Lục sư đệ, lần nãy ngươi hãy để ta nhìn xem ngươi có thể gánh trách nhiệm được không?
Thái Sử Bi nhìn bầu trời.
Mười mấy người khác không hiểu lắm tâm tình của Thái Sử Bi. Bát mạch tại đây, kết quả phải khuất nhục ở chót nhất là nhục nhã cỡ nào, bây giờ muốn tẩy sỉ nhục này.
Dù Lục Nguyên không tự nếm trải nhưng cảm nhận được.
Một hàng mười lăm người ngự kiếm vọt lên, bay hướng đỉnh chóp Kiếm Đạo Thụ. Khoảng cách chưa đến một vạn trượng chớp mắt qua, lập tức đến đỉnh Kiếm Đạo Thụ. Đỉnh Kiếm Đạo Thụ, lúc này đang tẩm trong ánh nắng. Gốc cây to lớn dưới ánh mặt trời tỏa ánh sáng chói mắt.
Lá cây, nhánh cây tựa như vô số thánh kiếm, hơn nữa ở lá cây, rễ cây tỏa ra kiếm khí.
Cùng lúc đó, Lục Nguyên nhìn thấy khúc gỗ mới đó.
Khúc gỗ mới ở ngay chính giữa đỉnh Kiếm Đạo Thụ. Khúc gỗ mới trông không khác gì cây cối bình thường, nhưng nếu nhìn kỹ nó sẽ thấy bề mặt ẩn chứa kiếm đạo ảo diệu, dường như là một thanh tiên kiếm chưa xuất thế trần phong, ở đó như đông lại.
Người bảy mạch khác lần lượt đến.
Còn có người tán mạch. Cái gọi là người tán mạch ý chỉ không thuộc về bất cứ môn hạ chí tôn nào. Đương nhiên những người tán mạch không bị cuốn vào tranh đấu, bọn họ chỉ đến xem kịch, dù sao người tán mạch có cỡ nào đều ở tại tầng thứ chín, không cách nào trạch được.
Tất nhiên người tán mạch đa số là độc hành, lấy tu vi hỗn động cảnh muốn tham gia môn hạ một chí tôn không khó, nhưng người tán mạch không tham gia môn hạ chí tôn nào, muốn đơn độc hành động.
Lục Nguyên nhìn thấy Kiếm Tú, gã ở tầng thứ hai, môn hạ Thượng Quan chí tôn.
Kiếm Tú trông thấy Lục Nguyên thì mắt đỏ rực. Gã đường đường là Kiếm Tú trong kiếm đạo bát cực, thế mà hai lần cạnh tranh thua Lục Nguyên. Tuy không thua trong chân chính chiến đấu nhưng như vậy đã mất mặt lắm rồi. Tuy nhiên, Lục Nguyên không thèm để ý gã mà chú ý kẻ mạnh nhất môn hạ Thượng Quan chí tôn, đó là người đàn ông áo đen toàn thân toát ma khí. Người đàn ông đứng đó, tạo ra cảm giác áp lực lớn với hắn, giống như là ma tôn trong kiếm đạo.
Kiếm đạo bát cực, Kiếm Ma!
Kiếm Ma tạo áp lực cho Lục Nguyên lớn hơn Kiếm Tú nhiều, dường như Kiếm Ma là thiên mà Kiếm Tú là địa.
Kiếm Ma đầu vào môn hạ Thượng Quan chí tôn, nghe nói năm đó lý do gã không đầu vào môn hạ Hiên Viên chí tôn mà là Thượng Quan chí tôn bởi vì gã không muốn cúi đầu trước bất cứ hai. Thủ lĩnh Hiên Viên chí tôn là Kiếm Ngục, người đại biểu cho kiếm địa ngục.
Lục Nguyên còn thấy môn hạ Hiên Viên chí tôn, Hiên Viên Lệnh đang trừng hắn, nhưng Lục Nguyên không thể kiềm chế bị Kiếm Ngục hấp dẫn. Kiếm Ngục đội mũ, như đến từ địa ngục. Dù không có bất cứ ai nói nhưng Lục Nguyên biết, gã chính là Kiếm Ngục.
Kiếm Ngục được xưng là trong kiếm đạo bát cực gần với Kiếm Chi Tử nhất.
Kiếm Môn chính là người cực mạnh, xưng là bất cứ ai danh hiệu kiếm chi, đụng tới gã đều sẽ xuống địa ngục, trừ Kiếm Chi Tử.
Đương nhiên dù là môn hạ Hiên Viên chí tôn tầng thứ nhất, hay môn hạ Thượng Quan chí tôn tầng thứ hai đều không phải mục tiêu của môn hạ Thái Sử chí tôn.
Tám tầng Kiếm Đạo Thụ là như thế này. Tầng thứ nhất, môn hạ Hiên Viên chí tôn. Tầng thứ hai, môn hạ Thượng Quan chí tôn. Tầng thứ ba, môn hạ Đông Dã chí tôn. Tầng thứ tư, môn hạ Hạ Hầu chí tôn. Tầng thứ năm, môn hạ Bách Lý chí tôn. Tầng thứ sáu, môn hạ Đoan Mộc chí tôn. Tầng thứ bảy, môn hạ Công Dương chí tôn. Tầng thứ tám, môn hạ Thái Sử chí tôn.
Lần này mục tiêu của môn hạ Thái Sử chí tôn là tầng thứ sáu, bởi vì có nhiều điểm như vậy, muốn vượt qua tầng thứ bảy không khó khăn, bây giờ phải xem có vượt qua môn hạ Đoan Mộc chí tôn hay không.
Thủ lĩnh môn hạ Đoan Mộc chí tôn, Đoan Mộc Như Hổ mặt chữ điền.
Gã sải bước đi tới trước mặt Thái Sử Bi, nói:
- Thái Sử Bi, và môn hạ Thái Sử chí tôn, các ngươi đến để mất mặt hả? Lấy điểm kiếm tu tinh thần của các ngươi chắc chắn vẫn là tầng thứ tám. May mắn tiểu Nguyệt theo ta chứ không phải theo Thái Sử Bi ngươi, nếu không thì thật đáng thương.
Gã và Thái Sử Bi năm đó cùng theo đuổi một cô gái, nhưng Đoan Mộc Như Hổ thắngl ợi ôm mỹ nhân, gã thích nhất cười nhạo Thái Sử Bi.
Đoan Mộc Như Hổ đi tới trước mặt Lục Nguyên, nói:
- Ngươi chính là Lục Nguyên? Nghe nói ngươi ở kiếm môn tinh thần được gọi là tuyệt thế thiên tài? Đáng tiếc, đó là với đệ tử đại đạo cảnh cạnh tranh thôi, bây giờ tại kiếm tu tinh thần, đây chính là cường giả hỗn động cảnh. Ngươi, cái gọi là ánh sáng tuyệt thế thiên tài tại đây không có chỗ dùng. Chúng ta có rất nhiều người từng có ánh sáng ngũ phẩm đài sen, ta cũng từng có, mỗi người kiếm đạo bát cực đều có. Ngươi ở đây chỉ có nước bị chà đạp!
Gã cực kỳ đắc ý, cười to rời đi. Đối với gã, đạp mạch của Thái Sử chí tôn là việc đương nhiên.
Khi Đoan Mộc Như Hổ trào phúng thì Thái Sử Bi siết chặt nắm tay. Người gã hận nhất là Đoan Mộc Như Hổ, cố tình mỗi lần đều thua trong tay Đoan Mộc Như Hổ.
Rốt cuộc đến phiên người chủy trì, Kiếm Cửu trưởng lão lên tiếng:
- Tỷ thí điểm cuộc tranh đoạt thụ một năm một lần, rốt cuộc bắt đầu!
- Trước nói rõ thành tích tỷ thí mười năm một lần của ba năm trước. Thành tích lúc đó hạng nhất là môn hạ Hiên Viên chí tôn, tổng cộng ba vạn năm ngàn điểm. Hạng hai là môn hạ Thượng Quan chí tôn, tổng cộng hai vạn ba ngàn điểm. Hạng ba là môn hạ Đông Dã chí tôn, hai vạn một ngàn điểm. Hạng bốn là môn hạ Hạ Hầu chí tôn, tổng cộng một vạn chín ngàn điểm. Hạng năm là môn hạ Bách Lý chí tôn, tổng cộng một vạn tám ngàn điểm. Tầng thứ sáu là môn hạ Đoan Mộc chí tôn, tổng cộng chín ngàn điểm. Tầng thứ bảy môn hạ Công Dương chí tôn, sáu ngàn điểm. Tầng thứ tám môn hạ Thái Sử chí tôn, năm ngàn điểm. Tất cả so điểm đều dựa trên cơ sở này.
Kỳ thực chênh lệch hạng năm và hạng sáu lớn như vậy là vì năm hàng đầu các mạch đều có cường giả hỗn động cảnh lục tầng. Có cường giả hỗn động cảnh lục tầng, trong tỷ thí có thể vượt qua mạch không có hỗn động cảnh lục tầng rất nhiều.
Bây giờ tỷ thí bắt đầu.
Đầu tiên là phần thứ nhất, lấy ra mỗi người sáng tạo kiếm pháp đổi thành điểm.
Đầu tiên là bên Thái Sử chí tôn lấy ra điểm sáng tạo kiếm pháp giao cho Kiếm Cửu trưởng lão, cùng lúc đó giao lên từng bộ kiếm quyển. Vị Kiếm Cửu trưởng lão và Hiên Viên Thập Nhị giống nhau, đều là người của Kiếm Chủ. Kiếm Cửu nhìn tư liệu các loại kiếm pháp bên Thái Sử chí tôn truyền đến, sắc mặt cực kỳ quái dị, từ đó giờ lão chưa từng nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Kiếm Cửu là người chủ trì, mới đầu mặt lão liền quái dị, đây là chuyện lạ lúc trước chưa từng có, khiến mọi người vô cùng tò mò.
Đoan Mộc Như Hổ cười to nói:
- Không lẽ môn hạ Thái Sử chí tôn sáng tạo ra kiếm pháp không đáng giá một trăm điểm nữa?
Gã luôn từng giây từng phút đả kích Thái Sử Bi, tất nhiên bây giờ bao gồm cả Lục Nguyên, cả hai đều phải bị chà đạp, không đạp không được.
Dưới tình huống bình thường, mười bốn người Thái Sử Bi sáng tạo ra kiếm pháp tất nhiên không khả năng chỉ có một trăm điểm, nhưng cũng sẽ không nhiều bao nhiêu, khoảng một ngàn điểm thôi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 629: Một vạn năm nghìn tám trăm điểm (thượng)
Chương 629: Một vạn năm nghìn tám trăm điểm (thượng)