DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 914: Phong sát Lục Nguyên

Môn hạ Thái Sử chí tôn như Thái Sử Bi, Yến Thu Nguyệt chung môn với Lục Nguyên trong lòng hỗn tạp cảm xúc. Họ một đường nhìn Lục Nguyên thắng đên, nhưng thật tình không ai ngờ hắn thắng được Kiếm Chi Tử Kiếm Văn Xương, Kiếm Chi Tử ở trong mắt họ giống như thần thoại, thần thoại không người với tới.

Trong đôi mắt đẹp của Kiếm Linh Đế Cơ lóe tia sáng tự hào, đúng vậy, Lục Nguyên của nàng đã thắng.

Trên dưới Kiếm Môn có cảm giác khác nhau, cảm nhận riêng.

Bốn đế tử cũng cảm thán.

Trong mắt Hoang Nguyên Đế Tử, Giản Thánh Đế Tử lóe sát khí. Tuyệt đối không thể mặc kệ Lục Nguyên lớn lên, nếu không thì hắn lên đến văn minh cảnh cũng không có gì lạ.

Lục Nguyên và Kiếm Chi Tử hai người đứng nhìn nhau, hiện nay thắng bại đã phân, nhưng hai người này không phải chia thắng bại mà là chia sinh tử. Tạm dừng một lúc, Dưỡng Ngô tiên kiếm đâm nhanh tới, kiếm quang như luyện. Kiếm quang rực rỡ chém hướng Kiếm Chi Tử, muốn chém chết gã.

Kiếm Chi Tử tập trung tinh thần đói ứng, chuẩn bị đón nhát kiếm của Lục Nguyên. Mình là con của kiếm đạo, là con ưng của ông trời, tương lai sẽ còn đi rất xa, tuyệt đối không thể chết tại đây.

Cuồng phong rít gào.

Khoảnh khắc Lục Nguyên và Kiếm Chi Tử phân sinh tử thì bốn đế tử cùng hành động.

Người thứ nhất động là Võ Thánh Đế Tử, gã nghênh hướng Pháp Thánh Đế Tử, chặn đường của Pháp Thánh Đế Tử, hai người qua tay mấy chiêu nhanh như tia chớp.

Ngay sau đó là Giản Thánh Đế Tử và Hoang Nguyên Đế Tử, hai đế tử cùng đến trước mặt Lục Nguyên. Giản Thánh Đế Tử ngón tay biến thành một luồng giản khí bắn hướng Lục Nguyên. Hoang Nguyên Đế Tử tay ở hư không chặn thế công của Lục Nguyên. Một kiếm rực rỡ của Lục Nguyên chớp mắt bị hai đế tử chặn lại, không thể dính đến Kiếm Chi Tử.

Động tác của bốn đế tử cùng dừng lại.

Động tác của bốn đế tử có huyền diệu riêng, cảm giác riêng.

Ví dụ Giản Thánh Đế Tử phát hiện giản khí cấp thiên tôn của mình biến mất, bị Lục Nguyên hoàn toàn đón tiếp, rất quái lạ.

Pháp Thánh Đế Tử quát dài:

- Thế này là sao hả!?

Trong tiếng rống ẩn chứa giận dữ. Bàn về thực lực thì gã cao nhất trong sân nhưng đối phương là ba đế tử hợp tác, gã không phải đối thủ. Nhưng trên đời có rất nhiều chuyện không phải chỉ dựa vào thực lực, cuộc đời có các loại quy tắc, quy tắc là kẻ mạnh nhất lập nên, bốn đế tử không có năng lực khiêu chiến quy tắc.

Kiếm Môn là nơi pháp cổ văn minh thống trị.

Pháp Thánh Đế Tử đến chủ trì cuộc so đấu, Pháp Thánh Đế Tử đại biểu pháp cổ văn minh. Mấy đế tử xuất thân từ vài đại văn minh, trng đó võ cổ văn minh không yếu hơn pháp cổ văn minh nhưng không thể xen vào chuyện trong khu vực pháp cổ văn minh thống trị. Từ khi nào việc nhà pháp cổ văn minh đến lượt người võ cổ văn minh xen vào?

Đây chính là vấn đề.

Nếu vấn đề này không làm cẩn thận sẽ là chiến tranh văn minh.

Từ xưa đến nay tranh đấu thảm thiét nhất là hủy diệt và kỷ nguyên chiến tranh, kỷ nguyên chiến tranh bên dưới có một cấp nữa là văn minh chiến tranh.

Võ Thánh Đế Tử nói:

- Đừng vội, chúng ta không phải muốn nhúng tay vào chuyện này, chẳng qua mới bắt đầu là cái gì? Là tranh đấu chủ kiếm tổ tinh thần, chỉ chia thắng bại, cần gì phân sinh tử?

Giản Thánh Đế Tử gật đầu tán động:

- Lý do chúng ta ngăn lại Lục Nguyên bởi vì trong thiên địa không thiếu anh tìa nhưng thiên tài cấp bậc cỡ Kiếm Chi Tử, Lục Nguyên thì rất hiếm gặp, chúng ta cần thiên tài quý hiếm trong thiên địa.

Đây rõ ràng là nói nhảm, nhưng nhảm cũng có cái lý của nó, hành động trong quy tắc thì phải tuân theo nó, chiếm mặt đạo lý.

Hiển nhiên Võ Thánh Đế Tử, Giản Thánh Đế Tử, Hoang Nguyên Đế Tử đều chiếm đạo lý, họ nói đúng là rất có lý.

Xem ra trận chiến này chỉ có thể chấm dứt tại đây.

Kiếm Chi Tử nhìn Lục Nguyên, nói:

- Lục Nguyên, ước định tám năm của chúng ta vẫn công hiệu.

Mặc dù qua một lần thất bại nhưng phong cách hành động của Kiếm Chi Tử sao mà chịu cam lòng thua Lục Nguyên chứ, ước hẹn tám năm vẫn có tác dụng, gã phải đánh với Lục Nguyên một lần nữa. Đương nhiên gã tin tưởng hai năm sau sẽ mạnh hơn Lục Nguyên. Bạn đang đọc truyện được copy tại

- Ước hẹn tám năm ư, tốt lắm, ta nhớ.

Lục Nguyên gật đầu. Người thua dưới kiếm của mình còn muốn lại tái chiến, mình tuyệt đối sẽ thắng. Hơn nữa nói thật ra Kiếm Chi Tử đúng là người tốt quá, lần này đưa tặng mình hai mươi cái kiếm đạo văn tự, rồi còn cho Giải Thoát Nhai, người tốt đến thế kiếm đâu ra? Tin tưởng lần sau gã sẽ đi tìm bảo tầng thật tốt lại đưa cho mình, mong chờ quá đi.

Nếu Kiếm Chi Tử biết suy nghĩ hiện tại của Lục Nguyên, đem gã làm thành đồng tử tống bảo chắc sẽ khóc rống.

Kiếm Chi Tử lập tức trị thương. Gã bị kiếm lục, duy kiếm của Lục Nguyên trọng thương nặng. Lục Nguyên đáp xuống chính giữa quảng trường kiếm tổ tinh thần, mấy người khác cũng đáp xuống kiếm tổ quảng trường.

Lục Nguyên nhìn Kiếm Điên Chân Nhân, nói:

- Kiếm Điên Chân Nhân, lần này không phải người đến vì tranh đoạt vị trí chủ kiếm tổ tinh thần sao? Giờ tới lượt người.

Kiếm Điên Chân Nhân chớp mắt muốn lạy.

Lão sớm muốn trốn nhưng thấy có người cứ chăm chú nhìn làm lão muốn trốn cũng không được.

Kiếm Điên Chân Nhân phát hiện giờ người thanh niên quá hung tàn, dù là Kiếm Chi Tử hay Lục Nguyên. Năm đó lão và Kiếm Diệt lão tổ tranh chấp đâu có đến mức như vậy, kém xa cuộc chiến giữa Kiếm Chi Tử, Lục Nguyên. ài, thanh niên bây giờ dữ dội quá, khiến lão nhân gia làm sao sống đây. Tất nhiên hiện tại vấn đề đầu tiên Kiếm Điên Chân Nhân suy nghĩ là nên giải quyết tình hình như thế nào, lão không có khả năng thắng Lục Nguyên, chênh lệch quá lớn.

Kiếm Điên Chân Nhân ho khan, nói:

- Ai, ta đã lớn tuổi lại có vết thương cũ trong người, hơn nữa là tiền bối không tiện tranh chấp cùng hậu bối. Thôi bỏ qua đi, ta không tranh vị trí chủ kiếm tổ tinh thần.

Lục Nguyên mỉm cười nói:

- Kiếm Điên Chân Nhân tiền bối, vậy xin tiền bối chỉ giáo cho.

Bộ dạng của hắn như là không tát vào mặt Kiếm Điên Chân Nhân thề không bỏ qua.

Kiếm Điên Chân Nhân thật sự muốn quỳ, lão phát hiện đã bị Lục Nguyên buộc đến không có đường lui.

Kết quả là Kiếm Điên Chân Nhân chỉ có nước lên đài.

Trước đó Kiếm Chi Tử đối chiến với Lục Nguyên là trận cao trào.

Lần này Kiếm Điên Chân Nhân đấu với Lục Nguyên xem như cuộc chiến dư âm đi. Kiếm Điên Chân Nhân ra sân thì phong thái cao nhân, cho dù không thắng được Lục Nguyên nhưng nhiều ít chắc chống đỡ được, mọi người thầm nhủ.

Kiếm Điên Chân Nhân và Lục Nguyên thi triển kiếm lễ.

Lục Nguyên cười tủm tỉm nói:

- Xin tiền bối chỉ giáo cho.

Nụ cười khiến Kiếm Điên Chân Nhân thấy mà lòng run sợ.

Kiếm Điên Chân Nhân nói:

- Xin nương tay cho.

Lão thật sự muốn Lục Nguyên nương tay, thả cho lão con đường sống.

Chiến đấu là khi thi hành kiếm lễ xong liền bắt đầu. Kiếm Điên Chân Nhân ra tay là bộ Phong Điên kiếm pháp, trong phong có điên, trong điên có phong, phong điên hợp nhất, hóa thành kiếm pháp cực kỳ quái dị. Kiếm Điên Chân Nhân năm đó cũng có tài hoa, sau khi bị trục xuất ra Kiếm Môn cực kỳ ũ rũ gần như khùng điên rồi mượn đó sáng tạo ra bộ kiếm pháp này. Sau khi lão tạo ra kiếm pháp này có muốn khiêu chiến với Kiếm Diệt lão tổ, nhưng không có tự tin kéo dài đến bây giờ. Nhưng dù Kiếm Điên Chân Nhân dùng Phong Điên kiếm pháp đụng phải Lục Nguyên, trực tiếp bị hắn đánh gục, chỉ ba chiêu đã thua trong tay Lục Nguyên.

Ba chiêu!

Không sai! Chỉ ba chiêu mà thôi.

Không ngờ Kiếm Điên Chân Nhân chỉ có thể đỡ được hai chiêu của Lục Nguyên, tới chiêu thứ ba thì thua.

Lúc mới bắt đầu Lục Nguyên ngâm cái gì 'Nửa khùng nửa ngốc nửa cười, nửa si nửa điên nửa cuồng', lên sân rất có khí thế, như là thế ngoại cao nhân vậy, kết quả thế ngoại cao nhân bị Lục Nguyên đánh bại nhanh như chớp, khiến không ít người kinh ngạc.

Mục đích của Lục Nguyên đã thành công, Kiếm Điên Chân Nhân từ đầu giả trang cao nhân quá có phong độ, mặc đồ rách rưới ngâm thơ 'Nửa khùng nửa ngốc nửa cười, nửa si nửa điên nửa cuồng'. Lục Nguyên khinh thường nhất cái loại giả làm cao nhân, nên không chút nương tay đập nát hình tượng.

Nói thật ra đánh giả cao nhân cảm giác thật là sướng.

Không phải cao nhân thì đừng có giả bộ.

Lục Nguyên thắng!

Cuối cùng tiên bố Lục Nguyên thắng.

- Vậy cuối cùng vị trí chủ kiếm tổ tinh thần là thuộc về Lục Nguyên.

Rốt cuộc kẻ thắng là Lục Nguyên, trước đó dù là Kiếm Chi Tử, Kiếm Điên Chân Nhân hay Kiếm Diệt lão tổ, hoặc Kiếm Vân trung tổ đều thua hết thì tất nhiên đến lượt Lục Nguyên.

- Khoan đã.

Lục Nguyên hời hợt cười nói:

- Mới đầu ta đã nói, ta không phải vì tranh đoạt vị trí chủ kiếm tổ tinh thần, chỉ muốn thua nợ. Bây giờ mặc dù không thu nợ được nhưng bạo đánh Kiếm Chi Tử và Kiếm Điên Chân Nhân một phen, tất nhiên phải trở về.

Lục Nguyên dõng dạc xuống đài, mình không rảnh đến mức tự đi tìm khổ, khi đó Hoa Sơn quá loạn không ai gánh được trọng trách, mình bất đắc dĩ mới tiếp nhận, nay Kiếm Diệt lão tổ vẫn có thực lực thì mình nhận làm gì, lười lắm.

Còn về tương lai kiếm đạo, nói thật chỉ cầnm ình đủ mạnh thì đương nhiên có tunwg lai cho kiếm đạo. Kiếm Môn chỉ là một ván cờ nhỏ, mình biến mạnh thì toàn trung ương thiên triều mới là bàn cờ lớn.

Lục Nguyên nhẹ nhàng ra khỏi sân khiến đám người còn lại ngây ngốc.

Vậy là sao!

Cuối cùng người thắng buông lời nói gia không làm vị trí chủ kiếm tổ tinh thần, vậy xem ra chỉ có thể rơi vào người Kiếm Diệt lão tổ chủ tinh thần ban đầu, trận này coi như đánh không. Không đúng, không phải đánh không, trải qua phen này thế lực của Kiếm Chi Tử xem như phế, đến đây thì trừ phi gã thắng được Lục Nguyên, nếu không cho dù là đám Kiếm Chi Tử, Kiếm Hư trung tổ cũng đừng mơ dấy lên sóng gió gì trong Kiếm Môn.

Cùng lúc đó.

Trên một sơn mạch kiếm tổ tinh thần, Kiếm Chi Tử hét to:

- Chết tiệt chết tiệt, Lục Nguyên!!!

Gã sắp bị Lục Nguyên chọc tức điên, kế hoạch của gã bị hắn phá tan tành, càng buồn bực là nhiều pháp bảo, văn tự quan trọng trên người bị hắn cướp. Kiếm Chi Tử thua vào Lục Nguyên cùng thế hệ dùng kiếm, đó là sỉ nhục to lớn.

Từ trước đến nay Kiếm Chi Tử chưa từng chịu sỉ nhục như vậy.

- Lục Nguyên, ta nhất định phải giết chết ngươi!

Chính lúc Kiếm Chi Tử phát cuồng thì gã bỗng quát:

- Ai đó!?

- Đang khi phát cuồng mà còn bình tĩnh phát hiện ra ta, thật lợi hại.

Xuất hiện rõ ràng là người đeo giản.

Kiếm Chi Tử kinh ngạc hỏi:

- Người giản chi văn minh?

Người đeo giản nói:

- Đúng vậy, phó chủ văn minh chúng ta muốn dẫn ngươi đi giản chi văn minh.

Kiếm Chi Tử lạnh nhạt nói:

- Ta chỉ muốn làm Kiếm Chi Tử, không có chút hứng thú làm Giản Chi Tử.

Người đeo giản nói:

- Phó chủ văn minh chúng ta không cần ngươi làm Giản Chi Tử, chỉ là muốn giúp đỡ ngươi biến mạnh thắng Lục Nguyên.

- Vậy à?

Kiếm Chi Tử ngẫm nghĩ một lúc, gật đầu.

Bỏ đi tầng áo khoác giản, sự thật thì trong thiên địa chân chính là cao thủ dùng kiếm chính là phó chủ giản chi văn minh. Hơn nữa phó chủ giản chi văn minh ở kiếm kỷ nguyên trước kiếm cổ văn minh, nếu gã chịu dạy cho mình thì muốn thắng Lục Nguyên là chuyện nhỏ, đơn giản đến không thể giản đơn hơn.

- Ha ha ha ha, Lục Nguyên, ta là một trong Khí Vận Thất Tử, bây giờ lại có đại khí vận đến, ngươi ucôis cùng sẽ thua trong tay ta!

Kiếm Chi Tử cười lớn, đứng lên.

Có người trời sinh đã may mắn.

Có người ra cửa đi một vòng sẽ đụng bảo tàng.

Có người nhảy vách núi cũng gặp lão già chủ động truyền công cho.

Người như vậy chính là khí vận tử.

Kiếm Chi Tử chính là như vậy.

Ví dụ như bây giờ Kiếm Chi Tử mới bị Lục Nguyên đánh bại, kết quả nghênh đón phó chủ pháp lực đệ nhất kiếm giả chân chính trong thiên địa chủ động truyền kiếm cho.

Lục Nguyên không hay biết Kiếm Chi Tử gặp may, mà dù có biết cũng chẳng e ngịa gì. Kiếm Chi Tử làm đồng tử tống bảo cho mình là chắc rồi, tất nhiên trên chiến lược khinh thường kẻ địch, mà chiến thuật phải chú trọng đối thủ, Lục Nguyên sâu tạn đáy lòng biết Kiếm Chi Tử là kẻ thù sinh tử của mình, không thể khinh thường.

Lần này tranh đoạt vị trí chủ kiếm tổ tinh thần đến đây đã toàn bộ kết thúc.

Lập tức đủ các loại tin tức tản trong thiên địa.

Chiến đấu này thật quá rung động lòng người.

không nói cái khác, chỉ riêng Khí Vận Thất Tử như Kiếm Chi Tử ra tay đã rất nặng ký, có giá trị truyền bá, dù gì Kiếm Chi Tử là một trong nhân vật nhất tôn thiên địa.

Danh tiếng của Lục Nguyên mặc dù kém hơn Kiếm Chi Tử một bậc nhưng cũng là nhân vật phong vân.

Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên, cuộc chiến của hai kẻ mạnh nhất kiếm đạo, không cần bất cứ lời dạo đầu cũng có giá trị sao chép rồi, tốc độ Lục Nguyêna truyền nhanh.

Huống chi trong cuộc chiến Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên đánh rất đặc sắc.

Tuyệt vân khí, phụ thanh thiên và kiếm lục, duy kiếm, hai chiêu kiếm đều được tôn sùng là kinh điển. Mặc dù thế lực văn minh khác không dùng kiếm nhưng hai kiếm này bị lặp lại truyền phát, kiếm thật sự rất khéo, đối với người dùng binh khí khác đều có thể từ đó tìm ra liên hệ, cực kỳ lợi hại.

Tất nhiên càng hấp dẫn ánh mắt người là hai việc, đó chính là gần đây hai tiêu điểm trung ương thiên triều dẫn đến vô số người bàn tán xôn xoa.

Việc thứ nhất là kiếm đạo môn xuất hiện. Trong thiên địa mỗi khí xuất hiện một cửa thì là việc lớn, trong kỷ nguyên này trước kia không hề tồn tại kiếm đạo môn, thế mà bây giờ có nó, một việc rất kinh dị, thêm nữa lấy ra từ tay Lục Nguyên trấn áp Kiếm Chi Tử.

Việc lớn thứ hai là Lục Nguyên cuối cùng đánh bại Kiếm Chi Tử, đây xem như chiến tích chân chính Khí Vận Thất Tử lần đầu tiên đấu thua cùng thế hệ, khoảnh khắc chấn động mười phương. Có thể nói trước đó mấy vị Khí Vận Thất Tử khác còn xem thường Lục Nguyên nhưng giờ thì bắt đầu nghiên cứ về hắn. Lục Nguyên khí vận đệ bát tử, tuyệt đối không thể coi thường.

Đang khi việc này xôn xoa thì thái cổ văn minh rốt cuộc làm ra phản ứng.

Phản ứng rất kịch liệt.

Đó chính là phong sát Lục Nguyên.

Thật ra không nghiêm trọng đến thế, chẳng qua ở một phần mười khu vực trung ương thiên triều thái cổ văn minh thống trị cấm Lục Nguyên tiến vào, một khi hắn bước vào liền có thể giết chết. Không sai, đây chính là phản ứng của thái cổ văn minh, thái cổ văn minh làm ra phản ứng kịch liệt như vậy cũng rất bình thường.

Dù sao kiếm đạo môn đại biểu ý nghĩa không bình thường.

Một đạo có một cửa, mới đại biểu đạo đó khả năng vùng lên.

Bây giờ xuất hiện kiếm đạo môn, biểu hiện kiếm đạo có khả năng vùng lên, rất có thể do Lục Nguyên dẫn đầu.

Đọc truyện chữ Full