chút nào, căn bản không thể chạy ra khỏi lòng bàn tay Yoria.
Trâu Lượng liếm liếm môi, rốt cục có thể đường đường chính chính đánh một trận rồi. Cơ hội này hắn cũng đã đợi rất lâu, đến lúc để đối phương trả nợ rồi.
A...
Khí thế của Trâu Lượng cũng nổ tung hoàn toàn không kém Yoria, Trâu Lượng đi con đường vương bá, bất kể chiến ca hay là chiến đấu đều chú ý khí thế. Mà thân là tộc gấu, hắn có thể phát huy khí thế đến cực hạn.
Trong mắt Yoria lộ ra vẻ kinh ngạc nhưng rất nhanh đã biến thành háo hức.
Arthur trước mắt và Arthur giao thủ lần trước quả thực là một trời một vực.
Khí thế khổng lồ va chạm vào nhau, đây là sự va đập đáng sợ mà người mạnh kinh nghiệm sa trường mới có thể sinh ra, Lolita cách xa hơn hai mươi mét vẫn có cảm giác ngạt thở. Trong uy áp của khí thế, nàng cảm giác như thân thể mình cũng cứng đờ.
Đây căn bản không phải điều cấp vàng sáng bình thường có thể làm được, đây mới là kẻ thù thật sự đáng sợ.
Lolita hơi hối hận vì sao không mang hộ vệ của mình đến, lần này đến thành Doran vì lí do an toàn có cả cao thủ vàng sáng trung cấp đi theo, nhưng khi đi hẹn riêng với Arthur thì hộ vệ bị để lại thành Doran.
Giờ khắc này Lolita đã từ bỏ ý định chạy trốn, bởi vì khi chiến đấu kết thúc nàng cũng chưa trốn được bao xa. Có tâm tư này còn không bằng suy nghĩ nên giúp đỡ Arthur như thế nào.
A...
Đất bằng một tiếng sấm, dường như cơn giận của thần sấm đến từ thiên không. Trong nháy mắt khí thế của Yoria đã xuất hiện khe hở.
Âm Bass!
Trâu Lượng đã ra tay, một quyền phóng ra ngoài không có bất cứ rực rỡ nào. Khóe miệng Yoria lộ ra một nụ cười lạnh, không biết sống chết!
Ma sư tử gào thét một tiếng vang vọng không trung, một quyền đồng dạng phóng ra ngoài, đây là sức mạnh đến từ cấp vàng sáng, không phải loại cấp vàng sáng như Ba Đồ. Mặt hàng như Ba Đồ có hai mươi thằng cũng vô dụng, Yoria là người mạnh thật sự hiểu được phương thức sử dụng thú lực.
Có điều Trâu Lượng cũng vậy.
Chát...
Nắm đấm của hai người va đập vào nhau, sức mạnh nổ tung tạo thành sóng gợn, Yoria liên tục tấn công, thời gian phát lực của người mạnh ngắn hơn, chỉ có điều làm Yoria giật mình là Trâu Lượng đã thúc gối lên phá được chiêu của hắn, đồng thời một một cước đá ra. Yoria né tránh theo bản năng, nhưng cước đầu tiên của Trâu Lượng chỉ là hư chiêu, hắn xoay người đá cước thứ hai về phía gương mặt anh tuấn của Yoria.
Chát...
Hai tay bảo vệ đầu, thân thể Yoria lui lại vài bước mới đứng vững. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Hạ tay xuống Yoria cũng không khỏi không kinh ngạc, "Vậy mà ngươi đã tiến vào vàng sáng rồi, thú vị, quá thú vị. Vốn còn không muốn giết ngươi, đáng tiếc đáng tiếc, hôm nay ngươi phải chết".
Thời gian mới bao lâu mà từ cấp đồng thau đã trực tiếp nhảy lên cấp vàng sáng? Cho dù là mạnh như Yoria, đồng thời có phương thức thăng cấp đặc thù cũng không nhanh như vậy.
Thần tích? Chẳng lẽ là thật sự? Có điều bất kể thế nào loại người này tuyệt đối không được sống.
Trâu Lượng đưa nắm đấm phải ra, "Như vậy xem ngươi có bản lãnh này hay không đã".
Ma sư tử cười rồi, có điều lại không nói gì thêm. Thân thể hắn đột nhiên biến mất, trong nháy mắt Lolita chỉ nhìn thấy một tàn ảnh đã không thấy ma sư tử đâu.
Sau một khắc thân thể Trâu Lượng đột nhiên bị đánh bay, Yoria như sư tử phát cuồng lao theo, hai đấm khép lại đập xuống Trâu Lượng đang bay ngang.
Ầm...
Thân thể Trâu Lượng đập xuống đất, Yoria rơi xuống đất cùng lúc đã bắt được hai chân Trâu Lượng ném thẳng lên không trung.
Hắn phải lấy thế sấm sét giết chết đối thủ, nhưng vừa buông tay hắn chợt cám thấy không ổn, phía sau có người. Hai đấm của Trâu Lượng đã đấm vào người hắn.
Song hổ pháo!
Ầm!
Yoria không thể khống chế thân hình bay thẳng ra ngoài, thân thể cũng vặn vẹo kịch liệt.
Lolita giật mình che miệng, sao có thể như vậy được? Mặc dù tại tỉnh lị tỉnh Thần Ân nàng đã biết Arthur đã thăng cấp vàng sáng nhưng không hề chính mắt nhìn thấy, hơn nữa cho dù lên cấp vàng sáng cũng bất quá là một tay mơ, so với ma sư tử sợ rằng không phải chênh lệch một chút một xíu. Nhưng tại sao lại không hề cảm thấy chênh lệch?
Yoria chậm rãi đứng lên nhếch miệng, "Đau quá, đau quá, ngươi đúng là một quái vật, xem ra không đánh thật là không được".
Ánh vàng chợt lóe, đại kiếm xuất hiện trong tay Yoria. Hắn không triệu tập áo giáp, loại quyết đấu này triệu tập binh khí là rất bình thường nhưng ai dùng áo giáp trước hiển nhiên chính là yếu thế trước. Bất kể là vì tự tôn hay là khí thế đều sẽ không làm như vậy.
Ma sư tử không hề am hiểu công phu quyền cước, nói chính xác đại đa số người thú đều không am hiểu, nhưng một khi có vũ khí sẽ hoàn toàn là một chuyện khác.
Trâu Lượng cũng không nghĩ sẽ dùng nắm đấm nghênh đón Yoria, đó là chuyện viển vông. Tay phải khẽ lắc, Thần Chết xuất hiện trong tay.
Trong thảo nguyên hoang vu tối như mực Thần Chết càng tỏ ra kỳ lạ. Yoria nhìn chằm chằm Thần Chết, cảm nhận được sát khí đậm đặc bên trong. Đối với Sát Phá Lang thì loại sát khí này tương đối nhạy cảm.
"Hảo kiếm!"
"Kiếm danh Thần Chết, vừa lúc thiếu máu cao thủ để tế tự một chút".
"Nghe giọng nói của ngươi không giống như là tế ti Thần thú mà giống tế ti tà thần hơn".
"Ngươi tính sai rồi, ta chẳng những là tế ti mà còn là sứ đồ Thần thú. Sứ đồ chính là kiếm của Thần thú, ta không vào địa ngục ai vào địa ngục?"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 549: Một chiến phân cao thấp
Chương 549: Một chiến phân cao thấp