DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 566: Bão táp đế đô

Tự nhốt mình hơn nửa ngày Trâu Lượng mới phân tích ra một đầu mối, thành Doran cần chuẩn bị tốt, may là hắn cũng đã làm tốt chuẩn bị.

" Đại ca, đã xảy ra chuyện gì vậy?" Avril cũng hơi sốt ruột.

" Vi Vi, chuyện lần này có chút nghiêm trọng, quan hệ đến cả đế quốc. Nói đơn giản một chút, Giáo đình đã thu hồi quyền lực, tương lai có thể sẽ có đại chiến xảy ra. Chúng ta cần chuẩn bị chu đáo".

Trâu Lượng nói.

Avril không hề tỏ ra quá kinh ngạc, vẻ mặt tương đối bình tĩnh, "Đại ca, anh nói làm thế nào em sẽ làm thế ấy. Nếu như sắp có chiến tranh xảy ra thì vật tư sẽ trở nên cực kỳ quan trọng".

"Cho nên nhiệm vụ chủ yếu của em sắp tới chính là mua lại số lương thực đang chất đống tại gia tộc Jackman, có thể mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu, tương lai chúng ta cần dùng tới".

"... Chúng ta sao dùng hết nhiều như vậy chứ?"

Avril sững sờ một chút.

"Ha ha, không chỉ chúng ta mà còn có Giáo đình".

Trâu Lượng nói, đây đại khái là vấn đề đau đầu của Giáo hoàng. Nếu là trước kia thì chỉ cần một câu của Giáo hoàng đã có thể động viên khắp cả nước, cần gì được nấy, bây giờ thì bị ngáng chân khắp nơi.

Đương nhiên hắn không thể ngồi nhìn mặc kệ, dù sao cũng phải làm gì đó, bất kể là tác chiến với người thú hay là tác chiến với yêu tộc thì lương thảo đều là quan trọng nhất, không có hậu cần thì tất cả không cần nhắc tới nữa.

Có lẽ điều này không có liên quan gì tới người thú thông thường của đế quốc, nhưng chiến tranh tất nhiên sẽ phải xảy ra.

"Chờ đã, thông qua các con đường khác nhau nghĩ cách mua thêm lương thực của các đế quốc khác. Điều kiện có thể thương lượng, cho dù là bọn họ muốn thuê đất khu thần tích của thành Doran cũng được".

Trâu Lượng nói.

Giao dịch với bọn họ chắc chắn chỉ là dân thường, bình thường sẽ không có vấn đề gì nhưng một khi chiến tranh bùng nổ Phong Chi Quốc và đế quốc Saron sẽ bị thiệt thòi một chút. Còn Hannibal thì chuyện này thật sự hơi phiền phức, Trâu Lượng cũng chưa nghĩ ra nên nói thế nào với lão Ma, may là Hannibal không bị yêu tộc khống chế, nếu không Mông Gia đúng là hữu tử vô sinh, cứ nhìn quốc lực của Hannibal là biết.

"Đại ca, kỳ thực cơ hội hiện nay rất tốt, mạng lưới tin tức của em nhận được tin tức hiện nay gia tộc Jackman rất sợ hãi, em cảm thấy sắp tới bọn họ sẽ tới thăm anh. Em nghĩ muốn ăn mất số hàng tồn này của họ cũng không tốn quá nhiều tiền, nếu như có thể cho họ một vài lợi ích tại thành Doran thì thậm chí bọn họ sẽ càng cảm kích. Chỉ có điều em không xác định được bọn họ có biết tin tức này hay không".

"Tin tức này Neberro cũng biết, còn có truyền tới gia tộc Jackman hay không thì không thể biết được. Có điều vừa bị chơi một vố xong, gia tộc Jackman cũng chưa chắc đã tin. Chuyện này nếu được thì tốt, không được cũng không sao cả. Anh nghĩ chắc chắn Giáo hoàng sẽ có biện pháp".

Trâu Lượng nói, hắn không cần quan tâm đến những chuyện ở ngoài phạm vi năng lực của hắn.

Lúc này quản gia gõ cửa, Ritter đi đến, "Đại nhân, tiểu thư, người của gia tộc Gabriel đến, mời đại nhân qua đó một chút".

Avril xem Trâu Lượng, Trâu Lượng gật đầu, "Nói với hắn ta lập tức tới ngay".

Hiển nhiên đại nhân Bích Tú không ngồi yên được nữa rồi. Nhân duyên của Gabriel không tốt lắm, người cao ngạo đều có một khuyết điểm chung, mặc dù sức mạnh cũng đủ nhưng lúc này muốn thẩm thấu thì quả thật rất khó.

Mà đương nhiên Trâu Lượng hi vọng Bích Tú cùng với gia tộc Gabriel sẽ đứng về phe mình trong thời điểm mấu chốt này. Lần này hắn nhất định phải tới nhà Bích Tú, Bích Tú mời mình trước thì càng tiện.

Ngồi trên xe ngựa, Trâu Lượng cảm thấy bầu không khí căng thẳng của đế đô. Lẳng lặng suy nghĩ xem nên nói như thế nào, Giáo hoàng đã nhắc tới chuyện yêu tộc trước mặt Neberro thì có lẽ không định giấu điều này nữa.

Gia tộc Feller hoàn toàn bị đánh cho ngơ ngác, năm mươi triệu đồng tiền vàng, một chốc một lát bọn họ làm sao xoay ra được. Cả sản nghiệp tại đế đô đã bị niêm phong, kỳ thực nếu cho họ thời gian thì chắc chắn gia tộc Feller có thể xoay được, chỉ có điều đây là Giáo hoàng đang mượn cớ làm việc, mấy năm nay gia tộc Feller thông qua các loại thủ đoạn cùng gia tộc Nicola tích lũy vô số của cải, nói là giàu ngang một nước cũng không hề khoa trương, chỉ tiếc bây giờ thành ra bọn họ tích lũy cho Giáo đình mà thôi.

Lựa chọn gia tộc Feller cũng có đạo lý, dù sao động đến gia tộc Nicola cũng tương đối phiền phức, Giáo hoàng cũng phải làm từng bước một. Lần này Giáo đình thu quyền không phải vì đấu tranh nội bộ mà hết thảy đều vì thánh chiến, các gia tộc lớn đoàn kết nhất trí mới là cảnh Giáo hoàng hi vọng nhìn thấy, nếu không lần này đã không chỉ nhằm vào Raphael Feller mà là cả gia tộc Feller rồi.

Lấy trả giá nhỏ nhất hoàn thành việc thống nhất Mông Gia, đương nhiên Giáo đình thể hiện sức mạnh mới là một mặt, một trọng điểm khác chính là xem Neberro có thể làm tới mức độ nào.

Gia tộc Feller gặp phải tấn công nặng nề như thế cũng làm cho gia tộc Jackman giật nảy, hiển nhiên bọn họ đã động chạm đến giới hạn của Giáo đình. Chủ yếu là do mấy năm nay Giáo đình thật sự quá mềm yếu vì vậy những người này đều đã quên Giáo đình là tồn tại kiểu gì, nếu không cho bọn họ thêm một lá gan cũng không dám mưu đoạt thành Doran.

Bây giờ mới phát hiện thì đã muộn rồi.

Gia tộc Feller đã bị trừng phạt, kế tiếp sẽ là ai?

Hội nghị gia tộc Jackman vẫn đang diễn ra, hiển nhiên bọn họ đang thảo luận để tìm ra biện pháp cuối cùng.

Lolita cũng ở trong đó, nhìn thấy họ hàng của mình ầm ĩ long trời lở đất không biết tại tại nàng như không nghe thấy gì cả. Sớm biết như thế thì lúc đầu cần gì làm vậy.

Nàng đột nhiên nghĩ đến lời Arthur từng nói với nàng, nếu như gia tộc Jackman có thể kịp thời thu tay lại có lẽ sẽ dễ chịu hơn một chút.

Đáng tiếc khi đó nàng nghe không hiểu, mà cho dù nghe hiểu cũng vô dụng, trong mắt những người này đại khái không có gì quan trọng hơn của cải và địa vị, mình bất quá cũng chỉ là một quân cờ, một quân cờ tương đối có tác dụng mà thôi.

Kỳ thực Lolita căn bản không cần nghĩ, cuối cùng chắc chắn vẫn sẽ rơi vào trên người nàng, bởi vì chỉ có nàng có quan hệ tốt nhất với Arthur, có thể nói ra được. Cho dù là đầu hàng cũng phải phái một người thích hợp...

Mà không thể nghi ngờ nàng là người thích hợp nhất, nhìn ánh mắt thỉnh thoảng quét qua của những người họ hàng đó Lolita cảm thấy hơi buồn nôn.

Cuối cùng hội nghị đã đạt thành nhận thức chung, quả nhiên rơi xuống đầu Lolita.

Khi Trâu Lượng từ chỗ Olivia trở về thì trời đã nhá nhem tối, hắn đã hai ngày một đêm không ngủ có điều trạng thái của hắn vẫn cực kì tốt. Đối với hắn thì tình hình này còn chưa là gì cả, đã trải qua giai đoạn sợ hãi, bây giờ việc cần nghĩ chính là nên ứng đối như thế nào.

Thái độ của đại nhân Bích Tú rất tốt, tốt đến mức làm cho Trâu thần côn có chút không thích ứng. Thương lượng với Bích Tú vẫn phải dùng đến thuốc liều cao, đối với đại đa số người yêu tộc đều là thứ hư vô mờ mịt, nhưng những gia tộc lớn như thế này cơ bản đều có liên quan đến thánh chiến năm đó, bây giờ bọn họ cần phán đoán là thánh chiến thật sự sẽ xảy ra hay sao? Hay là Giáo hoàng chỉ tìm cớ để giành quyền.

Trước kia yêu vương có thể nhìn thấy sờ được, bây giờ lại biến thành vua của các đế quốc khác, nghe có vẻ như chuyện thêu dệt.

Đứng trước cửa ải này ai cũng phải đưa ra lựa chọn.

Bích Tú cũng không trả lời rõ ràng, Trâu Lượng cũng không nói gì thêm. Hắn tin rằng Bích Tú sẽ làm ra lựa chọn chính xác, bởi vì Olivia cũng đã gặp Tuyết nữ, trên người Yoria có hơi thở của Lôi yêu vương, đây là những bằng chứng rõ ràng, còn Bích Tú quyết định thế nào thì đó là chuyện của bà.

Mông Gia phải chuẩn bị từ sớm, để chuyện tới trước mắt thì sẽ không còn kịp nữa.

Bầu không khí trong gia tộc Nicola cũng cực kì nặng nề, Giáo đình mạnh mẽ thu hồi quyền lực đồng nghĩa với thời đại oai phong của gia tộc Nicola sẽ chấm dứt.

Mấy trăm năm nay Giáo hoàng người này thay người khác, Đại quan cầm quyền người trước truyền người sau, nhưng gia tộc Nicola chỉ có một.

Bất kể ai chiếm thượng phong thì gia tộc Nicola luôn có thể đạt được lợi ích của chính mình, mà bây giờ Giáo đình cần triệt để đánh vỡ tất cả, hơn nữa thủ pháp lại tương đối thô bạo ngang ngược, không có bất cứ hàm lượng kỹ thuật nào.

Gia tộc Nicola tự nhiên cũng phải đưa ra lựa chọn, đến cấp độ này của bọn họ thì lời của Giáo hoàng là thật hay giả đã không còn quan trọng, quan trọng là bọn họ có sẵn sàng từ bỏ quyền lực hay không.

Gia tộc Sanchez.

Năm mươi năm qua Sanchez là gia tộc oai phong nhất đế quốc, bởi vì gia tộc đã xuất hiện một Đại quan cầm quyền kiệt xuất và một thiên tài là Neberro.

So với cảnh tung hoành phe phái trong các gia tộc khác thì trong gia tộc Sanchez chỉ có cha con Đại quan cầm quyền mới nắm giữ quyền quyết định.

Không có ầm ĩ, không có thảo luận, hai người phải đưa ra một quyết định.

Ủng hộ Giáo hoàng hay là phản đối Giáo hoàng, thái độ của họ sẽ quyết định hướng đi của Mông Gia, làm không tốt thậm chí có thể dẫn đến chiến tranh.

Sanchez nhìn Neberro, trọn một ngày hai cha con không nói lời nào.

Sanchez nhìn sắc trời bên ngoài một chút, "Con nghĩ thế nào?"

Hi vọng của gia tộc không đặt trên người hắn, làm đến Đại quan cầm quyền hắn cũng đã lên đến đỉnh cao, hết thảy hi vọng đều được đặt trên người Neberro, cho nên Sanchez rất tôn trọng ý nghĩ của người con trai này.

"Yêu tộc là thật sự".

Neberro nói.

"Làm sao biết được?"

"Đây là vì những gì con hiểu đối với Giáo hoàng nhiều năm qua, lần này quả thật là vì thánh chiến. Mấy năm nay Giáo đình ẩn nhẫn cũng đều là vì thánh chiến, mười hai kị sĩ thánh chiến xuất hiện lần này cũng bất quá là một bộ phận sức mạnh của nội đình thôi, họ ẩn nấp rất tốt ngay dưới mí mắt chúng ta, nếu như Giáo đình thật sự phải động thủ thì cũng không cần chờ tới bây giờ, cũng không cần dùng thủ pháp kịch liệt như vậy".

Neberro nói chậm rãi.

Sanchez gật đầu, "Cho dù là thật sự nhưng trọng điểm là lợi ích gia tộc và tương lai của con".

Neberro cười cười, "Cha, đó là một cơ hội".

"Là sao?"

"Với tìm hiểu của con nhiều năm qua, xem xét lịch sử các đời Giáo hoàng cùng với quan sát hành vi Giáo hoàng, con nghĩ sức mạnh thần kỳ đó của Giáo đình vẫn tồn tại như cũ, chỉ có điều sử dụng sức mạnh quá độ sẽ phải trả giá bằng tính mạng, cũng là nói lần thánh chiến này Giáo hoàng đã quyết tâm phải chết. Nếu như đánh thắng chiến tranh thì chắc chắn phải lựa chọn Giáo Hoàng mới, mà Giáo Hoàng mới rõ ràng là người có tầm ảnh hưởng nhất trong chiến tranh, người nắm giữ sức mạnh lớn nhất. Và Giáo Hoàng mới này sẽ thống nhất thiên hạ!"

Neberro cười.

Lần đại chiến này liên lụy đến cả Đại lục Thần thú, cho dù người thắng không thể có tất cả thì chắc chắn uy danh cũng lan xa, ảnh hưởng một thời gian rất dài.

Cũng như vậy, kẻ thất bại sẽ mất rất nhiều, có thể nói chiến dịch lần này sẽ quyết định rất nhiều rất nhiều chuyện.

Sanchez cười cười, cũng chỉ có con trai mình lúc này còn có thể nhìn thấy cơ hội.

"Con nắm chắc bao nhiêu?"

"Nếu như là thời kỳ hòa bình thì con có không ít đối thủ, một đám Shaman nhìn chằm chằm, hơn nữa cho dù giành được ghế Giáo hoàng cũng bất quá là một vị trí phiền phức. Thánh chiến quả thật không tồi, lúc này chỉ có một đối thủ, đó chính là Arthur Hebrew".

Sanchez nhíu mày, "Nó, cái thằng nhóc Bear kìa ấy à? Bất quá là một Hồng y đại chủ tế, có thể làm được cái gì?"

"Ha ha, cha, chiến tranh đã bắt đầu, với thân phận Hồng y đại chủ tế có thể làm rất nhiều chuyện, chỉ cần Giáo hoàng có ý". Neberro nói. "Huống hồ hắn quả thật có bản lĩnh".

"Theo như con nói thì một khi thánh chiến thành công Arthur sẽ trở thành người được lợi lớn nhất?"

Neberro không trả lời thẳng vào vấn đề, "Ngẫm lại xem, ngồi ôm tòa thành thần tích, Shaman Subaru, O'Donna, Bích Tú, hàng ngũ sứ đồ mạnh mẽ ủng hộ, bây giờ không thể dùng sức mạnh của một Hồng y đại chủ tế để đánh giá nó nữa rồi".

Đọc truyện chữ Full