Thời gian không còn nhiều!
Phổ Độ Hải rốt cuộc ở đâu?
Lục Nguyên lục lọi trong kho của mình, lúc trước thật may mắn tìm ra một sao mộc, tu hành thôn thôt long, lần này xem coi có may mắn như vậy không. Nhưng Lục Nguyên tìm tới lật lui, muốn tìm ra thứ gì có liên quan đến Phổ Độ Hải mà kiếm hoài cũng không ra được. Xem ra lần này mình không may mắn, không tìm thấy Phổ Độ Hải.
Khoan đã!
Đang khi Lục Nguyên rầu rĩ không tìm thấy Phổ Độ Hải thì đột nhiên phát hiện trong kiếm chi không gian xuất hiện một bóng dáng bán trong suốt. Ủa, đấy chẳng phải là Phật Đà Kiếm Tu đó ư?
Phật Đà Kiếm Tu đôi tay chắp vào nhau, nói:
- A di đà phật, tiểu hữu, chúng ta lại gặp mặt.
Lục Nguyên kinh ngạc hỏi:
- Tại sao người ở đây?
Phật Đà Kiếm Tu nhìn Lục Nguyên, nói:
- Bởi vì là ta truyền cho ngươi đại nhân quả thiết tắc, tiểu nhân quả thiết tắc, còn có các loại công pháp tuyệt học, kiếm pháp cấp diệt thế, vậy nên ta ở đây cũng là lẽ đương nhiên.
Thấy Lục Nguyên có vẻ không vui, Phật Đà Kiếm Tu nói:
- Đây chỉ là một lũ tàn hồn của ta, lý do ta ở đây rất đơn giản, ta thử thách nhân phẩm của ngươi. Năm đó tại Ẩn Kiếm tông bách kiếm phần truyền đạo, phát hiện thiên phú kiếm đạo của ngươi tuyệt thế vô song nên mới truyền cho tiểu nhân quả thiết tắc, cũng truyền cách thành tựu đại nhân quả thiết tắc. Nhưng mà khi ấy muốn thử thách nhân phẩm của ngươi nên đem tàn hồn một đường đi theo.
- Ta tuyển truyền nhân chú trọng nhất là nhân phẩm.
- Đi theo ngươi tới nay, phẩm tính ngươi tốt đẹp, có thể làm truyền nhân của ta, cho nên ta lấy Phổ Độ Hải mà ngươi cần đến đây.
Không biết khi nào thì trong kiếm chi không gian xuất hiện biển rộng. Trên biển cả toát ra hơi thở phổ độ thế nhân, cứu sinh linh.
Lục Nguyên ở bên cạnh biển lờ mờ cảm giác dường như mình cũng có quyết tâm phổ độ hàng vạn ngàn thế nhân vậy.
- Thật ra chỗ có Phổ Độ Hải rất đơn giản, trong lòng mỗi người có tấm lòng phổ độ thế nhân thì sẽ có Phổ Độ Hải. Ngươi vốn là có Phổ Độ Hải, trải qua tàn hồn của lão tăng thúc đẩy khiến phổ độ tâm mở rộng, trở thành Phổ Độ Hải chân chính. Đương nhiên nếu ngươi nhân phẩm bất chính thì không cách nào đạt được Phổ Độ Hải, vĩnh viễn không thể tu thành đại nhân quả thiết tắc.
- Lũ tàn hồn của ta đã tiêu hao gần hết, không có gì cho ngươi nữa, tạm biệt.
*Bùm!* một tiếng, lũ tàn hồn cuối cùng hoàn toàn tan biến. Vị hòa thượng kiếm tu rất nhiều năm trước gần đến văn minh cảnh rốt cuộc hoàn toàn tan biến, phút chốc như có vô tận thiên hoa từ không trung rơi xuống.
Lục Nguyên biết Phật Đà Kiếm Tu sớm đã chết nên không có nhiều tiếc nuối, điều chỉnh lại tình cảm, hắn bắt đầu ngưng luyện đại nhân quả thiết tắc. Hiện tại đại nhân quả thiết tắc, hiện giờ chỉ thiếu Phổ Độ Hải, mất nửa ngày hóa ra trong lòng mỗi người đều có. Có vô thượng từ bi tâm, cứu người tâm thì liền có Phổ Độ Hải.
Rốt cuộc thành tựu! Lục Nguyên bắt đầu ngưng luyện đại nhân quả thiết tắc.
Lúc này Lục Nguyên ngồi xếp bằng trên đại nhân quả bàn to lớn, hắn nhắm hai mắt, phật tượng đoan trang, bộ dạng thường ngày lười nhác biến mất sạch, dường như là một phật đà giáng thế khiến người từ đáy lòng sinh ra xúc động quỳ lạy kính bái địa đức cao tăng.
Lục Nguyên mở mắt ra, trong mắt có vô số phật tính, phàm sự nhân nhân quả quả toàn trong hư không. Rốt cuộc để mình luyện thành đại nhân quả thiết tắc, đại nhân quả thiết tắc là một thiết tắc khá hữu dụng. Lúc trước đã nói nhân quả tổng cộng chia ba tầng, tầng thứ nhất làn hìn thấu nhân quả, lấy tiểu nhân quả thiết tắc có thể xem thấu bất cứ ai bị thương. Đương nhiên nếu pháp lực của đối phương ca hơn ngươi nhiều hoặc dùng pháp bảo đặc biệt nào che giấu thì đành bó tay. Loại thứ hai là nhìn thấu sơ hở trong lòng ngươi, một khi tâm hồn có sơ hở gì đều sẽ bị nhiều thấu, chiêu này gần như vô địch.
Nhân quả thứ ba, kiếp sát tiền trần, cái này càng vô địch. Một nhân vật cường đại ở thời kỳ con nít yếu đuối tiến hành kiếp sát. Tất nhiên loại kiếp sát tiền trần nhân quả này nghe nói bây giờ không có ai luyện thành.
Hiện tại Lục Nguyên chỉ mới luyện đến tầng thứ hai,tâm linh nhân quả thôi.
Lục Nguyên cảm giác được một loại đại viên mãn, bây giờ thì sáu thiết tắc chân chính đại viên mãn.
Lục Nguyên vẫn là mới rồi một kiếm kia, một kiếm khựng lại nay tiếp tục hoạt động. Nửa phần đầu kinh diễm mà đoan chính, nửa kiếm sau là viên mãn không thể địch lại, càn quét tất cả!
Một kiếm này tuyệt đối là kiếm pháp lục cực quy nhất đỉnh cao nhất của Lục Nguyên.
Thiên địa có mười cực.
Thập cực quy nhất là thần trong thần, vương trong vương, hoàng trong hoàng, tiên trong tiên, phật trong phật, vô thượng trong vô thượng, tối cao trong tối cao, văn minh trong văn minh.
Nhưng trong thiên địa đến nay không một ai đủ thập cực quy nhất cả.
Cửu cực quy nhất đã là cực hạn.
Cửu là con số cực hạn.
Cửu cực là con số vô thượng trong vô thượng
Rất nhiều văn minh cảnh không thể làm được cửu cực quy nhất, chỉ có thể làm đến thất cực quy nhất, bát cực quy nhất.
Trong thế giới cảnh con số cực hạn tức là lục cực quy nhất.
Trong thế giới cảnh lục cực quy nhất không phải tùy tiện là ai có thể sử dụng ra, người dùng được lục cực quy nhất bao gồm rất nhiều cao nhân ma đầu chuẩn bị trùng kích văn minh cảnh, sống mấy trăm vạn năm, thậm chí là mấy ngàn vạn năm, người như vậy tối đa chỉ ba mươi người là sử dụng được lục cực quy nhất mà thôi.
Ba mươi người, nghe thì rất nhiều.
Nhưng ngẫm lại xem, thế giới cảnh dưới văn minh cảnh không biết chồng chất bao nhiêu người sắp xông lên, những người này sống mấy trăm vạn năm, mấy ngàn vạn năm, sao không có chút tài năng nào được? Cho nên ba mươi người có thể sử dụng được lục cực quy nhất cũng là chuyện rất bình thường, ba mươi người quá ít, không có nhiều.
Tà Cực Thiên Tôn cũng là một trong thế giới cảnh thập tầng.
Nhưng gã chưa từng thấy chiêu thức như vậy bao giờ.
Người như gã ngay cả gặp cũng chưa từng thấy.
Đù thấy chiêu này hoa lệ của nào, đủ thấy toàn thế giới rộng bao nhiêu.
Đại thế giới!
Lục Nguyên đánh ra một kiếm như vậy, Tà Cực Thiên Tôn phát hiện không thể tránh né một chút nào. Nguyên Nhắm Mắt Đánh kiếm đường rộng lớn thế mà gã không có chỗ để trốn, cái gọi là thân pháp U Quỷ Vô Song mạnh nhất đến bây giờ không chút tác dụng. Điều này sao có thể! Gã phát hiện mình như đối mặt sóng thần vô biên vô hạn, cuối cùng bị sóng to đập vào người, bùm một tiếng làm gã khắp người vết thương.
Mình thua rồi!
Tà Cực Thiên Tôn biết rõ gã đã thua.
Một kiếm như vậy đúng là là chấn kinh thiên địa, cái này thật sự là một kiếm thế giới cảnh có thể dùng đến ư?
Thậm chí lúc bị một kiếm đánh trúng gã như nghe đại đạo tiếng ca, đại đạo ngân lên.
Tà Cực Thiên Tôn luôn cho rằng trên cõi đời kiếm thuật mạnh nhất là ở tà kiếm văn minh, kiếm thuật bên ngoài là trò hề không chịu nổi một kích. Bây giờ gã phát hiện thì ra kiếm thuật bên ngoài mạnh như vậy, kiếm thuật của thanh y thanh niên nước ngoài trước mắt cho dù không bằng Tà Kiếm phó chủ văn minh nhưng đủ đứng trên bất cứ ai.
Lục Nguyên đã thông qua Nhắm Mắt Đánh kiếm đường, đây là kiếm đường thứ ba hắn vượt qua.
Nhưng đừng tưởng vậy là có thể dễ dàng vượt ải, mặt sau còn có Nằm Đánh Kiếm Đường và Ngồi Đánh kiếm đường. Nằm Đánh Kiếm Đường khó khăn là bình thường, ngang bằng với Vô Pháp Lực kiếm đường, nhưng Nằm Đánh Kiếm Đường cũng có nét đặc biệt riêng. Nếu ngươi không thích ứng nằm đánh thì sẽ rất khó chịu, dù cho kiếm thuật tinh tuyệt chút thì cũng sẽ thua. Dù gì con người ở hoàn cảnh nằm tầm mắt kém xa bình thường, khống chế kiếm thuật cũng không giống thường ngày. Nằm đánh chịu hạn chế rất nhiều, Nằm Đánh Kiếm Đường chắc sẽ khiến Lục Nguyên nếm mùi, hơi sơ sẩy là thua trận này ngày.
Còn về Ngồi Đánh kiếm đường, kiếm đường này càng khủng bố. Ngồi Đánh kiếm đường là siêu khó khăn, so với Nằm Đánh Kiếm Đường còn cao hơn nhiều, cửa này chắc chắn rất gian nan.
Kiếm chiêu trong lòng nhanh chóng suy tư.
Tất nhiên bây giờ Tà Cực Thiên Tôn muốn thấy nhất là một kiếm của Lục Nguyên, kiếm đó đem đến rung động cho gã thật sự quá lớn, vì trong hoàn cảnh hoàn toàn tối tăm không thấy một kiếm này nhưng cảm nhận được nhát kiếm như tấu lên khúc nhạc đại đạo, đại biểu cho đại đạo huyền ảo. Tà Cực Thiên Tôn rất là tò mò bộ dạng cụ thể của một kiếm này.
Lúc này, Tà Cực Thiên Tôn phát hiện một kiếm của Lục Nguyên còn xưa xong.
Đúng vậy, một kiếm này vẫn chưa xong.
Vốn Lục Nguyên cho rằng đánh bại Tà Cực Thiên Tôn thì một kiếm này chắc nên kết thúc, nhưng giờ phát hiện trong thiên địa như có lực lượng thần kỳ nào đó lôi kéo một kiếm. Rốt cuộc là lực lượng thần kỳ gì? Trong Nhắm Mắt Đánh kiếm đường tối đen không tiếng động.
Trong hoàn cảnh đen như mực này, Lục Nguyên lợi dụng tâm kiếm của mình nhìn thấy một vòng mặt trời.
Không sai, chính là mặt trời, mặt trời vỡ vụn ảm đạm.
Cái này là sao?
Trong hoàn cảnh tối đen, Lục Nguyên tự hỏi mình, dường như một kiếm bị mặt trời vỡ vụn mà ảm đạm hấp dẫn.
Cùng lúc đó, trong tà kiếm văn minh có không ít người đang xì xào sự việc náo nhiệt gần nhất, là có người xông năm kiếm đường.
- Bốn người xông kiếm đường giờ nghe nói có ba tên bị nhốt rồi, chỉ còn người cuối cùng đang xông kiếm đường.
- Ồ, chẳng ngờ còn có người xông kiếm đường không bị nhốt hết nha.
Có một số người kinh ngạc, vì trong mắt họ người dám xông kiếm đường của tà kiếm văn minh nên dễ dàng bị đánh bại.
- Rốt cuộc là ai còn đang xông kiếm đường vậy?
- Chính là thanh y thanh niên mới bắt đầu ấy, dường như hắn họ Lục thì phải.
- Ồ, cái người thứ nhất đến xông tà kiếm văn minh có chút bản lĩnh nhỉ. Phải rồi, tình hình cụ thể bốn người xông kiếm đường như thế nào?
Có người lên tiếng hỏi.
- Lần đầu tiên là bốn người cùng xông Mi Mao Kiếm Đường. Người không có vỏ kiếm thất bại, ba người khác vượt qua.
- Lần thứ hai xông Vô Pháp Lực kiếm đường, người đàn ông trung niên và bạch y thanh niên đều thất bại, chỉ mình thanh y thanh niên thông qua.
- Bây giờ đang xông Nhắm Mắt Đánh kiếm đường.
- Nhắm Mắt Đánh kiếm đường, đó là Tà Cực Thiên Tôn làm người thủ đường. Kiếm chiêu có U Quỷ Vô Song, chiến đấu trong bóng tối cơ bản thất bại, xem ra Lục Nguyên sẽ thua trong Nhắm Mắt Đánh kiếm đường rồi.
- Thì đó, sao mà thông qua Nhắm Mắt Đánh kiếm đường được.
Khi đám người đang bàn tán sôi nổi thì phát hiện ánh sáng trên đỉnh đầu tối đi. Có chuyện gì vậy? Tà kiếm văn minh là một tự do tiểu thiên thế giới, trong này có hai mặt trời. Một mặt trời chói sáng chút, một mặt trời tối chút. Ban ngày xuất hiện mặt trời có ánh nắng chói chút, ban đêm thì là mặt trời tàn phá mà ảm đạm.
Đây là hai mặt trời, song nhật thay đối, một thịnh một suy của tà kiếm văn minh.
Đa số người tà kiếm văn minh không hề biết lai lịch của hai mặt trời này nên không bao nhiêu người chú ý.
Mặt trời thứ nhất thật ra là Tà Kiếm phó chủ văn minh hái thiên địa vòng tròn tinh, rồi lấy cách hạch tụ biến thiêu đốt, biến thành mặt trời to. Mặt trời thứ hai ảm dạm biểu tối cũng là thiên địa vòng tròn tinh nhưng hoàn toàn khác với mặt trời một, cái thứ hai thật ra là kiếm thánh tâm.
Không sai, chính là kiếm thánh tâm.
Kỷ nguyên trước là kiếm kỷ nguyên, tại kiếm kỷ nguyên có nhiều kiếm đạo văn minh cảnh, trong đó một Chính Khí Kiếm Thánh. Chính Khí Kiếm Thánh cũng là văn minh cảnh và là thất thiết tắc kiếm thánh. Nhưng Chính Khí Kiếm Thánh cuối cùng chết trong thiên địa, tiếp theo trái tim dính kỷ nguyên hủy diệt ma khí, hoàn toàn chết đi.
Tà Kiếm phó chủ văn minh tình cờ ở trong kỷ nguyên này được đến trái tim hoàn toàn chết của Chính Khí Kiếm Thánh. Gã muốn đem thứ hữu dụng trong trái tim Chính Khí Kiếm Thánh chết rút ra ngoài nhưng dùng mấy trăm vạn năm vẫn không thể lấy ra được một chút gì.
Tà Kiếm phó chủ văn minh rất là tức giận, cắn răng đặt trái tim chết lên trời luôn, làm mặt trời đêm, để xem người tà kiếm văn minh có được điểm tốt gì không.tiếc là cho đến nay tà kiếm văn minh không có một ai được đến bồi bổ gì, đa số người tà kiếm văn minh không biết đó là trái tim chết mà chỉ cho rằng một mặt trời mà thôil, mãi cho đến này.
Thật ra văn minh cảnh dù là trái tim chết cũng có tác dụng to lớn.
Tiếc rằng trái tim này là Chính Khí Kiếm Thánh hay còn cọi là phó chủ chính khí văn minh, là đối thủ trời sinh một mất một còn với Tà Kiếm phó chủ văn minh. Trái tim này nếu dùng cách chính khí có thể được chút ích lợi. Tà Kiếm phó chủ văn minh toàn thân tà khí kỳ dị gian xảo sao có thể được chút ích lợi, còn những người kiếm ý bởi vì thuộc tính tà đạo nên cũng chẳng được bồi bổ gì.
Tà Kiếm phó chủ văn minh không phải không nghĩ đến việc bắt chút người có thuộc tính chính khí, nhưng những người đó ít khi luyện kiếm, dù có luyện thì cơ bản không phải kiếm thuật tuyệt thế vô song nên chuyện gác lại tới nay. Tà Kiếm phó chủ văn minh cũng suýt quên đi việc trái tim làm mặt trời này.
Lúc này Lục Nguyên bản thân có thuộc tính chính khí, rồi có tuyệt thế kiếm thuật, bây giờ thi triển ra lục cực quy nhất.
Kết quả là sinh ra hiện tượng cộng hưởng.
Không sai, chính là cộng hưởng.
Lục Nguyên ra một kiếm chiêu cùng với trái tim chết Chính Khí Kiếm Thánh trên trời cộng hưởng.
Kiếm chiêu vốn sắp kết thúc đã kéo dài ra ngoài.
Người tà kiếm văn minh chỉ thấy mặt trời ảm đạm đang nhấp nháy chớp lóe rất có tiết tấu, quy luật nhưng họ không hiểu rốt cuộc là vì sao? Lúc này, chỗ sâu trong, Tà Kiếm phó chủ văn minh vốn không quan tâm chuyện này chợt thức tỉnh, nhìn hướng trái tim chết. Những người khác không biết nhưng sao gã không rõ ràng đây là trái tim chết chứ không phải mặt trời bình thường.
Rốt cuộc là sao? Trái tim chết xảy ra chuyện gì vậy? Tà Kiếm phó chủ văn minh đợi trái tim chết chờ đã mấy ngàn vạn năm, bây giờ nó rốt cuộc nhảy lên làm gã kích động.
Tà kiếm văn minh, mặt trời ảm đạm run rẩy.
Chớp lóe chớp lóe dường như nhịp tim đập.
Chẳn qua đây là nhịp tim chết.
Mặc dù chết nhưng vẫn nhảy.
Lúc này Lục Nguyên đang ở trong Nhắm Mắt Đánh kiếm đường phát hiện có lực lượng bí ẩn lạ lùng rót vào trong cơ thể. Đó là lực lượng gì nhỉ, Lục Nguyên phát hiện có một thiết tắc đang không ngừng tiến bộ, nhìn thấy thiên địa vạn vật, thấy làm sao thích ứng với thiên địa vạn vật.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 953: Phổ Độ hải
Chương 953: Phổ Độ hải