Bây giờ bên Thế Thiên Minh cao thủ có rất nhiều, Nguyên Lăng Thượng Nhân chỉ là trong số đó. Bên Hoa Sơn có sức chiến đấu chỉ mình Tử Hà Thượng Nhân, Nguyên Dương Thượng Nhân mà thôi, Hoa Sơn thật sự sẽ bị diệt vào hôm nay sao?
Không cam lòng!
Hoa Sơn năm ngàn năm! Không cam lòng bị diệt!
Nhưng không cam lòng bị diệt dưới tình huống kém xa thực lực cường đại tuyệt đối thì chỉ có nước bị diệt.
Trịch Trục Hoa Khai Phương Tà, cầu đạo giết vợ Kinh Hoàn Chân, tốc độ đệ nhất Xích Dực Yêu Vương. Băng Tráo Vạn Lý Tử Lân Yêu Vương, Tính Định Càn Khôn Nguyên Lăng Thượng Nhân. Vô Tâm Vô Can Thiên Sửu Lão Nhân. Trận Pháp Tông Sư Trương Hư Huyền. Nam Hải Nhất Kiếm Kiều Phi Độ, Đoạn Đao Tả Hoành, những kẻ này đều là đại đạo cảnh ngũ tầng, lục tầng.
Ai có thể chặn?
Hoa Sơn, hết hy vọng rồi sao?
Đoạn Đao Tả Hoành kiêu ngạo cười to:
- Ai có thể chắn được đại quân Thế Thiên Minh chúng ta? Hoa Sơn bị diệt.
Một thanh âm trầm ổn vang lên:
- Do ta đến chắn các ngươi!
Trên bầu trời Hoa Sơn.
Độc Thiên Nhất Đế Nhâm Độc chân đạp biển mây, gã đứng đó, biển mây ở dưới chân gã không ngừng ma hóa, cuộn thành hai ma long đen như mực. Ma long của gã có lực lượng nhất long thật sự chứ không phải giả long. Cùng lúc đó, khánh vân trên đỉnh đầu gã ngưng kết to vô cùng, đối diện gã, Chu Thanh Huyền mặc đồ trắng, tóc bạc bay bay, phiêu nhiên xuất trần.
Chu Thanh Huyền cười lạnh, nói:
- Thua dưới tay lão phu hai lần, còn định đến lần thứ ba ứ? Lần trước lấy bốn mạng người đại đạo cảnh đỡ, lần này định bỏ bao nhiêu mạng đại đạo cảnh?
Nhâm Độc cười ha hả nói:
- Lần này tấn công Võ Đang, từ chỗ Võ Đang được chí bảo Thái Cực Âm Dương Ngư. Được đến Thái Cực Âm Dương Ngư bổ sung, khuyết điểm phản phệ của hóa huyết đại pháp đã bù đắp, bây giờ thực lực ngươi ta ngang nhau, tuy nhiên, lần này ngươi chắc chắn sẽ thua vào tay bổn tọa. Bởi vì khi ngươi thấy Hoa Sơn bị hủy diệt sẽ ảnh hưởng tâm tình. Bây giờ Hoa Sơn còn ai có thể chặn được thuộc hạ của bổn tọa?
Nhâm Độc dùng kế công tâm, làm sao Chu Thanh Huyền không hiểu? Tuy nhiên, kế công tâm sử dụng rõ ràng như vậy, đường hoàng, nay Hoa Sơn đúng là khó chắn Thế Thiên Minh công kích.
Hoa Sơn cứ thế bị tiêu diệt ư?
Hoa Sơn năm ngàn năm!
Thời Yến Thương Thiên Hoa Sơn đệ nhất Đại Tấn quốc!
Sẽ bị diệt ư?
Tuy không cam lòng nhưng dường như đây là sự thật.
Tuyết như lông ngỗng rơi xuống. Mồng một tết lạnh lạ lùng, bông tuyết rơi xuống mặt đất, rơi không chỉ là mặt đất mà còn ở tâm mọi người, đè lòng người Hoa Sơn trầm xuống. Gió giá rét, tiết trời ẩm ướt lạnh lẽo, tuyết to như lông ngỗng, từng tầng mây đen tựa như lòng người Hoa Sơn.
Chúng ta không phục!
Nhưng có thể làm sao?
Chợt vang lên một giọng trầm ổn.
- Để ta đến chắn các ngươi!
Giọng trầm ổn này chất chứa tràn đầy hy vọng, mà người Thế Thiên Minh ghét nhất là hai chữ hy vọng. Hoa Sơn không thể có hy vọng. Mọi người bất giác nhìn hướng người phát ra tiếng. Người áo xanh đội mũ trong tuyết lất phất đáp xuống mặt tuyết, giở mũ ra.
Đó là một khuôn mặt bình thường, thường ngày lười biếng giờ đầy nghiêm túc. Rượu không giắt ở bên hông nữa, đôi tay ấn trên chuôi kiếm Dưỡng Ngô linh kiếm và Trấn Nhạc linh kiếm.
- Chưởng môn!
- Chưởng giáo!
Hoa Sơn chưởng môn Lục Nguyên lên sân, vào lúc Hoa Sơn trên dưới tuyệt vọng nhất.
Một câu này cho người Hoa Sơn mang đến tia hy vọng, nhưng chỉ vẻn vẹn là một tia mà thôi. Đối diện địch thủ là ai? Là Trịch Trục Hoa Khai Phương Tà, cầu đạo giết vợ Kinh Hoàn Chân, tốc độ đệ nhất Xích Dực Yêu Vương. Băng Tráo Vạn Lý Tử Lân Yêu Vương, Tính Định Càn Khôn Nguyên Lăng Thượng Nhân. Vô Tâm Vô Can Thiên Sửu Lão Nhân. Trận Pháp Tông Sư Trương Hư Huyền. Nam Hải Nhất Kiếm Kiều Phi Độ, Đoạn Đao Tả Hoành, những nhân vật này ai không phải vô cùng cường đại, Lục Nguyên có thể lấy một địch một, hai tên nhưng muốn đấu với quá nhiều thì là không khả năng. Huống chi còn có hai nửa bước tông sư là Phương Tà và Kinh Hoàn Chân đủ ngược sát Lục Nguyên.
Bên Thế Thiên Minh cất tiếng cười khẩy.
Tay Phương Tà cầm Trịch Trục Hoa, không thèm để ý.
Kinh Hoàn Chân vạn năm mặt lạnh.
Xích Dực Yêu Vương cười nhạt nói:
- Lục Nguyên tiểu bối, cho dù bây giờ ngươi làm Hoa Sơn chưởng môn nhưng chỉ là một tiểu bối mà thôi. Bất cứ ai trong chúng ta muốn thắng một mình người đều không khó, vậy mà muốn chặn cả đám chúng ta? Hết sức nực cười!
Nguyên Lăng Thượng Nhân chắp tay sau lưng, tóc bạc bay loạn, nói:
- Lục Nguyên sư điệt, ngươi trưởng thành tốc độ không tệ, đáng tiếc, lần này ngươi đối mặt là lực lượng mạnh nhất ma đạo tập hợp, không biết lượng sức nên có mức độ.
Thiên Sửu Lão Nhân âm trầm cười nói:
- Bộ dạng khá đấy, tiếc là sống không lâu. Nam Hải Nhất Kiếm Kiều Phi Độ chỉ nhìn kiếm của mình, kiếm của gã khác với kiếm người bình thường, không có vỏ, nếu kiếm là để giết người thì cần võ làm gì? sát ý phát ra từ kiếm của gã.
Tử Lân Yêu Vương, người phụ nữ duy nhất trong đám cười đơn thuần, nhu mỹ vô hạn. Tuy ả cười nhưng mắt lạnh lẽo, quê hương dưới đất bị hủy, Thương Thổ Yêu Hầu kỳ thực chính là đệ đệ của Tử Lân Yêu Vương, ả rất gai mắt Lục Nguyên.
Tả Hoành cười ha hả nói:
- Lúc ta ẩn cư thì Hoa Sơn chưởng môn vẫn là Yến Thương Thiên, không ngờ khi ta đi ra phát hiện Hoa Sơn chưởng môn thành đứa con nít, thôi, hãy để ta xem Hoa Sơn chưởng môn có bao nhiêu cân lượng đi!
Trong động này chỉ cho một người thông qua, một chọi một đấu.
Bây giờ đứng tại đây là Tả Hoành.
Tả Hoành năm đó từng muốn bái sư Hoa Sơn tiên môn, khi ấy sư trưởng Hoa Sơn tiên môn cho gã một đề mục, để gã cùng mấy đồng bạn đi hái dược. Loại đề mục nay thường yêu cầu là hợp tác, kết quả tốt lắm, gã giết hết đồng bạn cùng đi, một mình chiếm dược liệu, giết người đoạt bảo, người như vậy còn muốn bái Hoa Sơn tiên môn? Lúc đó vị trưởng lão Hoa Sơn tiên môn vốn muốn đánh chết người này, nhưng có lòng từ bi nên chỉ chém đứt cánh tay phải của Tả Hoành. Có ai ngờ Tả Hoành sau này được đến một chỗ bảo tàng một vị thời trung cổ, luyện thành tuyệt thế công pháp, lên đến đại đạo cảnh ngũ tầng. Lúc trước tuy Tả Hoành luyện đến đại đạo cảnh ngũ tầng nhưng so với Hoa Sơn thì chỉ là con kiến thôi.
Chỉ cần gã dám đụng người Hoa Sơn, nhất là đệ tử chân truyền, bảo đảm vô song thiên kiếm sẽ chém chết gã. Cho nên gã luôn ẩn cư, mãi đến khi được Nhâm Độc mời ra, gã mới biết thì ra Yến Thương Thiên sớm phi thăng rồi, Hoa Sơn suy sụp, giờ là lúc phản công Hoa Sơn.
Nhiều năm như vậy đáy lòng gã nảy ra bao nhiêu hận thù với Hoa Sơn.
Giờ có thể phản công Hoa Sơn, tiêu diệt Hoa Sơn, lòng sung sướng đến nhường nào.
Gã sớm đặt quyết tâm, một khi công chiếm Hoa Sơn thì gã sẽ ngược sát hết đàn ông Hoa Sơn, còn đàn bà ư? Nếu mặt mũi không tệ thì có thể dùng ấm giường.
Tả Hoành khiêu chiến với Lục Nguyên, gã không cho rằng một hậu bối bình thường có bao nhiêu thực lực. Năm đó Yến Thương Thiên ba mươi tuổi không mạnh lắm, Lục Nguyên có thể vượt qua tuyệt thế Yến Thương Thiên không? Gã không thèm đặt Lục Nguyên trong mắt.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 398: Vân Long đệ cửu biến (hạ)
Chương 398: Vân Long đệ cửu biến (hạ)