DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 671: Nhanh (thượng)

Nhanh! Và chuẩn!

Đây là hai yêu cầu của kiếm pháp.

Về độ chính xác của kiếm pháp thì mình luôn chuẩn.

Nhanh thì sao?

Vốn kiếm pháp của mình không nhanh, nhưng từ khi luyện thành bạch đế kiếm đạo thì nhanh hơn.

Đương nhiên khi đó không tính quá nhanh, nhưng từ lúc dung hợp điện kiếm ý thì tăng nhanh lên không biết bao nhiêu lần.

Rồi lại cùng dung hợp quang kiếm ý, tốc độ nhanh đến khiến người khó sánh kịp.

Bạch đế kiếm đạo là một kiếm đạo khá thú vị.

Tăng lên là nắm lấy tốc độ, thú vị nhất là bạch đế kiếm đạo có thể dung hợp với kiếm ý tốc độ khác, đem điện kiếm ý và quang kiếm ý hoàn toàn hợp lại, khiến bạch đế kiếm đạo lên đến mức độ không bình thường.

Tuy nhiên mình dù nhanh.

Nhưng bốn người Kiếm Ngục, Kiếm Ma, Kiếm Tuệ, Kiếm Hùng không dễ chọc.

Thật ra tốc độ của Kiếm Hùng không tính nhanh, nhưng ba người Kiếm Ngục, Kiếm Ma, Kiếm Tuệ thì khá nhanh, đặc biệt là Kiếm Ngục.

Cho nên muốn cướp được càng nhiều kết tinh phòng ngự thì cần nghĩ cách làm mình nhanh hơn nữa.

Lúc này cách kết tinh phòng ngự lá cây tan vỡ có một đọna thời gian.

Lục Nguyên khoanh chân, bắt đầu suy tư. Làm sao để trăm thước can đầu tiến thêm một bước, nhanh thêm.

Nhưng muốn xuất kiếm nhanh hơn nữa đâu phải chuyện dễ dàng.

Nhanh đến mức tận cùng, mỗi đi một bước là khó như lên trời.

Không đúng! Lục Nguyên chớp mắt phát hiện suy nghĩ của mình lầm đường. Cho tới nay hắn ra tay rất nhanh nhưng tốc độ di chuyển thì chưa đến mức độ kinh người, muốn tăng tốc độ ra tay là việc cực khó, không bằng tăng tốc độ di chuyển. Tăng tốc độ di chuyển có tác dụng gì?

Dùng bạch đế kiếm đạo vào người mình đúng là có tác dụng khá nhiều nhưng không có hiệu quả lớn hơn trên kiếm, dù gì bạch đế kiếm đạo vốn là dùng vào kiếm, bản chất không có tác dụng vào thân người.

Muốn khiến tốc độ di chuyển càng nhanh chỉ cần khiến thân thể giống như kiếm.

Lục Nguyên bắt đầu suy tư, lúc này trong đỉnh đầu khánh vân, theo hắn suy tư, bốn chữ tiến, đốn, tham, tuệ tỏa ra ánh sáng nhạt. Đúng vậy, bốn chữ này, Lục Nguyên chớp mắt lấy ra bốn chữ, trong đỉnh đầu khánh vân bốn chữ tỏa ra ánh sáng càng chói lòa. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL

Lục Nguyên quan sát bốn chữ, dần cảm thấy mặt sau bốn nhị đại văn tự có mơ hồ xuất hiện một chữ phong. Chữ phong này dường như ẩn chứa vô thuượng ảo diệu kiếm đạo, là bao gồm tất cả tinh hoa kiếm đạo kỷ nguyên này.

Nhưng bởi vì hắn được bốn chữ chứ không phải ba mươi hai cái cho nên chỉ mơ hồ trông thấy.

Tuy nhiên, vẻn vẹn là mơ hồ thấy thôi cũng có ích rất lớn cho Lục Nguyên. Chớp mắt một luồng sáng bắn vào người Lục Nguyên, hắn hiểu kiếm thuật của mình vì thế mà tăng tiến một tầng, không chỉ như vậy, thân thể càng giống kiếm. Hơi thử một chút, hắn phát hiện tốc độ di chuyển thân thể nhanh rất nhiều.

Rất tốt, trong thời gian ngắn như vậy lĩnh ngộ kiếm đạo sâu thêm một tầng, cùng lúc đó tốc độ di chuyển của bản thân tăng lên không ít.

Tức là nói, hai tốc độ của mình là tốc độ ra tay và tốc độ di chuyển đã tới mức kinh khủng.

Khi Lục Nguyên tăng tốc độ di chuyển rất là nhiều thì trên bầu tời, vô số lá cây nhanh chóng rơi rụng, lá cây kiếm đạo thụ không phải trong chớp mắt rơi hết mà chỉ rơi một phần lá cây, thế mà đã nhiều vô cùng, dù giây đây là quá trình tất cả lá cây kiếm đạo thụ rụng. Kiếm đạo thụ cao cỡ một vạn trượng, nó có bao nhiêu lá cây chứ! Những lá cây cùng rơi xuống, dù chỉ mới là bắt đầu cũng là vạn vạn lá cây bay, hàng ức lá cây không ngừng rơi xuống cấu thành cảnh tuượng cực kỳ đẹp.

Đây là lá rụng đẹp cỡ nào chứ!

Rơi cùng lá cây còn có một tầng kết tinh phòng ngự lá cây trong suốt.

Đỉnh đầu ánh nắng mặt tời chớp lóe phản chiếu.

Mọi người cùng lúc vọt lên.

Lá cây này số lượng rất nhiều tất niên không thể một mình chiếm hết, mọi người có thể chia một chén canh.

Khoảnh khắc Lục Nguyên cũng lao ra.

Dưỡng Ngô tiên kiếm ở trên không trung thành luồng sáng lạnh, một đường xẹt qua, chớp mắt đâm trung hơn trăm mảnh lá cây. Thu hơn trăm mảnh kết tinh phòng ngự lá cây thu vào trong đỉnh đầu khánh vân của mình, dù kết tinh phòng ngự lá cây không lớn nhưng số lượng đúng là nhiều.

Kiếm pháp của Lục Nguyên vừa nhanh vừa chuẩn, một đường xẹt qua quét ngang. Nguyệt Phương Hoa lao đi cùng một hướng với Lục Nguyên thì thảm rồi, ả chưa kịp phản ứng thì phát hiện kết tinh phòng ngự lá cây một đường bị quét sạch sẽ. Nguyệt Phương Hoa nhìn Lục Nguyên một đường bão táp, kiếm ý cuốn thẳng, lòng thầm mất vui.

Kiếm pháp của Lục Nguyên nhanh như vậy, ngoan đến thế, kiếm thuật đã đạt đến mức độ không nhỏ.

Nhưng dám đạp vào ngực và mặt của lão nương, hoàn toàn không để mắt lão xương xinh đẹp, thù này phải báo. Đối với người tự hào về vẻ đẹp của mình như Nguyệt Phương Hoa, Lục Nguyên cho hai cước tuyệt đối là sỉ nhục.

Lục Nguyên không để ý nhiều vậy, có nhiều kết tinh phòng ngự lá cây đến thế, đây là thứ tốt mà toàn hỗn động cảnh đều cần, sao bỏ qua được.

Một đường gió cuốn, Dưỡng Ngô tiên kiếm trong bão tố người nhanh mà kiếm cũng nhanh.

Song mau!

Kiếm Tham đang thi triển Tham Dục kiếm pháp với vài chục mảnh lá cây, mắt thấy mấy chục kết tinh phòng ngự lá cây sắp rơi vào tay thì lúc này một bóng kiếm nhanh chóng đâm ra, chớp mắt đâm phá mấy chục kết tinh phòng ngự lá cây. Kiếm Tham hừng lửa giận, Kiếm Tham gã ở trong nhiều đệ tử trung tâm tại kiếm tu tinh thần tốt xấu xem như hạng nhân vật vậy mà bị người cướp đồ, gã liếc mắt nhìn, phát hiện một bóng người áo xanh lướt nhanh qua. Kiếm Tham định chửi thề là ai dám cướp kết tinh phòng ngự lá cây của Kiếm Tham bổn đại gia, phát hiện thanh tiên kiếm kia thì đánh rùng mình.

Trong kiếm tu tinh thần thì người mặc áo xanh rất nhiều, nhưng người dùng tiên kiếm thuộc tính chính khí chỉ có một nhà, không có chi nhánh. Kiếm Tham vốn định dùng chữ tham trả thù Lục Nguyên, nhưng bốn người Hiên Viên Ngũ Bại liên hợp còn bị Lục Nguyên nhắm mắt đánh bại làm gã tắt ngấm lửa trả thù, không dám!

Thôi! Kiếm Tham thầm bực mình nhủ rằng, chọc phải Lục Nguyên sát tinh khiến người muốn kchos quá.

Hiên Viên Ngũ Bại dùng Bát Bại Chi Giao trong Thập Bại kiếm pháp, tuyệt học gã đắc ý nhất, kiếm pháp huyễn thành tám tám sáu mươi bốn ảo ảnh, đâm hướng những kết tinh phòng ngự lá cây. Kết quả lập tức bị một luồng sáng trắng quét qua, chớp mắt bị cướp đi bốn mươi ba khối kết tinh phòng ngự. Không sai, Hiên Viên Ngũ Bại dùng tám tám sáu mươi bốn ảo ảnh nhưng công kích tốc độ cao thế này gã tối đa đâm trúng hơn bốn mươi cái thôi, không giống Lục Nguyên một hơi sáu mươi bốn kiếm đâm trúng sáu mươi bốn khối được.

Hiên Viên Ngũ Bại chưa kịp phản ứng nhưng lập tức nhận ra kết tinh phòng ngự lá cây bị Lục Nguyên cướp.

Thật ra không chỉ mình Hiên Viên Ngũ Bại, mấy người khác như Âm Thế Kỳ dùng Âm Thế Ngũ Tuyệt Kiếm, Long Vọng Đồ dùng Vạn Đế Long Kiếm, Hà Thanh Kiền dùng Cương Tổ Thi Sát Kiếm đều chớp mắt bị Lục Nguyên cướp hết.

Lúc này Kiếm Tham rất vui, gã mới bị Lục Nguyên cướp đi kết tinh phòng ngự lòng buồn bực, nhưng mắt sắc phát hiện mấy người Hiên Viên Ngũ Bại đều bị Lục Nguyên cướp kết tinh phòng ngự thì thầm cười trong bụng, mọi người cùng gặp xui khiến Kiếm Tham thấy nhẹ lòng nhiều.

Đọc truyện chữ Full