DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Dã Man Vương Tọa
Chương 170: Bất Tử Bất Diệt

Thái Ca nhìn núi lửa đang phun, hỏi: "A Man, lúc ta không ở đây. Rốt cuộc ngươi đã làm cái gì? Ngay cả núi lửa cũng bị ngươi làm cho phát nổ."

Trương Đức Bưu chán nản. Thầm nghĩ: "Xem ra cái lão hổ này sau khi tiến hóa, đầu óc vẫn giống như trước không có tí linh động gì cả!"

Thời gian diễn ra trưởng lão hội nghị vẫn còn một ngày, Lilith thánh nữ làm mặt lạnh, tránh né man rợ, cùng lên đường tiễn Huoshan đại sư, chạy tới Nam Cương Lạc Nhật Sâm Lâm định cư, thấy mình không thể làm gì, bởi vậy đối với mọi rợ chỉ vẹn vẹn có một chút hảo cảm, cũng không cánh mà bay rồi.

Thánh nữ đại nhân biết rất rõ Trương Đức Bưu tại sao phải lo lắng như vậy, Huoshan đại sư không chỉ là cường đại Thánh Ma Đạo Sư, lại càng là Luyện Kim Đại Tông Sư duy nhất trên đời, đặt ở nơi đâu cũng đều là bảo vật cấp quốc gia, hắn đáp ứng lưu lại Lạc Nhật Sâm Lâm, cho nên lập tức lên đường để tránh đêm dài lắm mộng!

"Đáng tiếc Nemo Yabu đạo sư đang mưu đồ bí mật muốn thay đổi trưởng lão hội nghị, căn bản không biết A Man đang đào góc tường Thú Tộc chúng ta, đem Huoshan đại sư đào đi."

Huoshan đại sư rất có ý nghĩa đối với Thú Tộc chúng ta, cơ hồ sánh ngang với toàn bộ Thú Tộc, nếu như đạo sư biết việc này, chỉ sợ tức giận đến thổ huyết.

Nếu Nemo Yabu trường lão biết được chuyện này, đâu chỉ tức giận đến thổ huyết, nhất định sẽ tạm hoãn cuộc họp Thú Tộc chậm lại một bước, xoay đầu lại khuyên bảo Huoshan ở lại Thú Tộc đại lục.

Thú Tộc đang đùa nghịch Nam Cương Man tộc, Nam Cương Man tộc lại cần Thú Tộc, Thú Tộc thống nhất tuy bức thiết, nhưng chờ thêm vài ngày cũng không có gì đáng ngại, Nam Cương Man tộc cũng không thể không cùng Thú Tộc kết minh.

Nhưng nếu như Huoshan đại sư cùng các đệ tử của hắn chạy đến định cư tại Lạc Nhật Sâm Lâm ở Nam Cương, thì đó là mất cả chì lẫn chày.

Lilith chưa từng có cảm giác A Man thật đáng giận giống như bây giờ, nhìn hắn đang đi đi lại lại, lại mang tín vật. Vừa ghi thư về nhà và khế ước bán đất Hổ Khiếu Sơn Mạch, hết thảy đều giao cho Huoshan đại sư làm chứng, sau đó tiễn Huoshan đại sư cùng đám Ngưu Đầu Nhân luyện kim sư đệ tử lừa gạt đi lên thương thuyền Chu quốc, trong nội tâm nhịn chảy máu: "Khó trách trong truyền thuyết của Thú Tộc ta! Luôn miêu tả những tên mọi rợ của đại lục bên kia rất đáng sợ, nguyên lai lưu manh không đáng sợ, đáng sợ nhất chính là lưu manh có văn hóa."

Trương Đức Bưu đứng tại Đỗ Phổ Tư cảng, mặt mày hồng hào, cười tủm tỉm phất tay ra xa tiễn Huoshan đại sư đi, nhìn thuyền buôn đi ra biển cả sâu thăm thẳm. Lilith nhìn thấy bộ dạng cao hứng bừng bừng của hắn, tức giận lại không có chỗ để trút, hừ một tiếng, quay người rời đi, "Trương Đức Bưu, ngày mai là ngày hội nghị trưởng lão diễn ra, Eva bệ hạ cũng đăng cơ, chúng ta phải mau chóng chạy tới Chiến Thần Điện!"

Trương Đức Bưu nắm tay Eva, đuổi theo nàng cười nói: "Thánh nữ đại nhân, ngài có biết vì sao Nemo Yabu trường lão cùng Hillman lại khẳng định như vậy hay không, có thể đem Thú Tộc thống nhất chỉ trong một ngày, hơn nữa lại kết minh với Nam Cương hay không?"

Trong nội tâm Lilith tuy tức hắn, nhưng vấn đề của A Man xác thực chạm đến nổi lo của nàng, trong khoảng thời gian này, nàng cũng suy đoán qua thủ đoạn của đạo sư cùng Hillman, bất quá lại thủy chung không nghĩ ra nguyên do.

Lúc Thú Tộc thống nhất, cũng sẽ phát sinh ba vấn đề khó khăn không nhỏ.

Eva Gruumsh có được huyết thống Hoàng Kim Bỉ Mông, lại là hậu duệ Chiến Thần Gruumsh. Bằng vào thân phận của nàng, hoàn toàn có thể miễn cưỡng đem 23 bộ lạc Thú Tộc thống nhất lại. Nhưng cái này chỉ là thống nhất trên danh nghĩa, trên thực tế vẫn là chia rẽ như cũ, Nemo Yabu trường lão cùng Hillman căn bản không cách nào điều động đại quân của những bộ lạc khác.

Cái này là vấn đề nan giải thứ nhất.

Vấn đề nan giải thứ hai là cùng Nam Cương Man tộc kết minh.

Nói thật, trong lòng người Thú Tộc đối với thanh danh của Nam Cương Man tộc thật sự không hài lòng, hoàn toàn có thể nói là xấu.

Khi thánh phụ A Mộc của Man tộc xuất quân phá huỷ Chiến Thần Điện, làm cho không ít Thú Tộc phải bỏ xứ, bỏ đại lục, tìm kiếm đại lục mới để định cư. Trận chiến ấy, Thú Tộc tổn thương trầm trọng, cơ hồ tất cả trưởng lão hội toàn quân bị diệt, tuyệt học Chiến Thần Quyết của Thú Tộc cũng thất truyền trong trận chiến ấy.

Hôm nay cùng kết minh với Nam Cương Man tộc, nhất định sẽ có rất nhiều trưởng lão bỏ phiếu phản đối.

Mà vấn đề nan giải thứ ba là nếu Thú Tộc thống nhất. Phải hạn chế quyền lực của nữ vương như thế nào.

Rất rõ ràng, Eva Gruumsh quá thân cận với A Man của Nam Cương này, danh nghĩa là thầy trò, nhưng trên thực tế nói là cha con cũng không kém bao nhiêu, Eva cực kỳ ỷ lại vào Trương Đức Bưu, sau khi nàng lên ngôi sẽ rất thân cận với Nam Cương Man tộc, nàng đối với Trương Đức Bưu là nói gì nghe nấy. Nếu quả thật như thế lịch sử huy hoàng đã từng có của Thú Tộc, chủng tộc từng ngang hàng tồn tại song song với Nam Cương Man tộc, sẽ triệt để biến thành con rối của Nam Cương!

Trong nội tâm Lilith cũng từng nghĩ qua vấn đề này, nàng từng đưa ra đáp án Thú Tộc phải có một thống quân cường đại, đem quân quyền nắm trong tay, không để tình trạng quyền lực tập trung quá mức vào tay nữ vương. Nhưng 23 bộ lạc của Thú Tộc, mỗi bộ lạc lại muốn nắm giữ binh quyền trong tay mình, muốn họ tự giao ra trừ khi giết bọn họ đi.

"Ta nhìn không ra." Lilith thánh nữ lắc đầu nói. Tuy nàng cũng là tuổi trẻ tài cao của Thú Tộc, học được trí tuệ của Nemo Yabu trưởng lão, trí tuệ của nàng có thể so sánh với vẻ mỹ lệ của nàng, nhưng cuối cùng nàng vẫn không đoán ra được thủ đoạn của lão hồ ly Nemo Yabu, nói: "Đức Bưu các hạ, chẳng lẽ ngươi nhìn ra thủ đoạn của đạo sư ta sao?"

Trương Đức Bưu xoay người. Chỉ vào Đỗ Phổ Tư cảng, cười nói: "Thánh nữ đại nhân. Ngươi có phát hiện hay không, thời điểm chúng ta tìm thuyền, cơ hồ không phát hiện ra thương thuyền của hải tộc?"

Lilith do dự. Lúc này mới nhớ tới lúc tiễn đưa Huoshan đại sư cùng đám Ngưu Đầu Nhân luyện kim sư, tại hải cảng lớn nhất của Thú Tộc đại lục này, cơ hồ không phát hiện một chiếc thương thuyền hải tộc nào cả!

Lúc ấy nàng chỉ cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không để ở trong lòng, hiện tại suy nghĩ một chút mới cảm thấy có chút quỷ dị. Hải tộc có thực lực cường đại, một mực nắm giữ những thương mậu lớn của Thú Tộc, cơ hồ mỗi ngày đều có hơn mười chiếc thương thuyền bỏ neo tại Đỗ Phổ Tư cảng, mà bây không hề thấy thương đội Hải tộc nào, đó căn bản là chuyện không thể nào!

"Chẳng lẽ…" Lilith nghĩ đến một việc, rung động nói.

Trương Đức Bưu gật đầu nói: "Nếu như phỏng đoán của ta không sai thì Nemo Yabu trường lão đã cùng Hải tộc đạt thành hiệp nghị, muốn mượn binh của Hải tộc. Lợi dụng hải tộc, Tiêm Nha Địch bộ lạc cùng Bạch Hồ bộ lạc chiếm ưu thế binh lực, thừa dịp trưởng lão hội nghị. Vây Chiến Thần Điện lại, bức tất cả trưởng lão cùng tù trưởng các bộ lạc giao ra quyền lực trong tay, cưỡng ép thống nhất, thu hồi binh quyền!"

Nói đến đây, trong nội tâm Trương Đức Bưu cũng không nhịn được thở dài một tiếng, nếu quả thật là như thế này, thì suy đoán người nắm giữ quân quyền Thú Tộc trong tương lai tất nhiên là Hillman.

Đối với Hillman này, Trương Đức Bưu tiếp xúc với hắn chỉ một lần, hai người giao chiến cũng chỉ có một chút liền ngừng lại, đều không xuất ra hết bản lĩnh của bản thân.

Nhưng qua trận chiến ấy, Trương Đức Bưu thậm chí cảm giác mình có cảm giác như bạn thân với Hillman, càng thân thì càng hiểu rõ tính cách của nhau, càng hiểu rõ sau nụ cười sáng lạn như ánh mặt trời của hắn chính là dã tâm bừng bừng!

Có lẽ là hai người đều là hai nhân tài mới xuất hiện của hai chủng tộc suy tàn, nhân vật kinh tài tuyệt diễm, đều là người cầm lái của cả hai chủng tộc, là một tồn tại có thể sánh ngang với thánh phụ A Mộc của Man tộc.

Hai người gánh vác nhiệm vụ gần giống nhau, lại đứng cùng một độ cao, cho nên Trương Đức Bưu cảm thấy mình hiểu rõ Hillman hơn bất kì ai, cũng hiểu rõ dã tâm của hắn hơn bất kì kẻ nào!

Loại người này, căn bản không phải "Có lẽ Nemo Yabu cũng không hiểu rõ, mặc dù hắn là trí giả! nếu như để mặc cho Hillman nắm giữ quân quyền của Thú Tộc, sớm muộn gì cũng có một ngày huyết thống hoàng thất Thú Tộc sẽ không còn là Hoàng Kim Bỉ Mông, mà là Tiêm Nha Địch!"

"Ta là ngoại nhân, căn bản không có khả năng tham dự vào quyền lực thượng tầng của Thú Tộc, hơn nữa Nemo Yabu trường lão bố trí cực kỳ kín đáo, không cho ta có cơ hội nhúng tay vào. Bất quá phải hạn chế quyền lực của Hillman, nếu không tương lai Eva còn chưa trưởng thành đã chết trong tay hắn."

Nếu như Eva lớn lên, huyết thống Hoàng Kim Bỉ Mông sẽ tăng lên mức tương đương tầng thứ 8 của Long Mông Bảo Tượng Quyết, tự nhiên sẽ không sợ Hillman, nhưng Trương Đức Bưu dám khẳng định Hillman tuyệt đối sẽ không để cho Eva phát triển đến mức đó! nguồn TruyenFull.vn

Lilith vụng trộm nhìn Trương Đức Bưu một cái, thấy hắn không nói thêm gì mà bộ dạng còn lâm vào suy tư, lông mi nhíu lại, không khỏi có chút thất thần: "Nếu như hắn không lưu manh thì đúng là một người hoàn mỹ. Đáng tiếc chính là. Vì sao hắn hết lần này tới lần khác lại là người Nam Cương Man tộc, tại sao lại không phải là người Thú Tộc ta."

Kỳ thật, Trương Đức Bưu tuyệt đối không hoàn mỹ như tưởng tượng của thánh nữ, hắn cũng có rất nhiều khuyết điểm. Ngang ngược, thô lỗ, không nói lý lẽ… có đôi khi còn cực kỳ giảo hoạt, ưa thích chiếm tiện nghi. Cho dù "Tiện nghi" của hắn đối với người khác lại là đại tiện nghi.

Cơ hồ sở hữu tất cả khuyết điểm của người Nam Cương đều được hắn kế thừa, hơn nữa còn phát dương quang đại.

Sở dĩ Lilith cho là hắn hoàn mỹ, hơn phân nửa là do tâm lý của mình ảnh hưởng, điểm này ngay cả Thánh nữ cũng không phát giác ra được.

Về việc vô tình có cảm tình đối với A Man, ngay cả cái nhìn thẩm mỹ quan của chính mình cũng mất tinh tường, đương nhiên càng không thể phát giác.

Đột nhiên, Trương Đức Bưu ngẩng đầu, nhìn về phía xa nhất Thú Tộc đại lục. Lông mày cau lại, dáng tươi cười lộ ra một tia nghiền ngẫm, Lilith nhịn không được hỏi: "Này, ngươi đang nghĩ tới điều gì vậy?"

Trương Đức Bưu cười ha hả nói: "Không có gì. Thánh nữ đại nhân, ngài mang theo Eva chạy tới Chiến Thần Điện trước, ta đi gặp một bằng hữu cũ." Dứt lời, nói với Thái Ca một tiếng, liền ly khai.

"Đạo sư. Ngài không có ý định tham gia trưởng lão hội nghị sao?" Eva bắt lấy vạt áo của hắn, ngẩng đầu đáng thương nói. Nói thật, tuy Eva là hậu duệ Chiến Thần Gruumsh, có được huyết thống Hoàng Kim Bỉ Mông vô cùng cao quý, nhưng nàng dù sao cũng chỉ là một tiểu nữ hài tử nông thôn, vừa nghĩ tới việc sắp thành một nữ vương. Trong nội tâm liền cảm thấy bất an, muốn Trương Đức Bưu một mực ở bên cạnh nàng, xem hắn là chỗ dựa.

Trương Đức Bưu mỉm cười nói: "Ngoan, ngươi trước cùng thánh nữ đi đến đó, vi sư đi một lát sẽ đến sau. Đợi đến lúc vi sư trở về, đại cục đã định sẽ không ai có thể uy hiếp được ngươi! Thái Ca, chúng ta đi!"

Lilith nhìn hắn cưỡi trên lưng Kim Quang Hống màu đen bay đi. Trong nội tâm hiếu kỳ vạn phần: "Bằng hữu cũ? Chẳng lẽ A Man có bằng hữu tại Thú Tộc đại lục?"

"A Man. Tại đây có rất nhiều ma thú hình người!" Trên bầu trời, Thái Ca rốt cục nhịn không được nói nghi hoặc trong lòng ra, chuyển đầu qua ồm ồm nói: "Có thể ăn chúng không?"

Trương Đức Bưu im lặng một lát, bất đắc dĩ nói: "Thái Ca, chẳng lẽ ngươi đến bây giờ còn không biết đây là đâu sao?"

Thái Ca mơ mơ màng màng nói: "Nơi đây là đâu?"

"Nơi này là Thú Tộc đại lục!" Trương Đức Bưu hổn hển nói: "Những người kia không phải ma thú, mà là thú nhân! Ông trời, may mắn là lão tử ở bên cạnh ngươi, nếu không người dân Thú Tộc ở đây sẽ bị ngươi ăn cho tuyệt chủng mất!"

"Nguyên lai là Thú Tộc đại lục." Tròng mắt Thái Ca quay tròn. Trương Đức Bưu chứng kiến biểu lộ này thầm than một tiếng, căn bản không cần nghĩ cũng biết lão hổ khẳng định đang suy tư làm thế nào để tuyên dương mình hung tàn thế nào ở Thú Tộc đại lục rồi, thời điểm gặp Tiểu Hắc nó đã có thể hướng Địa Ngục Khuyển nói khoác, thầm nghĩ: "Hiện tại toàn bộ Thú Tộc đại lục đều biết. Hi vọng Thái Ca sau này sẽ đáng tin hơn một chút, ta thật sự không có yêu cầu quá cao đối với nó."

Thái Ca bay vào nội địa Thú Tộc đại lục, Trương Đức Bưu đột nhiên nói: "Đã đến!" Lục Dực Kim Quang Hống chậm rãi đáp xuống sơn mạch phía dưới, đưa mắt lên nhìn chỉ thấy cảnh núi non trùng điệp, rừng rậm rậm rạp, ít ai lui tới, một thác nước lớn từ trên vách núi đối diện chảy xuống, âm thanh thanh thúy như trâm rơi ngọc vỡ.

Hơi nước của thác phía đối diện bốc lên, được ánh mặt trời chiếu qua tạo ra một ánh cầu vồng đủ mọi màu sắc.

Ở chỗ này. Một cổ khí tức vô cùng cường đại từ trong núi rừng tràn ra. Xông thẳng lên trời.

Đây là khí tức của cường giả đang đột phá, lực lượng cuồng bạo hơn so với đột phá của Thánh Ma Đạo!

Khi kiếm sĩ đạt tới cảnh giới Kiếm Thánh, khí tức không cách nào che lấp, khi đó đấu khí và tinh thần lực sẽ phóng lên trời, thật lâu không dứt. Như muốn tuyên bố với thế nhân tại đây đã xuất hiện một vị Thánh Giả.

Đỗ Phổ Tư cảng cách nơi này mấy ngàn dặm, cái khí tức đột phá của Kiếm Thánh này không thể lan đến Đổ Phổ Tư cảng. Nếu không phải tinh thần lực của Trương Đức Bưu đạt tới Thánh giai. Căn bản không thể nhận ra.

Cũng may hắn bắt được chấn động đột phá của Kiếm Thánh này, trong nội tâm khẽ động, liền biết rõ tại nơi này có một thú nhân đang lúc mấu chốt đột phá Thú Tộc Kiếm Thánh là ai, mà người này, chính là người sẽ giúp hắn cân đối thực lực Thú Tộc, có thể lấy đi quân quyền trong tay Hillman.

Trương Đức Bưu im lặng đứng tại thủy đàm bên cạnh, nghe tiếng nước đinh tai nhức óc một hồi, cảm thấy khí tức trùng thiên kia đang dần dần suy yếu, bỗng nhiên ngay lúc này thối lui như thủy triều rút đi, thác nước tách làm đôi.

Dưới thác nước chậm rãi xuất hiện một nam tử Thú Tộc chân trần, hoa dung tiều tụy. Tóc cùng áo choàng bay tán loạn, sau lưng đeo bốn thanh trường đao nhưng hắn lại không có cánh tay. Hai cánh tay hắn đều bị người ta chém mất.

Chỉ thấy hắn từ từ đạp lên một tảng đá trong hồ, chậm rãi ngồi xổm xuống, đột nhiên ngay miệng vết thương ở hai tay nứt toạt ra, lại không hề chảy máu mà là từng mảng thịt tươi từ giữa vết nứt dũng mãnh tiến ra, không ngừng động đậy.

Thịt lồi ra, mạch máu cùng gân xanh cũng đang không ngừng sinh trưởng, xương cũng tái sinh, mắt thường có thể thấy được tốc độ phát triển của hai cánh tay hoàn toàn mới. chỉ trong chốc lát, Trương Đức Bưu cùng Thái Ca đã chứng kiến thân thể Kiếm Thánh cơ hồ là Bất Tử Bất Diệt!

Cho dù tuổi thọ hao hết, thân thể Kiếm Thánh cũng sẽ Bất Tử Bất Diệt!

Người nọ nhìn hai tay của mình, tựa hồ trong lúc nhất thời cũng khó tiếp nhận sự biến hóa này, qua nửa ngày mới dùng tay vốc ít nước lên rửa mặt, sau đó từ trong đầm nước tìm ra một nhúm cỏ trong nước, sửa sang đầu tóc, tết thành cái đuôi ngựa.

Trương Đức Bưu chờ hắn làm xong hết thảy, đột nhiên lên tiếng cười nói: "Nordinson tiền bối, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ? Tiền bối đã đánh vỡ tâm ma. Trở thành Kiếm Thánh, thật sự đáng mừng! Không biết hiện tại tiền bối có lòng tin đối mặt lần nữa với Hillman hay không?"

Nordinson đứng lên, quay đầu, tâm tình hậm hực lúc trước đã bị quét sạch, chuyển biến thành chính tâm tính vô cùng tự tin cường đại, mỉm cười nói: "A Man huynh đệ, nếu như không có ngươi đánh thức, ta còn không biết đang sống mơ mơ màng màng ở nơi nào nữa! Musharraf Hillman sao? Ta cũng muốn gặp hắn."

Đọc truyện chữ Full